[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
Chương 47 : Súng và mũi tên
Rúc vào trước ngực
Izumin, ban ngày đã mệt mỏi không chịu nổi mà khóc lên, giờ đã bị mê man quấn lấy. Izumin ôm lấy ta, đặt trên giường trong lều trại, để ta ngủ được thoải mái. Ta không an ổn ở trong lòng ngực hắn tìm một góc độ thoải mái nhất, theo bản năng cọ cọ, rồi mới chìm vào giấc ngủ
Izumin có chút dở khóc dở cười. Đang ngủ, vẫn còn nhớ rõ lau nước mắt lên người hắn. Tay hắn lấy ra khăn lông ướt đã chuẩn bị trước, nhẹ nhàng giúp ta lau đi mặt. Những nước mắt này mà không lau sạch sẽ, ngày mai
Asisu phỏng chừng muốn mang một đôi mắt hạch đào tránh ở trên lạc đà không dám gặp người
Mấy ngày qua, hắn gần như lúc nào cũng nóng như lửa đốt. Biết được Ragashu muốn cầu hôn Asisu, hắn đã nếm đủ dấm chua. Đang lúc chịu, nào biết đâu rằng đột nhiên truyền đến tin tức, hắn dưới cơn giận dữ, kém chút khởi binh tấn công Ai Cập. Nhưng chân trước vừa mới đưa hiệp ước qua, sau lưng lại đem quân đi đánh, về sau muốn cùng Ai Cập hợp hảo, thì sẽ thành ra nói nhảm. Hắn nhịn xuống lửa giận trong lòng, dặn Ruka chiếu cố nàng. Việc này, hắn không có biện pháp nhúng tay, chỉ có thể để mình Asisu giải quyết. Cũng may nữ hài trí tuệ này sớm ném ra di chỉ của Faraong tiền nhiệm, khiến Menfuisu và Ragashu thúc thủ vô sách.
Nhớ tới mệnh lệnh phụ vương hạ xuống, Izumin đột nhiên bật cười, từ trước đến giờ cũng chưa thấy qua sắc mặt kỳ quái như vậy của phụ vương. Cũng đúng, vừa mới bàn bạc xem làm cách nào để cưới nữ hoàng Ai Cập về, nào biết đâu rằng nữ hài bình thường không ai chú ý này đột nhiên trở thành tâm điểm nóng, nam nhân nào cũng muốn cưới nàng về. Quốc vương Hitaito hạ mệnh lệnh cho Izumin xen vào. Cô gái sông Nile ván đã đóng thuyền, trở thành hoàng hậu Ai Cập, chỉ còn thừa lại Asisu, ngàn vạn phải cưới nàng về
Izumin rốt cục cũng có lý do rời khỏi quốc nội, bí mật đến lều trại của Asisu. Còn đang tưởng cửu biệt gặp lại sẽ có tình cảm mãnh liệt ra sao, nào biết Asisu vừa gặp liền khóc lớn một hồi, khóc mệt rồi ngã ngủ, hắn lại phải giúp nàng thu thập. Izumin ôm Asisu trong lòng chặt hơn. Nàng một nữ hài, tại trong cái hoàn cảnh này, thật không biết nàng làm thế nào để sinh tồn. Trừ bỏ thông minh ra, còn có phân kiên cường mà người khác không bằng. Nhớ tới trước kia khi nàng bị cự tuyệt hôn ước, chẳng những không thương tâm, còn có tâm tư đi theo cô gái sông Niel chạy loạn, nếu là nữ hài khác, khẳng định là chỉ có thể trốn trong nhà khóc đến thiên hôn địa ám
Nhớ tới Asisu trước kia, Izumin rất đau lòng. Nàng lúc đó, luôn mang một đôi mắt thông minh nhìn thế giới, cả lòng đầy hứng thú, tựa hồ vĩnh viễn sẽ không thất vọng. Nàng cùng hắn một chỗ chưa được bao lâu, nàng liền gầy đi không ít. Sự nhiệt tình trong mắt, cũng trở nên rất thưa thớt.
Ruka nói, nàng ở Ai Cập rơi lệ rất ít, luôn ở trong tình trạng vắt óc bày mưu tính kế. Hắn cúi đầu, hôn đôi môi hồng nhuận của nàng, mấy ngày nay, vất vả cho nàng. Yên tâm, nếu đã ở bên cạnh nàng, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng
Đang lúc Izumin hôn Asisu, tiểu Kail đột nhiên tiến vào lều trại. Izumin theo bản năng cứng người lên cảnh giác, nhìn thấy là tiểu Kail, mới thu lại thế tấn công. Tiểu Kail gặp tình cảnh kia, khuôn mặt đáng yêu liền đỏ bừng một trận, nhanh chóng xoay người
“Hoàng…hoàng tử, ta là có chuyện cần bẩm báo bệ hạ”
“Ân? Như thế nào?” Ta bị đánh thức, từ trong lòng Izumin ngồi dậy, mơ mơ màng màng hỏi. Đã trễ thế này, còn có chuyện gì a?
