[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
Chương 32 : Hai mỹ nhân trên giường
Ở Ai Cập xa xôi,
Imhotep đang trầm tư. Khi cô gái sông Nile mất tích, Ai Cập một mảnh hoang vu, gió nóng thổi tới liên tiếp, mực nước sông Nile hàng năm vốn dâng lên rất đều giờ cũng chậm lại. Nếu cứ như vậy, cây nông nghiệp sẽ chết héo. Thần dân Ai Cập sẽ lâm vào nỗi hoang mang lo sợ
Lời này may mắn là lão không nói trước mặt Tô Vinh ta. Nếu không, lão hồ ly râu sơn dương kia còn không phải bị ta xả cho một trận. Rõ ràng luồng gió nóng này là do khí hậu Ai Cập không thuận lợi tạo nên, ngươi lại còn muốn đổ tại Carol. Còn nói ngươi là trí tuệ của Ai Cập, nhìn ngươi so với đại thần quan còn quá đáng hơn. Chuyện này cũng khiến ta cảm nhận được bản tôn khuất phục của Asisu trong nguyên tác. Những người này, chuyện tốt toàn bộ đều xả lên đầu Carol, còn chuyện xấu thì lại cho rằng mọi người đối xử với Carol không tốt nên mới phải nhận trừng phạt. Mê tín như vậy, thảo nào làm cho Asisu hết chịu nổi. Trước kim khi Carol còn chưa đến, Menfuisu và Asisu chính là thần của Ai Cập. Lúc đầu thì tôn lên cao ngất, giờ thì cái gì cũng Carol. Asisu dù không bị điên, thì cũng sẽ bị những người não heo này bức điên
May mà ta không nói ra thân phận con gái người đào mộ của Carol. Thể nào những người mù quáng sùng bái Carol sẽ quay ngoắt lại mà đem Carol thiêu lên tế sống cho sông Nile vì tội ác quấy rầy giấc ngủ của hoàng đế. Lại may mắn, ta không yêu Menfuisu. Ta thật sự đối với chuyện loạn luân tỷ đệ luyến không có hứng thú a!
Khi ta đuổi tới Atsiria gặp tướng quân
Honsu, hắn còn đang gấp tới mức vò đầu dậm chân. Hắn đang lúc vô kế khả thi bỗng gặp được ta, vẻ mặt liền vui mừng khôn xiết, bày ra bộ dáng chực chờ ta ban lệnh. Ta mỉm cười tiếp nhận binh quyền binh lính Ai Cập ngoài thành. Lại cảm thán ta đã sơm biết vở kịch này, biết rằng hắn sẽ vọt tới Atsiria, thành đội hộ vệ bên người Menfuisu, rồi trở thành mật thám. Trước kia, tiểu binh Julia vốn sùng bái Asisu, vì ta xuyên qua mà không còn tồn tại nữa. Ta giờ cũng có thân tín có thể giúp những binh lính này thóat hiểm
——— —————— —————–
Lúc này là lúc hoàng đế Angon chuẩn bị bí mật OOOXXX Carol. Tuy là tiệc cưới bí mật, nhưng lại không có bất cứ nghi thức thủ tục nào, còn không phải cường bạo. Hắn càng nghĩ càng cao hứng nói “Để tránh phiền tóai về sau, đêm nay tổ chức lễ mừng hôn đơn giản chút. Về sau ổn định rồi sẽ chính thức cử hành long trọng” Lên xe trước rồi mới mua vé. Cứ tình hình này, kết cục sẽ định, để xem Ai Cập sẽ làm được gì? Hắn không ngu ngốc giống lão quốc vương Hitaito kia, cần gì phải cấp danh phận trước. Nếu không phải lão hồ đồ thì Carol trốn thế nào được. Nếu làm như hắn a, lén mang cô gái sông Nile “xử” tại chỗ thì nàng vè sau dù có trốn kiểu gì cũng không thóat. Hoàng đế Angon càng nghĩ càng thấy bội phục bản thân mình anh minh
“Lệnh cho bọn thị nữ trang điểm cho cô gái sông Nile” Hoàng đế Angon kiêu căng một cước đá văng ghế thượng
“Vâng!” Tướng quân bên cạnh cũng ý nghĩ xấu xa đầy mình, phương pháp trực tiếp làm việc như vậy thật gọn gàng. Biến cô gái sông Nile thành người của
