Dong Binh Thiên Hạ
Chương 34 : A
Kỷ niệm Ngâm Phong
Ngâm Phong đồng chí là viễn cổ cự long, hơn 1000 tuổi, vì trợ giúp nhân dân thế giới chống lại chủ nghĩa bá quyền, bị đày đến Ác Ma đảo, chịu khổ cực không lâu thì đến với thế giới này.
Đầu tiên là tham gia cuộc phản kích chiến Bàng Lô đế quốc, nó là một anh hùng can đảm, trong thời điểm nguy cấp nhất, đã đem toàn bộ lực lượng của một con rồng, hoàn toàn đập nát kế hoạch xâm lược của Bàng Lô đế quốc, hơn nữa còn tự tay giết chết kẻ đầu sỏ —— Ước Nhĩ thái tử.
Sau này nó vì muốn giải cứu thế nhân khỏi thói quen mê luyến tiền bạc, đã tổ chức một loạt kế hoạch mượn tiền lớn, đối mặt với đám hung thần giữ của, đối mặt với lũ tư bản làm giàu qua bóc lột mồ hôi mà xương máu của nhân dân lao động, Ngâm Phong đồng chí chưa từng nhân từ nương tay, hơn nữa còn luôn đạt được thắng lợi cuối cùng.
Ba tòa đại sơn để có thể yên tâm bóc lột nhân dân, để tiêu trừ hy vọng của nhân dân lao động, trước sau phái rất nhiều nhóm bộ đội đặc chủng đột kích đánh Ngâm Phong đồng chí, nhưng Ngâm Phong đồng chí luôn giáng cho bọn họ những đả kích lớn lao. Qua đó, đồng chí đã triệt để xây dựng nên hình tượng quang huy dẫu không thể chiến thắng.
Khi đối diện với nhân vật đại biểu của 3 tòa đại sơn —— Long Thần Phái Lạc Đặc trong đấu tranh, Ngâm Phong đồng chí càng biểu hiện sự dũng mãnh, hơn nữa còn biết rõ: địch tiến ta lui, địch lui ta áp dụng phương pháp đánh du kích.
Toàn bộ chúng ta đều phải học tập tinh thần không hề có lòng vụ lợi của hắn. Xuất phát từ điểm đó, có thể trở thành người có ích cho nhân dân. Năng lực cá nhân có lớn có nhỏ, nhưng chỉ cần có tinh thần ấy, sẽ trở thành một con người cao thượng, một con người thuần túy, một con người có đạo đức, một con người thoát ly được tầng lớp thấp, trở thành người có ích cho nhân dân.
Hậu thế cấm thư – Nhìn nhận vấn đề dưới một góc độ khác
Sau cơn mưa trời lại sáng.
Cây đại thụ màu xanh biếc đã hiện ra trước mắt, có thể nghi thấy những tiếng ồn ã phát ra từ Thụ Ốc Tửu quán liên miên không dứt suốt 24 tiếng đồng hồ.
Dọc đường đi không gặp phải nguy hiểm nào, mới đầu Ngả Mễ vẫn khuyến khích Đại Thanh Sơn cưỡi thử Lục Nhi một chút, Lục Nhi cũng tỏ ra hào hứng, nhưng kết quả phát hiện ra rằng, chỉ cần trên người có vật nặng, Lục Nhi vô luận thế nào cũng không thể bay lên nổi, cũng không thể biến Lục Nhi thành Địa hành long để cưỡi được.
Không còn cách nào khác, đành phải để cho Lục Nhi chuyên trách nhiệm vụ thúc đẩy cái đầu Ngâm Phong ở trên không.
Cái đầu rồng to vượt quá mong đợi, nhất là đầu của Ngâm Phong, bất kể thế nào cũng không thể nhét qua cửa lớn được. Từ sáng sớm, đã có người biết tin có một cái đầu rồng được chuyển tới Thụ Ốc Tửu, cơ hồ mọi người đều xông tới xem nhiệt náo, càng khiến họ giật mình là, ở cửa ngoài một cái đầu rồng, bên ngoài còn có một lục long bay lượn, có thể nói là được mở rộng tầm mắt. Rất lâu sau đó, mỗi khi nhắc đến chuyện này, mọi người ở đây vẫn sẽ miêu tả lại trường hợp khi đó sinh động như thật.
Tiếng xôn xao bên ngoài cũng kinh động tới 3 cái công hội, Ma Pháp Sư công hội ở gần cửa nhất, một đại ma pháp sư mặc trường bào đỏ bước ra, thấy cảnh tượng trước mắt, lập tức gọi tinh linh trong quán rượu tới phân phó 2 câu, tinh linh liền rời đi. Một lát sau, cửa quán bắt đầu có sự biến hóa, hai bên thân cây tạo thành cánh cửa bắt đầu gấp khúc thân, cái đầu được thuận lợi đẩy vào, tiếp đó, cửa lớn của Dong Binh công hội cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.