Izumin đem ngã trái ngã phải ta vào lòng “Có chuyện gì sao?”
“Vâng” Tiểu Kail trả lời “Có một đám người đột nhiên xuất hiện cắt đứt dây cương của khoảng mười con lạc đà, tháo bàn đạp, thả lạc đà. Lúc chúng thần phát hiện, bọn chúng đã làm xong. Xem bọn chúng và thị vệ có vẻ như không có bộ dáng đối địch, không giống đạo tặc, hình như là nội quỷ”
Ta này mới thanh tỉnh lại. Nội quỷ? Nội quỷ không có chuyện gì làm hay sao mà làm cái chuyện này. Ta nhìn Izumin, thấy hắn cũng đang nghi hoặc.
Mục đích của những người này là cái gì?
“Chúng ta sẽ ngăn cản chứ ạ?” Tiểu Kail xoay người lại, trên mặt vẫn còn đỏ ửng chưa lui
“Bọn chúng muốn công kích chúng ta sao?” Izumin hỏi. Không lẽ hắn đến khiến Menfuisu chú ý. Hắn muốn dẫn xà xuất động?
“Xem ra không giống, bọn họ chỉ vây quanh lều trại của hoàng đế Menfuisu và hoàng hậu sông Nile. Có vẻ như mục tiêu của chúng là họ” Chúng ta càng thấy kỳ quái, nếu là nội quỷ, vì sao lại muốn công kích Menfuisu?
Izumin buông ta ra, đứng dậy mặc áo choàng “Phân phó mọi người lấy lại tinh thần. Nếu mục tiêu không phải chúng ta, tạm thời không cần công kích”
Tiểu Kail nhìn về phía ta, ta gật gật đầu. Hắn hồng một trương mặt nhỏ nhắn lui ra ngoài. Khó trách tất cả mọi người không chịu tiến vào, khẳng định đều biết tình huống bên trong. Đáng giận Cindy, giật giây ta nhiều nhất chính là ngươi, trở về ta nhất định tìm người tính sổ. Nhớ tới nữ hoàng Asisu mảnh mai ở trong lòng hoàng tử Izumin, tiểu Kail có chút nổi giận. Nữ hoàng Asisu quả nhiên cần cường đại hơn người đến bảo hộ. Bản thân quá yếu
Sau khi Izumin cùng ta hiểu rõ người ngựa toàn bộ giới nghiêm, đột nhiên thấy vài cây đuốc ném vào lều trại của Menfuisu. Unasu lúc này mới phản ứng, lao ra từ trong lều trại, lớn tiếng hỏi
“Xảy ra chuyện gì? có phải có đạo tặc không?”
“Tướng quân, là hỏa hoạn!” Binh lính hồi báo
“Sao lại có lửa. Hoàng đế và hoàng hậu còn đang ở trong lều trại, mau dập tắt lửa!” Unasu nhanh chóng hạ mệnh lệnh
Ta và Izumin chạy nhanh vọt tới chỗ đất trống, chiếm chỗ tốt. Đội đặc chủng bao quanh hộ vệ chúng ta
“A? Lửa?” Carol bị đánh thức từ trên giường ngồi dậy
Menfuisu ôm lấy nàng “Carol, nhanh đi ra ngoài. Lều trại rất dễ dàng trở thành mục tiêu”
Bên ngoài lều trại, Ruka cẩn trọng bảo vệ bọn họ “Nguy hiểm, cô gái sông
Nile, xin hãy nhanh chóng chạy tới chỗ đất trống” Đột nhiên, 10 con ngựa kia bị sợ hãi. Chúng nó hí vang, phóng vào sa mạc. Tình thế loạn thành một đoàn
Menfuisu tay trái ôm Carol, tay phải rút ra trường kiếm
“còn chưa tìm được nguyên nhân hỏa hoạn sao?” Hắn tựa hồ không còn kiên nhẫn, một phen kéo đến một con ngựa, chuẩn bị mang Carol lên ngựa. Carol sợ tới mức kêu to “Menfuisu, chậm một chút”
Đột nhiên. một ngọn lửa nhỏ bén đến lều trại trướng thành một biển lửa. Ta đột nhiên có cảm giác không ổn, tình cảnh này, phảng phất có chút quen thuộc
“Không tốt! Mỏ dầu đang cháy!”
“Ryan tiên sinh!”
