[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

Chương 35 : Chưa kịp vui mừng, nạn lại tiếp tục

Chiến tranh rốt cuộc kết thúc, quân Ai Cập hoàn toàn giành được thắng lợi. Trong thành Arsiria tràn ngập sự sợ hãi, tượng thần vĩ đại của Atsiria vì bị nước tấn công nên bị sụp thành hai nửa, thành Arsiria cũng bị hủy hơn phân nửa “Là thần phạt! Bởi vì hoàng đế của chúng ta cướp cô gái sông Nile của Ai Cập nên thần phẫn nộ!” Quân dân Arsiria hàng trăm người truyền miệng kêu gào. Angon rất muốn giết hàng trăm người đó, nhưng lời đồn truyền đi quá nhanh. Tất cả mọi người mù quáng mà chạy nháo nhào, nhưng tránh không nổi làn sóng nước đang ập tới. Rất nhiều người bị nước nuốt chửng, biến mất không thấy bóng Bởi lui quân kịp thời nên quân Ai Cập không bị tổn thất nhiều. Chỉ có một số ít binh lính bị nước cuốn trôi. Đang lúc toàn quân lui về hướng Ai Cập thì bỗng nhiên phát hiện ra từ phương bắc phía xa kia đang có cát bụi mù mịt bị khuấy động, đám bụi ấy đang di chuyển dần về phía đại quân Ai Cập Không tốt! Là đại quân Hitaito. Carol lúc này mới nhớ ra, Atsiria đã cùng Hitaito liên minh, đó nhất định là viện quân do Izumin đưa tới. Sau khi Menfuisu thoát hiểm, ta đã giao lại binh quyền, lúc này lại nghe thấy viện quân của Izumin đang tới, nhất thời kinh hãi. Này Izumin thế nào âm hồn lại không tan. Trong nguyên tác, hắn có truy đến đây sao? Ta tựa hồ đã quên đi mất. Trí nhớ con người thường như vậy, lại quên những lúc quan trọng. Sau khi oán giận một phen, ta lại có chút phiền não. Hiện giờ nếu giao chiến với quân Hitaito, quân Ai Cập vốn rất mệt mỏi khẳng định sẽ bất lợi Menfuisu suy xét một phen, trực tiếp hạ lệnh “Toàn quân Ai Cập lui lại! Lập tức rút khỏi thành Asiria!” ——— —————— Còn bên Izumin… “Mau! Hướng thành Atsiria!” “Phải cẩn thận, ngoài thành có khả năng có lính Ai Cập vây quanh!” Izumin nheo lại đôi mắt đẹp “Đã thấy Atsiria chưa?” “Dạ, hoàng tử. Nhìn từ đỉnh núi kia là thấy ạ!” Tinh binh thuộc hạ phản ứng nhanh chóng trả lời Quân Ai Cập không biết đại quân Hitaito đang đuổi theo, Asisu hẳn là cũng đang ở bên trong. Izumin bị cuộc hành quân gấp làm cho mệt mỏi, suy nghĩ đã phiêu đi xa Tiếng nước ào ào kéo lại hồn của hắn. Hắn có chút kỳ quái, rút roi ra thúc ngựa mấy cái, phi thẳng lên đỉnh núi. Quang cảnh trước mắt khiến hắn ngây ra, nửa ngày cũng không có phản ứng. Cái thành Atsiria uy nghiêm hùng vũ kia sao lại ngập trong nước. Nước sông vốn trong suốt giờ biến thành màu vàng vẩn đục dường như đang cố thúc vào tường thành. Trong lỹ lụt, vô số người Atsiria đang quay cuồng theo sóng lớn, thê thảm kêu gào Atsiria đã biến thành địa ngục nhân gian. Đã có chuyện gì vậy? Quân Haito lập tức dừng chân lại, mọi người hai mặt nhìn nhau, bị quang cảnh trước mắt làm cho cả kinh không biết phản ứng thế nào. Là thần phạt sao? Binh lính Ai Cập đâu? Sao không thấy bóng chúng đâu cả? Thanh âm đập cánh từ đỉnh đầu truyền đến, Izumin ngẩng đầu lên thì nhìn thấy bồ câu đưa thư của Ruka. Mở tình báo ra, lập tức trên mặt Izumin