[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
Chương 50 : Hết thảy theo kế hoạch mà làm
Đột nhiên không thấy
Asisu đâu, Ragashu lửa giận tận trời. Hắn hầm hừ đi tới đi lui, nghiến răng nghiến lợi, Asisu rất giảo hoạt, vừa thấy hiện thực khó khăn đối đầu, liền trốn khỏi đây. Nếu Menfuisu biết thì nên làm gì bây giờ?
Babylon cảnh nội đã có chút không ổn định, rất nhiều thám tử báo lại, sau khi hai nữ nhân danh vọng nhất của Ai Cập rời khỏi nước, đã có vài quốc gia đã không kiềm được ý niệm xấu xa, mang theo một lượng lớn tùy tùng tiến vào Babylon. Hắn hung hăng văng mạnh ly rượu ra, nếu hai nữ nhân này đều bị hắn khống chế thì hắn không có gì phải lo sợ. Nếu tính sai lầm thì hỏng hết, vốn nghĩ khống chế cô gái sông Nile trước, rồi đến Asisu, không ngờ Asisu lại trốn thoát. Trong ánh mắt hắn thù hằn càng ngày càng sâu, bây giờ, chỉ có thể bắt cô gái sông Nile viết thư cho hoàng đế Ai Cập. Khiến Menfuisu cảm thấy lẫn lộn. Nếu làm nước động, mò cá mới tốt
Hắn vội vàng mang binh vào tháp, vừa đúng lúc phát hiện Carol đang chạy trốn. Ragashu nhíu mày, thị vệ tóc đen của Carol vốn cùng bị nhốt lại không thấy đâu
“Omri!” Quay đầu lại gọi, Ragashu còn chưa ra lệnh gì, thân tín Omri đã cười đắc ý với hắn
“Hoàng đế, ngài không cần lo lắng. Thị vệ kia chúng ta đã bắt được” Vẩy tay một cái, Unasu bị trói bị ném vào. Carol vừa sợ vừa hoảng, thấy Unasu đầy người là máu, càng là đau lòng như cắt
Rút kiếm, Ragashu làm bộ sắp chém. Carol quả nhiên xông lên, dùng bản thân để bảo vệ thị vệ kia. Hừ, nữ nhân, chỉ biết xử sự theo cảm tính. Ragashu vừa lòng cười cười “Cô gái sông Nile, nếu ngươi còn muốn tên thị vệ này còn mạng, ngươi phải nghe lời ta, viết thư cho hoàng đế Menfuisu”
Quá trình thật nhẹ nhàng. Carol ngoan ngoãn dựa theo chỉ thị của hắn, viết thư.
Tuy Unasu chính khí nói mạng mình cho dù bỏ cũng không quan trọng, nhưng Carol vẫn là không thể nhìn có người vì mình mà chết
Nhìn trong tay thư gửi, Ragashu cực kỳ đắc ý. Nếu mỗi người đều dễ khống chế như cô gái sông Nile thì ý muốn của hắn sẽ càng thỏai mái hơn nhiều. Trong thời gian này Ragashu quả thật có chút khó chịu. Vốn tưởng rằng khống chế Asisu sẽ dễ dàng hơn, ai ngờ khó đối phó như vậy. Trước kia hắn còn muốn Asisu, nữ nhân này hẳn là rất hận cô gái sông Nile, nào biết nàng lại luôn một bộ vân đạm phong kinh. Con người nếu không để ý thứ gì, thì rất khó tìm nhược điểm. Lần đầu đối đầu với Asisu, xem như thất bại.
Sau đó, cũng không biết Menfuisu ăn nhầm thuốc gì, thế nhưng cùng bản thân tranh lấy lòng Asisu, ném cô gái sông Nile bé bỏng quật cường sang một bên. Nhìn đến sự tình càng không thể khống chế, Ragashu vốn muốn dẹp đường hồi phủ. Nào biết,. Asisu một mặt cự tuyệt hắn, một mặt lại muốn đi sứ Babylon, thế nhưng còn chủ động mang theo cô gái sông Nile
Ragashu nghĩ rằng, cho dù tâm nguỵên muốn cưới nàng đã thất bại, hiện tại ít nhất cũng có thể đem hai nữ nhân tạm thời khống chế trong lòng bàn tay.
