Đồng Nhân Phong Khởi Thương Lam

Chương 10 : Huyền Tịch Tông

[ Huyền Tịch Tông là tông môn tu tiên đệ nhất của Lam Uyên đại lục này . Vì 500 năm trước Tịnh Ninh Chân Nhân mai danh ẩn tích . Bắt đầu suy thoái , không còn hưng thịnh như trước nữa . ] Tại một ngọn núi cao chót vót , có những căn nhà ngói cổ điển nằm trên vách đá . Những đám sương mù dày đặc bao quanh càng tăng thêm vẻ tiên khí. " A , là Hàn sư huynh ! !" Một sư đệ ngạc nhiên hô lớn . " Hàn sư huynh mới 18 tuổi mà đã đạt được Trúc cơ nhị tầng rồi , mấy vị trưởng lão năm xưa cũng không lợi hại như vậy !" " Hắn là người không bình thường mà , tức nhiên phải hơn chúng ta rồi ! " " Hàn sư huynh bảnh thật ~ Ngươi lấy gì so sánh với sư huynh ! " Một nữ đệ tử là fan lớn của Hàn sư huynh cho biết . Nhưng cả đám đột nhiên nhăn mặt lại khi thấy sư huynh của họ : Nhưng mà bất kể lúc nào , Hàn sư huynh cũng chỉ thể hiện ra bản chất lạnh lùng  nhưng hôm nay lại cùng một cô gái khác bế một ... một cô gái mình đầy máu me về . Cô ta là ai hả ? Tiểu Vãn đang đi kế bên để xem ca ca được tên tử y làm bị thương bế về thì thấy gương mặt đầy sát của bọn họ thì mình đổ đầy mồ hôi hột . Còn nhân vật chính Tử Hạ mỹ nhân của chúng ta lại không hề biết , chỉ vì hình ảnh nhân vật gầy yếu mà nhìn như nữ nhân khiến đám quần chúng kia ghen tị . " Trời ơi ,nhất định là ảo giác rồi , Hàn sư huynh lại bế một cô gái về ư ? " " Hàn sư huynh không gần nữ sắc bao giờ , ngay cả Sầm Sư tỷ tỷ ưu tú cũng không thèm ngó tới mà nay lại đi bế một cô gái mỹ nhân và còn con nhóc đi cạnh sư huynh nữa là sao ? " " Có chuyện gì vậy ?!  Thật không thể tin được ! " " Hai cô gái đó có quan hệ gì với sư huynh vậy ? " "..." Mặc kệ xung quanh xì xào bàn tán nhưng nam tử tử y được gọi là Hàn sư huynh lại không mảy may để ý tới và đi thẳng vào tông môn . Tiểu Vãn đi đằng sau , mặt thì tái mét nhưng trong bụng thì cười như con điên trốn trại . Thử nghĩ xem , một Huyền Tử Hạ đệ nhất bảng sở hữu sắc đẹp tuyệt mĩ không phân biệt được nam nữ , nhưng vẫn có một khí thế của nam nhân , vậy mà bây giờ lại lầm tưởng là một nữ nhân mỹ mạo yếu đuối , không chết vì cười mới lạ . Nhưng vẫn biết điều mà đi theo cái tên đáng ghét đã làm bị thương ca ca , Tiểu Vãn cũng không muốn bị đám fan cuồng đó làm cho chết sớm đâu . Đám sư đệ nhìn thấy cảnh này thì như núi lửa bùng nổ mà thầm nghĩ : Không thể tha thứ. ------------------------------- Tại một nơi thật sâu trong Huyền Tịch Tông . Nam tử tử y được gọi là Hàn sư huynh khi nãy đã vào nơi đây quỳ một gối , chấp tay nhận tội : " Đệ tử vô dụng , không thể đem Túc sư đệ về , mong sư phụ trách tội . " Người được gọi là sư phụ của hắn cất tiếng : " Trọng nhi , đây là lần đầu tiên con không hoàn thành nhiệm vụ , có nguyên nhân gì ? " Nghe câu hỏi trên , hắn liền im lặng không trả lời . Sư phụ của hắn thấy hắn im lặng không trả lời thì đành thở dài : " Cô nương mà ngươi bế khi nãy , ta có xem qua , thương thế cực nặng !! " Hắn liền sửng sốt  : " Thưa sư phụ , y không phải nữ nhân mà là nam nhân a ." Sư phụ hắn nghe thế liền có chút mất mặt : " Hả ... Khụ , thôi được rồi , y có gương mặt rất đẹp nên ta có chút nhầm lẫn. " Hắn thấy thế cũng không bắt bẻ gì mà cầu xin : " Vâng , thưa sư phụ ! Vì nhiệm vụ mà đệ tử hại người vô tội , đệ tử cam nguyện chịu phạt , mong sư phụ cứu y ." Sư phụ của hắn , Từ Ninh Chân Nhân , liền tỏ vẻ thất vọng : " Sinh mệnh người