Cái đầu khổng lồ rốt cuộc cũng được đẩy mạnh vào Dong Binh công hội, chiếm cứ toàn bộ 3/5 phòng, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn cái đầu rồng quá lớn này, cho dù là Cuồng chiến sĩ cao nhất, đứng ở trước mặt rồng, cũng chưa cao tới mắt rồng.
“Báo cáo!” Ngả Mễ cảm thấy vô cùng hài lòng, cảnh tượng vừa rồi giống như đúc so với trong tưởng tượng của hắn, bịch 1 tiếng, đem tờ nhiệm vụ SS đập lên trên mặt bàn.
“Nhiệm vụ gì?” Bỗng nhiên trông thấy một cái đầu cự long khổng lồ, cán sự tuổi còn trẻ của Dong Binh công hội nhất thời cũng không nhớ ra gần đây có nhiệm vụ nào cần dũng sĩ trảm ác long cả.
“Cấp SS rồi!” Ầm, ngoài cửa lại sôi nổi bàn tán, hay, lại giống như trong tưởng tượng của mình, Ngả Mễ khóe miệng đã bắt đầu lộ ra nụ cười.
“Con này có một cái tên, tất cả mọi người đều rất quen thuộc với nó, nó tên là ——” Cố ý kéo dài cái giọng ra, Ngả Mễ đợi tất cả mọi người im lặng lắng nghe mới hài lòng nói: “Ngâm Phong.”
“Ngâm Phong?”
“Là Ngâm Phong kia ư?”
“Ác long Ngâm Phong?”
“Thật không?”
“Ác long Ngâm Phong đã bị đánh chết rồi ——"
...
Toàn bộ Thụ Ốc Tửu sôi trào.
“Mọi người yên lặng một chút, để chúng ta giao nhiệm vụ trước đã. Chờ một lát nữa nếu ai quan tâm tới toàn bộ quá trình, ta sẽ chịu trách nhiệm kể ọi người nghe, mỗi người thu 20 kim tệ, giới hạn 50 người.” Ngả Mễ dẫm lên trên cái đầu rồng, hô to: “Ài, mọi người không cần tức giận như vậy, hiểu không? Nhiệm vụ lần này tổng cộng hy sinh 2 dong binh cấp A cùng với một tinh linh đại ma pháp sư, độ thảm liệt tuyệt đối không thể tưởng tượng, còn nữa, mọi người có biết tại sao chúng ta chỉ lôi về có mỗi một cái đầu rồng không? Mọi người đi đâu đấy? Mau chuẩn bị tiền đi, danh sách có hạn, sớm báo danh thì sớm được nghe, báo đủ vị trí. Đúng rồi, trên cái đầu rồng này có sừng rồng đã hơn 1500 năm lịch sử, hiện tại cũng định giá tiêu thụ, mọi người mau chuẩn bị đi, nếu không ta sé đem tới quốc đô bán.” Xem ra Ngả Mễ rất hy vọng có thể tối đa hóa lợi nhuận.
“Tính cho ta 1 chỗ.” Leng keng, 2 tử kim tệ được đặt trên bàn, chủ nhân của kim tệ là đại ma pháp sư của Ma Pháp Sư công hội: “Sau khi kể xong chuyện, hy vọng ngươi tới tìm ta một chút, ta cần phải trắc định lại cấp bậc cho ngươi một lần nữa.”
“Được, cảm ơn.” Ngả Mễ lập tức chộp lấy kim tệ, gọi Đại Thanh Sơn lại: “Ở đây bắt đầu mở phòng nghe, Đại Thanh Sơn, ngươi đi ở ngoài thu tiền, nhớ kỹ 1 kim tệ cũng không thể thiếu, thu tối đa 50 người —— Ngươi đừng nhìn ta, Lục Nhi trưởng thành ăn sẽ càng nhiều hơn, ngươi không phải là hy vọng nó bị đói hay đi chém giết để ăn cướp đấy chứ.” Câu nói cuối cùng diệt trừ toàn bộ băn khoăn của Đại Thanh Sơn, lại một lần nữa ngã gục trước lời dỗ ngon dỗ ngọt của Ngả Mễ - đồng bọn chí tình.
