Hẳn là người này, lúc ấy Snape nói cũng là “Nàng” mà không phải hắn. “Bọn họ vì cái gì cãi nhau, ” Ngu Đạt hỏi. “Còn có thể vì cái gì,” Sirius cười lạnh một tiếng, “Hắn không giống như là chúng tớ, sùng bái hắc ám, trầm mê hắc ma pháp, tôn sùng lực lượng, khinh thường Muggle không ma lực. Ý tưởng khác nhau. Trước tốt nghiệp, bọn họ cãi nhau một trận rất lớn, liền cắt đứt.” Còn có chuyện như vậy, đây chính là Ngu Đạt không dự kiến đến. “Bọn họ vẫn luôn đều không có liên hệ, cũng không có hòa hảo, ” Ngu Đạt nhịn không được hỏi. Snape chính là còn đem đối phương trở thành bằng hữu trọng yếu, không có khả năng cứ như vậy tuyệt giao liền xong đi? “Snape lúc ấy có chạy đến trước cửa kí túc xá của chúng tớ tìm Lily giải thích, bất quá Lily bị hắn làm cho đau lòng, không tha thứ hắn.” Sirius khuây khoả nói, “Muốn tớ nói, hắn xứng đáng.” Ngu Đạt càng nghi hoặc, cãi nhau như thế nào lại phát triển thành bởi vì lỗi của hắn mà hại chết mẹ của Harry “Sau đó, chúng tớ tốt nghiệp. Hắn thành Tử Thần Thực Tử, mà chúng ta thì gia nhập hội Phượng Hoàng. Sau Harry sinh ra, bởi vì cái vũ khí kia, Voldemort tìm tới nhà bọn họ, giết chết ba ba cùng mẹ Harry.” Sirius nói rằng. Ngu Đạt như đã hiểu ra, là bởi vì cái kia vũ khí? Lỗi của Snape cùng cái vũ khí này có quan hệ? Bởi vì nói đến Harry ba ba mụ mụ, Sirius cảm xúc không quá cao, không có hứng trí nói chuyện. Ngu Đạt ngồi ở trên ghế mềm miên man bất định, Snape gia nhập Tử Thần Thực Tử, vậy hắn lại là như thế nào trở thành gián điệp hai mặt? Nghi vấn rất nhiều, cậu không có biện pháp làm rõ ràng, chỉ có thể thở dài một tiếng. Có sự tình không phải là muốn làm rõ ràng thì nhất định phải truy truy đến cuối cùng, ở trong nhiều tình huống đối phương có lẽ không nguyện ý đụng chạm đến miệng vết thương, theo đuổi chân tướng chỉ làm đối phương càng thêm đau khổ mà thôi. Nhất là loại tình huống như Snape này càng thêm phức tạp. Ngu Đạt nhìn ngoài cửa sổ ngẩn người, được rồi, khó được hồ đồ đi. Thời điểm nên biết đến tự nhiên sẽ biết. Sau khai giảng, trong trường học càng vội, tóm lại, Ngu Đạt không lại một lần nữa tại Black nhà cũ nhìn thấy Snape. Ngu Đạt mỗi ngày chính là nhìn xem sách, cấp Buckbeak uy thức ăn, tiếp thu kiểu tẩy não độc hại của Sirius, bằng không chính là đem mình nhốt ở trong phòng chế tác độc dược chế tác một ít độc dược mà Hội Phượng Hoàng có lẽ sẽ dùng đến. Thành viên bên trong Hội Phượng Hoàng cơ bản là sẽ dùng đến độc dược, Remus là lang độc dược tề, còn có một số lượng lớn Quả Đa Dịch, mặt khác bởi vì có cấp cứu băng vải, nhu cầu dùng bổ huyết tề giảm đi rất nhiều. Trong số những loại thuốc cần dùng thì lang độc dược tề cùng Quả Đa Dịch là hai cái khó nhất, trong đó Quả Đa Dịch có thời gian ngao chế dài nhất, phải muốn đúng hạn quấy cùng cho thêm tài liệu vào mới được. Sau một ngày, thời điểm ăn điểm tâm, Sirius đột nhiên đánh đổ bát canh. Ngu Đạt lắp bắp kinh hãi, cậu nhìn Sirius bị nuosc canh làm bẩn cổ tay áo nhưng vẫn chỉ tập trung vào tờ báo trên tay hỏi: “Sirius? Xảy ra chuyện gì?” Sirius sắc mặt cực độ khó coi, hắn phẫn nộ đem báo chí vỗ vào trên bàn. “Bộ Pháp Thuật này đàn phế vật! Fudge cái này x nuôi dưỡng!” Sirius nghiến răng nghiến lợi. Hắn đứng dậy, kích động quơ cánh tay, chửi Bộ Pháp Thuật vô năng. Ngu Đạt đưa tay qua, kéo quá báo chí nhìn, trang đầu có một cái hình ảnh sinh động mười phần, trên bờ biển một cái kiến trúc to lớn sụp xuống một phần lớn, không trung còn bay đầy những sinh vật cổ quái giống