Rất nhanh, Elliot đã tới nhà họ Sở, là một nam thanh niên lịch sự nho nhã, trên người mặc áo Blouse trắng, mang theo một cái hộp y tế tinh xảo sa hoa. Nhìn thấy hai người ngồi trên sô pha không sợ hãi thổi huýt sáo, "Đây là cô bé hay kể đúng không?" Cố Tiểu Ngải nâng mí mắt nặng nề nhìn về phía Elliot, chỉ nghe Sở Thế Tu có chút bực mình nói, "Đừng trêu đùa cô ấy nữa, nhìn xem cô ấy thế nào, dạ dày của cô ấy không được tốt, lúc nãy mình chạy xe nhanh quá khiến cô ấy chịu không nổi nôn ra." "Chỉ là say xe mà thôi, xem cậu khẩn trương kìa, còn gọi tôi đến ngay nữa chứ." Elliot chế nhạo Sở Thế Tu, mở hộp y tế ra lấy ống nghe kiểm tra cho Cố Tiểu Ngải. Cố Tiểu Ngải không thoải mái nhắm mắt lại. Một lúc sau, sắc mặt Elliot ngưng tụ lại, dùng phương pháp đông y bắt mạch cho Cố Tiểu Ngải, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Sở Thế Tu. Sở Thế Tu nhận thấy được không thích hợp, liền đẩy Cố Tiểu Ngải trong lòng ra, "Ngải Ngải, anh dẫn em vào phòng anh nằm nghỉ một lát "Dạ." Cố Tiểu Ngải thuận theo gật đầu, hai nữ giúp việc tiến lên giúp đỡ dìu cô đi lên lầu. "Elliot, đi theo tôi đến thư phòng." Sở Thế Tu nhìn bạn học mình nói. ************************* Trong thư phòng tràn ngập không khí nghệ thuật, Sở Thế Tu chờ sau khi Elliot vào cửa rồi đóng khóa trái cửa lại, giọng điệu trầm thấp hỏi, "Elliot, sao thế? Thân thể của cô ấy có vấn đề gì sao?" "Thế Tu, cậu được lắm, mình còn nghĩ cậu là một chính nhân quân tử nữa cơ." Elliot xoay người lại cười trêu ghẹo anh, "Hóa ra, cậu cũng học thói hư, bí mật đàn ông hả......" "Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?" "Tuy rằng, mình không phải bác sĩ phụ khoa, nhưng bằng phương pháp đơn giản có thể suy đoán được, bạn gái của cậu hẳn là có thai ba đến bốn tháng rồi." Elliot nói đến công việc của chính mình, có vẻ rất nghiêm túc. "......" Nói xong, Elliot lại nhìn chằm chằm anh hỏi, "Nhưng mình nhớ rất rõ, lúc ấy cậu còn cùng Lương tiểu thư ở cùng một chỗ, chưa chia tay đâu." "Cô ấy mang thai sao?!" Sở Thế Tu khiếp sợ nhìn chằm chằm Elliot, ngực tim dường như đều ngừng đập. Ngải Ngải mang thai sao?! Mang thai ba, bốn tháng...... Khi đó, anh vẫn chưa đánh cuộc trên bến tàu...... Cô còn ở bên cạnh Lệ Tước Phong làm tình phụ của hắn...... Vậy đứa nhỏ. Cô có con với Lệ Tước Phong...... Trước mắt bỗng nhiên tối sầm, chân như muốn liệt, Sở Thế Tu thiếu chút nữa ngã sấp xuống, lảo đảo đi đến trước bàn ngồi xuống, cả người nhất thời suy sút, hai tay nôn nóng bất an để ở trên trán. Anh không quan tâm đến quá khứ của cô, không quan tâm chuyện cô làm tình phụ của Lệ Tước Phong. Nhưng sao cô có thể mang thai, bọn họ sắp kết hôn...... Cô làm sao có thể có con với Lệ Tước Phong...... "Elliot, chuyên cô ấy mang thai không được nói cho bất luận người nào nha." Thật lâu, Sở Thế Tu buông tay xuống đứng thẳng người lên làm ra vẻ quyết tâm ra quyết định, giọng điệu lạnh nhạt nới với Elliot. "Đừng nói cho bất luận người nào sao?" Elliot có chút kinh ngạc nhìn anh, "Vì sao?" "Mới mang thai ba, bốn tháng thôi, dùng thuốc bỏ đi hẳn là không gây tổn thương gì đến người lớn, đúng không?" Sở Thế Tu không để ý đến nghi vấn của cậu ta, tiếp tục hỏi. "......" Elliot khiếp sợ nhìn anh, "Cậu tính bỏ đứa nhỏ sao? Thế Tu, cậu đừng để cho mình đoán đúng...... đứa bé trong bụng của cô ấy không phải của cậu?!" Sở Thế Tu lại có thể