Dong Binh Thiên Hạ

Chương 128 : Tương Tinh Oái Tụy

Trong quân đội đế quốc, nếu chỉ xét riêng về mặt chiến lực thì Bắc Bộ liên bang quân đoàn luôn có thực lực mạnh nhất, có điều, nếu luận xem nhánh bộ đội nào có nhiều tài tử phong lưu nhất, nhánh bộ đội nào có nhiều bậc thân sĩ nho nhã lễ độ nhất, nhánh bộ đội nào tập hợp nhiều nhân vật phong vân đa tài đa nghệ nhất thì sao? Ở những phương diện ấy, nếu Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn phòng thủ kinh đô và vùng phụ cận tự nhận đứng thứ 2 thì tuyệt đối không có nhánh bộ đội nào dám đứng ra bảo mình là thứ nhất. Ở Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn có hơn 95% quan quân cùng hơn 80% binh lính đều được hưởng danh hiệu quý tộc đế quốc. Có 1 quý tộc trưởng thành từng khoa trương nói: “Nếu mưa sao băng vào buổi đêm có chẳng may hủy diệt toàn bộ doanh địa Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, vậy thì tới trên 90% quý tốc tại Ngả Mễ đế quốc sẽ phải treo dải băng trắng tang tóc ở trước cửa.” Lúc bấy giờ Trì Hàn Phong tuổi còn trẻ vẫn còn là tử tước cũng có mặt, hắn lạnh lùng buông 1 câu: “Ngươi cho rằng vào ban đêm, trong doanh địa của Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn sẽ có binh lính chắc?” Từ góc độ khách quan mà nói, trước khi Trì Hàn Phong chính thức tiếp quản Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, vào ban đêm, tại doanh địa của Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn quả thực là khoảng trống, đám thế gia đệ tử của đế quốc lúc bấy giờ còn đang mải tham gia vào những cuộc vũ hội, yến hội sinh động được tổ chức hàng ngày tại đế quốc, trang phục kỵ sĩ oai vệ nhất định là thứ vũ khí có lực sát thương lớn đối với những thiếu nữ ngây thơ. Đương nhiên, nếu xét riêng về mặt chiến lực, Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn cũng có được tiêu chuẩn cao cấp hàng đầu. Ngả Mễ đế quốc dùng võ kiến quốc, Vũ huân phong thưởng cao là điều mà đám quan văn căn bản không thể mơ tới được. Con em quý tộc tại đế quốc đều cực kỳ sùng bái vũ lực. Trong nhiều lần chiến dịch mà kỵ sĩ đoàn từng tham gia, có rất nhiều lần 1 tiểu đội kỵ sĩ với đầy đủ quân số 350 người sau vài lần xung phong chỉ còn lại có hơn 10 kỵ sĩ, nhưng hơn 10 kỵ sĩ bị thương rệu rệu rã rã này sẽ lại tập hợp để xông lên đánh đòn cuối cùng. Vinh dự tuyệt đối cao hơn sinh mạng, tinh thần kỵ sĩ mà những quý tộc ấy thể hiện là điều rất khó thấy được ở những đội quân khác. —— Chúng Thần đại chiến. Trác tuyệt kỵ sĩ đoàn Giọng nói của địa hành long kỵ sĩ màu vàng vẫn còn quanh quẩn trên bầu trời, đám người tại cổng nam đế đô sau một thoáng ngắn ngủi lặng ngắt như tờ, chợt sôi trào lên. Trống, tù và, kèn… Cơ hồ toàn bộ các loại nhạc khí có thể xuất hiện trong biên chế quân đội của đế quốc cứ như thể là ảo thuật, từ sau lưng 1 đám kỵ sĩ xuất ra, chỉ có quân viễn chinh sau khi toàn thắng trở về mới có quyền hưởng thụ “Đế quốc thắng lợi