Khi ánh dương đã rực rỡ trên bầu trời, từ xa xuất hiện vài chục con thuyền mang ký hiệu hoàng tộc Ai cập. Menfuisu đứng trên mạn thuyền nhìn kinh thành Hitaito mà tâm hắn càng đập mạnh. Cuối cùng cũng đã đến rồi!. Vài ngày đi đường này với hắn phi thường gian khổ. Trong ánh mắt hiện lên tia mệt mỏi, nhưng hắn lại trông chờ nhìn về phía trước. Nhược Thiên biết được tin tức Menfuisu đến thì đã sớm chuẩn bị. Nàng mặc chiếc váy lụa xanh, chiếc váy có vẻ rộng so với nàng bởi vì nàng không thắt đai, tránh cho bị thương cục cưng. Nàng thân hình càng thêm đầy đặn, da tựa như mỡ đông trắng mịn. Tay đặt trên bụng đã hơi lộ ra, ánh mắt nhìn về phía đoàn thuyền Ai cập. Từ khi nàng mang thai cảm xúc khá mẫn cảm. Tuy nàng không yêu Menfuisu nhưng lại mang theo tình thân. Đó là em trai của nàng, ít nhiều cũng nên ra đón hắn. Izumin và vài vị quan thần triều đình Hitaito cũng ra đón Menfuisu. Hắn tới hòa bình, không thể đối pharaon Menfuisu thất lễ. Còn Carol lại không xuất hiện, có lẽ Izumin vẫn đang nhốt nàng đi. Khi con thuyền vừa cập bến, Menfuisu đã nôn nóng nhảy xuống. Hắn bước tới chỗ Nhược Thiên, không để ý tới mọi con mắt nhìn hắn mà ôm nàng vào lòng. May mắn, chị bình an. Chị vẫn bình an. Nàng trong ngực hắn ngửi thấy mùi hương nam tính từ hắn, không khỏi cảm thấy bản thân nàng cũng không chán ghét hắn. Khóe miệng mỉm cười nhẹ nhàng. Hắn ôm nàng, cảm nhận mềm mại, tâm yên bình đến lạ thường. Giống như cảm xúc này ẩn giấu trong lòng hắn rất lâu rồi. Hắn tham lam khoảnh khắc này... Izumin nhìn một màn này, trong lòng cười lạnh. Khuôn mặt vẫn tỏ vẻ thờ ơ nhưng ánh mắt khó chịu kia đã bán đứng hắn. Hắn không nhịn được lên tiếng: - Pharaon Menfuisu, đi đường vất vả rồi. Menfuisu lúc này mới ngẳng đầu lên nhìn Izumin, giọng nói đầy chua chát: - Cũng nhờ ngươi! Nhược Thiên cảm thấy mùi thuốc súng, muốn rời khỏi lồng ngực Menfuisu nhưng tay hắn đặt tại eo nàng, khiến nàng không cách nào rời khỏi. Izumin nhìn nàng, tỏ vẻ không nghe thấy lời Menfuisu, nói: - Nữ Hoàng Asisu đang mang thai, ngươi khiến nàng khó chịu. Menfuisu buông tay ra khỏi eo nàng, nhìn khuôn mặt khiến hắn nhớ mong. Nở nụ cười xán lạn: - Chị! Hắn nhìn nàng không bị thương thầm cảm thấy may mắn. Lúc này hắn nhìn xuống bụng nàng, ánh mắt tràn ngập ôn nhu khiến Izumin thêm lạnh lẽo. Cuối cùng quân lính Ai cập đã chuyển đồ xuống. Nhược Thiên nhìn thấy thị nữ quen thuộc không khỏi hô lên: - Ari! - Nữ... Hoàng! Ari khuôn mặt đẫm nước mắt quỳ xuống chân nàng, giọng nghẹn ngào. Nhược Thiên kéo tay Ari đứng lên, giọng an ủi: - Ngươi lo lắng rồi. ++++++++++++++++++++++++++++++ Menfuisu sau khi bước vào cung điện Hitaito thì