trong chốc lát kinh hỷ, trong chốc lát lại âm trầm, không hé răng. Thuộc hạ dè dặt cẩn thận tiếp nhận tình báo, đọc xong thì kinh ngạc hô lớn: Nguyên lai là nữ hoàng Ai Cập Asisu đến tiếp viện. Nàng hạ lệnh nước sông nghịch lưu, khiến thành Atsiria biến thành bùn “Nữ hoàng Ai Cập có thể khiến nước sông nghịch lưu?” “Một chiến thuật thật lợi hại!” Đúng vậy! Thật là một chiến thuật lợi hại! Izumin âm thầm tán thành. Hắn đã phái binh lính điều tra hồi báo, nguyên lai Asisu ở nơi hạ du sông đã ra lệnh chặt một số lượng lớn cây cối ngăn lại dòng sông, nước sông không còn chỗ đi, chỉ có thể chảy ngược lại, khiến Atsiria gặp đại họa “Hoàng tử! Ai Cập đã có cô gái sông Nile, chi bằng ngài hãy cưới vị nữ vương tựa nữ thần này về đi!” Một thuộc hạ thân tín đột nhiên đề nghị Những người khác cũng đi theo hưởng ứng “Đúng vậy! Hoàng tử, nghe nói nữ hoàng Asisu diễm lệ vô song. Chỉ có nữ tử tài mạo song toàn như vậy mới có thể xứng đôi với hoàng tử Hitaito kiêu ngạo” “Hoàng tử, chúng thần khẩn thiết kỳ vọng ngài có thể cưới nữ vương Asisu làm hoàng tử phi của chúng ta!” Sự hy vọng của đám thuộc hạ làm Izumin hơi đỏ mặt. Hắn làm sao mà không nghĩ tới. Cứ nghĩ khi Asisu rời đi không lời từ biệ, Izumin khôi phục bình tĩnh. Không được, hắn không nên miên man suy nghĩ linh tinh. Hiện tại phải làm gì để cướp được tâm của Asisu mới là quan trọng nhất Phía xa, đại đội Ai Cập rút lui gây ra một trận khói bụi mù mịt “Ở bên kia! Binh lính Ai Cập ở bên kia!” Izumin nghiêm thần sắc “Đuổi theo! Cô gái sông Nile đang suy yếu vì độc hoa, còn chưa khôi phục. Tốc độ của chúng sẽ không quá nhanh. Quân Ai Cập vừa bị tổn thất qua trận chiến trước, không thể bỏ lỡ cơ hội tốt này!” Giơ lên cánh tay kiên quyết. Asisu, sau sự kiện sông Chigurit này, các quốc gia sẽ biết được giá trị của nàng. Ta sẽ không cho bất cứ ai có cơ hội đọat lấy nàng, ta sẽ làm cho nàng trở thành hoàng tử phi của ta Bên kia, Menfuisu phát lệnh, mau chóng ra khỏi lãnh thổ Atsiria, tiến vào nước trung lập Syria. Mọi người đều mệt mỏi sau trận chiến 12 phút, giờ lại phải mang thân thể sắp chịu không nổi cố gắng đi tiếp. Menfuisu gắt gao ôm Carol đang suy yếu vào lòng, đau lòng không thôi, trải qua nghi thức săn sư tử, thật vất vả mới lại được ôm nàng vào ngực. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tái nhợt, thở gấp không thôi, hắn tự trách cùng yêu thương đan xen vào nhau. Ôm chặt lấy nhân nhi, hắn ra roi thúc ngựa, chạy nhanh về phái trước. Carol, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ mang nàng trở về Ai Cập Tiểu Kail và Cindy bọn họ bốn tiểu đội trưởng gắt gao theo sát bên người ta. Bị Izumin đuổi theo phía sau khiến ta không an tâm chút nào. Binh lực Hitaito tinh nhuệ hơn chúng ta rất nhiều. Rất nhanh, khoảng cách giữa bọn họ và chúng ta ngày càng gần. Vừa mới đầu chỉ mới nhìn thấy đám bụ mù mịt. giờ đã có thể nhìn rõ bóng dáng bọn họ. Nhìn phía sau đúng là Izumin âm hồn bất tán, ta thật sự không hiểu vì sao hắn muốn truy kích chúng ta. Trong lòng ta bỗng chua