Snape mua cho Ngu Đạt nguyên bộ vạc bao gồm các loại chất liệu —— vạc thiếc, vạc thạch anh, vạc ni-ken, vạc đá hoa cương, vạc gang… Thời điểm Ngu Đạt nhìn thấy những cái vạc được thu nhỏ lại bằng bàn tay đang chất thành một đống ở một góc liền bị chấn động rồi. Ngoài ra còn có nguyên bộ muôi quấy. “Giáo sư… Chuyện này…” Ngu Đạt không biết làm sao nhìn Snape giáo sư. “Không cần khách khí.” Snape giáo sư lạnh nhạt nói, “Tương lai cậu muốn làm trợ thủ của ta, chuẩn bị những cái này là việc cần làm.” Ngu Đạt yên lặng không nói gì. Thế nhưng đây cũng quá là nhiều. Cậu chỉ là một người mới học a, thật sự không phải đại sư thuật luyện kim có trình độ thâm hậu đối với luyện kim thuật mà giáo sư Snape tưởng tượng. Ngu đạt nuốt nước miếng một cái, trong nháy mắt cảm thấy áp lực tăng gấp bội. Làm sao bây giờ? Ngu đạt đau đầu lên, nếu như bị giáo sư phát hiện cậu là một cái người ngu ngốc? Tưởng tượng một chút cái nhìn nghiêm khắc của vị giáo sư này, còn có tính cách không chút lưu tình… Ta còn có thể sống sao? Ngu đạt đều muốn khóc. Bây giờ cũng chỉ có nhắm mắt, gắng gượng. Những cái đó là do tác dụng của hệ thống ở trong thế giới ma thú của cậu, hơn nữa nếu luyện kim thuật hiện thực hóa, như vậy dự theo hướng phát triển của thế giới ma thú, tóm lại là sẽ không sai. Ngu Đạt hít thở sâu mấy cái, lấy ra hai trăm phần trăm sức mạnh cùng nhiệt tình, cậu không muốn có lỗi với bộ vạc xa hoa này của giáo sư Snape! Chuyện đến nước này cũng không thể không lấy ra nhiều thứ hơn để đối phó. “Giáo sư Snape, em vô cùng cảm kích sự giáo dục nghiêm túc của ngài, ” Ngu Đạt quay về Snape nói “Làm trao đổi, em đồng ý đem một vài phương pháp phối chế nói cho giáo sư, đồng thời cung cấp một ít vật liệu tương ứng.” Giáo sư Snape bởi vì những lời này của cậu, lông mày bỗng nhiên nhướng lên. “Ồ?” Snape thật bất ngờ, hắn vì là Ngu Đạt làm những này hoàn toàn cũng chỉ là bởi vì tương lai có thể sẽ mạnh mẽ nghiền ép cái này duy nhất trợ thủ, nhưng không nghĩ tới sẽ thu được thu hoạch bất ngờ. Bất quá theo nguyên tắc xử sự của Slytherin, hắn sẽ không chủ động đẩy ra chỗ tốt từ trên trời rơi xuống, Snape nhìn dáng vẻ cảm động của Ngu Đạt, im lặng không nói gì. Ngu Đạt từ túi đeo trong game của mình lấy ra 8 phần động nhiên sinh mệnh, 8 phần nấm sương mù Azshara, 8 phần ánh hoàng hôn chiều Molly, cộng thêm một cái bình thủy tinh. Cậu đem những thứ đồ này phóng tới bục công tác, nói với Snape vẫn đang nhìn chăm chú vào mấy đồ vật mà cậu vừa mới lấy ra: “Những này chính là Thần Long tâm trí thuốc nước toàn bộ vật liệu, phân biệt là động nhiên sinh mệnh, nấm sương mù Azshara, ánh sáng hoàng hôn Molly. Này ba loại vật liệu tỉ lệ là 1:1:1, chứa đựng loại này dược nhất định phải là bình thủy tinh.” “Đây là đương nhiên.” Snape giáo sư không khỏi tiến đến gần Ngu Đạt. Tất nhiên là phải dùng bình thủy tinh để chứa những độc dược cao cấp như thế này. Ngu Đạt đứng sang bên cạnh một bước, đem vị trí tặng cho hắn. Lúc Snape thật lòng quan sát những tài liệu này, đồng thời Ngu Đạt cũng nhìn chúng nó. Động nhiên sinh mệnh phát ra ánh sáng màu xanh bụi lập lòe, đỉnh nấm sương mù Azshara có màu xanh lam và những lông xù nhỏ màu xanh lục ở trên chóp nấm, ánh sáng hoàng hôn Molly là một đóa hoa màu tím diễm lệ. Tâm tình giáo sư Snape nhìn qua rất kích động, nhưng là hắn không có tùy tiện tiếp cận chúng nó. Hắn lấy ra đũa phép của mình, dùng một cái thần chú đo lường, bước đầu phán đoán ra được chúng nó đều không có độc. Làm hắn bất ngờ chính là những tài liệu này đều ẩn chứa vật chất ma pháp mạnh mẽ. Hắn vung vẩy đũa phép, những vật liệu độc dược liền bay lên, Snape không có tùy ý chúng nó bại lộ ở trong không khí, trái lại là triệu hoán ba cái bình thủy tinh không đựng gì, đem chúng nó phân biệt bỏ vào. Cứ việc Snape có mãnh liệt kích động, muốn lập tức triển khai nghiên cứu đối với những tài liệu độc dược này, nhưng là mục đích hôm nay cũng không phải cái này. Tự