khúc quân hành” vang vọng trong nền tuyết trắng giữa đất trời. Tiếp theo, bên ngoài đám người, có 2 nhóm kỵ sĩ bộ đội trang bị nhẹ lướt dọc 2 bên đại lục quốc lộ phi tới. Ngựa, toàn bộ đều là giống ngựa cao to toàn một màu đỏ son, đầu ngựa nhô lên cao, hơi thở màu trắng có thể nhìn thấy rõ giữa trời đông giá lạnh, bầy ngựa có lông mao màu đỏ tươi phi rầm rập trên nền đất tuyết, những chiếc chuông màu đỏ theo tiếng vó ngựa cùng phát ra những âm thanh vui tai. Kỵ sĩ, toàn bộ đều mặc giáp đen màu huyền thiết, trên nền áo giáp về cơ bản là giống nhau hoặc đính hoặc điêu khắc hình những chiếc huy hiệu khác nhau của gia tộc, 3 hàng kỵ sĩ đi đầu thổi kèn, phía sau 1 loạt các kỵ sĩ gõ trống nhỏ trên cổ ngựa, dây cương cột chặt lên yên ngựa. Khúc nhạc thắng lợi tiến quân hành có tiết tấu cực kỳ phóng khoáng chỉ huy các kỵ sĩ phía sau cùng với tọa kỵ diễu hành đều tăm tắp. Trên đường chạy tới, những con ngựa đỏ theo nhịp trống khoan thai tung 4 vó, vó ngựa trên không trung tựa hồ còn cố ý tạm dừng, cơ thể rắn chắc hữu lực lướt đi Những thớt ngựa này trông không giống như đang chạy, mà tựa như đang khiêu vũ vậy… Hay nói một cách chính xác hơn, 4 vó của chúng đều gõ nhịp đệm theo tiếng trống và tiếng kèn. Trên lưng ngựa, các kỵ sĩ lướt qua như chuồn chuồn đạp nước, trường thương kỵ sĩ với chiều dài 2,74 mét hướng lên không trung chỉnh tề thực hiện các loại động tác, mũi thương sáng như tuyết tỏa ra quang mang chói lóa. Xếp cuối cùng của đội ngũ, cứ cách 3 mét lại có 1 kỵ sĩ ngồi trên yên ngựa, khi kỵ sĩ đi đầu buông chiếc kèn trong miệng ra để cúi chào Tiểu dong binh đoàn, 2 bên đại lục quốc lộ đã xuất hiện đội danh dự chỉnh tề hoan nghênh. “Toàn thể đội ngũ, bên trái, bên phải quay!” Trung đội trưởng kỵ sĩ hô to mệnh lệnh, toàn bộ kỵ sĩ đều chỉnh hướng tọa kỵ của mình, mặt đánh về phía đại lục quốc lộ, trường thương tề chỉnh chỉ lên trời, ngựa cùng với người ngoại trừ tiếng nhịp thở ra, tựa hồ chỉ trong nháy mắt như hóa hết thành tượng đá. Cứ mỗi lần Tiểu dong binh đoàn bước qua 1 hàng kỵ sĩ, các kỵ sĩ đứng 2 bên đều cúi thấp đầu, tay phải vỗ mạnh lên ngực trái, dải lông công trên mũ giáp màu đỏ tung bay theo gió… Đám Ngả Mễ, Long, Mạc Dã cười khổ, thật không ngờ, trận thế lớn như vậy hóa ra là bày ra vì Tiểu dong binh đoàn, chuyện này… Nghi thức long trọng của Hồng Thạch đại đế cũng thật quá bất ngờ. Long rất nhiều năm về trước cũng từng chứng kiến 1 trường hợp tương tự, đó là lần quân đội đế quốc giành được 1 phen đại cát tại vùng phụ cận Giới Lâm, tiêu diệt được 1 nhóm mã tặc quấy nhiễu Thần Thánh giáo đình tại vùng biên cảnh đã lâu. Lúc ấy quân đội xuất chiến chính là Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, về mặt quy mô hoan nghênh mà nói, lần này thậm chí còn lớn hơn nhiều. 