Trước mặt một mảnh mơ hồ, bên tai là tiếng nức nở của một người phụ nữ: “ Cygnus, Bellatrix, Bellatrix nó còn nhỏ tuổi như vậy, sao hắn có thể sử dụng phép “Obliviate” như vậy, đây là muốn giết Bellatrix sao? “ Sau đó là một giọng nam đầy lo lắng : “Druella, mau im miệng, ở sau lưng nghi ngờ hành động của Lord, bà không muốn sống nữa sao? Lord chỉ sợ đứa nhỏ không hiểu chuyện để lộ chuyện mà thôi, Bellatrix sẽ không có chuyện gì đâu.”
Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là không chết được đưa đến bệnh viện sao? Nhưng vì sao tiếng nghe được đều là tiếng Anh? Lâm Tô cố gắng mở mắt ra, nhưng đầu lại từng đợt đau, mà không phải tưởng rằng đau ở cổ tay, cuối cùng nhịn không được mà phát ra tiếng rên, nghe được tiếng của cô, người phụ nữ kia vội vàng lao đến: “ Bellatrix, Bellatrix bé nhỏ của ta, con cảm thấy thế nào?” Mắt bà ngân ngấn lệ, tràn đầy lo lắng.
Sau đó, người đàn ông kia giơ lên một thanh gỗ nhỏ, chỉ vào Lâm Tô phát ra từng tia sáng nhiều màu, sau đó không lâu, mới nhẹ nhàng thở ra nói: “ Được rồi, Druella, Bellatrix hẳn là không có việc gì, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.” Đối mặt với tình huống kì lạ này, Lâm Tô lại chỉ có thể khó khăn mở miệng: “ Các người là ai? Tôi đang ở nơi nào?” Nghe thấy lời nói của cô, người phụ nữ xưng là Druella kia nghẹn ngào thốt lên: “Trời ơi, Bellatrix bé bỏng đáng thương của ta, con vậy mà đã quên toàn bộ, sao có thể như vậy chứ?”
Qua một hồi rối ren, Lâm Tô đại khái hiểu rõ tình hình, hiện tại là Anh Quốc năm 1957, tên gọi của cô hiện tại là Bellatrix Black, là trưởng nữ dòng tộc Black, mà nhà Black hiện nay là phù phủy giới quý tộc cổ. Về phần vì sao cô lại bị thương thì hai vị “ Cha mẹ “ kia cũng không đề cập đến nhiều, chỉ nói là vì do sai sót của phép thuật mà làm não bộ bị thương, đối với câu trả lời như vậy, Lâm Tô đương nhiên sẽ không tin, chỉ là không có nhiều thông tin, không thể đưa ra kết luận nào cả.
Đối mặt với người phụ nữ Druella không ngừng thút thít kia, Lâm Tô chỉ có thể làm bộ như mệt mỏi nhắm mắt lại, thấy cô giống như ngủ say, Druella nhỏ giọng thút thít đắp lại chăn cho cô, nhẹ nhàng lôi Cygnus ra ngoài đóng cửa lại, xác nhận là bọn họ đã rời đi, Lâm Tô lại mở mắt ra, khóe miệng theo thói quen mà nhếch lên đầy châm biếm.
Thật là châm chọc, chẳng lẽ là bởi vì cô không tin vào thượng đế, cũng chẳng tin vào Phật, cho nên mới bị quẳng đến thế giới không thật này sao? Lâm Tô hiện tại đã xác định rõ vị trí của mình, là bên trong thế giới của bộ sách Harry Potter, mà cô, Bellatrix Black, ở trong trí nhớ của Lâm Tô, chính là một Tử Thần Thực Tử điên khùng, ở Azkaban ngây người mười mấy năm, cuối cùng lại bỏ mạng giữa trận chiến, thật là một phụ nữ đáng thương.