xót, còn có thể vì sao nữa? Hắn cùng với Ai Cập là tử địch, lại đang liên minh với Atsiria, đuổi giết Ai Cập vừa đánh thắng Atsiria thì có gì không đúng? Không đúng thật ra là ta. Giữa hai chúng ta chỉ có tình ý nhàn nhạt, khiến ta đánh giá sai địa vị của ta trong lòng hắn. Hắn là một chính trị gia. Cùng một vị chính trị gia lãnh khốc vô tình nói chuyện tình yêu, ta thật buồn cười vô cùng. Cắn chặt môi, trong lòng khổ sở vô cùng, khiến ngay cả cười khổ, ta cũng làm không nổi nữa. Trốn đi! Cùng Menfuisu trốn đi! Tô Vinh, không nên lại mơ mộng nữa Menfuisu trên mặt có chút lo lắng. Nếu cứ tiếp tục chạy thế này, Ai Cập không khỏi sẽ phải đụng độ với Hitaito. Nhưng Ai Cập vừa mới trải qua một trận đại chiến, tình huống lúc này rất bất lợi. Ít nhất, chiến trường cũng không thể tại nơi này. Quân ta cần phải nghỉ ngơi. Một khi quân Ai Cập phục hồi thể lực thì căn bản không cần sợ Hitaito. Nhưng trước mắt, phải làm gì đây? Minue đề nghị, không bằng chia binh ra làm hai đường, để hắn dẫn quân ngăn cản Hitaito Menfuisu cự tuyệt hành động liều chết của Minue. Hắn chỉ phía trước “Chỉ cần qua dãy núi này, phía bên phải cách đây không xa chính là sa mạc Syria. Binh Hitaito không quen chiến đấu trên sa mạc. Mà Ai Cập chúng ta ba mặt đều là sa mạc bao quanh, đánh trên sa mạc là chuyện thường” Minue mắt sáng lên “Chúng ta sẽ tiến vào sa mạc Syria, dụ toàn quân Hitaito đến, phản công!” Menfuisu khen ngợi gật đầu. Tốc độ toàn quân nhanh hơn, nhằm hướng sa mạc Syria Kỳ thực, ta đối với chiến tranh không vui không chút nào. Tuy làm Asisu nhiều năm như vậy rồi, cũng tiếp nhận được không ít sự giáo dục về phương diện này. Nhưng dù sao ta vẫn là một công dân từ thế kỷ 21, luôn đối với chuyện huyết tinh này có phản đối. Ở thế kỷ 21, khi sống trong hòa bình, ta lại oán giận vô cùng kiểu cuộc sống quá mức bình thản. Đi đến thế giới loạn lạc này mới hiểu được, cuộc sống an ổn là cuộc sống cỡ nào hạnh phúc Một trận gió lớn thổi đến, ta ngửa đầu đón gió nhắm hai mắt lại “Gió đông nam bắt đầu thổi rồi. Loại gió này mang cát đi sẽ làm thành một trận bão cát khủng khiếp” Menfuisu và ta quả thật tâm linh rất thông, cùng cảm nhận được hướng gió có vẻ khả quan này. Chúng ta nhìn nhau, ngay cả ông trời cũng giúp chúng ta Nhìn thấy vẻ mặt của hai người ấy, Carol giật mình. Gió đông nam? Đúng rồi, gió đông nam trên sa mạc sẽ làm ra một trận biển cát lớn. “Menfuisu, sẽ có bão cát sao? Chúng ta có thể bị nhốt ở sa mạc không?” Carol lên tiếng, giọng nói lo lắng không thôi Ta mỉm cười. Menfuisu trấn an giúp nàng đội lên khăn trùm đầu “Sẽ không, gió này chỉ biết tạo thành sa phong” “Đúng vậy, sa phong chỉ biết cuộn lên cát bụi” Ta cười giải thích. Carol vừa mới đến Ai Cập không bao lâu vẫn chưa hiểu được tình huống này Menfuisu không giải thích nhiều. Trực tiếp hạ lệnh cho Minue thả năm sau con ngựa chạy lên trước, tiến vào sa mạc Syria Ruka rất muốn ngầm báo cho Izumin nhưng hắn không hiểu được sách lược của Menfuisu nên chỉ có thể ngốc ở một bên trừng mắt. Nhìn mặt