Atsiria rồi thì bọn Ai Cập sẽ không còn cách gì hết. “Những người trong thành cũng giữ bí mật ạ?” Hắn nghĩ nghĩ, thay đổi khẩu khí nhỏ giọng hỏi Angon
Hoàng đế Angon gật gật đầu, quả nhiên là tâm phúc của hắn
“Đương nhiên, Ai Cập cũng không được nói ra. Chỉ cần cô gái sông Nile trở thành người của ta rồi, thì ai cũng đừng nghĩ chạy thoát
Hai tiếng cười dâm đãng đồng thời cất lên
Carol trang điểm ăn mặc trang trọng bị Angon nắm tay nhỏ bé bước vào yến hội. Vuốt trong tay da thịt trắng mịn, Angon tâm nhộn nhạo, nhìn cô gái sông Nile ngoan ngoãn phục tùng hắn thật đáng yêu. Thấy biểu tình khó chịu rõ ràng trên mặt Carol, hắn vui vẻ xem nhẹ cho qua
Một phen kéo lấy tay Carol, Angon đưa nàng lên đỉnh tòa thành “Nàng nhìn đi, bởi vì nàng và hoàng đế Ai Cập đang ở trong tay ta, nên mấy chục vạn binh lính
Ai Cập tuy rằng vây quanh thành Atsiria nhưng cũng chỉ có thể làm mấy tên ngốc nhìn nhau mà thôi”
Nhìn phía xa binh lính Ai Cập đông đảo, Carol vô cùng đau đớn. Đều là tại nàng, Ai Cập cổ mới lại phát động chiến tranh
Thảm thực vật ở cổ đại vô cùng phong phú, xa xa có nhánh sông Chigurit chảy qua. Cảnh sắc xinh đẹp này đã hấp dẫn sinh viên khảo cổ học Carol. Tòa thành này được xây bằng gạch mộc, nếu bị lũ lụt đánh vào, cả tòa thành sẽ hóa thành bùn đất. Chỉ cần đem binh lính đến hạ du nhánh sông
Chigurit dùng cây chặn lại dòng chảy, nước sông sẽ bị nghịch lưu, trực tiếp tràn vào thành. Nếu như giúp binh lính bị giam trong thành nghĩ biện pháp ứng phó, có thể thành công phản kích.. Đây là chiến lược mà sáu trăm năm sau người ta dùng để trệt hạ kinh thành Babylon. Tựa hồ, chiến pháp này cũng thích hợp để dùng với kinh thành này
“Cô gái sông Nile, đừng nghĩ chạy trốn. Trong yến hội đêm nay, ngươi sẽ trở thành phi tử của ta” Thanh âm của Angon giờ này lại bị Carol thành gió thoảng bên tai
Nhìn Carol đang chuyên chú, hoàng đế Angon cũng không nhiều lời. Dã tâm lóe lên trong ánh mắt của hắn, hắn đắc ý nghĩ, vì tránh cho quân AI Cập xôn xao, hắn dấu giếm tin tức nạp Carol làm phi. Sáng sớm ngày mai, hắn sẽ hướng quân Ai Cập mà tuyên bố Carol là hoàng phi của hắn. Chờ hắn giết hoàng đế Menfuisu, mang cô gái sông Nile – tân hoàng phi của ta vây công Ai Cập. Những kẻ trung thành với cô gái sông Nile kia nhất định sẽ không phản kháng lại hắn. Carol đối với quốc nội Ai Cập có danh dự rất cao. Nếu âm mưu của hắn thành công, Ai Cập sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm
Hắn kéo Carol bước vào đại sảnh yến hội. Trong đó, tất cả bọn chúng đều biết rõ đây là tiệc mừng hôn, một đám dùng ánh mắt khác thường không chút hảo ý nhìn cô gái sông Nile, nghĩ đến nếu nàng ở trên giường bọn chúng, để bọn chúng muốn làm gì thì làm thì thật tốt biết bao a. Hoàng đế Angon thấy đại cục đã định, hưng phấn nốc từng ngụm từng ngụm rượu
(Tojikachan: Ta ghét! Ta ghét cực lực cái lũ này!)
Nhìn mỹ nhân bên người làn da tuyết nộn sáng mịn, mái tóc màu vàng đung đưa, hoàng đế Angon chợt nhớ đến hoàng đế Menfuisu đang bị hắn giam giữ trong địa lao. Cái mũi anh tuấn, môi khiêu gợi, cộng thêm ánh mắt mê người. Nếu một đôi mỹ nhân này cùng đồng thời ở trên giường hắn thì thật tốt biết bao a
Hắn phất phất tay, gọi một thủ hạ thân tín, phân phó hắn vài câu. Tên kia nhãn tình sáng lên, động tác mau lẹ lui xuống.