chủ của đại sư độc dược là cực kỳ mạnh mẽ. Hắn dùng đũa phép chỉ huy ba cái bình để lên trên giá rồi quay đầu nhìn về Ngu Đạt nói: “Cảm tạ sự hào hiệp của MR. Ngu.” Ngu Đạt do dự một chút, nói rằng: “Giáo sư, nếu như có thể, ngài có thể gọi em là Y Đạt.” “Y Đạt” Snape giáo sư gật đầu một cái, “Như vậy… Cậu cũng có thể gọi ta Severus.” “Được rồi, Severus.” Ngu Đạt nở nụ cười. Cuối cùng cũng coi như là cùng vị giáo sư nghiêm túc này có một chút tiến triển ở phương diện giao tình cá nhân đi? Ngu Đạt hơi hơi an tâm một chút, chỉ mong những cảm tình ở phương diện tư nhân này sẽ giúp cho mình ở tương lai bộc lộ ra sự ngu dốt về độc dược sẽ không bị chán ghét quá thảm. “Các loại dược liệu phép thuật của các cậu có thể ở thế giới này trồng thành công sao?” Snape rất có lòng tham nói rằng. Tuy rằng hắn không có hỏi qua Ngu Đạt từ bên kia mang tới bao nhiêu đồ vật, thế nhưng nghĩ đến những thứ đó cũng sẽ không là vô cùng vô tận, tổng là có một ngày sẽ tiêu hao hầu như không còn. “…” Ngu Đạt không nói gì, cậu suy nghĩ một chút nói rằng: “Em nghĩ đây là không thể, thế giới của em có các loại nguyên tố phép thuật mãnh liệt hơn so với thế giới này. Huống hồ, hoàn cảnh sinh trưởng của mỗi một loại sinh vật đều vô cùng nghiêm khắc. Chúng nó cần khoáng vật chất, khí hậu, khó nhất chính là nguyên tố phép thuật dồi dào.” Ngu Đạt một phen nói linh tinh này, nghe tới lại vô cùng chuyên nghiệp. Giáo sư Snape rõ ràng là bị cậu doạ, ánh mắt của hắn xem ra rất thất vọng. “Huống hồ, những vật liệu phép thuật này em đều là từ các trong tay các thương nhân mua, không phải chính em hái.” Ngu Đạt thêm một bước đoạn tuyệt ý nghĩ sinh sôi nảy nở của giáo sư Snape, “Vì lẽ đó, bọn chúng đều là trải qua gia công, tỷ lệ có thể sống là vô cùng vô cùng thấp. Có cái căn bản cũng không có rễ cây, thậm chí nhiều hơn chính là làm khô.” Lần này ý tưởng kia của Snape xem như là triệt để bị bỏ đi. Dù sao hắn là một cái đại sư độc dược, tiếp xúc vật liệu so với Ngu Đạt còn muốn nhiều hơn. Hắn biết rõ lời nói của Ngu Đạt đều rất có đạo lý. “Như vậy, chúng ta bắt đầu buổi dạy ngày hôm nay.” Snape giáo sư nghiêm mặt, tiến vào trạng thái giảng bài.”Ngày hôm nay chúng ta muốn học tập chính là bổ huyết tề.” Ngu đạt kinh ngạc một chút. Cứ việc cậu mờ mịt như thế nào đi nữa, cũng biết này không phải trình tự dạy học bình thường. Không phải bắt đầu từ đơn giản nhất sao? Huống chi, trước kia cậu có mua một số sách cũ của học sinh đã tốt nghiệp, tìm ra một quyển sách giáo khoa sơ cấp độc dược. Bên trong quyển sách kia nhưng là không có loại bổ huyết tề này! “Không cần thất thần!” Âm thanh của giáo sư Snape đột nhiên lớn lên, hắn đối với việc Ngu Đạt không tập trung chú ý bất mãn, nghiêm khắc nói. Ngu đạt trong lòng cả kinh, gấp rút nói: “Xin lỗi giáo sư! Em chỉ là đang thắc mắc tại sao không phải là ngững độc dược ở cấp độ nhập môn.” “…” Giáo sư kỳ quái liếc mắt nhìn cậu, nói rằng: “Lấy trình độ của cậu, ta cho rằng bổ huyết tề đã đủ nhập môn.” Ngu Đạt trong lòng 囧. Trước kia cậu vẫn lấy thân phận là học sinh để tự xưng, đối phương lại hoàn toàn cho rằng cậu khiêm tốn! Ngu Đạt căn bản cũng không có biện pháp sửa lại nhận thức của đối phương, chỉ có thể chịu hậu quả của việc hiểu lầm. Giáo sư là thật không có đem Ngu Đạt trở thành một người không có chút kiến thức cơ sở nào để giáo dục, trái lại hắn còn coi cậu là một cái cao thủ của một hệ thống độc dược khác, hắn thậm chí cho rằng chỉ cần nói cho Ngu Đạt một ít công cụ ứng dụng còn có một chút kỹ xảo, Ngu Đạt là có thể nắm giữ rất tốt cách chế tạo độc dược của thế giới này. Snape nhấc lên vạc, để Ngu Đạt cũng nhấc lên một cái ở bên cạnh hắn. Snape giáo sư làm một bước, ra hiệu Ngu Đạt theo làm một bước. Ngu đạt lạ lẫm làm theo từng động tác của hắn, cứ việc cậu đã đủ cẩn thận. Nhưng là cuối cùng phẩm chất của thuốc bổ huyết ngao chế ra vẫn chênh lệch rất nhiều. Snape giáo sư nhíu mày có thể kẹp chết muỗi. REVIEW 17