Đêm đến , bóng tối bao trùm khắp nơi, ánh trăng tròn tỏa sáng trên bầu trời,và những ngôi sao đang cố gắng , để tỏa sáng hơn ánh trăng kia. Nhưng.....đó là điều ko thể nào.
Mọi người đã chìm vào giấc ngu, riêng 1 vài người vẫn còn thức .
Khuynh thành đứng bên 1 bờ hồ , lẳng lặng ngắm ánh trăng , nàng chỉ lặng yên đứng đó như 1 pho tượng hoàn mĩ, ko khí xung quanh thật tĩnh lặng như ko muốn làm phiền đến nàng và ko muốn phá vỡ phút giây yên bình này.
Hàn băng thiết là thần khí của nàng . Chỉ cần nhấc lên nhẹ, là có thể tiêu diệt hàng ngàn hàng vạn yêu ma . Bề ngoài như 1 cái lư hương , chỉ khi chủ nhân của nó ra lệnh , là nó có thể biến thành bất kì loại vũ khí mà chủ nhân muốn. Vì nó ...mà người thân tàn sát lẫn nhau . Vì nó ....mà bao nhiêu là người tử .....
Các vị thượng thần coi nó như tai họa mà đưa ta bảo quản, nhưng lại ko ngờ nó lại nhận nàng làm chủ nhân....
Lúc sáng ....ta cảm nhận đc nó đang kêu gọi ta. Ko thể lầm đc .
Nhưng hàn băng thiết tại sao lại ở đây ?
Là các mẹ đưa nó đến ?
Hay là ... Nó luôn ở bên chủ nhân dù là bất cứ nơi đâu ???
Mặc kệ là thế nào, khi thời cơ đến , ta sẽ thu hồi nó ......
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --
Trong phòng của hoa thiên cốt và khinh thủy
" đường bảo , ngươi nói xem , ta có dễ nhìn ko ?" hoa thiên cốt ngồi nhìn chính mình trong gương đồng , nói với sâu lười đường bảo đang ngáp ngắn ngáp dài .
" hơ.....xương mụ à , người đã hỏi câu này lần thứ 10 rồi " đường bảo lăn lốc trên giường , nghi hoặc nhìn hoa thiên cốt .
Xương mụ hôm nay thật lạ nha, bình thường người đâu có để ý đến dung nhan của chính mình đâu , dù cho biến thành tiểu khuất cái, người vẫn nói còn sạch lắm a . Hưm .... Có cái gì ko bình thường ở đây.
Đường bảo híp lại mắt , nghi hoặc hòa thăm dò nhìn hoa thiên cốt .
Hoa thiên cốt lưng đều ướt đẫm mồ hôi , dùng IQ vốn có của mình suy nghĩ cách đánh lạc hướng đường bảo
A!!! Có rồi
" giường ở đây êm nhỉ đường bảo " hoa thiên cốt trong miệng bắt đầu ngân nga giai điệu ru ngủ.
" ừm.." con sâu lười đường bảo quả nhiên bị đánh lạc hướng , ko bao lâu liền ngủ say như chết .
Phù....hoa thiên cốt thở dài nhẹ nhõm .
Nàng nhìn ảnh của mình trong gương .
Quả nhiên ....mình dù cho cố gắng thế nào đi chăng nữa , thì vĩnh viễn cũng ko đuổi kịp khuynh nhi.... ...
Đêm thật dài, và trong đêm này , cũng có thể biến con người hiền lành thiện lương thành ác độc ghê tởm.
Đóa hoa tên là ghen ghét đã nảy mầm ....liệu nó có bị ngắt bỏ hay ko ?
Hay sẽ thành 1 cây cổ thụ cao to .... Thì hãy đợi tương lai rồi bt.
Truyện khác cùng thể loại
230 chương
37 chương
104 chương
261 chương
28 chương
137 chương
127 chương