Ruka ngốc, ta cười đến vô cùng vui vẻ, ngươi làm sao có thể đối phó được với đệ đệ của ta. Chỉ có chủ tử của ngươi mới có khả năng địch nổi với Menfuisu thôi Menfuisu hạ mệnh lệnh thứ hai: toàn quân giả bộ phi thẳng hướng AI Cập, nhưng khi vào sa mạc rồi thì lập tức vòng sang bên phải Carol bị cát bụi cuộn lên không thể hô hấp. Menfuisu và mọi người lo lắng không thôi. Nữ hài này… Ta thật muốn giận chó đánh mèo. Cũng không thể trách nàng. Thân thể vừa mới trúng độc vẫn còn vô cùng yếu ớt. Nếu ở thế kỷ 21, nàng đã sớm được ở trong căn phòng xa hoa an tâm chữa bệnh. Làm sao có thể vận động mạnh như thế này. Carol cũng hiểu được, luôn cố gắng tỏ ra bình thường để trấn an mọi người. Ruka vẫn chưa từ bỏ ý định, dọc theo đường đi luôn tiếp cận Menfuisu, nói muốn mang Carol trốn theo đường khác. Ta xem hắn hẳn là muốn trốn đến đại bản doanh của Izumin Menfuisu không đếm xỉa tới hắn. Từ giờ, muốn đem Carol từ trong lòng hắn ra đâu có dễ dàng như vậy Đoàn ngựa dẫn đầu đã bị lún vào một bãi cát lún. Qủa nhiên, gió sa mạc rất hay có lưu sa. Menfuisu đã tính đúng. Mọi người cẩn thận tránh đi khu vực cát lún. Sắc mặt ta có chút trắng. Izumin không rành về sa mạc chiến, cạm bẫy này hẳn là sẽ bị mắc. Ta vừa lo cho hắn, vừa muốn Hitaito lui quân. Đang do dự không biết nên làm gì, thì nghe thấy Menfuisu ra lệnh cho tướng quân Honsu mang quân đến ốc đảo Iêriko. Carol thân thể quá kém, thật sự không theo kịp đội ngũ, hắn muốn mang nàng đi theo con đường nhỏ “Iêriko là một địa danh rất nổi tiếng, thương nhân thường tụ tập ở đó để trao đổi hàng hóa” Carol lúc này tinh thần ham học lại nổi lên. Đại quân Hitaito rất nhanh đã đuổi đến. Binh lính Ai Cập vừa được nghỉ ngơi một lúc giờ tinh thần đã tốt hơn. Menfuisu hạ lệnh, bắt đầu thực hiện kế hoạch lưu sa. Ruka vẻ mặt lo lắng rốt cuộc không dấu được. Sự trung thành và tận tâm đã làm hắn sợ hãi hoàng tử sẽ mắc bẫy. Hoàng tử lĩnh quân từ trước đến giờ đều đi dẫn trước. Sự anh dũng của ngài là lá cờ toàn quân noi theo. Chỉ cần nhìn đến bóng dáng anh dũng kia là các binh lính Hitaito đều trở nên dũng mãnh vô cùng Ta hiểu Ruka lo lắng, nhưng cũng thúc thủ vô sách. Nói cho Izumin thì chúng ta không có đường sống, nếu không nói cho hắn, ta lại sợ hãi hắn chết đi. Sau khi Kaputa chết, ta cũng không dám xác định đúng các tình tiết nữa. Hơn nữa, theo tuổi tác, trí nhớ cũng dần tiêu thất, Ta chỉ có thể nhớ được những chuyện chính, như thế nào có thể xác định Izumin sẽ không vì chuyện này mà mất mạng? “Mục tiêu của chúng là ta. Các ngươi cứ lớn tiếng kêu, cho chúng biết ta ở đây” Menfuisu cười lớn, hoàng tử Izumin, từ trận chiến trước, chúng ta đã lâu không giáp mặt. Giờ ta cho ngươi một cái đại lễ, cho ngươi trực tiếp trở lại bên người thần linh đi Ruka đầu nhanh chuyển động. Nếu tiếp tục như vậy, hoàng tử nhất định sẽ rơi vào bãi cát lún. Phải tìm mọi cách thông tri cho ngài. Hắn cắn chặt môi dưới, thủ đoạn cuối cùng, chính là ở trước mặt hoàng tử nhảy vào lưu sa. Chỉ có cách đó mới có thể báo cho ngài biết.