Dong Binh Thiên Hạ
Chương 16 : Long Chiến
Chiến sĩ hệ chiến lực bài danh:
1. Thần thánh cự long kỵ sĩ (trong truyền thuyết)
2. Cự long kỵ sĩ (tổng số có khoảng 100 người)
3. Huyễn thú kỵ sĩ (tổng số khoảng trên dưới 1000 người)
4. Cuồng chiến sĩ cao cấp (có từ 4 đến 6 huyễn tượng công kích, khoảng 700 người)
5. Cuồng chiến sĩ (có dưới 4 huyễn tượng công kích, khoảng 30 vạn, gia nhập quân đội các nước khoảng hơn 10 vạn)
6. Linh thú chiến sĩ (gồm các loại linh thú, Băng Phong đại lục 7 vạn, Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục 7 vạn, Pháp Nặc Tư đại lục 1 vạn, tổng số 15 vạn)
7. Kỵ binh trang bị nặng (gồm ngựa, lạc đà, tổng cộng 5 vạn)
8. Bộ binh trang bị nặng (lính thương, lính chiến phủ, tổng cộng 10 vạn)
9. Kỵ binh trang bị nhẹ (gồm ngựa, lạc đà, tổng cộng 15 vạn)
10. Bộ binh trang bị nhẹ (chủ yếu là chiến sĩ bộ đội, tổng cộng 20 vạn)
Ma pháp hệ chiến lực bài danh tham khảo:
2 ma đạo sư cao cấp = 1 thần thánh cự long kỵ sĩ
1 ma đạo sư cao cấp = 1,5 cự long kỵ sĩ
1 ma đạo sư = 0,75 cự long kỵ sĩ
1 đại ma pháp sư = 3 huyễn thú kỵ sĩ
1 ma pháp sư cấp một = 1 huyễn thú kỵ sĩ
Bản ghi chép về Binh chủng hiện đại của học giả Trì Nhất Tử - Binh chủng chiến lực
Dù không vui lắm, nhưng mà rốt cuộc, Đại Thanh Sơn bất đắc dĩ đành phải tiếp thu rằng à thì là mà con chó nhỏ của mình thật ra là một vị bát diện uy phong, cao quý vô bỉ, trên đời ít gặp, uy lực cực lớn, thông minh vô cùng, ung dung cao quý thượng cổ thần thánh cự long, những thứ đó làm hắn không thể tiếp thu được, hắn sẽ trở thành một vị long kỵ sĩ cao quý sao - đồng thời còn có thể cưỡi lên một con rồng to giống con chó nữa?
Đặc biệt Lôi Cát cho hắn biết: Loại rồng này có thể biến hóa thành người, gọi là thần thánh cự long, thời niên thiếu kéo dài khoảng 400 năm, sau đó thì có thể cưỡi. Nghĩ đến lời Lôi Cát nói lúc đó mà Đại Thanh Sơn khóc dở mếu dở. Lôi Cát tốt bụng vỗ vỗ vai hắn nói: “Tiểu hỏa tử, tuy người ta thường chỉ thọ đến 80 tuổi, nhưng mà nếu như ngươi có thể tiến vào Khất Nguyện tháp tập luyện, đương nhiên ngươi có thể sống đến trăm tuổi.”
Hai người mưu đồ đen tối, cùng một người sầu muộn, một người thì chẳng biết gì, cuối cùng là một người vừa mới bị tiết lộ thân phận, có lưỡi mà không nói được, chính là con rồng có trí tuệ chỉ khoảng em bé 3 tuổi, tạo thành một phân đội thực hiện cuộc trường chinh Lục Long đài rất đặc sắc.
Lục Long đài nằm ở một thung lũng phía tây bắc Long Nha sơn, bốn bề đều là núi, ở giữa nhô lên một mỏm núi mà trên đỉnh rất bằng phẳng. Núi cao 4500 mét, cao hơn độ cao trung bình so với mực nước biễn của Lục Long đài – 2300 m, ba bề đều là vách núi đen, một bên là sườn đồi dốc, quanh năm tuyết phủ, ít thấy bóng người.