2.000 mét cũng không phải là quá xa, nhưng đối với đám trẻ của Tiểu dong binh đoàn thì lại là một khoảng cách quá dài —— cứ mỗi lần tiến gần thêm 1 bước là lại cảm thấy rõ ràng 3 tòa lầu kia lại cao thêm một chút; đám người dưới lầu đã hoan hô rầm rĩ, nếu không phải có kỵ sĩ giữ gìn trật tự thì phỏng chừng họ đã nhào tới rồi, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng cả đám tung hô: “Tiểu dong binh đoàn, tuyệt lắm!”; hơn nữa lại có cả vô số những thiếu nữ mặc lễ phục lòe loẹt, khuông mặt kích động ở trong gió lộ ra nét ửng hồng… Các thiếu niên lòng đang hân hoan, nhịp điệu kèn cũng càng dồn dập hơn. Từ trên những bậc thềm đá ngọc thạch trắng bên dưới 3 tòa lầu sặc sỡ có từng tốp người khác nhau đang bước xuống. Ở giữa hiển nhiên là quốc vương đế quốc, Hồng Thạch đại đế, ở bên trái đại đế là đế quốc Nguyên soái Trì Đại Đồng, đứng phía sau Nguyên soái là 2 hắc y thiếu niên với khí chất hoàn toàn khác nhau, bên cạnh hắc y thiếu niên là 1 Ải nhân thiếu niên mặc bì giáp màu nâu —— Toàn bộ người của Tiểu dong binh đoàn ánh mắt đều nóng lên, Đại Thanh Sơn, Trì Ngạo Thiên, Hoắc Ân Tư… Phía sau Nguyên soái có hơn 20 vị đế quốc quan quân, nhìn ký hiệu mũ trên đỉnh đầu, cấp bậc thấp nhất là đại đội trưởng đế quốc quân đang trong giai đoạn nghĩa vụ quân sự; phía bên phải Hồng Thạch đại đế, là kẻ vừa mới từ đế quốc quốc vụ đại thần thăng chức lên thành đế quốc tể tướng: Bác Đắc Đặc Lạp Hoa, phía sau tể tướng là một số lượng tương tự các quan văn, đế quốc quốc vụ đại thần, đế quốc ngoại giao đại thần, đế quốc lại vụ đại thần… Các văn chức đại thần của đế quốc trong trường hợp ở trước mặt công chúng phải mặc lễ phục quý tộc đế quốc, các tua cờ màu vàng, màu bạc, màu đỏ tỏa ra ánh sáng le lói. Đối với việc thăng chức của hầu tước Bác Đắc Đặc Lạp Hoa lần này, từ kiến trúc thượng tầng của đế quốc truyền ra không biết bao nhiêu là tin đồn, trong đó có một vài điểm chung mà đa số quý tộc cùng quân nhân đều công nhận là: bởi vì dị đại lục xâm lược quy mô lớn, Trì gia trở thành kẻ đạt được lợi ích lớn nhất, Trì môn mơ hồ trở thành đế quốc quân đội đệ nhất phái phiệt —— Bản thân Nguyên soái trở thành tham mưu trưởng của đế quốc trong thời chiến, trong trường hợp Hồng Thạch đại đế vắng mặt hầu như có toàn quyền điều động quân đội; con cả của Nguyên soái Trì Hàn Đồng được điều động từ vị trí trưởng quan đế quốc phòng khu lên làm Tổng chỉ huy binh đoàn tuyến 2 khu vực phía nam của đế quốc; sau khi đế quốc phòng khu Sư Tử hà thắng thảm, chuyện hầu tước các hạ tiếp quản toàn bộ quyền chỉ huy tác chiến ở khu vực phía nam chỉ còn là vấn đề thời gian —— mà lúc này đã bắt đầu dùng đơn vị giờ để tính toán. Điều này cũng đồng nghĩa với việc 1 trong 4 đại chủ lực của đế quốc – quân đoàn Hỏa sư tử sắp tới sẽ nguyện trung thành dưới trướng Trì môn. Trong quá trình Trì Hàn Đồng được điều nhiệm tới binh đoàn tuyến 2, đế quốc quân bộ cũng không phái trưởng quan mới đến phòng khu Giới Lâm. Con trai cả của hầu tước các hạ Trì Trường Vân tử tước (tự là Hiểu Nguyệt) năm ấy 22 tuổi nghiễm nhiên được kế thừa vị