[Đồng Nhân NHAC] Asisu Dưỡng Bảo Bảo
Chương 30
Hôm nay là ngày trọng đại trong đời Geb và Nut.
Trong lúc hai thiên thần vẫn đang say ngủ thì hoàng cung Ai Cập vô cùng náo nhiệt. Tiếng cười nói ồn ào, một mảnh vui mừng.
Ngày đầy tháng của Geb và Nut, hai thiên thần sẽ tới thần điện tắm rửa nước thánh và công bố với toàn thần dân Ai Cập.
Nhược Thiên khoé miệng cũng treo lên nụ cười, khoắc lên mình y phục nữ hoàng.
Nàng mặc lên mình chiếc váy lụa, và bộ trang sức vàng ròng nặng trịch.
Đường nét vô cùng tinh xảo, dưới ánh mặt trời khiến người ta chói loà con mắt.
Trên đầu đội chiếc vương miện hình đĩa mặt trời, khuôn mặt cũng được trang điểm, nhất là đôi mắt.
Menfuisu thì để trần người trên, bên dưới được quấn một chiếc váy lanh và đai nếp. Đầu đội vương miện đại bàng đẩy mặt trời, đôi mắt cũng được kẻ dài về phía sau thể hiện cho quyền lực.
Nàng bước đằng trước, theo sau là hai hàng thị nữ khoảng hai chục người. Binh lính hùng vệ đứng hai bên hành lamg toả ra lãnh khí trinh chiến lâu năm trên sa trường.
Ari và một nữ quan lâu năm trung thành bế Geb và Nut đi sát sau nàng, hai thiên thần gần đến thần điện thì tỉnh ngủ, ánh mắt như tấm gương trong veo, môi hồng như trái sơ ri. Nut y y nha nha mỉm cười, Geb cũng tò mò nhìn những điều mới mẻ.
Không ngừng cười khanh khách, tiếng cười như chuông bạc làm lòng người tràn ra loại tình cảm ấm áp. Nhược Thiên vẻ mặt cao ngạo, ngẩng cao đầu tiến về thần điện. Cả người thể hiện loại khí chất hoàng tộc, từng bước chân đều toát ra cao quý. Nhưng thực ra trong tâm nàng đều ngứa, rất muốn ôm hôn hai cục cưng a ~~~~.
Nhược Thiên bước tới thần điện thì bị cảnh tượng này choáng váng, nàng đã nhiều lần đứng trước dân chúng nhưng lần này khác trước rất nhiều.
Dân chúng, nô lệ, quý tộc, nam nhân, nữ nhân, ngay cả hài tử cũng tập trung bên dưới thần điện. Hàng vạn người, trên tay mang theo hoa sen và bình nước sông nile.
Đều lộ ra vui mừng. Đều hướng đôi mắt về nàng, khiến chân nàng có chút run.
Menfuisu nhận từ nữ quan, bế Nut trên tay. Nut nở nụ cười với Menfuisu khiến hắn vui vẻ, mặc dù nụ cười của Nut chẳng có răng.
Nhược Thiên bế Geb trên tay, quan thần hai bên quỳ xuống tỏ lòng tôn kính. Nữ đồng trinh và quan tư tế, đứng hai hàng cửa vào thần điện.
Nhược Thiên và Menfuisu từng bước tiến lên thềm thần điện. Hai người sánh vai lại phi thường hài hoà, nàng nhìn về Carol đứng trên cao.
Mái tóc màu vàng, đôi mắt màu xanh thánh thiện, nụ cười giả tạo khiến nàng ghê tởm. Nàng ta mặc chiếc váy bó và đầu đội hoa sen vàng, xinh đẹp như nữ thần. Nhược Thiên trong lòng cười khẩy.
Nàng đưa Geb và Nut cho nữ đồng trinh. Hai nữ đồng trinh người nhẹ nhàng cởi từng lớp vải lanh, lấy nước từ sông nile hất nhẹ lên tắm rửa cho hai thiên thần.
Bốn nữ đồng trinh đứng bốn góc bể tắm, tựng trưng cho bốn hướng đông tây nam bắc, thả từng cánh hoa sen xuống bể.
Tắm xong thì quấn vài lớp lanh mền mại thơm mùi hoa sen. Nàng và Menfuisu lại nhận lấy hai thiên thần, bước vào thần điện. Bên trong thần điện vô số tượng thần, trên tường, trần nhà được vẽ, khắc lên nhiều ký hiệu biểu tượng cho thần linh.
Carol đứng bên trên, nhìn về phía hai người mỉm cười. Quan tư tế bắt đầu đọc những lời cầu nguyện nàng không hiểu, đọc xong thì chân nàng đã tê.
Carol hướng về phía thần linh, cho quan tư tế nâng lên lễ vật. Cung kính lên tiếng:
- Thần linh, ta gửi tới người lễ vật. Xin người nghe thấu lời cầu nguyện của ta, chứng minh cho huyết thống cao quý của Atrosta Geb và
Atrista Nut.
Carol nói xong quay về Geb và Nut tặng vài lời chúc.
Nàng và Menfuisu làm lễ xong thì bước ra bên ngoài thần điện, khiến cho thần dân nhìn thấy Geb và Nut.
Hắn cơ bắp rắn chắc, da màu đồng mạnh khoẻ. Khí chất đế vương khiến thần dân như muốn phủ phục, bớt đi vẻ nóng nảy, vội vã thường ngày. Hắn hít một hơi sâu. Giọng nói vang lên vang dội:
- đây chính là vương tử Ai Cập Atrosta Geb và Công chúa Atrista Nut.
Một giây trước còn yên lặng, một giây sau kích động hô hào. Dân chúng tung hoa sen lên và hất những bình nước sông nile. Hô lên vang dội tên của hai thiên thần.
Menfuisu hơi giơ Nut lên cao, Nhược Thiên cũng đưa theo. Nàng cứ nghĩ hai thiên thần sẽ giật mình hoặc hoảng sợ nhưng lại ngước đôi mắt thau láu, trong sáng nhìn về phía dân chúng.
Nhược Thiên có chút tự hào, còn Menfuisu thì lại tỏ vẻ đây là điều đương nhiên.
Kết thúc xong buổi lễ thì nàng uy no hai thiên thần, Geb và Nut rất nhanh ngủ mất. Còn Nhược Thiên thả mình xuống bể tắm, hít một hơi thật sâu rồi tựa mình vào thành bể. Nhắm mắt thư giãn.
Nàng bây giờ cứ nhắm mắt thì lại thấy Carol, vẻ mặt thù hận, bi thương đấy. Nhược
Thiên vẫn nhớ rõ Carol trào phúng nhìn nàng rồi quay lưng bỏ đi. Mặc cho nàng đau đớn, sợ hãi.
Nàng trào ra cảm giác kinh tởm, nhìn nàng ta đứng trên thần điện ngày hôm nay mà nàng chỉ muốn xé cái mặt nàng ta ra. Hận không thể ăn tươi uống máu nàng ta.
Dám ám hại nàng, hại nàng sinh non. Nếu không phải nàng dùng phương pháp dưỡng thai hiện đại và cục cưng vốn khoẻ mạnh và hơn cả nàng may mắn đánh mất lá bùa tẩm xạ hương của nàng ta. Thì không biết hậu quả như thế nào.
Nhưng nàng nói ra thì ai tin nành đây?! Ngày hôm nay nhìn nàng ta trên thần điện đại diện cho thần linh đã đủ nàng ta khẳng định vị trí của mình.
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
243 chương
38 chương
69 chương
51 chương