[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư
Chương 15 : Đến Hitaito
Trong hoàng cung Ai Cập, tin tức xấu liên tục bay tới
“Faraong, đình viện phía tây có rất nhiều gian tế xâm nhập!”
“Vệ binh bị giết, cô Carol mất tích!”
“Không thấy nữ vương Asisu!”
Menfuisu không tin nổi, chỉ mới vài phút mà vị hôn phu và tỷ tỷ đồng thời mất tích. Ai dám lớn mật, dám bắt cóc hai nữ nhân tôn quý nhất hoàng cung
Arri không dám nói gì. Rõ ràng đã tính kế chu đáo để bắt quả tang Imisu cùng Carol hẹn hò, không hiểu sao cả nữ hoàng cũng mất tích.
Menfuisu đột nhiên nhớ tới cái gì “Unasu đâu? Unasu luôn đi theo Carol giờ ở đâu?”
——— ———-
Đúng rồi, Unasu lúc này đang cải trang theo sau chúng ta, ngay cả Izumin khôn khéo cũng không phát hiện ra. Menfuisu ra lệnh phong bế thành
Thebe, phái người đi sa mạc đuổi bắt, tăng mạnh quân hộ vệ đề phòng phía sông Nile. Có thể nói những việc ấy trở nên vô ích, bởi chúng ta giờ đã ở trên thuyền lớn. Izumin thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng bỏ lại được truy binh. Chỉ cần đến Địa Trung Hải, quân Ai Cập liền đuổi không kịp.
Dù sao, Menfuisu cũng không biết người Hitaito thóat bằng đường nào
Ta cùng Carol ngã vào khoang thuyền thở khó khăn. Trong mũi và cổ họng, tất cả đều là cát, toàn thân dính đầy cát. Ta lười biếng nằm trên đất, căn bản không nghĩ động đậy. Carol thì ngược lại, nàng muốn xông ra khỏi cửa khoang thuyền. Nàng sợ hãi, một khi rời Ai Cập, bản thân sẽ không tìm được đường về nhà “Ngươi muốn nhảy xuống thuyền rồi bơi vào bờ sao?” Ta hỏi nàng, Carol hơi ngạc nhiên nhìn ta “Asisu, hình như ngươi không sốt ruột?”
“Ha ha, sốt ruột thì có ích lợi gì? Bằng khả năng của hai chúng ta, có thể thoát khỏi địch nhân trên thuyền sao? Còn không bằng tiết kiệm sức một chút, cố gắng nghĩ biện pháp khác đi” Carol không tin lời ta nói, nàng dùng sức phá cửa khoang thuyền. Đột nhiên, cửa mở ra, Izumin xuất hiện.
Ta ngừng thở, tận lực không thu hút sự chú ý của hắn. Lúc này không phải thời cơ tốt để nói chuyện cùng hắn.
“Cô gái sông Nile, ta muốn hỏi ngươi” Izumin ngồi đối diện với Carol, rút ra thiết kiếm, hỏi “Ngươi làm sao mà biết phương pháp chế tạo thiết kiếm?” Nhìn đi, ta khẽ cười, may mắn ta không nói phương pháp cho
Imhotep trước Carol, nếu không người bị ép hỏi bây giờ là ta
Carol cứng họng. Ở tương lai điều này được cho là kiến thức cơ bản, phải giải thích với hắn kiểu gì a
Izumin thấy Carol chần chừ nửa ngày không nói, tính nhẫn nại đã dùng hết, chân mày đẹp khẽ cau lại. Hắn một phen kéo lấy cánh tay Carol, tới gần mặt nàng “Ngươi có nói hay không?” Thấy tình thế không ổn, ta nhanh nhạy mở miệng “Hoàng tử Izumin tôn quý, mời ngươi bớt giận”
Izumin phức tạp liếc ta một cái. Hắn không rõ tại sao nữ nhân này cũng bị bắt đến. “Ngươi tên gì?”