Hậu thế đối với việc Đại Thanh Sơn – nhân vật ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’ duy nhất trên đời, lại trở thành trợ thủ đắc lực vẽ đường cho hươu chạy, giúp đỡ Ngả Mễ trong mỗi thời khắc mấu chốt nhất, cảm thấy rất khó hiểu. Mấu chốt trong vấn đề này chỉ có 3 người cùng với 1 con rồng biết. Con rồng sẽ không nói, ba người đối với việc này ít nhiều cũng có quan hệ, vì thế không thể nói ra nguyên nhân, mọi người đều cùng nhau giữ kín bí mật này.
“Các ngươi thật sự hoàn thành sao?” Mặc dù thấy cái đầu rồng, nhưng cán sự công hội hiển nhiên vẫn sinh ra cảm giác bất tín nhiệm đối với 2 mắt mình.
“Đương nhiên —— Lần này cùng tham gia nhiệm vụ có 5 dong binh đội, Ngân Sắc Tuyết Lang dong binh đoàn Lang Linh phân đội, Cuồng Bạo Chiến Sĩ dong binh đoàn, Cáp Mễ Thiết Lang dong binh đoàn, Tử Tâm Kiếm dong binh đoàn cùng chúng ta Tiểu dong binh đoàn. Trong đó, Cáp Mễ Lang cùng Cuồng Bạo Chiến Sĩ dong binh đoàn toàn quân bị diệt, Tử Tâm Kiếm còn 1 người sống: Bạch y A Phong, Ngân Sắc Tuyết Lang còn 1 người sống: lão Lạc Khắc, Tiểu dong binh đoàn toàn bộ nhân mã may mắn không bị tổn hao gì.”
“Bạch y A Phong? Lão Lạc Khắc? Toàn quân bị diệt?” Nhắc tới mấy từ ngữ quen thuộc, cán sự đột nhiên thốt ra một câu: “Hai người các ngươi là dong binh Cấp G, chắc lại là đội viên dự bị nên mới sống sót chứ gì?”
“Cái gì!” Rầm, bàn tay Ngả Mễ đập thật mạnh lên bàn, những lời này hắn nuốt không trôi: “Chúng ta là chủ lực nha, rồng cuối cùng là do chúng ta giết, A Phong và lão Lạc Khắc đều bị đánh ngất xỉu… Ngươi không tin, ngươi xem ——" Ngả Mễ xắn tay áo lên: “Thương thế của ta đây, đây là do Hắc ám ma long Lam Đạt lưu lại, ngươi lại nhìn đây, đây là —— đây là —— A Phong cùng lão Lạc Khắc viết thư hoàn thành nhiệm vụ, mặt trên viết rất rõ ràng, ngươi xem xem, có biết chữ không?”
Nhìn A Phong và lão Lạc Khắc trên nhật ký đóng con dấu đặc thù vào thư thông báo hoàn thành nhiệm vụ, việc này có uy quyền tuyệt đối tại Dong Binh giới, bất luận kẻ nào cũng không thể hoài nghi 2 tiểu dong binh Cấp G này đánh bại và giết chết song đầu ác long Ngâm Phong là sự thực.
“Ồ, như vậy dựa theo quy củ, tất cả tiền thưởng các ngươi được một nửa, còn lại chia đều cho các dong binh đoàn kia, toàn quân bị diệt cũng không tính. Dong binh đã chết trận, mời ngươi cung cấp danh sách, chúng ta sẽ đối chiếu với danh sách tiếp nhận nhiệm vụ để gửi bưu ký tiền trợ cấp. Ở đây có danh sách 6500 kim tệ tiền trả, ngươi có thể tới các ngân hàng để nhận số tiền thanh toán, đây là chứng thư có đóng dấu của Bắc Cáp Mễ Nhân vương quốc và Băng chi tinh linh, ngươi có thể ký gửi hoặc chuyển tặng, bán trao tay cho người khác bất cứ lúc nào.” Sau khi xác nhận là sự thật, cán sự dong binh nghiệp đoàn cũng biệu hiện ra tốc độ chức nghiệp kịp thời.
“Hắc, cảm tạ.” Ngả Mễ cầm thứ trên bàn, quay đầu ra chuẩn bị đẩy cái đầu rồng đi để phụ trợ àn trình diễn.
“Đợi đã.” Cán sự viên gọi Ngả Mễ lại.
“Chúng ta cần phải thay đổi cấp bậc chỉ định cho ngươi, đồng bọn của ngươi, cũng như dong binh đoàn của các ngươi.”