trí của cha để lại, trở thành trưởng quan trẻ tuổi nhất của đế quốc phụ trách 1 phòng khu lớn, đồng thời cũng tiếp quản quân đội thặng dư của 1 trong 4 đại chủ lực của đế quốc là Hắc Long kỵ sĩ đoàn. Trước đó, đế quốc bất kể là quân nhân hay là quý tộc, đều ngứa mắt với thứ tử của Nguyên soái —— Một kẻ vô lại làm nhục danh dự quý tộc, thế mà không ngờ, gã vô lại này sau nhiều năm mất tích bỗng lại xuất hiện trước mắt mọi người, chẳng những đạt được sự tín nhiệm tuyệt đối của Hồng Thạch đại đế, mà còn trở thành trưởng quan của phòng khu kinh đô đế quốc và vùng lân cận. Chỉ ngắn ngủi trong vòng có 3 năm, đồng thời với việc vơ vét tiền tài, thì còn cực kỳ xuất sắc trong việc chỉnh đốn quân nhân tại phòng khu, thậm chí kể cả 28.000 bộ đội thuộc Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn vốn nổi tiếng khó quản lý nhất của quân đội đế quốc, ấy vậy mà đối với năng lực của bá tước các hạ cũng phải khen không ngớt mồm. Mới đầu, còn có 1 số thế lực quý tộc đối địch cho rằng “Vô lại” lợi dụng quyền lợi trong tay để mua chuộc lòng người vân vân, song, theo thời gian trôi đi, sau khi một số chuyện cũ lúc bá tước các hạ mới nhậm chức dần dần được công bố, tất cả đều phải ngậm miệng lại —— nghe đồn rằng, khi Trì Hàn Phong vừa bước vào đại doanh của Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, trong cùng 1 ngày liên tục nhận được lời khiêu chiến của 12 quý tộc kỵ sĩ, kết cục đều không có ngoại lệ. Tại Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn, số lượng bộ đội là quý tộc cao cấp so với kiến thậm chí còn nhiều hơn, thực lực siêu việt đâu phải chỉ toàn là hư danh. Cùng ngày, 28.000 cái đầu cao quý của Thất Thải Long kỵ sĩ đoàn đều hướng về phía lá cờ Hắc Long của Trì môn nguyện trung thành. Trước đó không lâu, bá tước đại nhân còn quay trở lại đế quốc Bắc Bộ liên bang nơi mình phục dịch lâu nhất, dẫn theo 15.000 quân đội hổ lang chi sư tinh nhuệ nhất của đế quốc quay trở về đế quốc bản thổ. Hiện tại, trên đại lục cũng chỉ có 5 dong binh đoàn cấp A, trong đó nhánh trẻ tuổi nhất, đoàn trưởng Ngả Mễ, phó đoàn trưởng Đại Thanh Sơn, Trì Ngạo Thiên cũng đều là con em đệ tử của Trì môn. Đế quốc tứ đại tinh nhuệ bộ đội nhân số chiếm khoảng 40% bộ đội thường quy của đế quốc, về mặt chiến lực thì chiếm khoảng 70% sức mạnh của quân đội đế quốc. Tứ đại tinh nhuệ, tam đại phòng khu, 1 dong binh đoàn cấp A toàn bộ đều nguyện trung thành với thế lực của 1 phe tại đế quốc, hơn nữa, còn chưa tính đến các môn sinh đệ tử khác trong quân đội của Trì gia. Loại hiện tượng này có lẽ sẽ không tuyệt hậu, song tuyệt đối là chưa từng có. Đối với đế quốc không thể nghi ngờ là 1 nhân tố sắp xếp hết sức bất an —— ít nhất là có 1 số người cho rằng như vậy. Mà điều tất cả mọi người đều biết chính là, cùng là 1 trong 3 đại danh môn của đế quốc, Bác Đắc Đặc Lạp Hoa hầu tước có mối bất hòa không thể giải tỏa đối với Trì gia. Trong lịch sử, nhà Đặc Lạp