[Đồng Nhân Harry Potter] Chi Giáo Thụ Bất Thị Luyến Đồng Phích
Chương 40 : Harry và Giáo Sư
Trên đường Severus dắt Harry về hầm, không ngừng có ánh mắt kinh ngạc của nhóm tiểu động vật nhìn về phía họ. Từ sau khi Harry tới ở trong hầm bắt gặp ánh mắt này mãi cũng thành quen. Bởi vì không gây nên làn sóng sợ hãi trong trường, lí do đề phòng Tử Thần Thực Tử xâm nhập trường học làm hại cứu thế chủ không thể nói với học trò, vì thế Dumbledore tuyên bố bởi vì Harry bị bệnh nên phải tới hầm của Severus để dùng độc dược điều trị, hơn nữa cơ thể Harry vốn cũng gầy tong teo, nhóm tiểu động vật Hogwarts đều tỏ ra thấu hiểu, nhưng không thể ảnh hưởng bọn họ đồng tình với ‘Cứu thế chủ ốm yếu không thể không cùng một chỗ với lão dơi đáng sợ’. Trên thực tế thì trong các học viện có không ít học trò đánh cá xem Harry có thể sinh tồn trong tay giáo sư độc dược bao lâu.
Cách khai giảng đã hai tháng, mọi người kinh ngạc phát hiện Harry cư nhiên vẫn chưa bị ngao thành độc dược, ngược lại còn sống chung với Severus rất tốt, vì thế mỗi lần hai người cạnh nhau liền thu hút rất nhiều ánh mắt tò mò.
Mỗi lần bị ánh mắt này săm soi Harry cảm thấy không được tự tại, bất quá Severus thích ứng rất nhanh, dù sao y vốn không quan tâm tới ánh mắt người khác. Nhưng nhìn thấy vật nhỏ của y muốn trốn tránh, giáo sư độc dược vẫn không vui, vì thế nhóm tiểu động vật Hogwarts liền xui xẻo, ngày nào cũng bị trừ điểm, cấm túc v…v….. Đáng nói nhất là Severus cấm túc học trò đều phân tới chỗ Filch giáo sư, bởi vì y thật sự không muốn đám quỷ con này tới văn phòng quấy rầy khoảng thời gian ở chung tốt đẹp của mình và Harry.
Bất quá, y có thể ngăn cản đám học trò vào văn phòng nhưng lại không thể cản được Dumbledore. Vừa mới về hầm y đã bị Dumbledore gọi đi.
Trừng mắt nhìn dòng chữ ngoằn ngoèo trên tờ giấy, Severus mất kiên nhẫn đuổi phượng hoàng Fawkes mang tờ giấy tới, sau đó dặn dò Harry: “Ngươi ở trong này viết luận văn, không được phép chạy loạn biết chưa?”
Harry ngoan ngoãn gật đầu.
Severus ngẫm lại vẫn thấy lo lắng, nếu để Harry một mình trong hầm, ai biết con gia tinh chết tiệt kia lại quấy đến mức nào. Vì thế y triệu hồi thần hộ mệnh, phái nó tìm Draco đến.
Lúc này Draco cùng Neville vừa đi tới tầng hầm kí túc xá Hufflepuff, vẫn chưa kịp tới kí túc xá Slytherin dưới tầng 2. Malfoy thiếu gia đáng thương ngay cả đồng phục Quidditch còn chưa thay, cũng không kịp chạy về tắm rửa——nên biết là đại thiếu gia cậu lần nào chơi Quidditch xong cũng phải mất rất nhiều thời gian để gội đầu tắm rửa thay quần áo——nắm tay Neville đang run sợ vội vàng chạy tới. Không có cách nào, giọng điệu của cha đỡ đầu thực sự rất nghiêm túc a.
“Cha đỡ đầu, chuyện gì gấp như vậy?” Draco buông Neville ra để cậu tới nói chuyện với Harry, mình thì theo cha đỡ đầu qua bên cạnh.
Severus nhìn thoáng qua 2 tiểu hoan đang ríu rít thì thầm trên sô pha, hạ giọng nói: “Sự cố trong trận đấu vừa nãy hướng tới Harry.”
Draco hít sâu một hơi, trong nháy mắt đã nghĩ tới rất nhiều trường hợp.
“Kẻ tập kích là gia tinh Dobby trong nhà ngươi.” Severus thấy đứa con trừng to mắt, trầm giọng nói: “Ngươi đừng quan tâm vì sao ta biết, bây giờ ngươi chỉ cần ở đây với Harry, con gia tinh chết tiệt kia nhất định không dám xuất hiện trước mặt ngươi, ta tới văn phòng hiệu trưởng một chuyến, lúc ta quay lại ngươi liền gọi nó ra, chúng ta hỏi nguyên nhân.”
