- Sao làm một trận cho nóng người nha ? Nó hất mặt thách thức . Rồi không để cho hắn trả lời , con bé ra đòn . Hắn rùn người tránh né . Phản kích bằng 1 cú đánh chỏ . Đáng tiếc ! Hắn chỉ đánh vào không khí . Dung Cà Chua nhỏ con, nên có lợi thế về tốc độ . Điểm yếu của nó là cú đánh không có lực . Cho nên nếu gặp phải cao thủ cỡ : Tâm Mắt Nai . Con bé hoàn toàn bị vô hiệu hóa . Trận đấu kết thúc sau một hồi giằng co khá vất vả . Nó nằm vật ra sàn . Thở ra đầy chán nản : - Lần thua thứ 199 ! Không thể tin nổi ! Rõ ràng mình tập võ lâu hơn Mắt Nai . Tại sao chưa bao giờ mình thắng cả ??? - Con gái yêu quý !!! Đó là sự cách biệt về tài năng ! Hai sư xuất hiện , nheo mắt nhìn nó . - Con không chịu !!! Cha giấu nghề truyền riêng cho Mắt Nai phải không ??? 3 tuổi con đã tập võ . 5 tuổi gia nhập võ đường . Mắt Nai chỉ mới tập có 5 năm . Tại sao cậu ấy lại giỏi hơn con ??? Nó phụng phịu . - Con là con ruột ta . Ta chẳng dậy riêng cho con thì thôi , chứ sao lại truyền cho thằng Tâm ? Con không đấu lại nó cũng đừng đổ thừa cho ta chứ ??? Ông phì cười . Quay sang hắn : - Con tới lâu chưa Tâm ? Ở lại ăn tối với chúng ta luôn nghe ? - Dạ !!! - Ta bảo con bé Dung nấu món con thích nhất đó ! Hắn cảm động nhìn ông . Sư phụ đối xử với hắn như con ruột . Ông dậy võ cho hắn miễn phí . Thậm chí nhiều khi còn lén đóng học phí cho hắn . Sau bị hắn phản đối dữ quá . Ông mới chịu thôi . Chỉ thỉnh thoảng gọi hắn đến ăn cơm . Dung Cà Chua nháy mắt : - Nhất cậu đấy ! Cha thương cậu còn hơn cả tôi với anh Phong nữa đó !!! - Ê , nói xấu gì anh đó ? Nhóc ! Một thanh niên mặc quân phục cảnh sát xuất hiện . Anh ta gật đầu chào hắn rồi quay sang véo má Dung Cà Chua . - Tâm tới lâu chưa ? ...... Nhóc , không chào anh hả ??? Con bé nhăn mũi : - Em không phải nhóc ! Đồ Lọ Tương ạ ??? - Cái con bé này ! Anh tên là Đại Phong cơ mà ? Sao cứ gọi anh là Lọ Tương hả ??? - Anh ngốc thế !!! Chưa xem Trạng Quỳnh bao giờ à ? Chai mắm Đại Phong của ông ấy chính là Lọ Tương đó !!! Hắn nhìn cảnh 2 anh em Dung Cà Chua đùa giỡn mà có chút chạnh lòng . Nếu hắn cũng có anh em thì tốt biết mấy ! Hai Sư nhìn contrai ngạc nhiên : - Sao lại về giờ này ??? Con không phải trực sao ??? - Dạ không ! Hôm nay con trực đêm . Tranh thủ về nhà xin ít cơm nguội ! ^ ^ Nó giẫy nẩy : - Anh Lọ Tương này kì ghê ! Về mà chẳng báo trước gì cả ? Em có nấu phần của anh đâu ??? - Hả ??? Nhóc không nấu cơm cho anh à ??? - Không !!! Em chỉ nấu phần của cha , em và Mắt Nai thôi !!! - Trời ạ !!! Hắn bối rối : - Hay anh Phong ăn phần của em đi ! Để em đi ăn cơm bụi được rồi !!! - Không được !!! Ba người còn lại đồng thanh . Dung Cà Chua dậm chân : - Mắt Nai không phải đi đâu cả ? Kệ Lọ Tương ! Ai bảo anh ấy về mà không báo trước .... Hoàng Đại Phong phản đối tức thì : - Người không được ăn là nhóc mới đúng ? Là đầu bếp mà chẳng chuẩn bị chu đáo gì cả ? - Là anh !!! - Không !!! Là em ... - Là anh ... - Là em !!! .......... Hoàng Dược Sư can thiệp : - Ta mời thằng Tâm đến ăn cơm . Tất nhiên không thể để nó đi về tay không được . Mà hai đứa bây không ai tình nguyện . Thôi thì để cho công bằng , ta chơi trò : Bịt Mắt Bắt Ma ??? - Cha cũng phải tham gia đó nghe ??? Nó mào đầu ranh mãnh . Đại Phong tức Lọ Tương phụ họa : - Đúng đó !!! Mọi người bình đẳng . Cả 4 đều phải tham gia ... - Tất ... nhiên ... rồi ... Hai Sư trả lời không lấy gì làm vui vẻ . Hai đứa con trời đánh . Ngay cả ông mà chúng cũng không tha !!! - Vậy ai sẽ làm " Kẻ Bắt " ??? Hắn lên tiếng . - Tất nhiên là Lọ Tương !!! Hai Sư và con gái nhìn nhau cười ăn ý .