Tiếng Anh quen thuộc truyền đến. Tuy trình độ tiếng Anh của ta kém, nhưng câu cuối cùng “Ryan tiên sinh” lại nghe rất rõ ràng. Sắc mặt ta đột nhiên trắng bệch, chính là tình tiết này, Izumin bị Ryan bắn thương bả vai, từ đây bị ốm đau quấn thân. “Cindy!” Ta run run gọi kêu hắn
“Bệ hạ, có gì phân phó?” Cindy cẩn thận đến bên người ta
“Bảo vệ Izumin. Phía trước sẽ có người nổ súng. Ách, chính là sử dụng vũ khí thần bí công kích chúng ta. Sẽ có một tiếng nổ. Nếu ngươi nhìn thấy có nam nhân tóc đen cầm lên một thứ gì đó màu đen, lập tức bắn một mũi tên vào hắn cho ta” Ta dồn dập phân phó. Ai quản ngươi là Ryan hay ai, ta sẽ không phép ngươi làm hại đến Izumin!
Izumin có chút khó hiểu,
Asisu sao đột nhiên hạ mệnh lệnh này. Chẳng lẽ, nàng tiên đoán được nguy hiểm sắp đến? Hắn càng trở nên cẩn thận hơn. Hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào biển lửa tưởng như vô biên vô hạn
Cindy nhanh chóng phân phó những người khác cầm lên cung tiễn, sẵn sàng bắn ra
Biển lửa quỷ dị gần lan tới chỗ Carol. Ta linh quang chợt lóe, không đúng, nguyên tác là Izumin chuẩn bị cướp đi Carol mới cùng Ryan nghênh diện gặp phải. Mà lúc này đã không giống như thế. Ta mở to hai mắt, nhìn
Menfuisu. Ở bên cạnh Carol là Menfuisu
Ta còn chưa kịp phản ứng lại, liền nghe thấy Carol hô “Anh Ryan!”
Hai mặt hỏa diễm, Menfuisu cùng Ryan kinh ngạc đối diện. Trong hỏa diễm thế nhưng có người. Khi Ryan nhìn thấy Carol trong lòng Menfuisu, lập tức kinh hãi “Carol, em sao lại ở đây?”
Nàng làm sao lại quen biết tên nam nhân lạ mặt này? Anh Ryan, chính là nam nhân mà trước kia nàng luôn gọi tên sao? “Carol, lại đây, không được đi qua” Cảm giác được
Carol muốn thóat khỏi vòng ôm, Menfuisu nhanh chóng ôm chặt lấy nàng
“Khoan! Ngươi là ai? Ngươi muốn đem Carol đi đâu?” Ryan còn chưa nói xong, đã bị một trận nhiệt phả vào người khiến hắn phải lui lại vài bước
Nhìn thấy Ryan gặp nguy hiểm, Carol sợ hãi kêu thảm thiết. Ryan càng lo lắng. Sau khi hắn lui khỏi hỏa diễm, liền bị bảo an và đội cứu hỏa bắt lấy. Mọi người ồn ào khuyên hắn rằng rất nguy hiểm, nhanh chóng lui ra sau. Ryan rống giận “Em gái tôi ở bên trong, mọi người buông tôi ra!”.
Mọi người kinh ngạc “Bên trong là biển lửa, sao có thể có người”
“Nói bậy! Mọi người xem! Ở bên trong!” Thấy bọn họ mờ mịt, Ryan nhanh chóng rút ra súng lục của bảo an, giữ thăng bằng, ổn định hô hấp “Carol, anh lập tức cứu em!”
Bên này biển lửa, ta thấy loáng thoáng bóng dáng Ryan phảng phất đang cầm lên súng, kích động kêu to “Cindy! Bắn hắn!”
Cindy sẵn chuẩn bị tốt mũi teenhoo rõ một tiếng, ngay lập tức, tiếng súng cùng tiếng mũi tên bắn ra vang lên. Ta theo bản năng gắt gao ngăn trước mặt Izumin. Hắn cấp tốc xoay người, dùng lưng che chở ta. Tiểu Kail và đội đặc chủng ào ào xông lên, muốn làm tường bằng người che cho chúng ta
“A!” Hai tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên. Thanh âm cách chúng ta có một khoảng cách
Tát cả chúng ta nhìn về phía người kêu thảm, phát hiện đó là một tiểu binh bị thương. Menfuisu trong lúc ta kêu lên, đột nhiên ôm lấy Carol nhảy xuống ngựa, thuân tay nắm lấy một gã binh lính chắn ở phía trước. Ryan một viên đạn kia bắn thủng cánh tay binh lính, máu tươi văng khắp nơi
Chúng ta hai mặt nhìn nhau, không phải hướng tới chúng ta sao? Vậy tiếng hét thảm còn lại là từ đâu? Trong hỏa diễm, một bóng dáng ôm bả vai suy sụp ngã xuống đất. Một đám người vây quanh dùng tiếng Anh nói không ngừng,
Không thể nào, Cindy thế nhưng chuẩn như vậy, nhất tên liền bắn trúng
Ryan. Ta toát mồ hôi
Đột nhiên như lúc đến, hỏa diễm cũng đột nhiên quỷ dị tiêu thất. Xung quanh, lửa thiêu lều trại cũng biến mất, thông thiên hỏa diễm vừa rồi cũng biến mất không thấy
“Đã dập tắt lửa” Unasu thở hổn hển bẩm báo với Menfuisu
Menfuisu mặt trắng bệch, vừa rồi nếu không phải phản ứng của ta nhanh nhạy, thì người bị bắn đạn không phải là binh lính bình thường kia.