Ta hơi nghiêng đầu, cười cười ” Ta tên Aini. Hoàng tử, đây là con gái của nữ thần sông Nile của Ai Cập chúng ta, mời ngươi không nên thô bạo với nàng”
“Ai… Aini…”Carol tuy thẳng thắn nhưng cũng không ngu ngốc, biết ta dấu giếm thân phận hẳn là có nguyên nhân. Lúc này ta và nàng đang đứng cùng một chiến tuyến
“Thần Haby vỹ đại nói cho nàng biết phương pháp chế tạo thiết kiếm, hoàng tử, lời giải thích này có vấn đề gì không?” Ta phủi cát trên người, lạnh nhạt đứng dậy
Izumin cau mày, nghi ngờ trong lòng quá nặng “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ta nhìn thẳng vào mắt hắn, thản nhiên nói dối “Ta là tế ti Ai Cập” Kỳ thực cũng không tính là nói dối, đó là sự thật, chẳng qua, ta không phải tế ti bình thường, mà lai Đại Tế Ti Ai Cập
Nữ nhân này không đơn giản, Izumin chưa từng thấy qua nữ nhân nào lại có thể bình tĩnh khi bị bắt như vậy, không giống cô gái sông Nile lo sợ kia. Nhưng nhìn thế nào thì nàng cũng chỉ là một nữ nhân trói gà không chặt, nàng sao có thể trốn thoát được. Izumin lạnh lùng hừ một tiếng, đóng cửa lại ly khai
“A…Aini, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Ta đâu có biết a? Dù sao Izumin biết thân phận của ngươi, hắn sẽ không giết ngươi. Còn ta nếu bị hắn chú ý tới, bị liên lụy thì mệt lớn. Ta không muốn làm lộ thân phận nữ hoàng, Cô gái sông Nile đã bị bắt, Ai Cập đã đủ sứt đầu mẻ trán, giờ cả nữ hoàng cũng bị bắt thì ưu thế của Hitaito sẽ lớn nữa. Ta đã đủ bốc đồng, không nghĩ làm Menfuisu thêm phiền toái
Ta lườm Carol một cái. Ngươi thiếu chút nữa là bị hắn quất cho một roi, hẳn là nên cám ơn ta
Thuyền đi trên biển lớn giống như một điểm nhỏ bị bao vây bởi nước. Ta không bảo trị nổi hình tượng vì bị cảm giác say tàu đánh bại. Cả ngày trời lúc nào cũng đen kịt. Carol liền có việc làm, đó là mỗi ngày tất bật chiếu cố ta. Thật vất vả chúng ta mới đi tới Hitaito, ta cũng bị cái chiến thuyền này chỉnh cho còn nửa cái mạng
“Vương quốc Hitaito ở thế kỷ 20 chính là Thổ Nhĩ Kỳ. Trong kinh thánh đạo hồi, người Hitaito còn gọi là người Hete, còn ở cổ đại thì là một dân tộc có chế độ bế môn tỏa cảng. Mãi cho đến thế kỷ 19 người ta mới phát hiện ra di tích lịch sử của người Hitaito, thế nhưng hiện tại lại xuất hiện trước mắt ta” Nghe những lời nói hào hứng của Carol, ta dở khóc dở cười, nữ hài này quả nhiên là sinh viên khoa khảo cổ, đi đến nơi nào cũng không quên nghiên cứu.
Bỗng thấy choáng váng đầu, ta lảo đảo sắp ngã xuống đất,
Izumin thân thủ nhanh nhạy đỡ lấy ta. Ta nhàn nhạt nhìn hắn một cái, tiếp tục đứng cạnh Carol. Hắn sờ sờ tay, hảo phong độ cười nhẹ, Hừ, lúc ở trên thuyền ngươi còn không thèm để mắt đến ta, giờ rời thuyền rồi ngươi cũng không cho chúng ta cái kiệu. Hiện tại quan tâm, muộn rồi a!
Làm bộ làm tịch!
Phỏng chừng Izumin thấy được sự chỉ trích trong mắt ta. Hắn hơi ngẩn người, quay đầu đi làm như không biết. Một cô gái tóc quăn tươi cười ngọt ngào cao hứng từ cung điện đi ra “Cung nghênh về nước, hoàng tử Izumin”
Izumin ôn nhu cười “Mira, gần đây vẫn khỏe chứ?”
Mira hai gò má phiếm hồng “Cám ơn hoàng tử quan tâm, ta tốt lắm. Vương hậu giờ đang chờ ngài”
Hai người hàn huyên xong rồi Mira mới phát hiện ra Carol và ta “Các nàng là ai?” Trên khuôn mặt thiên chân của Mira nổi lên nghi hoặc
“Các nàng là ta mang từ Ai Cập về đây. Một người là cô gái sông Nile, một người là tế ti Ai Cập” Có thể dễ dàng nhìn ra được Izumin thích cô gái
Mira này. Hỏi là đáp, tùy ý Mira đứng sát cạnh hắn. Hảo một đôi tuấn nam mỹ nữ a, thật giống một bức tranh theo phong cách cổ điển. Ta liền thu hồi tầm mắt, để cho Carol dìu vào trong, giờ ta thực sự mệt mỏi
Quốc vương Hitaito quả nhiên là một cái đại hồ tử. Qủa thực không tin nổi
Izumin là do hắn sinh ra, nhưng vương hậu đứng bên cạnh ông ta lại nhã nhặn lịch sự, có vài phần thần thái của Izumin. May mắn a may mắn, nếu
Izumin mà giống phụ thân hắn thì… đời tàn
Đại hồ tử quốc vương ngả ngớn đi lên phía trước, nâng cằm Carol lên. (Tojikachan: Lại thêm một người bị Tô Vinh đặt biệt danh a ^^) “Đây là cô gái sông Nile sao?
Ta nghe Mitamun nói qua, chính là tại nữ hài này mà bảo bối Mitamun của chúng ta khóc lóc không thôi?”