Draco nghiêm túc gật đầu. Nhìn cha đỡ đầu bước vào lò sưởi, cậu quay đầu nhìn về hai vật nhỏ đang vui sướng, đột nhiên cảm thấy trách nhiệm của mình rất trọng đại.
“Draco, đến nha, chúng ta bàn xem chút nữa ăn cái gì, hôm nay phải khao cậu nha!” Harry vui vẻ ngoắc cậu tới: “Nghe nói Lockhart phu nhân cung cấp sách dạy nấu ăn mới cho phòng bếp, nhóm gia tinh gần đây đang cố gắng học, thừa dịp mọi người còn chưa được thưởng thức chúng ta nếm thử trước đi.”
Severus vừa đi, Neville lập tức thả lỏng, nghe Harry nói tới thức ăn gương mặt nhỏ nhắn lập tức tỏa sáng, vui tươi hớn hở bày ra vẻ mặt thèm thuồng: “Mình nghe Sylvanas nói, mấy món mới siêu cấp ngon luôn, chị ấy từng trộm tới phòng bếp ăn vụng!”
Hai vật nhỏ này! Chỉ biết ăn thôi!
Draco tiếc rèn sắt không thành thép, đi qua xoa đầu hai người: “Chỉ nghĩ tới ăn thôi! Các ngươi căn bản là dùng chiêu bài chúc mừng ta để thỏa mãn dạ dày của mình đúng không!”
Hai tiểu hoan ủy khuất nhìn cậu.
“Không được làm nũng!” Draco xụ mặt quở mắng: “Cũng chưa nói không cho các ngươi ăn!”
Hai vật nhỏ một trái một phải nhào tới trên người cậu vuốt mông ngựa: “Draco tốt nhất~”
“Draco, trận đấu vừa nãy cậu thực đẹp trai nga~”
“Draco Draco, đội trưởng nhất định khen cậu đi~”
Draco cảm nhận sâu sắc từ khi theo chân hai vật nhỏ này mình thành thục không chỉ một chút. Y vừa đối phó hai vật nhỏ đang hỏi không ngừng, vừa suy nghĩ tới chuyện Dobby.
Con gia tinh này chỉ làm một số việc lặt vặt trong nhà, cậu cơ bản chưa từng tiếp xúc, cũng không có ấn tượng, vì thế cũng không nghĩ ra nó xuất phát từ nguyên nhân nào để công kích Harry. Theo lí thì quan hệ của Harry với gia đình cậu rất tốt, người trong nhà không có lí do sai khiến nó tới gây bất lợi cho Harry, như vậy chỉ còn một nguyên nhân là tự nó hành động. Chẳng lẽ nó là thuộc hạ của người kia?
Đùa cái gì a! Cậu thử tưởng tượng bộ sáng Dobby mặc trang phục cùng đeo mặt nạ Tử Thần Thực Tử, biểu tình lập tức vặn vẹo.
“Draco~đừng thất thần a!” Neville kéo tay cậu: “Harry nói những quả bóng trong trận đấu hình như bay về phía cậu ấy, làm sao bây giờ a~”
“Đúng vậy!” Harry gật mạnh đầu: “Nếu không phải giáo sư bảo hộ, có lẽ mình bị đập trúng rồi.”
Draco khéo léo chuyển đề tài: “Xem ra quan hệ của cậu với cha đỡ đầu không tồi, hai người ở chung rất hợp sao?”
Ánh mắt Neville lập tức bừng sáng, ai oán hỏi Harry: “Đúng rồi, đúng rồi, hình như cậu cũng không còn sợ Snape giáo sư, thầy thực sự tốt với cậu lắm à?”
Harry có chút ngượng ngùng gật đầu: “Ừm, đúng vậy, giáo sư rất quan tâm mình, cảm giác như ba ba vậy!”
“A? ! Thật sao?” Neville trừng to mắt: “Chính là học kì trước thầy còn rất hung dữ a!”
“Đừng nói như vậy.” Harry vội vàng bênh vực Severus: “Giáo sư nói khi đó tâm tình thầy không tốt mới giận chó đánh mèo, thầy bảo mình là đứa nhỏ ngoan!”
Draco nheo mắt, không thích hợp a….. cậu từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ được cha đỡ đầu khen như vậy, chẳng lẽ vì Harry là đứa con của bạn thân cha đỡ đầu? Nhưng cậu cũng là đứa con của bạn tốt mà, lại còn là con đỡ đầu! Bạn nữ và bạn nam có khác biệt lớn vậy sao? Cha đỡ đầu thoạt nhìn đâu phải loại người…….. khụ, thiên vị nữ hơn nam a…..