như quỷ hồn. Vượt ngục Azkaban! Ngu Đạt cả kinh, nhìn xuống phần tin tức. Nguyên lai Tử Thần Thực Tử bị giam giữ ở Azkaban ở thế nhưng tập thể vượt ngục, tối thiểu chạy mất mười tên trọng hình phạm nhân. “Đây là Voldemort làm sao?” Ngu Đạt trầm trọng nói. “… Phế vật! Cứt chó! Cậu nói cái gì?” Sirius lắc lắc cổ, trên mặt còn mang theo kích động ửng hồng, “A! Đương nhiên là Voldemort! Trừ lão ra còn có thể là ai thần thông quảng đại như vậy! Tớ dám khẳng định! Giám ngục Azkaban đã bị hắn mua chuộc, nếu không phải như vậy, không có khả năng sẽ có vượt ngục quy mô lớn như vậy!” “Thế nhưng trên báo nói, lần này vượt ngục là cậu bày ra.” Ngu Đạt kinh ngạc nhìn nội dung đầu bản, trên đó đen lần vượt ngục này toàn bộ đổ lên đầu Sirius. “Hừ!” Sirius lạnh lùng kéo khóe miệng, hắn đem mình ném vào trong ghế dựa, tựa lưng thật mạnh vào ghế ngồi, “Nếu không tìm một người chịu tiếng xấu thay cho người khác, Fudge còn có thể ngồi ở vị trí của hắn? Hắn không thừa nhận Voldemort sống lại, nói Dumbledore cùng Harry là kẻ điên, hiện tại đã xảy ra một khuyết điểm ác liệt như vậy, đương nhiên muốn tìm một người chịu tội thay.” Ngu Đạt nhíu mày, cậu tìm không ra bất luận lời nói nào có thể an ủi hắn. Mà Sirius cũng không cần an ủi, hắn là một chiến sĩ kiên cường, đương nhiên sẽ không bị đả kích chỉ bởi chuyện như vậy. Hội Phượng Hoàng suốt đêm mở hội nghị khẩn cấp, đại bộ phận thành viên hội Phượng Hoàng đều đến. “Hoàn cảnh về sau của chúng ta sẽ càng thêm gian nan.” Kingsley • Shacklebolt mỏi mệt nói. Hắn đương nhiên sẽ cảm thấy mỏi mệt, Fudge triệt để phát điên, đem thần sáng chỉ thị lung tung, nơi nơi đi lùng bắt những tội phạm chạy trốn đó. “Giám ngục Azkaban có thể hay không đã mất đi khống chế?” Remus ưu sầu nói. “Fudge bộ trưởng tin tưởng vững chắc hết thảy đều còn trong sự khống chế.” Kingsley • Shacklebolt giương đôi mắt mang theo tơ máu, vẻ mặt ác liệt. “Severus?” Remus quay đầu nhìn Snape nãy giờ không nói gì, “Ở bên kẻ thần bí, ngươi nhìn thấy bọn họ sao?” “Là Snape —— thật đáng tiếc, Chúa Tể Hắc Ám phi thường cẩn thận, lão sẽ không để cho mọi người ở một chỗ mặt.” Snape trầm thấp tiếng nói nói rằng, “Lão còn không có triệu kiến ta, ta không thể chủ động đi gặp mặt Chúa Tể Hắc Ám. Hiện nay chỗ ẩn thân của lão đổi mới thực thường xuyên, mỗi lần gặp lão là lại ở một địa điểm mới.” “Dấu đầu lộ đuôi!” Sirius khinh thường nói. “Giống như ngươi?” Snape đâm hắn một câu. “A! Severus!” Ngu Đạt ở vào thời điểm Sirius kịp phản ứng muốn phản kích dẫn đầu há mồm nói: “Thủ hạ của Voldemort chỉ có những người vượt ngục ấy sao? Vẫn là gia nhập một ít thành viên mới?!” Sirius dùng ánh mắt lên án nhìn cậu, Ngu Đạt lấy lòng hướng hắn nở nụ cười một chút. Sirius ôm nỗi hận cắn răng, hầm hừ nghiêng đầu đi. Ngu Đạt thanh âm có chút lớn, Snape lông mày nhíu một chút, bất mãn nhìn nhìn cậu, nhưng hắn vẫn là hồi đáp: “Mỗi một ngày, thủ hạ của lão đều gia tăng, những phù thủy đối Bộ Pháp Thuật bất mãn, những phù thủy vì sinh hoạt không như ý liền sa đọa, dễ dàng sẽ bị Chúa Tể Hắc Ám hấp dẫn đến trận doanh của lão. Ta nói rồi, hắn phi thường giỏi về mê hoặc nhân tâm.” “Nếu vẫn luôn như vậy đi xuống, không nói đến chuyện không gian hoạt động của hội Phượng Hoàng, sẽ ngày càng nhỏ đi, các thành viên cũng đều phi thường nguy hiểm…” Remus nói rằng.”Bọn họ từ một nơi bí mật gần đó, mà chúng ta ở ngoài chỗ sáng.” “Công chúng cũng sẽ phi thường nguy hiểm, kẻ thần bí phi thường am hiểu chế tạo sợ hãi, lão