Khi thú rừng xuất hiện, Đai Thanh Sơn biểu lộ phẩm chất thợ săn ưu tú, khi hắn công kích thì đa số dã thú không chết cũng bị thương. Trì Hàn Phong đột nhiên đối với thân thủ của Đại Thanh Sơn rất cao hứng, thường thường ngày ngày trò chuyện với hắn. Theo như khả năng hiểu biết tình người của Ngả Mễ, mỗi ngày thường bị Lôi Cát bắt học ma pháp, thường thấy Trì Hàn Phong thúc thúc trao đổi "âm mưu" gì đó với Lôi Cát thì phải. Quả nhiên đến ngày thứ tư, sau khi đã vào cốc, Trì Hàn Phong nhảy lên không trung gọi ra Tiểu Bạch trong trạng thái chiến đấu, giáp mũ kỵ sĩ, tay trái cầm khiên, tay phải cầm thương, cùng với Tiểu Bạch toàn thân giáp trụ lơ lửng trên không, quả nhiên uy phong lẫm lẫm. Lôi Cát đế thêm vào “Hình dáng rất ngầu đó nha“ - quả nhiên Đại Thanh Sơn trúng kế, ngơ ngẩn hết nhìn Trì Hàn Phong rồi nhìn tọa kỵ long. Trì Hàn Phong thừa thế bồi thêm một câu: “Đại Thanh Sơn, nếu như ngươi muốn bái ta làm thầy, ta đồng ý dạy ngươi thành kỵ sĩ, đừng buồn, kỹ thuật không ảnh hưởng đến thân thể, ngươi trước học làm sao cưỡi nó cho tự nhiên, tương lai ngươi chưa chắc đã không cưỡi được nó.“
Ngả Mễ vừa muốn đề tỉnh Đại Thanh Sơn một câu, nhưng sực nhớ lại lời “dặn dò” của Trì thúc thúc: “Nếu như phá hoại chuyện của ta thì ngươi biết tay”, lập tức sắc mặt xịu xuống. Về phần Lôi Cát, hôm qua trước khi ngủ Trì Hàn Phong đã nói với Lôi Cát: “Ông giật mất đệ tử của ta thì ông phải bồi thường cho ta đứa trẻ này để kế thừa y bát”, Lôi Cát đành nhỏ giọng tự nói: “Thánh Long Thần ơi, amen.“
Đại Thanh Sơn như vậy từng bước từng bước rơi vào “vực thẳm”.
Theo lịch sử đã ghi lại, những lời bình luận về Trì Hàn Phong tương đối cao: “Đầu tiên là một người đàn ông, sau đó là một người quân tử, thêm nữa là một người bề ngoài quân tử, thực tế miệng cứng lòng mềm, một người có tuệ nhãn, có phong cách riêng, cùng ba kỳ tài “nhân long thần“ nổi tiếng trong lịch sử có quan hệ thân thiết.
Gió thổi trên đường.
Sau khi tiểu phân đội đi vào trong núi một đoạn, trên không đột nhiên vang lên một tràng long ngâm.
Đường núi đột nhiên thu hẹp lại, hai bên thế núi hình thành vách dựng đứng, giữa hai bức vách cao vời vợi là một con đường nhỏ dài thăm thẳm. Giữa tầng không, một con rồng màu lục đang bay, cùng một con rồng khác đứng trên vách núi rống ầm ĩ.
“Nhân loại, đứng lại.” Thanh âm trầm trầm dội lên trong cốc – hiển nhiên không phải là do hai con rồng màu lục phát ra.
“Ngươi đã vào lãnh địa của thần thánh cự long Tư Cách Nhĩ Tái, hạn cho các ngươi sau ba giây phải rời khỏi đây.” Thanh âm trầm trầm tăng dần âm lượng, cuối cùng thì đơn giản chỉ là gào thét.
“Ngài rồng cao quý, chúng tôi là bằng hữu của thần thánh cự long, cùng với con cháu của người đến đây xin bái phỏng.“ Lôi Cát nhanh chóng xách Lục Nhi bước lên cung tay nói.
“Còn một giây!”
“ Đi ngay…” Sơn cốc truyền ra tiếng nói tựa tiếng sét.
“Guuuuaaaoo!” Một tiếng long ngâm dài vang lên, con rồng đang bay mở miệng “phụt” – Một quả cầu lửa to bay đến Lôi Cát.
“Coi chừng.” Đại Thanh Sơn hô lên một tiếng rồi thụp xuống đất.
“Đồ đệ của ta, đi qua đây, ông ấy là ma pháp sư, loại ma pháp đơn giản vậy cho dù là thần thánh cự long thi triển thì cũng không làm ông ấy bị thương đâu. Ông ta đã triển khai ma pháp phòng hộ, tứ cấp ma pháp chưa chắc vô được mà còn bị phản lại người xuất ra chúng.” Trì Hàn Phong lơ lửng tại không trung nói.
Ngả Mễ kéo Đại Thanh Sơn dậy, Lục Nhi cũng nhanh chóng chạy trở về.
Trước mặt Lôi Cát, hỏa cầu như gặp phải tường, nổ tung tóe, một bộ phận hỏa cầu còn xạ ngược lại phía lục long, như quả nó không có kháng ma pháp trời sanh thì chắc cũng thọ thương rồi.
“Hây, quá dữ, quá dữ.“ Trì Hàn Phong cao hứng vỗ tay: “Các ngươi nói xem ai sẽ thắng. Ta bắt lục long, 10 đồng vàng! Ha – Rồng trời sinh không sợ ma pháp, ma pháp sư gặp rồng coi như bó tay.“
“Guaaao…“ Lục long lần nữa hống lên, không ai thấy nó niệm chú ngữ gì cả, đột nhiên một quả cầu điện to chớp mắt đánh xuống Lôi Cát.
Quả cầu điện tạo ra một quả cầu chứa toàn điện cao áp, đánh vào địch nhân gần đó. Loại ma thuật này tuy không bằng lôi thuật nhưng có thể công kích nhiều địch thủ, sử dụng điện cao áp còn có thuận lợi là dụng cụ phòng ngự bình thường không ngăn được điện, vì vậy điện kích tạo thành thương tổn không thể phòng ngự được.