Tiểu xà bạch kim rối rắm.
Còn vị cha đỡ đầu bị cậu nghi ngờ là ‘thiên vị nữ hơn nam’ đang cùng Dumbledore thẩm vấn Bellatrix vừa uống phần thuốc Mandrake.
Đêm qua sau khi rời khỏi mật thất, Dumbledore mang Bellatrix về phòng hiệu trưởng, mà thuốc Mandrake lúc khai giảng để phòng ngừa Severus đã nấu sẵn, sau trận đấu cụ lập tức quay về cho mụ uống hết.
Bọn họ cũng báo tin cho Lockhart phu nhân, dù sao người phụ nữ này có rất nhiều tư tưởng khác lạ.
Lockhart phu nhân xung phong đi thẩm vấn Bellatrix, theo lời nàng nói là ‘Ngay cả màu quần lót của Chú Tể Hắc Ám yêu thích nhất cũng hỏi ra’……. đương nhiên, bọn họ cũng không nhàm chán tới mức muốn biết quần lót của Chúa Tể Hắc Ám màu gì…..
Vì thế bọn họ trực tiếp cho Bellatrix uống chân dược, tìm hiểu được chân tướng sự thật.
Vương miện quả thực do Laya Knott mang ra ngoài, trong một lần vô tình tiến vào phòng cần thiết đã phát hiện thứ này, thừa dịp lúc tới làng Hogsmeade vào cuối cùng mang nó ra ngoài, sau đó dấu trong nhà, mãi tới khi Tử Thần Thực Tử vượt ngục Azkaban, Vương miện liền khống chế cô bé liên hệ với đám Bellatrix, đồng thời cũng bảo Bellatrix tới Gringotts lấy Chiếc cúp, hai hồn khí thương nghị sau đó quyết định tạm thời ẩn núp để tăng cường thực lực, vì thế bọn họ nghĩ tới Quái xà trong mật thất.
Laya Knott một lần nữa mang Vương miện về trường, còn dắt theo Bellatrix trong hình thái Animagus. Hai hồn khí quyết định trộm mang quái xà ra ngoài để tăng cường sức mạnh của phe mình, kết quả Bellatrix sốt ruột muốn lập công trước khi tiến vào mật thất đã tranh chấp với Laya Knott, trong lúc giận dữ đã giết chết con bé, sau đó để mặc thi thể nằm đó biến về hình dạng Animagus xuống mật thất, Vương miện không kịp ngăn cản lập tức nhắc nhở mụ quay lại mang thi thể đi, vì thế mụ quay lại bỏ thi thể Laya Knott vào túi không gian sau đó vất vào mật thất. Nhưng mụ không ngờ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này lại để Harry phát hiện thi thể, vì thế mới làm hỏng kế hoạch.
Theo Bellatrix cung cấp, Chiếc cúp cùng các Tử Thần Thực Tử khác đang ở trang viên Lestrange tiếp ứng bọn họ.
“Các ngươi có thương lượng tìm tới Malfoy không?” Severus nhìn chằm chằm Bellatrix thần tri mơ hồ, ý chí của mụ ta rất cứng cỏi, bọn họ phải tăng liều chân dược mới cạy miệng mụ được.
“Không có! Lucius Malfoy là tên lợi dụng! Chủ nhân căn bản không tín nhiệm hắn! Ta mới là người hầu trung thành nhất của chủ nhân!” Bellatrix điên cuồng gào to.
Lockhart phu nhân lạnh nhạt châm chọc: “Đúng vậy, đúng vậy, trung thành đến mức ngày nào cũng mơ mộng bò lên giường hắn. Ngươi có biết hắn mặc quần lót màu gì không?”
Severus dứt khoát cho Bellatrix một câu chú hôn mê. Y không muốn nghe vấn đề ghê tởm về màu sắc quần lót của Chúa Tể Hắc Ám.
“Này, phụ nữ có quyền lợi buôn chuyện a, thầy không thể cướp đoạt lạc thú nhân sinh của ta!” Lockhart phu nhân thực bất mãn.
“Matilda thân ái.” Dumbledore hòa giải nói: “Vì cái gì ngươi phải biết màu quần lót của một nam nhân không phải chồng mình?”
Lockhart phu nhân khí thế trừng mắt lườm cụ: “Sao thầy có thể hiểu được cảm thụ của ta? Vấn đề này ta đã thắc mắc từ đời trước!”
Hai nam nhân đồng loạt 囧囧.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
87 chương
5 chương
223 chương