Hắn cấp tốc đến địa lao nơi giam giữ hoàng đế Menfuisu, trên mặt hề hề tươi cười. Hắn cầm lấy túi bột phấn mê dược, chuẩn bị nhét vào miệng
Menfuisu (Tojikachan: Phấn bột mà nhét cả cái túi vào miệng hả? ==).
Menfuisu đột nhiên mở bừng mắt, một cước đá bay tên kia ra xa
“Ngươi là ai? Muốn làm gì ta?” Menfuisu hét lớn
Tên kia khổ dở lăn lộn trên đầt, cố gắng lấy gói to bị buộc trên thắt lưng, che lại mũi mình rồi ném gói to kia về hướng Menfuisu.
Không dự đoán được thuộc hạ của Angon tới gây khó dễ, Menfuisu không kịp phòng bị, hít phải không ít bột phấn. Các binh lính Ai Cập bên cạnh kinh hãi,
ào ào kêu lên, cả nhóm kích động, vì hít phải thứ bột kia nên ngã cả xuống đất. Minue tỉnh ngủ trước tiên, nhanh chóng bịt mũi lại, chỉ có thể nhìn Menfuisu từ từ gục xuống
Tên kia bước lên đạp vào
Menfuisu một quyền. Menfuisu không có phản kháng, chắc chắn đã hôn mê.
Ngục tốt cũng nhanh chóng bước vào cởi bỏ xiềng xích bao quanh Menfuisu, mang hắn ra ngoài
Yến hội sắp tàn. Toàn thể các quan binh đều nâng chén chúc mừng, Angon cười to ném Carol lên đầu vai mình, giống như đang khiêng hàng hóa đi về hướng phòng ngủ. Carol cảm giác có gì đó không đúng, một bên giãy giụa chất vấn “Hoàng đế Angon, thả ta xuống.
Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Angon cười ha ha “Lúc này nói cho nàng cũng không sao, đêm nay nàng là của ta”
Carol trước mặt bỗng tối sầm, có ý gì?
Cảm nhận được cô gái sông Nile bị kinh hách mất đi phản ứng, Angon vỗ vỗ mông mỹ nhân “Ngươi sắp trở thành phi tử của hoàng đế Angon ta. Đến đây nào, cùng đi đến tân phòng nào”
Carol hoảng loạn, tại sao lại có thể như vậy? Angon đi đến trước cửa một gain phòng lớn lộng lẫy, mở cửa phòng ra rồi ném Carol vào
Carol sợ tới mức hỗn thân bủn rủn, lại nghe thấy trong phòng lại truyền đến một tiếng quen thuộc rên rỉ. Nhìn lại, thì phát hiện ra Menfuisu đang nằm trên giường lớn. Lâu như vậy không gặp, Menfuisu gầy hẳn. Carol liền rơi lệ, nàng bất chấp nghĩ nhiều, vọt nhanh tới giường, đau lòng nhìn vết thương của Menfuisu
Menfuisu vẫn hôn mê bất tỉnh như trước, vô luận là Carol gọi lớn thế nào, hắn vẫn là không biết không hay
“Ngươi đã làm gì Menfuisu?” Carol tức giận quay đầu
Nhìn hai mỹ nhân trên giường, Angon bị cảnh đẹp này làm cho nói không ra lời. Rất, rất, rất đẹp! Menfuisu màu tóc đen dài rối tung xõa trên gối, thân hình hữu lực cường tráng, dù không có mấy cơ bắp nhưng vẫn mang cảm giác mạnh mẽ. Da thịt mê người lóng lánh mê nhàn nhạt. Trên đầu kim ưng quan càng khiến cho khuôn mặt thống khổ của hắn thêm đặc sắc. Hoàng đế
An gon bị vẻ đẹp trời sinh của Menfuisu làm cho thần hồn điên đảo
Lại chuyển đầu, cô gái sông Nile bé bỏng nắm chặt vòng eo khẽ run run, trong đôi mắt màu lam lấp lánh lệ quang, cảm giác mảnh mai khiến người ta muốn hung hăng ngược đãi nàng một phen. Hoàng đế Angon lại cảm tạ
ông trời, cho hắn một cơ hội tốt, để hắn có thể đem hai mỹ nhân độc nhất vô nhị lên giường hắn. Để cho hắn hưng phấn chính là sự biến thái khi hai cái mỹ nhân kia lại là vợ chồng
“Ha ha, đêm nay, các ngươi sẽ là của ta” Angon lại liếm môi khô ráp, bước nhanh tới.
