Dòng máu hiệp sĩ

Chương 38 : Hồng lăng gặp nguy.

Cùng Lam Linh phát điên trong một thời gian dài, Lợi Kỳ thích được rút ra tận gốc và sau đó nhét nó vào tận cuối. Quy đầu khổng lồ trượt trong âm đạo đàn hồi của Lan Đế, thịt ở hai bên được chải nhẹ nhàng, càng thêm mỹ diệu, từ đầu đến cuối, Lợi Kỳ có thể cảm nhận được sự thô ráp ở chỗ sâu và hơi trơn. Vì cơ thể của Lan Đế ở bên ngoài, nên Lợi Kỳ không thể làm bất cứ điều gì như hôn và vuốt ve vào người để trợ hứng, vì vậy anh đang xé quần cô xuống, thân dưới của Lan Đế lộ ra một khoảng trống, Lợi Kỳ chỉ có thể đưa tay vào và nhào nặn hai cặp mông. Lợi Kỳ không thể sử dụng nhiều kỹ năng. Mông của Lan Đế nhỏ nhưng đầy đặn, mông cô dày, rất mềm và Lợi Kỳ cảm thấy trơn trượt. Cảm giác tinh tế và mềm mại chắc chắn là cảm giác thoải mái nhất trong số những phụ nữ xung quanh Lợi Kỳ. Kéo theo cặp mông tuyệt vời, Lợi Kỳ bắt đầu tăng tốc độ. Lúc này, Lan Đế đã ý loạn tình mê. Cô lấy mũ truyền tin trên đầu và nhét nó vào miệng. Nhưng ngay cả như vậy, thì Lợi Kỳ vẫn có thể nghe thấy tiếng rên rỉ một cách mơ hồ, miệng Lan Đế mơ hồ phát ra. ưm ... “ “ a ... “ “ Nhẹ ... “ “ Tốt ... ồ ... “ “ Thôi nào ... “ Loại âm thanh này. Đột nhiên, toàn thân Lan Đế giật lên một cái, hai tay nắm chặt vai áo giáp. Với một cơn chấn động, cơ thể cô co rút dữ dội. Ban đầu nó chỉ là một động tác đâm sâu rút chậm. Bây giờ đã trở thành tốc độ càng ngày càng nhanh, khiến âm đạo của cô co rút từng đợt. Lợi Kỳ đã phát hiện ra rằng Lan Đế sắp đạt đến cao trào. Vị trí cứng ban đầu trong âm đạo đang mềm mại nhẹ nhàng. Nó giống như một cái miệng nhỏ, nhẹ nhàng xoa nắn, không chỉ mút mà còn mút rất nhiều, hút rất chặt. Thời gian cao trào của Lan Đế không dài lắm, không ly kỳ như Lam Linh, nhưng sau cơn chấn động dữ dội, Lan Đế có một khoảng thời gian ngắn cứng nhắc về thể chất, một đợt ái dịch nóng khác lại ùa ra. Cả hai vẫn ngồi, côn thịt của Lợi Kỳ vẫn đâm vào mạnh mẽ, đâm sâu vào cơ thể Lan Đế. Nhưng Lan Đế đã mềm nhũn, âm đạo của cô co rút một cách vô thức và bị nhảy lên một cách không thể kiểm soát. Cơ thể Lan Đế yếu ớt và mềm nhũn, nếu có một vài dây da buộc vào, thì Lan Đế chắc chắn sẽ bị rơi xuống. Lợi Kỳ chưa bao giờ tận hưởng dư vị của cao trào này. Khi ở bên Lam Linh, Lam Linh không bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì chuyện này. Một khi Lợi Kỳ lên đỉnh với Lạc Ngưng, nếu không phải tiếp tục tái chiến thì sẽ kết thúc đợt ân ái ngay lập tức. Đột nhiên, Lợi Kỳ cảm thấy nó không tệ. Vấn đề duy nhất là quần của anh và Lan Đế đều đã ướt nhẹp. Vừa rồi vận động nên không cảm thấy gì, nhưng bây giờ bị gió lạnh thổi vào, họ liền cảm thấy lạnh. Không biết đã mất bao lâu, Lợi Kỳ cảm thấy cơ thể của Lan Đế ngày càng nặng nề. Cô ấy rõ ràng quá mệt mỏi, vì vậy cô ngủ thiếp đi. Đôi khi, mông của cô sẽ động hai lần. Lúc này, Lợi Kỳ rất bình tĩnh và cảm thấy hài lòng một cách bất thường. Anh nhét tay trở lại vào áo giáp và cẩn thận gỡ chiếc đĩa lớn ra khỏi đỉnh đầu. Lợi Kỳ thằm mắng rằng mình quá ngu ngốc, cho đến bây giờ anh nhớ làm như vậy. Không có cái đĩa lớn, cả hai tay đều được giải phóng, Lợi