“Hoàn thành một nhiệm vụ Cấp SS tương đương với hoàn thành 20 nhiệm vụ Cấp S, hoàn thành một nhiệm vụ Cấp S tương tương với việc hoàn thành 15 nhiệm vụ Cấp A, hoàn thành 1 nhiệm vụ Cấp A tương đương với hoàn thành 10 nhiệm vụ Cấp B, hoàn thành một nhiệm vụ Cấp B tương đương với hoàn thành 8 nhiệm vụ Cấp C…”
“Ài, ngươi tính kỹ như vậy làm cái gì?” Ngả Mễ cắt ngang trò chơi tính toán của Cán sự viên.
“Ngươi tưởng rằng ta muốn tính với ngươi chắc? Chưa từng có người Cấp G hoàn thành nhiệm vụ Cấp SS, như vậy ta phải tính đến G thì mới có thể tính ra cấp bậc mới cho các ngươi. Như A Phong bọn họ thì rất đơn giản, hai lần là có thể tính xong.” Cán sự lại bắt đầu quy đổi ra giấy: “Lại phải tính lại…”
“…Hoàn thành 1 nhiệm vụ Cấp C tương đương với hoàn thành 7 nhiệm vụ Cấp D, hoàn thành 1 nhiệm vụ Cấp D tương đương với hoàn thành 6 nhiệm vụ Cấp E, hoàn thành 1 nhiệm vụ Cấp E tương đương với hoàn thành 5 nhiệm vụ Cấp F, hoàn thành 1 nhiệm vụ Cấp F tương đương với hoàn thành 3 nhiệm vụ Cấp G.”
1SS×20S×15A×10B×8C×7D×6E×5F×3G = 15120000 nhiệm vụ Cấp G.
10 cái G thì thăng lên F (giản lược)
1SS×20S×15A×10B×8C×7D×6E×5F = 5040000 nhiệm vụ Cấp F.
10 cái F thì thăng lên E (giản lược)
1SS×20S×15A×10B×8C×7D×6E = 1008000 nhiệm vụ Cấp E.
40 cái E thì thăng lên D (giản lược)
“Chúc mừng các ngươi, các ngươi đã có thể xưng là trung cấp dong binh đoàn cùng với dong binh đoàn.” Cán sự viên theo thói quen vừa tính toán vừa bắt tay Ngả Mễ.
1SS×20S×15A×10B×8C×7D = 168000 nhiệm vụ Cấp D.
80 cái D thì thăng lên C (giản lược)
1SS×20S×15A×10B×8C = 24000 nhiệm vụ Cấp C.
160 cái C thì thăng lên B (giản lược)
“Chúc mừng, các ngươi đã có thể xưng là cao cấp dong binh cùng với dong binh đoàn.” Cán sự viên vừa nói vừa không dám tin đưa tay ra, Ngả Mễ đã hoàn toàn rơi vào đống số má tính toán phức tạp theo công thức này, hắn cũng chả hiểu cán sự viên rốt cuộc muốn làm gì, nhưng tóm lại liên tục chúc mừng hắn cũng chẳng phải là chuyện gì xấu.
1SS×20S×15A×10B = 3000 nhiệm vụ Cấp B.
400 cái B thì thăng lên A.
“Chúc… chúc mừng… các ngươi, các ngươi đã là dong binh cùng với dong binh đoàn siêu cấp.” Đầu lưỡi cán sự viên đã bắt đầu run lên, dong binh đoàn Cấp A? Toàn bộ thế giới chỉ có 4? Toàn bộ đại lục chỉ có 1? Chẳng lẽ hôm nay dưới chính ngòi bút của mình đã sinh ra 1 cái sao? Chính mình thật sự phải tự tay viết ra con số lịch sử này sao?
1SS×20S×15A = 300 nhiệm vụ Cấp A.
800 cái A thì thăng lên S.
Ghi chú: Bởi vì hoàn thành một cái nhiệm vụ SS, cho nên nhiệm vụ này của hắn được tính xác suất thành công là 100%.
Bùm, một thanh âm kỳ quái vang lên, Ngả Mễ ở bên trong cùng với Đại Thanh Sơn đang thu tiền bên ngoài, nhật ký dong binh trong ngực đồng thời bùng lên ánh lửa, nguyên lai dấu hiệu EG đã biến thành AA.
Trong lúc Đại Thanh Sơn còn đang kinh ngạc rút ra quyển Dong binh nhật ký trong ngực đã biến thành màu đỏ tía ra, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào 2 cái ký tự AA này —— Một bản ghi chép mới đản sinh, một dong binh đoàn Cấp A mới đản sinh, một cái… "A ——" Từ bên trong cửa truyền ra tiếng dã thú gào lên: "Có dấu hiệu này về sau chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn rồi, ha —— ha —— ha —— ha ——"
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
52 chương
353 chương
26 chương
34 chương
57 chương
44 chương
50 chương