Độn thổ thấy một thế giới khác
Chương 7 : Tam giác vàng tập hợp, và hang sóc
Sau khi rời khỏi cửa tiệm của ông Oliver, Hermione liền dẫn cậu Đi mua thú cưng , hình như tốc độ của cô Đi rất nhanh cơ hồ có vài lần Harry phải chạy theo cô , Harry hơi nghi vấn quay mặt qua nhìn Hermione suy nghĩ của Harry bé nhỏ
Khi vừa vào cửa tiệm thú cưng cậu hiểu vì sao Hermione hưng phấn như vậy rồi, này này Hermione cậu đừng chọc bọn thỏ nữa nó đang nhìn cậu với ánh mắt sợ hãi kìa, ấy đừng cho con mèo đó ăn nữa nó sắp lăn luôn rồi đấy,..... Harry thật sự rất hắc tuyến nhìn Hermione, cậu nhìn qua chủ nhân của cửa tiệm liền thấy ông ấy chỉ nhún nhún vai và cái vẽ mặt nhìn nhiều quen rồi của ông ta làm cậu không biết khóc hay nên cười , cậu không ngờ Hermione thật sự rất yêu động vật
Trong khi Hermione đang yêu thương mấy con động vật trong ánh nhìn bất lực của chủ cửa tiệm, thì cậu cũng đi lựa một người bạn cho mình . Này sao con rắn kia nhìn cậu như thấy đồ ăn vậy, còn mấy con mèo kia nữa tao đâu phải cỏ lông mèo Sao chúng mày cứ dùng đệm thịt cào quần tao vậy , em lạy mấy bạn cú đừng đậu lên đầu tôi nữa, ế ế mấy bé sóc đừng cọ cổ anh nữa. Hôm nay cửa hàng thú cưng thật ừ ...đặt biệt náo nhiệt hơn bình thường , một người thì đang yêu thương thú cưng, một người thì được thú cưng yêu thương không thể nói hôm nay thật đặt biệt, suy nghĩ của bạn tóc đỏ khi mới bước vào cửa hàng .
Nghe được tiếng mở cửa Harry liền quay mặt qua, được rồi nhìn cái đầu tóc màu đỏ khuôn mặt tàn nhan thì không lẫn Đi đâu được đó là một Weasley , và đó là Ron đồng đội tốt của cậu dù gì cũng nhìn chai mặt nhau gần 10 năm rồi nên không thể nào nhầm lẫn được . Và Hermione đang yêu thương động vật cũng quay lại nhìn và cũng thấy Ron.
" Hermione bồ ở đây à mình tìm mãi " là Ron lên tiếng trước tiên cậu ta bước vào cửa tiệm Đi về phía Hermione
" Bồ tìm mình có chuyện gì không Ron , tốt nhất là chuyện quan trọng " nhìn đám động vật mình đang thương yêu đi xa Hermione nhìn Ron bằng một ánh mắt sát thủ
" Chuyện... Ừ chuyện này cũng không quan trọng lắm , mẹ mình mời bồ đến ăn cơm " Ron nuốt nước miếng khi thấy ánh mắt sát thủ của Hermione
" Được rồi, chút nữa mình sẽ tới, bay giờ tớ phải dẫn trò William mua đồ " Hermione nói rồi nhìn qua cậu hoặc là ....đám động vật trên người cậu đi
" Vậy thôi mình Đi với bồ luôn, đang rãnh mà " Ron nói rồi cũng nhìn về phía cậu.
Trong ánh nhìn của hai vị người lớn kia cuối cùng cậu cũng chọn được một con cú màu thuần trắng yên tĩnh nhất trong đám , bỏ người bạn mới của mình vào lồng mà cậu thấy hơi nhớ về cô gái trước của cậu . Sau khi ra khỏi cửa tiệm trong ánh nhìn hết sức tha thiết , đong đầy nước mắt của đám động vật và ánh nhìn hắc tuyến ông chủ cửa hàng , thì Hermione và Ron tính mang cậu về lại nhà nhưng....