phàm đối với chúng ta chỉ là một cây kim . Nay không phải vì kém cỏi mà con không hoàn thành nhiệm vụ . Mà con lại vì một người phàm mà lại tha cho  một nghiệt đồ . Ta thật thất vọng , Trọng nhi. " Hắn lên tiếng phản bác : " Đệ tử biết tội , nhưng ... " " Đại đạo vô tình , con lại quá yếu đuối ,từ bi . Chẳng lẽ con quên ước nguyện ban đầu của con rồi sao ? " Hắn nghe đến đây thì thoáng sựng lại , nhớ đến sự tình hôm trước . ---------------- Nhớ lại ----------------- Nơi khu rừng vắng lặng , hắn liền đặt tay lên trán Tử Hạ thăm dò . Khoảng khắc nhìn thấy gương mặt yêu nghiệt cộng thêm đóa hoa màu đen diễm lệ trên trán y , suýt chút đã thêm một đao chém chết y rồi . Bởi vì dung mạo quá đẹp đẽ làm hắn tưởng đây là một yêu quái . Nhưng mà  " Không có linh lực ! Chỉ là một người phàm ..." Tiểu Vãn ở kế bên vẫn khóc bù lu bù loa : " Ô ô ô... , Ca ca mau tỉnh lại đi a ,  Đáng ghét các ngươi làm bị thương ca ca ! " Nam tử tóc đỏ ngồi ở trên cây nhìn gương mặt mĩ lệ lại bị đau mà nhăn mày , khóe môi chảy máu thì mở lời khiêu khích hắn : " Huynh đả thương người vô tội rồi , huynh tính sao đây ? " Rồi lại nhìn Tiểu Vãn đang vì Tử Hạ bị thương mà trợn mắt giận dữ nhìn bọn họ : " Này nha đầu , mỹ nhân ca ca này của ngươi thật sự là ca ca của ngươi ? Sao ta nhìn không giống chút nào." Tiểu Vãn mặc dù tức giận , mắt đỏ hoe cả lên nhưng vẫn trả lời : " Tất nhiên là không giống rồi ! Huynh ấy là bạn thanh mai trúc mã của ta , vì anh ấy rất ôn nhu và chiều ta nên ta mới gọi huynh ấy là ca ca !" Vẫn tiếp tục tò mò , nam tử tóc đỏ hỏi : " Nhưng sao ta thấy hắn có dung mạo đẹp quá . Không phải là yêu quái đấy chứ ? " Tiểu Vãn nghe đến đây thì lòng như núi lửa phun trào : " Ngươi mới là yêu quái ! Cả nhà ngươi đều là yêu quái ! " Nam tử tóc đỏ thấy Tiểu Vãn tức giận liền bĩu môi quay đầu nói với hắn mặt lạnh đứng đó : " Đệ không có làm gì hết nha . Là huynh làm bị thương y nha ~ . Sẵn nhắc nhở huynh luôn , nếu không chữa kịp cho y là y sẽ mất mạng đấy . Dù sao thì người phàm cũng đâu chịu nổi một nhát chém của huynh . " Ngừng một chút xem vẻ mặt của hắn biến đổi , nam tử liền vui vẻ nói tiếp : " Trừ phi huynh mang y về tông môn cứu chữa . Huynh nghĩ xem , bắt giữ phản đồ quan trọng hơn hay cứu mạng y quan trọng hơn ? Huynh chọn đi  . " Nghe đến đây , Tiểu Vãn liền mặt câm thù chỉ vào tên nam tử tóc đỏ : " Ngươi thật ác độc,đợi khi ca ca ta tỉnh dậy , huynh ấy sẽ cho ngươi biết tay . !" Nam tử tóc đỏ chỉ cười trừ : " Chờ y tỉnh dậy đi rồi tính , sợ là y không nhìn thấy được ngày mai cũng không chừng . Ha ha ..." " Ngươi ! " Lúc này cuộc chiến đã được dừng lại bởi hắn ngăn chặn : " Đủ rồi ! Lần sao gặp mặt , ta tuyệt đối sẽ không tha cho đệ ! " Nam tử tóc đỏ nghe hắn nói thế thì liền cười nhạo : " Hô hô ! Bây giờ huynh mang huynh đệ bọn họ về tông môn sẽ bị phạt đấy ! Rõ ràng trong mắt tu chân giả , phàm nhân chỉ là cỏ rác . Lựa chọn của huynh thật nực cười ..." " Nhưng mà thôi , lần sau gặp mặt ta sẽ giết chết huynh đấy , sư huynh à ... " " Tạm biệt nha đầu và tạm biệt ... mỹ nhân ." Sau đó , nam tử tóc đỏ liền biến mất . -------------- Kết thúc --------------- Hắn gục đầu xuống, nghe sư phụ hắn nói : " Nếu con không chấm dứt chấp niệm này , tu tiên chi đạo khó mà đạt thành . " --------------------------------- Hết  chương 9 Chap này tặng bạn miukenly nha , vì bạn đã ủng hộ truyện của ta . Beta 12/1/2019 Dia_Death