Carol mặt đầy nước mắt, được nhìn thấy Ryan, nàng còn chưa phản ứng lại, liền không nhìn thấy được nữa. Anh Ryan, mẹ, con rất nhớ mọi người
Ta và Izumin cùng liếc nhau một cái, hắn ngay lập tức hơi cúi người xuống, binh lính Hitaito cũng vậy, ẩn vào trong đội đặc chủng. Ta nhanh bước lên hỏi “Menfuisu, các ngươi không sao chứ?”
“Tỷ tỷ, không có việc gì!” Menfuisu cười với ta “May mắn có Carol bảo vệ, ta mới không bị thần tích vừa rồi làm thương”
Ta hãn. Carol vừa rồi bảo vệ ngươi kiểu gì? Ta đâu có thấy
“Unasu, nhanh thu dọn tàn cục, tìm về ngựa bị thất lạc. Có phát hiện ra đạo tặc không?” Ta thấy hai người không sao, liền quay đầu hỏi Unasu
“Nữ vương bệ hạ, chúng ta không tìm được đạo tặc. Bọn chúng rất giảo hoạt, thấy không ổn liền bỏ chạy” Unasu có chút hổ thẹn “Trừ bỏ mấy thớt ngựa chạy tan tác, hai cái lều trại bị thiêu. May mắn chúng ta không có tổn thất khác”
“Vậy là tốt rồi! Tối hôm nay phải gia tăng cảnh giác.
Nếu lại phát sinh sự tình đồng dạng, ta sẽ không tha cho ngươi” Menfuisu ôm lấy Carol về lều trại
Nhìn ánh mắt mê luyến không thôi của
Carol, cùng với sự bảo hộ của Menfuisu với nàng và sự lạnh nhạt của
Menfuisu đối với ta. Ta càng cảm thấy kỳ quái. Sự tình hôm nay phát sinh quá đột ngột. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Trở lại lều trại, Izumin đã cởi bở áo choàng. Ta ngồi bên cạnh hắn, lăng lăng nhìn sườn mặt xinh đẹp của hắn, đầu óc trống rỗng “Asisu, nàng còn chưa nhìn ra sao?”
Lòng ta đã thoáng hiểu ra, nhưng vẫn không chịu tin tưởng. Cắn môi dưới, ta không hé răng
Izumin thở dài, giải cứu môi dưới của ta “Tối hôm nay, căn bản là do một tay Menfuisu đạo diễn”
Ta nhắm mắt lại, vẫn như cũ không chịu nói
Izumin kéo qua thân thể ta, nhẹ nhàng nói bên tai ta “Cô gái ngốc, chấp nhận sự thật đi. Menfuisu không còn là đệ đệ trước kia của nàng nữa. Hắn hiện tại là hoàng đế Ai Cập tâm tư kín đáo”
Đúng vậy. Menfuisu hẳn đã hiểu, Carol là công cụ hắn vô pháp mất đi. Vô luận hắn bây giờ có còn yêu Carol hay không, chỉ cần lưu lại nàng ấy bên người, là có thể. Vì vãn hồi sai lầm mà bản thân phạm phải, ngẫu nhiên dùng tiểu xiếc đơn giản mà hữu hiệu thì có cái gì không được đâu? Nếu không, ai có thể giải thích đám đạo tặc kia cùng đám thị vệ sao có thể quen thân đến mức đi lại như nhà mình, dễ dàng gây náo loạn dưới sự nghiêm ngặt của thủ vệ hoàng đế Ai Cập? Tin tưởng trải qua một hồi trò hay như vậy, đủ để xoay ngược cục diện giữa hắn và Carol hiện giờ
Ta mở mắt ra, bi ai nhìn Izumin. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve mặt ta, trấn an ấn một cái hôn nhẹ.
Menfuisu, ngươi thật sự thay đổi
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
42 chương
68 chương
167 chương
34 chương