Hoa có tước vị cũng tương đồng với Trì gia, đều là 1 trong 6 đại công tước khai quốc công thần của đế quốc. Có điều, sau đời gia chủ đầu tiên, lịch đại gia chủ đột nhiên mất đi vận khí trên chiến trường, thậm chí còn liên tục bại trận, cuối cùng mất đi danh vị công tước. Vốn dĩ gia tộc cực kỳ coi trọng Bác Đắc Đặc Lạp Hoa hầu tước, không ngờ rằng, thiếu niên hào hoa phong nhã lại bị Trì Hàn Phong biến thành tàn phế, từ đó về sau vô duyên với kiếp quân lữ. Theo thông lệ của đế quốc, cả 2 vị thủ tịch của đế quốc: đế quốc Tể tướng, đế quốc Quân vụ tổng trưởng đều phải xuất thân từ quân đội, hơn nữa ít nhất phải có được danh hiệu Nguyên soái. Bác Đắc Đặc Lạp Hoa hầu tước không có quân công thì cũng khó có thể tiếp xúc với trung tâm quyền lợi của đế quốc. Trong tình huống đó, đôn Bác Đắc Đặc Lạp Hoa hầu tước không có danh hiệu Nguyên soái lên có lẽ có thể giúp cân bằng một chút cán cân quyền lợi bị lệch hẳn về 1 bên của đế quốc, ít nhất thì cũng xóa bớt đi những lời ong tiếng ve. Đương nhiên, Tiểu dong binh đoàn mới vừa trở lại đế đô tất cả mọi người đều không biết, bọn họ cùng với chiến công hiển hách của bọn họ đã bị người ta biến thành một quả cân rất nặng đặt lên 1 bàn cân. Bên phải tòa lầu sặc sỡ, từ 4 thứ màu trắng, lam, đỏ, đen hợp thành một nhóm người, cứ đại diện ỗi màu lại là những lão giả ít nhất cũng ngoài 50 tuổi, màu trắng chính là mục sư, màu lam là trung lập hệ pháp sư, màu đỏ chính là Thần thánh hệ pháp sư, màu đen chính là hắc ám hệ pháp sư... Mỗi pháp sư trên ngực đều toát ra dấu hiệu biểu hiện trong bọn họ cấp thấp nhất chính là pháp sư cấp 1. Phía trước nhất có hai người đang tiến tới, trong đó một người trên ngực rõ ràng là dấu hiệu của ma đạo sư, người còn lại là một đại ma pháp sư... Bên trái phía dưới tòa lầu sặc sỡ, nhân số còn nhiều hơn, tuổi tác bất đồng từ hơn 20 tuổi cho tới 70 – 80 tuổi đều có, Ngả Mễ mắt rất tinh, từ xa chỉ cần nhìn thoáng qua là đã biết thân phận của họ Người phụ trách đế quốc Dong binh công hội cùng người phụ trách đăng ký dong binh đoàn cấp A, B tại đế quốc. Một số người còn lại thì đang trò chuyện với nhau. Ngả Mễ, Ba Nhĩ Ba Tư, Long, Mạc Dã, Lôi Cát dẫn Tiểu dong binh đoàn tăng tốc, mọi người từ 4 hướng khác nhau cùng tụ tập lại một chỗ bên dưới tòa lầu. Đại Thanh Sơn, Trì Ngạo Thiên, Hoắc Ân Tư 3 người từ sau lưng Nguyên soái ló ra, rồi mau chóng chạy đến nhập vào danh sách đoàn cán bộ của Tiểu dong binh đoàn. Dựa theo luật nghĩa vụ quân sự của đế quốc cùng với dong binh đại chương, dong binh đoàn tại sở đăng ký quốc gia là tổ chức chiến đấu hợp pháp, xếp theo thứ tự như sau: đế quốc kỵ sĩ đoàn, đế quốc quân chính quy, đế quốc dong binh đoàn, đế quốc kiếm sĩ doanh, quý tộc tư gia quân đoàn, đế quốc quân dự bị, quý tộc đất phong cùng những nông phu khai khẩn. Xét theo ý nghĩa nghiêm túc mà nói, dong binh đoàn là nhánh quân nhân trong thời hạn nghĩa vụ quân sự của đế quốc. Pháp quy về