nhất định sẽ giết chết càng nhiều người, làm cho cả nhóm phù thủy Anh quốc đắm chìm trong kinh hoàng bất an.” Kingsley • Shacklebolt nói. “Fudge một ngày không thừa nhận Voldemort sống lại, mọi người liền ở trong tình huống không biết được nguy hiểm là gì.” Sirius kết luận. “Hiệu trưởng đối với chuyện này có kế sách ứng phó gì không?” Ngu Đạt hỏi. Hội Phượng Hoàng một trận trầm mặc, một lát sau, Ngu Đạt nghe thấy Snape nói: “Cụ nói chờ đợi thời cơ.” Nói xong câu đó, Snape liền đứng lên, nhìn ý là muốn ly tràng. Ngu Đạt kinh ngạc thẳng thẳng thân mình. “Ngồi ở chỗ này cũng không làm nên chuyện gì.” Snape trào phúng nói. Kingsley • Shacklebolt cũng đứng dậy, hắn nói: “Tạm thời trước như vậy đi, ta muốn về nghỉ ngơi.” Ngu Đạt cũng đứng dậy, Sirius trừng mắt, Ngu Đạt không phát hiện, cậu trực tiếp đi theo Snape đi ra ngoài. “Chờ một chút, Severus.” Ngu Đạt kêu hắn một tiếng. “Cậu có việc?” Snape dừng bước, quay đầu lại nhìn cậu. “… Em có chuyện hỏi ngài, ngài có thể theo em đi lên một chút sao?” Ngu Đạt nhìn các thành viên đi qua hai bên bọn họ, bọ họ đều đang tò mò ở trên người hai người đánh giá. Snape mặt không đổi sắc vuốt cằm, dẫn đầu hướng trên lầu đi lên. Ngu Đạt đi theo phía sau hắn, Snape lập tức hướng về phòng chế tác độc dược mà đi. Đến phòng này, Snape rõ ràng thả lỏng rất nhiều, biểu tình cũng không cứng nhắc như vậy. “Ngài gần đây thế nào?” Ngu Đạt nhìn hắn vệt đen dưới mặt hắn, nhịn không được hỏi. Cậu đương nhiên không có chuyện gì muốn hỏi hắn, mà là muốn tìm một cơ hội cùng hắn một mình nói chuyện. “Không xong!” Snape lộ ra một cái biểu tình chán ghét, ” Không để cho có chút thời gian dư thừa, lại bị một cái tiểu tử tự đại, kiêu ngạo, cuồng vọng lãng phí thời gian tư nhân của ta!” Ngu Đạt không lời gì để nói. Snape đây là muốn đem giận chó đánh mèo sao? Dưới sự tẩy não siêng năng của Sirius, cậu đã biết Harry ba ba —— Sirius bạn bè, cũng là một trong số những đối thủ của Snape, mà mẹ của Harry lại là bằng hữu của hắn. Nói như thế nào Harry hẳn là một nửa bị Snape chán ghét, cùng được hắn chiếu cố mới đúng a, vì cái gì Snape kiên định liền muốn chán ghét Harry như vậy đâu? “Cậu muốn hỏi ta chuyện gì?” Snape thấy cậu cúi đầu không nói lời nào, liền mở miệng hỏi. “… Em kỳ thật chính là muốn hỏi một chút Harry Bế quan Bí thuật học như thế nào?” Ngu Đạt suy nghĩ một chút, hỏi. “Trên cơ bản chưa đi đến đâu cả.” Snape khinh miệt nói: “Cùng phụ thân của hắn giống nhau, cuồng vọng tự đại, không nghe bất luận lời khuyên nào.” Ngu Đạt đau đầu sờ sờ thái dương, chỉ là tưởng tượng, Ngu Đạt đều có thể đủ hiện ra cảnh tượng sự độc miệng của Snape đem Harry xấu hổ vô cùng. “Đối em ấy có chút kiên nhẫn, ” Ngu Đạt bất đắc dĩ nói, “Em ấy dù sao vẫn là ở vào thời kì trưởng thành, tâm tư cảu các thiếu niên thời kì này vẫn là thực mẫn cảm, tràn ngập lòng phản nghich. Nếu thái độ của ngài quá cường ngạnh, hiệu quả nhất định thực không xong, em ấy sẽ không nghĩ học tập mà chỉ nghĩ đối nghịch với ngài.” “Hừ.” Snape hừ lạnh một tiếng, “Ta đã đủ kiên nhẫn, là hắn chính mình rất ngốc! Cậu là xảy ra chuyện gì? Như thế nào quan tâm chuyện của hắn?” Snape tỏ vẻ đối với cái này rất bất mãn, Harry Potter là nhi tử của đối thủ một mất một còn, mà cậu đã tiến vào vòng bằng hữu của hắn như thế nào lại vì cái tên nhóc đó nói chuyện. Ngu Đạt bình tĩnh nhìn hắn, đối Snape cùng Sirius khi phát giác cậu đối người kia có hảo cảm, đồng dạng đều biểu đạt bất mãn mà cảm thấy bất đắc dĩ. REVIEW 51