" Giáo sư, em có thể không về cô nhi viện được không, nơi đó không còn là nhà của em nữa " Chưa kịp cho Hermione nói cậu tiếp lời " Em sẽ thuê một khách sạn gần đây và ở, em hứa với Giáo sư là em chỉ ở trong phòng cho tới ngày khai giản " sau đó cậu ngước đôi mắt cuốn con (dù tóc đã che gần tới lỗ mũi) nhìn Hermione
" Không được trò William bây giờ giới phù thuỷ đang nguy hiểm lắm , trò không thể thuê khách sạn ở đây được " Hermione hơi hơi nhíu mày trả lời, nếu để cậu bé ở đây có khác gì đẩy trò ấy vào chỗ chết
" Nhưng em không có nhà ......" Harry càng nói càng nhỏ
"....." Hermione thở dài tính nói gì đó nhưng bị Ron cắt lời
" William à em nên nghe lời giáo sư của em đi, không nên ở lại khách sạn phù thuỷ vào bây giờ.... nhưng em có thể tới nhà anh ở đấy " Ron cuối người xuống thật thấp ( chịu thôi cậu bé này rất lùn như 7-8 tuổi vậy) đối diện Harry
" Nhưng như vậy rất làm phiền anh " Harry biết kinh tế nhà Weasley như thế nào có thêm cậu thì chả khác gì cục nợ
" Không Sao cả chỉ cần em ngoan ngoãn là được rồi " Ron cười cười nhìn cậu bé trước mắt
" Nhưng..... " " Trò William đôi khi trò nên nhận lòng tốt của mọi người " Hermione lên tiếng cắt ngang lời nói của cậu
Cậu ngước nhìn lên Hermione và Ron sau đó lý nhí nói " Cảm ơn " . Hermione và Ron nhìn nhau cười cười.
------Hang sóc ---------------
Sau khi độn thổ đến hang sóc cậu phải cố gắng lắm mới không cho mình nôn ra, thật sự là cậu không thích độn thổ chút nào. Nhìn kiến trúc trước mặt những kỷ niệm về những ngày sống trong hang sóc ùa về với cậu . Hermione và Ron mỗi người nắm một Tay cậu bước vào căn nhà ( T/g : giống một gia đình vl =))
Vừa bước vào cửa cậu liền nghe được tiếng rống giận của bác Molly " Fred và George hai con còn ăn vụn nữa là mẹ sử hai đứa đấy " được rồi tiếng nói giận dữ của bác Molly cũng làm cậu đầy xúc động, khống chế không cho nước mắt rơi xuống làm vai cậu run run, cậu chỉ là đang cảm động nhớ về quá khứ nhưng hai người nào đó lại tưởng cậu đang kiềm chế nước mắt sợ hãi khi thấy sự giận giữ của bác Molly nên là Ron và Hermione liền cuối xuống an ủi cậu trong khi cậu vẫn còn ngu ngơ không biết gì .
" William à em đừng khóc, mẹ anh chỉ vậy với hai anh trải của anh thôi chứ thật ra bà ấy hiền lắm, bà ấy rất là yêu trẻ con đấy " Ron an ủi người trẻ con lớn tuổi chẳng biết mô tê gì đã vậy Hermione còn " đúng đúng " theo nữa
Chính trận an ủi này cũng thu hút đại gia đình Weasley nhìn về phía cửa . Khi George và Fred Đi ra khỏi bếp thấy Ron và Hermione đang an ủi một đứa bé thì liền nổi máu lên chăm chọc .
" Nga ~~ em trai yêu quý của bọn anh " Fred nói
" Cùng Hermione ~~" George nói rồi nhìn Fred
" Bọn em có con rồi Sao không nói với bon anh nga ~~~~" Cả hai cùng đồng thanh
Ron liền đứng dậy phản bát " không phải đó là học trò của Hermione các anh hiểu lầm rồi " hình như tại cậu ta hơi đỏ lên thì phải
" Nga~~ thì ra là vậy " George nói rồi nhìn Fred . " chỉ là học trò a~~" Fred cũng nhìn lại George
" Đúng vậy đứa bé này là học trò của em " Hermione nói
Sau đó Harry không biết bằng cách nào đã ngồi vào sofa trong khi chưa hiểu cái mô tê chi , nhìn thấy mọi người trong gia đình Weasley đều có mặt nhìn về phía cậu trong đó có cả Ginny bạn gái cũ của cậu làm cậu hơi lo lắng .
" Ô vậy đứa bé này sẽ sống tạm thời với chúng ta " bác Athour nhướng mày hỏi
" Không Sao càng nhiều người càng vui mà, nào nào giới thiệu mình Đi nào cậu bé " Bác Molly vẫn nhiệt tình như trước
" Cháu... Cháu tên là Harry. William mong được mọi người giúp đỡ sau này " sau khi Harry giới thiệu một khoản im lặng bao trùm nơi này.....
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
26 chương
25 chương
9 chương
16 chương
33 chương
66 chương