đế quốc quân nhân đang trong thời hạn nghĩa vụ quân sự quy định: quân nhân đang trong thời hạn nghĩa vụ quân sự không thuộc triều đình, khi đối diện với đế quốc quốc vương thì thi hành quân nhân lễ tiết chứ không phải tiến hành nghi thức quỳ gối. Dưới sự dẫn dắt của Ngả Mễ, toàn bộ dong binh của Tiểu dong binh đoàn tay phải đều đặt lên ngực trái, cúi đầu vái thật sâu. "Quốc vương bệ hạ, dựa theo chức trách gìn giữ đất đai của dong binh, đế quốc cấp A Tiểu dong binh đoàn bắt đầu từ Ma Pháp lịch mùa thu ngày 22 tháng 2 năm 4 cho đến đến Ma Pháp lịch mùa thu ngày 2 tháng 3 năm 4, đã hoàn thành nhiệm vụ của dong binh gìn giữ đất đai trong vòng 10 ngày, hiện giờ toàn quân đã quay trở lại đế đô. Trong 10 ngày gìn giữ đất đai, đã tiêu diệt tổng cộng 1.257 địch nhân còn nguyên thi thể, trong đó, thu được cờ xí của 4 thiên nhân đội địch, bắt làm tù binh 68 người, trong đó 53 tù binh vì đang bị thương, nên đang tạm giữ tại Sư Tâm thành, 15 tù binh lang binh còn lại thì dẫn theo sau đội. Tiểu dong binh đoàn tham chiến gồm tổng cộng 623 người, bỏ mình 176 người, bị thương 384 người..." Émi ngữ điệu dần dần trầm thấp xuống. Đám 4 người Ngả Mễ từng sống tại đế đô trong khoảng 2 năm, thường xuyên ra vào các trường hợp xã giao, tại kiến trúc thượng tầng của đế quốc, mọi người đều biết rằng thiếu niên Ngả Mễ tuyệt đối không phải là một người thâm trầm, đại bộ phận những người từng tiếp xúc đều thấy đó là 1 thiếu niên lúc nào cũng cực kỳ sôi nổi hoạt bát, đương nhiên, một số người thân thuộc hơn còn biết chàng trai này cực kỳ có khiếu hài hước cùng với những mặt không hề tầm thường. Loại ngữ điệu bi thương này quả thực không phù hợp với hắn. Hồng Thạch đại đế vượt qua cự ly khoảng cách tuân thủ giữa quân thần, bước lên 2 bước, chậm rãi vỗ vỗ vai Ngả Mễ, rồi xoay người dẫn các quan viên đế quốc quay trở về dưới đài cao làm bằng bạch ngọc phía dưới tòa lầu sặc sỡ. Người điều khiển chương trình cao giọng tuyên bố: “Tiểu dong binh đoàn tiến dâng chiến lợi phẩm ——” 15 lang nhân bị các tiểu dong binh áp giải đi tới dưới đài, tiếp theo, 8 dong binh cứ 2 người lại triển khai 1 chiến kỳ, chiến kỳ của 4 thiên nhân đội Pháp Nặc Tư phất phơ trong gió. Ngả Mễ chậm rãi bước lên đài, trong tay là 1 thanh đại kiếm màu tím đỏ. “Quốc vương bệ hạ tôn kính, Tiểu dong binh đoàn ở vùng nam cương trong lúc hoàn thành nhiệm vụ, ngẫu nhiên gặp được kết giới của Thần, thu được 1 thanh thần kiếm do Sáng Thế Thần tự tay đúc —— có tên là Chu Tước. Thanh trường kiếm này màu sắc cũng tương xứng với xưng hiệu của bệ hạ, bởi vậy, xin tiến dâng cho quốc vương bệ hạ.” Hồng Thạch cùng chư vị đại thần bên cạnh nghe vậy đều vô cùng kích thích, Sáng Thế Thần tự tay đúc ư? Đối với 1 võ giả, mong ước lớn nhất chính là có được 1 thanh vũ khí có phẩm chất xuất sắc nổi trội. Nói chung, nếu có được vũ khí do tượng sư có danh trong lịch sử của nhân loại chế tạo ra đã là cơ duyên cực kỳ hiếm có