Cô căn bản không dám nhìn tới ánh mắt Sở Thế Tu, cô không biết hiện tại ánh mắt của anh sẽ là cái gì, là chán ghét? Hay là đau lòng? Cô sớm đoán được sẽ có một ngày như thế. Cô là một tình phụ đê tiện, sớm hay muộn sẽ bị nhân vạch trần. Nhưng cô không nghĩ tới sẽ là dưới tình huống này, bị mọi người vạch trần, mà Sở Thế Tu...... Liền đứng ở bên cạnh cô. Cô đột nhiên...muốn trốn, muốn nhảy xuống bể bơi một lần nữa để trốn tránh tất cả...... Tại sao có thể như vậy...... Vì sao lại duới tình huống như thế. Một bản nhạc du dương đột ngột vang lên, ngay sau đó vang lên một tiếng Saxo êm tai...... Mọi người ở bể bơi đều quay đầu đi, theo tiếng Saxo nhìn qua. Trên đài, Lệ Tước Phong đứng ở trước Microphone thổi Saxo, hai mắt híp lại, hơi hơi khom thắt lưng, vẻ mặt nhập tâm. Ngọn đèn chiếu tới trên người hắn. Thân ảnh của hắn cao to, tóc ngắn sạch sẽ lưu loát, khuôn mặt anh tuấn mang theo vài phần khí chất diêm dúa lẳng lơ, Saxo trong tay mới tinh, bóng lưỡng  ..... Hắn thổi một bài mọi mọi người đều biết chính là 《 Đảo xanh 》. Tất cả mọi người yên tĩnh trở lại, lẳng lặng lắng nghe. Ban đêm yên tĩnh, âm thanh Saxo sâu lắng mà yên ả, êm ái mà đau thương, giống như là tiếng vọng, làm người ta không tự chủ được thính giác bị hấp dẫn, bị hấp dẫn lực chú ý...... Cố Tiểu Ngải ngước mắt nhìn Lệ Tước Phong trên đài, cô không biết hắn còn có thể thổi Saxo...... Thân hình, tư thái của hắn, hắn nhập tâm...... So với người đàn ông mập mạp ở Đan Mạch kia lãng mạn hơn...... Tay trái thon dài để ở trên nút Saxo, thổi ra làm động lòng người. Cuối cùng, âm nhạc dừng lại, tất cả mọi người còn im lặng. Lệ Tước Phong đem Saxo tùy tay bỏ ra, tháo xuống Microphone, mở đôi con ngươi đen lạnh lùng quét về phía mọi người bên cạnh bể bơi, tiếng nói trầm thấp, lại tràn ngập kiêu ngạo không ai bì nổi..... "Cô ấy là bạn gái của tôi! Ai còn dám nói một câu tình phụ! Chính là đối địch cùng  Lệ Tước Phong tôi!" ...... Toàn trường lặng im. Cố Tiểu Ngải ngơ ngác nhìn Lệ Tước Phong, không thể dời đi tầm mắt, cả người đều ngây dại kinh ngạc. ...... "Cô có thể nói với ba cô, tôi là bạn trai của cô." "Anh có biết bối cảnh của anh hay không? Anh để cho ba tôi tin tưởng tam thiếu gia của Lệ gia là bạn trai của tôi sao?” "Có phải chỉ cần để cho người khác tin tưởng cô là bạn gái quang minh chính đại của tôi thì cô sẽ không náo loạn nữa hay không?!" ...... Những lời của Lệ Tước Phong và cô nói ở trong xe giờ phút này lại hiện lên ở bên tai của cô...... Tiệc chúc mùng của Sở gia là yến hội của những người thượng lưu...... Lệ Tước Phong có thể lựa chọn một cái nơi như vậy tuyên bố thân phận của cô là bạn gái của hắn...... Như vậy không phải rất nhanh mọi người trong giới thượng lưu đều cũng sẽ biết, Lệ Tước Phong công khai có bạn gái...... Cố Tiểu Ngải nằm mơ cũng chưa nghĩ đến Lệ Tước Phong sẽ nguyện ý nói ra như vậy, lại còn đang dưới một tình huống như vậy. Tất cả mọi người cười nhạo châm chọc cô là một tình phụ, ngay cả Sở Thế Tu cũng không