đi yêu một phụ nữ có con với người khác sao?! Việc này có phải quá sức tưởng tượng rồi hay không. "Mình với cô ấy sắp kết hôn rồi!" Sở Thế Tu bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, phản ứng có chút kịch liệt, "Mình không thể để cho hôn sự này có cái gì phức tạp cả." "Thế Tu, với Sở Thế Tu như cậu thì muốn phụ nữ kiểu gì lại không có, cậu cần gì......" "Mình chỉ muốn cô ấy thôi!" Sở Thế Tu quả quyết quát, một lát lại cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, miệng nói rõ ràng, "Elliot, mấy ngày hôm trước cô ấy vừa làm kiểm tra sức khoẻ, cũng không có điều gì bất thường, xem ra cô ấy còn hoàn toàn không biết gì cả, nếu như dùng thuốc......" "Thế Tu,  không phải cậu muốn gạt cô ấy bỏ đi đứa nhỏ chứ?" Elliot nghe vậy vội vàng lắc đầu, "Dùng thuốc nhất định có tác dụng phụ, cô ấy không thể vĩnh viễn đều hoàn toàn không biết gì cả, loại chuyện này cậu không lừa được cô ấy đâu, đứa nhỏ này đã ở trong bụng của cô ấy rồi." "Vậy cậu chỉ mình đi, phải làm sao bây giờ?!" Sở Thế Tu tức giận đến một cước đá văng cái ghế bên cạnh ra, cả người buồn bực cực kỳ, "Ngày hôm qua, cô ấy còn cùng với tên kia dây dưa không rõ, nếu cô ấy biết mình có con, không chịu gả cho mình thì mình làm sao bây giờ?!" Anh đã trải qua bao nhiêu chuyện mới giữ được Ngải Ngải bên cạnh. Bọn họ sẽ kết hôn, cô ấy lại mang thai với Lệ Tước Phong, muốn anh phải làm như thế nào đây?! Anh sẽ không buông tay. Có chết cũng không buông tay cô ấy. Elliot là bạn học của Sở Thế Tu, Sở Thế Tu luôn luôn được gọi là công tử tao nhã, anh còn chưa từng thấy qua Sở Thế Tu kích động đến như vậy. "Thế Tu, cậu bình tĩnh một chút đi......" Elliot thấy anh phản ứng kịch liệt như thế, ra tiếng trấn an Sở Thế Tu, "Ngươi mới hảo hảo hiểu rõ sở một chút, mang thai trong vòng hai tháng đầu đúng là dùng thuốc sẽ gây ảnh hưởng ít nhất. Chỉ là......" "Chỉ là cái gì?" "Dùng thuốc sợ nhất là bỏ không sạch sẽ, tốt nhất là nạo phá thai, nhưng thời gian cũng nên càng nhanh càng tốt, để càng lâu thì thương tổn càng lớn." "......" "Ta còn là câu nói kia, loại chuyện này cậu không lừa được cô ấy đâu, tốt nhất là cô ấy nguyện ý bỏ đi đứa bé này." Elliot nói. Hai tháng...... Hai tháng. "Chủ nhật này, chúng tôi sẽ tuyên bố chuyện hôn sự, sau khi đăng ký kết hôn thì cô ấy sẽ là vợ của mình, không có lý do nào để giữ lại đứa bé này cả." Sở Thế Tu lại một lần nữa làm cho mình tỉnh táo lại. Đúng vậy, chuyện này còn chưa đến mức tồi tệ. Chỉ cần sau khi kết hôn, Cố Tiểu Ngải sẽ không còn lý do nào phải giữ đứa bé này cả, không còn lý do nào lại nhớ nhưng Lệ Tước Phong kia nữa...... Anh cùng cô cũng sẽ có con. "Vậy tốt nhất cậu nên cầu nguyện hai ngày này cô ấy sẽ không đi tới bác sĩ đi." Elliot nhún nhún vai có chút bất đắc dĩ nói. Sở Thế Tu có phải yêu quá sâu đậm hay không, lại muốn cùng người phụ nữ này kết hôn? Ngay cả đối phương mang thai với người khác cũng không quan tâm? "Trước khi kết hôn, mình sẽ không để cô ấy rời đi khỏi tầm mắt của mình." "Mình không biết có nên chúc mừng cậu hay không đây?" Sở Thế Tu ngước mắt lên nhìn về phía cậu ta, lạnh nhạt nói, "Cậu chưa thử qua yêu một người thật lòng rồi." "Nếu yêu cố chấp giống như cậu vậy thì mình tình nguyện không yêu." Elliot làm một bộ dáng như xin miễn thứ cho kẻ bất tài. Yêu đến cố chấp thì sao. Bất kể như thế nào, anh cũng không thể mất đi Ngải Ngải.