rồi; nếu có thân thế đủ tốt, có lẽ có thể dựa vào gia tộc để có được 1 thanh vũ khí do các bậc thầy đại tượng sư Ải nhân tạo ra. Đạt được vũ khí như vậy, nếu như không có đủ thực lực, vậy thì sẽ phải hết sức cẩn thận, bị đạo tặc theo dõi là chuyện nhỏ, thất phu vô tội phải dựa cột vì làm những chuyện đáng trách là điều hết sức thông thường. Đương nhiên, nếu có thực lực giống như lão Lạc Khắc thì đương nhiên là chẳng cần phải lo lắng; tại đây ngoài những thứ thần binh lợi khí mà người ta quen mắt ra, theo lời đồng đại trong giân dan, chư Thần trên trời còn lợi dụng thiên hỏa để tạo ra thần khí, độ sắc bén của loại vũ khí này đã là điều người thường không thể tưởng tượng nổi. Cũng chỉ có trong kho của đế quốc hay trong huyệt của 1 thượng cổ cự long mới có thể có được vũ khí như vậy. Sáng Thế Thần tự tay tạo ra ư? Cha của chư Thần chẳng lẽ thật sự tồn tại? Vũ khí như vậy chẳng phải là còn trên cả thần khí hay sao? Hồng Thạch đại đế cúi mình tiếp nhận Chu Tước đại kiếm từ tay Ngả Mễ, 1 tay cầm chuôi kiếm, 1 tay nắm vỏ kếm, trong thiên địa tựa như có 1 tia chớp đỏ rạch qua, trường kiếm lóe sáng xuất ra 2 cạnh rung lên nhè nhẹ, trên thân kiếm lưu động nước thép màu tím hồng, mặc dù tuyết lớn đang bay mịt mù giữa trời đông giá rét, mặc dù đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, song chung quanh toàn bộ các ánh mắt đều bị hào quang của trường kiếm khiến cho nóng rực lên… Hồng Thạch đại đế cũng thoáng kinh ngạc, sau đó ý bảo vệ sĩ bên cạnh tuốt trường kiếm màu bạc ra, tia chớp màu đỏ từ trên không trung lóe lên rồi lập tứ biến mất, vệ sĩ đau lòng nhìn trường kiếm trong tay mình rơi ngay trên mặt đất trước mặt —— Những người ở đây đều biết, trường kiếm của vệ sĩ quốc vương bệ hạ đều thuộc diện đứng đầu trong cả nước, tối thiểu cũng là do tượng sư có danh tiếng tự tay rèn ra, hơn nữa không một ngoại lệ đều được gia cố kim loại quý hiếm vào. Không có bất kỳ kẻ nào còn hoài nghi trường kiếm này có thật là sáng tạo của Sáng Thế Thần hay không. Nhìn lưu quang trường kiếm tỏa ra 4 phía, Hồng Thạch khe khẽ lắc lắc đầu, thanh âm không lớn lắm, song trong bầu không khí yên tĩnh ở đây mọi người đều nghe thấy được: “Hảo kiếm, có điều, điều may mắn nhất vẫn là đại bộ phận người của Tiểu dong binh đoàn có thể bình an trở về. Trẫm an tâm rồi.” Sóng nhiệt vô hình trong nháy mắt bao trùm lên các thiếu niên của Tiểu dong binh đoàn. Không ít thiếu niên xếp hàng sau trong mắt trào ra nhiệt lệ. Vừa dứt lời, 1 thanh âm lạnh như băng bỗng vang lên: “Nếu bệ hạ thật sự có tâm, thì đã sớm phái quân tiếp viện tới ——” Thanh âm đột nhiên thay đổi hương vị: "Tiểu Đậu cùng với 175 thiếu nam thiếu nữ khác có lẽ cũng có thể bình an quay trở về..." Tương tự, giọng nói cũng không vang, nhưng mọi người xung quanh đều nghe thấy được. Tất cả đều biến sắc, kẻ có gan dám ra mặt chống đối đế vương là cực kỳ hiếm thấy, song đó lại là kẻ mà tất cả mọi người đều biết.