Harry Potter, Lâm Tô khi học đại học đã từng xem qua sách ở thư viện, trong quãng thời gian ở đại học là những năm tháng Lâm Tô buông thả nhất, vẫn cứ vô hạn chờ mong những điều tốt đẹp ở tương lai, đó là cuộc sống khốn khó cũng không thể xóa mờ đi kiêu ngạo cùng khát khao, quãng thời gian kia, điên cuồng mà đọc sách, đủ loại sách, cố gắng học tập, hy vọng có thể bằng năng lực của chính mình mà thay đổi cuộc sống bản thân. Cuối cùng, ở hiện thực cuộc sống, từng chút phai mờ đi kiêu ngạo, bắt đầu học ẩn nhẫn, dường như tham lam mà nắm lấy mọi thứ có thể được, ngày càng lún sâu vào vòng xoay quyền lợi, chết lặng cái gọi là đạo đức tình cảm. mà đồng thoại từng đọc qua cũng sớm trở thành câu chuyện cười, cái gọi là chính nghĩa cùng tà ác đã sớm không còn là chuẩn mực để cô đánh giá sự tình.
Hiện tại, cô chỉ có thể mơ mơ hồ hồ mà nhớ lại sơ sơ tình tiết cốt truyện, chỉ hy vọng có thể bằng những trí nhớ còn sót lại, mà tránh được bi kịch đã định, chí ít, cô bây giờ, có một gia thế tốt, một điểm khởi đầu cao, nhân sinh của cô cũng có hai cơ hội không phải sao?
Nén chịu cơn đau đầu, cô xoay người xuống giường, đứng ở trước gương trang điểm, khe khẽ chạm vào mặt kính lạnh lẽo, trong tấm gương phản chiếu ra một bé gái chỉ 5,6 tuổi, mái tóc dài màu đen cuốn xoăn đến chân, đôi mắt đen nhánh, mũi cao thẳng, bờ môi hơi hơi dày mà chu, sắc mặt có chút hơi trắng xanh, giống như một con búp bê tinh xảo, hoàn toàn là khuôn mặt xa lạ, chỉ có trong đôi mắt kia vẫn ẩn chứa một tia trào phúng quen thuộc.
Mặt gương bỗng nhiên phát ra tiếng: " Aigoo, tiểu thư bé nhỏ thân yêu, ngài đã tỉnh sao? Thật sự là quá tốt, trông sắc mặt ngày thật sự là thiếu sức sống, chậc chậc." Âm thanh bất ngờ không hề báo truóc làm Lâm Tô cả kinh, sau đó nghĩ là thế giới phép thuật, không khỏi nhếch miệng, cái thế giới này thú vị, ít nhất ở trong này, dường như mọi chuyện đều có thể xảy ra. Tấm gương kia vẫn mải lải nhải, lại nhìn thấy Lâm Tô dáng vẻ tươi cười nghiền ngẫm , bỗng nhiên ngừng tiếng, như là bị dọa sợ.
Lâm Tô lại lơ đễnh, cô từ trước đến nay là người thích ứng tốt, đối mặt với hoàn cảnh quỷ dị, cô hiện nay có thể làm bất quá chỉ là tận lực sử dụng những thông tin hiện có mà cố gắng nắm chắc tình hình, Bellatrix hiện tại còn có thể lấy lí do tuổi còn nhỏ, mượn cớ mất trí nhớ mà chậm rãi làm quen với mọi thứ, kế tiếp phải nhanh chóng mà thích ứng, cũng như tích góp đầy đủ lực lượng cho chính mình. Bất luận là ở nơi đâu, bất kể là khi nào, sức mạnh của chính mình luôn luôn là chỗ dựa duy nhất, kiếp trước là kiến thức chuyên ngoành, mà ở hiện tại, hẳn gọi là ma lực đi. Cô cười khẽ ra tiếng, đối mặt với cái gương, tầm mắt thoáng hiện vẻ tự tin, nhẹ giọng nói: " Lần đầu gặp mặt, Bellatrix Black, tôi nhất định sẽ quý trọng cơ hội thứ hai này, sẽ không thất bại, thay chỗ cô, sống thật tốt."
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
91 chương
36 chương