không trở về nghỉ ngơi mà tới tẩm cung của nàng tại Hitaito. Hắn mệt mỏi nằm trên giường, muốn ôm nàng giống như ở Ai cập. Nhược Thiên thấy có chút mờ ám muốn tránh nhưng lại thấy hắn mệt nhọc đành để hắn ôm. Hắn nhắm mắt, cánh tay ôm nàng tại trong ngực. Ngửi mùi hương thanh mát và thân thể mềm mại dễ chịu khiến hắn buồn ngủ. Nàng mặt đầy hắc tuyến, hắn đây là coi nàng như gấu bông sao?! Menfuisu cảm thấy ngủ vô cùng ngon sau những ngày lênh đênh trên biển, hắn an ổn, không còn lo lắng. Khóe miệng nhếch lên, hơi thở đều đều. Nhược Thiên nhìn hắn mà ngây ngẩn. Sống mũi cao, lông mi dài cong cong, không còn nét nghiêm nghị, cao ngạo, cuồng vọng. Bây giờ hắn đơn giản như một đứa trẻ. Nàng đưa tay vuốt dọc theo khung mặt hắn, làn da mật ong nhưng lại mịn, không hề có một vết xước nào. Cảm xúc cũng rất tốt. Nàng nhìn môi mỏng của hắn đang mãn nguyện mà nhếch lên. Tự hỏi, môi hắn và môi Izumin có gì khác nhau không nhỉ. Nàng suy nghĩ chán liền ghé vào ngực hắn ngủ thiếp đi không hay. . . . - Nữ Hoàng...! Nàng đang ngủ liền nghe thấy tiếng Ari gọi, biếng nhác mở mắt. Menfuisu cũng từ từ tỉnh lại, hắn thấy nàng vẫn nằm trong lồng ngực hắn thì tâm trạng vui vẻ. Ari lại nhẹ giọng cung kính nhắc nhở: - Nữ Hoàng, Pharaon. Hoàng tử Izumin mở tiệc tẩy trần cho pharaon tối nay. Đã muộn rồi, nên chuẩn bị. Menfuisu buông tay khỏi nàng, nàng ngồi dậy. Ánh mắt còn nhiễm một tầng hơi nước, có điểm đáng yêu a! Menfuisu trở về cung điện được chuẩn bị, nàng cũng ăn chút điểm tâm rồi đắm mình vào bể tắm. Nước ấm nóng khiến nàng thoải mái, khuôn mặt nhiễm chút hồng. ++++++++++++++++++++++++++++++ Izumin đang cầm một bản đất sét ghi chú, có chút suy nghĩ thì Rolis bước vào. Izumin nhìn hắn, khóe môi nhếch lên. Rolis quỳ xuống hành lễ, lên tiếng: - Hoàng tử, ta đã tìm được kẻ chủ mưu hạ độc nữ hoàng Asisu. Hôm nay đã là cuối ngày thứ ba, hắn phải điều động toàn bộ cọc ngầm trong cung điện. Thầm lặng điều tra từng kẻ một và giết những kẻ mang tà tâm. Bên ngoài nhìn vào cung điện Hitaito không một chút gợn sóng nhỏ nhưng đâu biết bao kẻ âm thầm biến mất. Vô cùng nhẹ nhàng như chưa từng xuất hiện. Hắn nói tiếp: - Tại cọc ngầm tại tể tướng phủ đã tra ra, công nương Mira âm thầm gặp gỡ công nương Carol. Sau đó dùng tiền mua chuộc thị nữ bỏ độc. Mira. Nàng ta thật nghĩ rằng hắn vẫn dung túng cho nàng ta sao? Izumin tâm trào phúng khinh thường, nếu không vì tể tướng là trung thần hắn đã sớm giết nàng ta. Và hắn còn có chút ngạc nhiên, Carol. Hắn thật sự sai khi nghĩ rằng Carol đơn giản, tưởng chừng đâu thánh nữ, hóa ra cũng là đội lốt thánh nữ mà thôi. Con gái nữ thần sao? Thật mong chờ biểu cảm của Asisu.