Vương hậu vẻ mặt khinh miệt nhìn chúng ta ” May mắn Mitamun đã quay đầu lại, nhìn nữ nhân này, nàng khẳng định là rất mất mặt. Cái gì mà cô gái sông Nile chứ, chỉ là một cái vũ nữ mà thôi”
Ta vụng trộm khẽ thở dài nhẹ nhõm, may mắn Mitamun không chết. Không phải, việc ngụy trang thân phận vẫn phải cẩn thận.
Hiện tại, ta phải chú ý đem bản thân che dấu tốt, không để cho những kẻ gián điệp của Hitaito ở Ai Cập phát hiện ra.
“Tình địch của Mitamun? Ân, mái tóc vàng quý hiếm đấy, cả làn da tuyết trắng nữa, ngươi tên là gì?”
Nhìn đại hồ tử quốc vương vẻ mặt càng ngày càng đáng khinh, ta lại cảm thấy may mắn, may mắn Carol đang che cho ta, nếu ta mà gặp phải loại vũ nhục này thì cũng phải phát điên mà làm lộ mất
Qủa nhiên Carol chịu không nổi. Nàng giáng xuống một cái tát vào mặt đại hồ tử quốc vương làm hắn phải rụt tay lại “Không được tùy tiện chạm vào ta!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Carol đỏ bừng vì tức giận “Ta không phải vũ nữ, càng không phải người Ai Cập. Các ngươi tin hay không cũng được, nhưng không cho phép các người vũ nhục ta. Ta đến từ thế kỷ 20, ở trong mắt các ngươi thì ta là người của tương lai. Gia thế cảu ta trong sạch, ta không phải loại nữ nhân tầm thường đó. Bị bắt vào thế giới này cũng không phải ý muốn của ta. Ta luôn muốn trở về, chỉ là chưa tìm được phương pháp”
A, tuy Carol là tiểu thư đài các yếu đuối nhưng vẫn rất có quyết đoán. Làm tốt lắm, trách móc rất đúng cái tên đại hồ tử quốc vương sắc lang kia, ta cũng nhìn không vừa mắt
Cảm nhận được sự bức xúc của Carol, ta cũng bắt đầu kích động. Vài ngày vừa rồi chịu không ít ủy khuất, cái thân thể an nhàn này nào có chịu nổi. Vì kích động quá mức mà ngã xuống đất, Carol thấy thế liền chạy nhanh lại đỡ lấy ta. Đúng lúc này, tên binh lính mà trước kia bị Menfuisu bắt vào ngục tra hỏi phương pháp chế tạo thiết kiếm xuất hiện. Hắn nói cho mọi người, Carol chẳng những biết được phương pháp chế tạo thiết kiếm, nàng còn có thể biến nước đục thành nước trong, cứu được nữ hoàng Asisu khi nữ hoàng bị rắn hổ mang cắn.
Trong mắt Izumin hiện lên hứng thú nồng đậm. Thật là một nữ hài đặc biệt, khó trách tể tướng Imhotep đề cử nàng ta làm hoàng phi Ai Cập
“Còn nữ nhân này là ai?” Sự hứng thú của quốc vương Hitaito từ Carol giờ đã chuyển sang ta. Tránh được một lần thì cũng không tránh nổi mười năm, ta đành phải miễn cưỡng đứng thẳng, ngẩng đầu lạnh lùng trả lời “Ta là tế ti Ai Cập”
Từ lúc vào hoàng cung đến giờ ta luôn cúi đầu che dấu dung mạo. Lúc này ngẩng đầu lên, nghe thấy một trận hút khí ở chung quanh. Quốc vương thì rõ ràng đã cứng người lại, nữ nhân xinh đẹp như vậy thế nhưng chỉ là một cái tế ti?
Ta liếc Izumin một cái, cảm thấy khẩn trương. Ta ngàn vạn không muốn quốc vương Hitaito cảm thấy hứng thú với ta
“Nàng là hảo tỷ muội của ta, mời các ngươi cũng phải tôn trọng nàng” Carol mắt thấy không ổn liền kéo ta phía sau mình. Ta lại cúi đầu, miệng ngậm một lọn tóc che dấu dung nhan, Carol thật tốt.
Quốc vương Hitaito nhìn nhìn hai nữ nhân trước mắt, một người kiên cường, một cái tuyệt sắc, đang định mở miệng hướng Izumin ý muốn hai nữ nhân…
Izumin đột nhiên xoay người, hướng phụ vương bẩm báo “Gần đây Ai Cập có nhiều hành động bất thường, nữ vương Asisu bị từ hôn, Menfuisu bị cô gái sông
Nile chẳng biết từ đâu ra này mê hoặc. Con nghĩ Ai Cập khẳng định đang có náo động. Phụ vương, con muốn điều tra cho rõ, xin cho chúng con tạm thời lui ra”
Quốc vương Hitaito còn muốn nói gì đó, vương hậu ở bên cạnh cảm giác được hắn khác thường, liền nhanh nhạy chuyển đề tài để ngăn lực chú ý của quốc vương. Ta thở phào nhẹ nhõm, rốt cục an toàn
Truyện khác cùng thể loại
213 chương
167 chương
186 chương
170 chương
84 chương
147 chương
9 chương
122 chương