“Phong tinh linh thần thánh, bay lên.“ Phòng ngự bình thường không thể chống lại loại ma pháp phong hệ này, cách tốt nhất là mau chóng né tránh. Thế nhưng lần này có vẻ như không khá lắm, có lẽ bởi vì con rồng lập tức điều khiển quả cầu điện đuổi theo.
Ma pháp sư thể chất yếu đuối, nếu như rồng cấp cao triệu hồi sấm sét, sợ rằng đại ma pháp sư hay đại ma đạo sư cũng không có cách chống đỡ. “Cẩn thận!” Ngả Mễ lo lắng hét to.
Lôi Cát tức tốc bay nhanh qua trái xẹt phải, cầu điện vụt qua chớp lại, đột nhiên điện cầu dừng lại rồi chuyển hướng “lách tách“ trực tiếp đập vào Trì Hàn Phong đang lơ lửng trên không – Toàn thân giáp sắt của huyễn thú kỵ sĩ trở thành cột thu lôi, giống như bị điện hệ ma pháp đánh trúng. Dù đau đớn vô cùng nhưng Trì Hàn Phong vẫn cố gắng duy trì khí phái uy phong lẫm lẫm – bị điện đánh trúng chỉ đờ người ra một chút rồi thúc Tiểu Bạch một cái, nó hiểu ý mang theo Trì Hàn Phong chạy biến.
“A, cái gì xuất hiện vậy kìa?“ Ngả Mễ trợn mắt nhìn sư phụ nó dùng tuyệt chiêu chống lại thiểm điện.
“Phong tinh linh, hóa thành rồng bảo vệ.“ Nhìn thấy không thể dừng được, cùng con rồng cấp thấp này căn bản không có biện pháp thương lượng, Lôi Cát bắt đầu phản kích, đối với rồng thì chỉ có dùng rồng chống cự lại, ông ta lập tức triệu hồi một ma pháp cấp 4 – Phong chi huyễn long.
Phong chi huyễn long là do ma pháp sư cấp cao lợi dụng tinh thần lực cường đại mà chế tạo ra, nếu như địch nhân không thể nhìn xuyên qua huyễn ảnh thì cự long bất tử bất diệt này lập tức xuất ra lực phá hủy rất lớn, khiến cho địch nhân khó có thể chữa lành vết thương.
Một con cự long màu vàng xuất hiện tại không trung, dù không có được sự mẫn tiệp của rồng thật nhưng lực công kích vật lý thì rồng thật cũng không thể so sánh.
Hoàng long dũng mãnh bay lên cao, trảo dài vươn ra, để lại một đường rạch màu trắng trên thân lục long. Lục long vốn thuộc băng hệ, cùng phong hệ là một loại, bay lượn công kích tốc độ vốn cao hơn các hệ khác. Lập tức cánh nó dang rộng, một đạo ánh sáng màu Lục Nhiễu động bay về phía hoàng long thổ ra một luồng lửa mạnh bạo liên miên bất tuyệt.
Rồng thật cùng huyễn long đánh nhau trên không trung, dù thế nào huyễn long cũng không thể thủ thắng, Lôi Cát lơ lửng trên không trung cũng nhìn ra điều này, nguyên là ông ta định dùng huyễn long để khống chế, sau đó mới xuất ra tuyệt chiêu chân chính: “Lan Đạt Nha, Hắc ám long, ta nhân danh hắc ám triệu gọi ngươi.“
Gió thổi vù vù, Lôi Cát thi triển ma pháp cấp năm này, ma lực tập hợp lại thành một đợt sóng cực lớn ào đến; Một kết giới hình lục giác xuất hiện, phát xạ ánh sáng màu lam đẹp mắt, đồng thời trong mắt người xem phát sinh ra sự kinh hoàng: Lục giác ma pháp trước mặt Lôi Cát phát ra một tia lam quang, một cái đầu rồng đen sì cùng quang mang ló lên….
Hắc ám ma long gầm lên một tiếng phun ra lửa đỏ ngập trời…
Chỉ có ma pháp sư cấp cực ới có thể triệu hồi rồng phun lửa, loại pháp thuật này như là nằm mơ thấy ác mộng, ma pháp biến thành Hắc ám ma long từ hư không xuất hiện, khạc về phía đối thủ từng đợt hỏa diễm cực mạnh. Loại ma thuật vô pháp chống cự này dễ dàng biến chiến cục thành một trường đồ sát, dù cho ai đó mạnh mẽ đến đâu cũng phải sợ hãi trước long diễm cường liệt, bởi vì không ai có thể kháng cự được loại lực lượng khủng bố như vậy.
Thậm chí cự long cũng vậy thôi.
Làn sóng lửa mau chóng ập vào thân hình to lớn màu lục, lục long đau đớn rống lên một tiếng, mang theo đám lửa cháy rừng rực trên lưng bỏ chạy.
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
392 chương
14 chương
871 chương
31 chương
34 chương