Carol kinh kêu một tiếng, theo bản năng né sang một bên. Angon không bắt được nàng, thế nhưng lại thuận đà đến bên Menfuisu đang hôn mê trên giường, định giở trò. Cửa đã đóng chặt, nàng chạy thế nào được. Trước tiên cứ ăn mỹ hoàng đế này đã. Hắn cắn cắn ngực Menfuisu, rất nhanh để lại mấy hôn ngân. Bàn tay to cung không an phận bắt đầu sờ soạng hạ thân Menfuisu
Trên người mang đến cảm giác khác thường, Menfuisu một bên thống khổ một bên rên rỉ vài tiếng. Hiệu lực của dược khiến hắn hỗn loạn. Hắn muốn mở to mắt nhìn xem là ai áp lên người hắn, dám sờ loạn. Lông mi dài run rẩy, hắn kinh ngạc phát hiện, dĩ nhiên chỉ có tên Angon ghê tởm này
Dược chưa tác dụng hết, nhưng cũng đủ để hắn toàn thân vô lực, nagy cả gầm lên cũng không có sức. Trong ánh mắt bắn ra tia phẫn nộ. Angon nhìn thấy Menfuisu tỉnh lại, cảm giác chinh phục càng thêm hưng phấn. Hắn cố ý cắn ngực Menfuisu, khiến cho sự tức giận trên gương mặt Menfuisu càng thêm đậm. Nhìn Menfuisu tức giận, Angon hưng phấn cực kỳ, bàn tay lại càng làm càn không chịu nổi
Nhìn Menfuisu phải chịu nhục nhã,
Carol thương tâm muốn chết “Không! Không cần!” Nguyên bản nàng lui ở một bên không dám xông lên, giờ lại xông lên trước muốn đem tên sắc ma này hất ra, lại bị Angon kéo lại một góc áo
Một tiếng xé vải vang lên, áo choàng của Carol bị rách một mảng lớn. Phong cảnh mê người này làm Angon không chút kiên nhẫn, có thể khiến con mồi bị dọa chạy càng khiến cảm giác chinh phục thêm mãnh liệt. Hắn cười to một cái rồi xoay người, giữ chặt tay Carol ném lên giường. Hung hăng áp lên thân hình nhỏ bé, xé rách áo choàng
Carol bị giữ chặt tay, bất lực bị hắn xé
áo. Nàng hổ thẹn nhanh chóng che lại trước ngực, cổ họng khóc không ra tiếng. Menfuisu đang ở bên cạnh, vậy mà tên biến thái này lại dám cường X nàng. Nàng thật sự muốn tự tử. Nàng tuyệt vọng, không dám nhìn vào mắt Menfuisu đang tràn ngập phẫn nộ cùng thương tâm
Khóe mắt đột nhiên phát hiện thấy một chậu hoa “A? Hoa Digitalis!” Không biết thị nữ nào sơ ý lại đem loại hao tuy đẹp mà có độc này vào phòng tân hôn. Nàng không chút do dự, vươn tay ra ngắt mạnh nhành hoa nuốt xuống. Angon phát hiện ra Carol im lặng, nhìn lại thì thấy Carol sắc mặt trắng bệch
“Người đâu? Người đâu?” Dục vọng toàn bộ tiêu tán, cô gái sông Nile không thể chết được. Binh lính AI Cập ngoài thành mà biết, sẽ liều mạng xông vào.
Tín ngưỡng đối với nhân dân có ảnh hưởng rất lớn, hắn tổn thất sẽ không đoán nổi
Angon ném Menfuisu sang một ben, rống to phía cửa “Mau gọi ngự y đến, nhanh lên!”
Menfuisu trái tim dường như chết lặng rồi, nhìn Carol nuốt độc hoa mà mặt tái nhợt, hắn thống hận bản thân vô cùng, hận không thể bảo vệ nàng. Tại sao? Tại sao ông trời lại để cho họ gặp phải chuyện như vậy?
Angon đáng chết, ta thề sẽ không tha cho ngươi! Đầu Menfuisu trống rỗng, nhìn người thương yêu đang quằn quại trong thống khổ, hắn cắn chặt răng đến mức răng vỡ tan ra một dòng máu tươi, theo khóe miệng mà chảy xuống.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
42 chương
68 chương
167 chương
34 chương