Thật vất vả nhốt được cô gái sông Nile, Asisu lại thừa dịp hắn sơ sẩy trốn mất. Hắn nguyên bản muốn đem tin tức cô gái sông Niel chết cho
Asisu nghe, vì muốn khiến nàng hoảng hốt. Ragahsu trong lòng tổng giấu một tia hy vọng may mắn, nếu hắn có thể cưới nàng, thì đó là sự may mắn đối với Babylon. Dù sao, hắn cũng thích nàng. Nếu cũng không khác khí với Asisu như với cô gái sông Nile, chỉ sợ vô pháp cưới nàng làm vợ. Vốn muốn cho nàng một ít áp lực, bức nàng đi vào khuôn khổ. Nào biết, nàng lại trực tiếp uy hiếp muốn xuất binh. Tức nhất là, Asisu chân trước hiên ngang lẫm liệt, một bộ không thể xâm phạm, chân sau lại so với con thỏ chạy còn nhanh. Babylon đâu có to đùng, hắn là hoàng đế thế nhưng không thể ngay lập tức tìm thấy nàng. Ragashu có chút hoài nghi, không lẽ vừa đến Babylon, nàng đã suy nghĩ đến chuyện chạy trốn?
Lắc lắc đầu, thật sự nghĩ không ra. Ragashu gọi người đến, gửi thư của Carol đi. Mấy ngày nay, biên cảnh lại có chút không ổn. Một đám binh lính có trải qua huấn luyện, lại vô duyên vô cớ gây sự lớn với thôn dân. Có người nhặt được những thanh trường kiếm và khôi giáp bị vỡ, mới biết được đó là binh Atsiria
Ragashu lại quăng mạnh vài cái chén. Rõ ràng là do
Atsiria Agon tên khốn kia. Thấy bản thân không liên minh với hắn, hắn liền thừa dịp cô gái sông Nile ở Babylon, đánh lén rồi du kích. Đừng nghĩ rằng Ragashu ta là vô dụng, muốn niết liền nết. Ragashu tức giận.
Hừ! Vẫn là trước tiên sửa trị cô gái sông Nile đi. Hiện tại, cũng chỉ có nữ nhân này mới khiến hắn thả lỏng được. Việc gì cũng chỉ có thể từng bước một đi
——— ——————-Phân cách tuyến “ngẩn người vài ngài”——— ————————-
Ở hoàng cung không được vài ngày, chúng ta liền chạy đi. Không thể không khen Hasan, túi dịch dung của hắn dùng rất tốt. Màu da, tóc giả đầy đủ mọi thứ. May mắn ta bình thường dặn hắn dốc lòng nghiên cứu, bằng không thì nếu muốn chạy trốn khỏi hoàng cung, sẽ phải tốn rất nhiều tay chân.
Để lại một phần đội đặc chủng trong hoàng cung. Chúng ta đã sớm hẹn ở một góc hẻo lánh, đào một cái động, mỗi ngày phái người đưa cơm cho họ
Ragashu muốn khuấy động nước ao, đó cũng là ý muốn của ta. Lúc này, Menfuisu hẳn là đi bình ổn vùng mỏ. Nhận được thư của Carol không muốn về nhà, lấy tính cách của hắn thì khẳng định vừa sợ vừa nghi, đuổi tới Babylon điều tra. Không sao, mặc kệ hắn tới hay không, cũng không liên quan đến kế hoạch của ta
Vài ngày nay, ta nghe được không ít tin tức tốt.
Lão bà của Imhotep bị chúng ta thăm dò ra thời gian hẹn hò với tình nhân, lão bà đại thần khác cũng bất hạnh trúng chiêu. Hai bảo bối con của hắn cũng lộ dấu vết. Lại tiếp tục tra vài ngày, chờ thu thập chứng cứ đầy đủ, chuyện Babylon cũng chấm dứt, là có thể đem chuyện này phao ra hết ra ngoài. Nếu không, cái lão sơn dương Imhotep kia sẽ nương chuỵên Carol ở Babylon lâu mà đem nhà mình gièm pha việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không. Ta muốn khiến hắn sát cổ không sạch. Cứ nghĩ đến cái lão thất phu bộ dáng vô sỉ, trong lòng ta buồn bực liền vô pháp bình ổn
Izumin và ta ngồi lẳng lặng phía trước cửa sổ, khuôn mặt hóa trang ngăm đen.
Nhìn thấy mày của ta nhíu lại, hắn mỉm cười nâng tay, giúp ta thư giãn
“Nàng đang nghĩ gì vậy?”
Izumin vài ngày nay cũng rất vội, vừa đến Babylon đã phải liên hệ với thám tử Hitaito tìm nơi ở thích hợp, rồi phân phó bọn họ tìm tung tích Angon, rồi ra lệnh cho binh lính giả mạo binh lính Atsiria quấy rối các vùng ở Babylon. Chiêu này quả thật hoàn hảo, tình thế Babylon mấy ngày nay đột nhiên khẩn trương lên, các mệnh lệnh đối với vùng biên cảnh cũng càng ngày càng nhiều. Nghĩ đến Ragashu bị tức giận sôi lên, tâm tình của ta cũng tạm thư thái hơn
“Có thám tử vừa hồi báo, nói phát hiện có một nam nhân rất giống Angon, cụt tay, tóc quăn đen, tướng mạo đáng khinh. Asisu, chúng ta có nên đi xem?” Nhìn thấy khóe miệng của ta cười trộm, Izumin đưa ra đề nghị làm cho nàng vui vẻ hơn.