Kỳ khoanh tay lại, để Lan Đế có thể nằm trên hai cánh tay anh. Mặc dù không thoải mái như nằm trên giường, nhưng nó tốt hơn nhiều so với việc được giữ bởi một vài chốt dây da. Hai cánh tay được khép lại với nhau, hai tấm khiên trên cánh tay cũng được khép lại với nhau, đủ để chặn cơn gió lạnh thổi trực tiếp vào. Dường như không có vấn đề gì với buổi tối này. ...... Vào sáng sớm, hai người thức dậy và mặt Lan Đế đột nhiên đỏ bừng, cô đã ngủ suốt cả đêm, côn thịt của Lợi Kỳ vẫn còn ở trong cơ thể cô. Khi Lan Đế nhìn thấy những cánh tay khoanh sau lưng và nhìn thấy chiếc khiên ngăn cô khỏi cơn gió lạnh, trái tim Lan Đế đột nhiên trỗi dậy một cảm giác ấm áp, nhưng cảm giác ẩm ướt và dính giữa hai chân vẫn khiến cô cảm thấy khó chịu. . Lan Đế muốn giãy dụa để thoát ra. Nhưn cô không nghĩ đến vừa dùng lực, thì Lan Đế đột nhiên cảm thấy chân mình hoàn toàn tê liệt. Đôi chân khoanh lại trong một đêm khiến máu không được lưu thông, nhưng Lan Đế cũng biết rằng ngay cả khi cô không cảm thấy tê liệt, thì cô cũng không thể thực hiện bất kỳ nỗ lực nào. Chân cô đã mềm nhũn, giống như cơ thể của cô vào lúc này. Bí mật thở dài, Lan Đế mỉm cười đau khổ, cô chợt nhớ đến những tin đồn bên trong trại, làm tình cùng anh chàng nhỏ bé này rất thoải mái, rất kích thích, nhưng cũng rất mệt mỏi. “ Hãy để tôi xuống. “ Lan Đế gắt nhẹ một tiếng. Lợi Kỳ thực sự đã tỉnh dậy được một lúc lâu. Anh chỉ đang giả vờ ngủ. Bây giờ nhìn thấy Lan Đế như vậy. Lợi Kỳ miễn cưỡng nhấc mông của Lan Đế lên, giúp cô duỗi chân, rồi lui ra ngoài một chút. . Hai người đều không phát ra bất kỳ lời nào. Lợi Kỳ lúng túng trốn trong bộ giáp. Lan Đế trốn trong rừng để dọn dẹp cơ thể. Cô cũng có chút xấu hổ. Sau một giờ và sau đó quay trở lại đường, hai người đột nhiên đã nên ăn ý hơn rất nhiều. Hầu hết thời gian, Lợi Kỳ không cần Lan Đế lên tiếng, chỉ từ đôi mắt của Lan Đế thì Lợi Kỳ cũng có thể hiểu cô muốn làm gì. Cả buổi sáng, hai người thận trọng mò mẫm về phía trước. Nhưng vào khoảng ba giờ chiều, Lan Đế đột nhiên để anh dừng lại. Sau khi tìm kiếm một lúc, cô đập mạnh áo giáp của Lợi Kỳ và hét lên với sự tức giận: “ Nhanh, hai km hướng chín giờ, nhanh! Khoảng cách gần như vậy mới được phát hiện, rõ ràng là xảy ra một trận chiến bất ngờ. Nói chung, những cuộc gặp gỡ bất ngờ như vậy thường là nguy hiểm nhất. Lợi Kỳ không dám có chút chậm trễ. Khoảng cách hai km không xa, nhưng nó bị ngăn cách bởi một ngọn núi. Khi Lợi Kỳ leo lên đỉnh núi, anh phát hiện ra rằng có tổng cộng sáu người dưới chân núi và năm người trong số họ là kẻ thù. Bộ giáp chính là Liệp Báo, đây chính là Quân Đoàn Thập. Người đang chống đỡ chính là Hồng Lăng đang mặc bộ giáp gia truyền. Bộ giáp này có màu trắng tinh khiết, tay và chân của cô đặc biệt mảnh khảnh, có thêm hai cánh phía sau. Tên của nó là “ Thiên Nga “, đây là một bộ giáp cực kỳ hiếm thuộc về Hồng Lăng. Khi lần đầu tiên nghe về Sư phụ Tuyết Kỳ nhắc đến Hồng Lăng, Lợi Kỳ còn nghĩ rằng mình đã hiểu lầm, cho đến khi Tuyết Kỳ lặp lại ba bốn lần, anh mới nhận ra rằng có một hiệp sĩ Khinh Kỵ phòng thủ trên thế giới. Sự phân loại này thật kỳ lạ.