có nói nửa câu...... Nước mắt bỗng nhiên theo trong hốc mắt chảy xuống. Có cái gì trong lòng lặng lẽ nảy mầm...... "Cố Tiểu Ngải! Lại đây ôm tôi!" Lệ Tước Phong nhìn về phía của cô, nói lớn vào Microphone. Thái độ kiêu ngạo ương ngạnh. Nhưng Cố Tiểu Ngải lại lần đầu tiên cảm thấy loại cuồng vọng này của hắn lại là tư thái thuận mắt như vậy. Thuận mắt đến mức làm động lòng người...... Tay lau nước mắt, khăn tắm ở trên người cô rơi xuống đất, Cố Tiểu Ngải không có nghĩ nhiều lao ra khỏi đám người. Lệ Tước Phong đắc ý cong lên khóe môi, mặt anh tuấn nhảy xuống đài. Cố Tiểu Ngải trực tiếp nhào vào trong ngực của hắn, Lệ Tước Phong mở ra hai tay ôm chầm lấy cô...... "Cám ơn, cám ơn." Giọng nói của Cố Tiểu Ngải mang theo nghẹn ngào, cánh tay mảnh khảnh ôm thân thể to lớn của hắn. Khóe môi Lệ Tước Phong tà khí nói một câu, "Cố Tiểu Ngải, tôi không nghe cám ơn, hãy nói em yêu anh!" "......" Đáy mắt Sở Thế Tu đứng bên cạnh bể bơi không có chút sáng nào, liền ngơ ngác như vậy nhìn Cố Tiểu Ngải lao ra khỏi đám người nhào vào trong lòng Lệ Tước Phong. Toàn bộ đèn sáng rọi đều ở trên người Lệ Tước Phong cùng Cố Tiểu Ngải, tất cả mọi người lặng im nhìn. Giống như trong tiểu thuyết, công chúa bị khi dễ, hoàng tử đi ra cứu vớt cô, cuối cùng hoàng tử cùng công chúa sống cuộc sống hạnh phúc bên nhau...... Mà anh, vẫn nghĩ hoàng tử kia sẽ là mình. Khi Cố Tiểu Ngải từ bên cạnh hắn chạy tới Lệ Tước Phong thì lần đầu tiên Sở Thế Tu có loại mất mát đau đớn...... Cố Tiểu Ngải vẫn là công chúa kia, nhưng hoàng tử......không phải là anh. Có lẽ, kỳ thật đã sớm không phải là anh...... ************************* Yến hội không bị gián đoạn, tiếp tục tiến hành, Cố Tiểu Ngải được nhóm người hầu dẫn vào một gian phòng ngủ thay quần áo. Thay một cái váy mới tinh xong, Cố Tiểu Ngải không có lập tức đi ra ngoài, chính là đứng ở trước cửa sổ. Từ cửa sổ này vừa vặn có thể trông thấy bể bơi phía dưới, Sở Thế Tu cùng Lương Noãn Noãn bị mọi người bao bọc vây quanh, Sở Thế Tu mở ra sâm banh rót vào ly rượu, mang trên mặt thản nhiên tươi cười. Mọi người cố đưa tay đến...... "Chúc mừng Sở công tử trở thành đại cổ đông thứ hai của Sở thị!" "Chúc mừng chúc mừng!" ...... Pháo hoa được đốt lên đầy trời. Cố Tiểu Ngải nhìn xuống lại, liếc mắt một cái liền thấy Lệ Tước Phong trong đám đông, hắn đang ngồi ở trên ghế dài cạnh bể bơi, nhấm nháp rượu trong ly...... Người đàn ông này, ở trước mặt mọi người tuyên bố cô là bạn gái của hắn. Đem cô giải cứu ra khỏi những lời nói cười nhạo, châm chọc, khinh miệt, phỉ nhổ...... Người đàn ông này một tay đẩy cô vào địa ngục cũng là một tay kéo cô từ địa ngục lên...... Không có bật đèn nên trong phòng rất tối, chỉ có pháo hoa bay lên bầu trời xuyên thấu qua cửa sổ làm cho phòng lúc sáng lúc tối...... Cố Tiểu Ngải ngồi ở trên sô pha, hai tay ôm chặt lấy chính mình, hình thành một loại tư thế bảo vệ mình. Tầm mắt không có phương hướng dừng ở phía trước...... Kỳ thật như bây giờ cũng tốt lắm không phải sao?