“Đương nhiên muốn!” Ta làm nũng liếc trắng mắt, thật sự là biết rõ còn hỏi a. Gần đây tin tức tốt luôn không ngừng bay tới a. Hasan nói, hắn đã tiếp cận được Carol. Quả nhiên, nàng yêu cầu
Hasan đi chuyển dầu đen. Trong hoàng cung Babylon đột nhiên truyền ra tin tức sẽ có nguỵêt thực. Không xác định được chính xác nơi phát ra, nhưng toàn bộ Babylon đều vì tin này mà bất an. Tên sợ chết Ragashu mấy ngày nay làm sao dám ngốc ở trong hoàng cung, mỗi ngày hắn đều nhốt mình trong tháp Babel lôi kéo Carol đi theo, rồi làm cái hoàng đế thế thân.
Rất nhanh, chỉ còn vài ngày nữa thôi là có thể thấy tháp Babel vĩ đại to lớn kia chìm trong biển lửa
Nói thực ra, phong tục Babylon ta cực kỳ không quen. Ta thường xuyên nhìn thấy có vài phụ nữ đến thần miếu Aphal làm thánh kỹ, cùng vài nam tử xa lạ ái ân. Hơn nữa, không ai cho rằng các nàng đang bán dâm, mà là được coi là thế thân của thần thánh.
Lạ nhất chính là lưỡng tính thần Aphal Babylon, ta không biết nàng là nam hay nữ, là thánh hay là đãng phụ. Lấy mắt thấy tai nghe xem ra, những phụ nữ kia quan niệm cũng thật hào phóng, có thể so sánh với thời đại Mỹ quốc
Hơn nữa, độ dày tường thành cũng làm chúng ta đau đầu. Nếu cho một chiếc chiến xa lớn 4 ngựa kéo tông vào tường, ngươi đóan sẽ có bao nhiêu xe chọc thủng nổi? Hơn nữa cũng giống tường thành, cứ cách một khoảng là có một tòa thành như thế, có 100 tấm đồng làm cửa thành. Babylon quả nhiên là cường quốc, trên phương diện quân sự thì cách phối hợp, điều khiển rất hợp lý. Trải qua giải thích của Izumin ta mới hiểu được, nguyên lai nó tồn tại không riêng vì phòng ngự quân sự, mà cũng là một cái đê chống đỡ sông nước tràn ra. Ta bắt đầu phiền não chính là sẽ gặp khó khăn lúc thóat khỏi Babylon. Sau lại nghĩ, vấn đê này căn bản không phải tất yếu. Có Carol đứng trước hấp dẫn chú ý của mọi người, ta cũng có thể giống như lần đó ở Hitaito, thong dong rời đi
Ngồi trong quán rượu, ta uống đồ uống bản địa, điềm điềm, cũng có chút hương vị cồn. Izumin gọi bữa ăn, nhã nhặn dùng. Ta nâng má nhìn Izumin trang điểm phác phác bụi, cười đến ngọt ngào. Thế này, có chút cảm giác như đang hẹn hò vậy. Đáng tiếc, thời gian cũng không nhiều. Hôm nay, ta không để đội đặc chủng và hộ vệ của Izumin đi cùng. Chỉ là xem xét một chút, hẳn là không có chuyện gì ngòai ý muốn. Hơn nữa, Izumin cũng rất giỏi võ
“Mang rượu đến!” Một tiếng nam thô hào phóng vang lên, ta nhìn lại, xem là cái tên nào đánh gãy ta YY. Một khuôn mặt đại hồ tử nam nhân vỗ bàn, giận dữ gào
Thấy không phải là Angon, ta không thú vị quay đầu. Trong quán rượu tửu quỷ xuất hiện rất bình thường. Đang hưởng thụ đò uống ngọt, một bàn tay to bẩn thỉu duỗi đến hướng ta. Ta hoảng sợ, theo bản năng tránh đi, không ngoài ý muốn thấy bàn tay bẩn kia bị Izumin túm trụ
“Ngươi muốn làm gì?” Izumin đè nặng cổ họng, cảnh cáo hắn
“Nàng là vợ ngươi à?” Đại hồ tử nam nhân chẳng những không có thu liễm, ngược lại còn cười đáng khinh “Thần miếu Aphal gần đây thiếu người, nàng phải đi vào thần miếu vài ngày” Nhìn bộ dáng lưu manh của hắn, ta kém chút quăng một cái tát
“Cút!” Izumin rõ ràng tức giận, quanh thân tản ra hơi thở lạnh như băng. Nếu không phải sợ gây chuyện, phỏng chừng đại hồ tử nam nhân đã bị hắn chém thành hai nửa
Đại hồ tử nam nhân có chút kinh ngạc, chưa từng có người cự tuyệt đến thần miếu
Aphal. Có tiền, được hưởng thụ. Vừa rồi khi hắn nhìn thấy nữ nhân này quay đầu, mới phát hiện gặp may mắn. Nguyên lai ngũ quan của nàng cực kỳ nghiên lệ, chính là bị làn da màu đen che đi không ít diễm lệ. Đang định tìm cái cớ đem nàng đi thần miếu. Nào biết còn có tên nam nhân nguy hiểm kia cản đường
Hắn vẻ mặt đáng khinh nhìn Izumin từ trên xuống dưới “Chẳng lẽ ngươi chưa bao giờ đến thần miếu Aphal hưởng chúc phúc?” Nghe được cái tên Aphal, Izumin nổi giận. Hắn cảnh giác đánh giá xung quanh, phát hiện trong một góc không biết lúc nào xuất hiện vài nam nhân che mặt lén lút. Thám tử trong quán rượu hướng hắn bí mật ra thủ thế. Izumin đảo qua, phát hiện quả nhiên là Angon
Theo ánh mắt hắn, ta cũng nhìn đi qua. Đáng giận, Angon sao lại xuất hiện đúng lúc này. Thế này, không thể trực tiếp đánh đại hồ tử chết tiệt này. Đang phân vân, đột nhiên thấy Izumin cười. Ta mửo to hai mắt, không nhìn lầm đấy chứ, sao Izumin lại cười “ngọt” với tên đại hồ tử kia?
Đại hồ tử nam nhân cũng bị Izumin đột nhiên nở rộ tươi cười hấp dẫn. Hắn chỉ vào Izumin nói có chút lắp bắp “Ngươi… ngươi bộ dạng cũng tốt, đẹp quá”
Izumin tới gần hắn. “Thần miếu ta đương nhiên sẽ đi, hơn nữa, ta còn…” Có ý dừng một chút, Izumin lôi kéo địa hồ tử đi ra ngòai “Ta còn đi vài ngày a!” Đại hồ tử bị Izumin mê hoặc, Izumin cũng kéo cả ta ra ngòai cửa, nhanh rời khỏi quán
Mang tên địa hồ tử đang mơ mơ màng màng đi đến một góc nhỏ, nhìn không thấy quán rượu. Izumin đột nhiên xoay người một quyền đánh mạnh vào bụng hắn. Đại hồ tử đau đến khom lưng, Izumin thuận thế một cước đá lên, khiến thân thể cao lớn của đại hồ tử văng mạnh vào tường. Không đợi hắn phản ứng lại, Izumin lại xông lên, đánh lại đá, đánh đến mức đại hồ tử lăn như cái hồ lô
Chưa bao giờ thấy Izumin động thủ đánh người, ta cầm tóc đứng một bên. Nam nhân này quả thật nên đánh, dám hại Izumin phải dùng đến mỹ nhân kế. Nhìn hắn quyền cước đầy lực mạnh, là ta biết trong bụng nam nhân cao ngạo này nghẹn đầy hỏa. Đại trượng phu a, co được dãn được. Mê muội nhìn Izumin đánh đấm, ta đắc ý nghĩ, quả nhiên là nam nhân của ta, ngay cả đánh người cũng đẹp trai như thế
Nhét tên chết tiệt vào thùng rác,
Izumin vừa quay đầu lại liền thấy Asisu mắt đầy sao đứng đó. Đại hồ tử sớm bị hắn đánh ngất, hả giận cũng xong. Nhìn Asisu kinh ngạc, Izumin mới biết bản thân có chút quá khích, khuôn mặt hóa trang đen có chút nóng lên “Khụ, khụ, Asisu, chúng ta trở về đi”
Vậy là xong? Ta còn chưa trở về từ thế giới háo sắc, Izumin liền kéo tay ta hướng phòng ở tạm thời. “Angon quả nhiên xuất hiện. Chúng ta về nhà lập kế hoạch tiếp theo” Nhìn Izumin, ta đột nhiên nhớ tới còn có chuyện chưa làm. Vì thế thóat tay hắn, hung hăng đạp mấy cái vài tên đại hồ tử kia, ngươi dám chiếm tiện nghi của ta, dám làm Izumin phải dùng mỹ nhân kế. Ta cũng chưa hưởng thụ qua đâu. Đá thỏa mãn xong, ta chạy về, khiên tay Izumin vui vẻ trở về
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
42 chương
68 chương
167 chương
34 chương