<img alt=IMG src="https://static./chapter-image/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/CQH.1183-1563719682107.1.jpg" data-pagespeed-url-hash=4145912938 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> <img alt=IMG src="https://static./chapter-image/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/CQH.1183-1563719682107.2.jpg" data-pagespeed-url-hash=145445563 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> <img alt=IMG src="https://static./chapter-image/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/CQH.3469-1563719721107.3.jpg" data-pagespeed-url-hash=631944463 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/><img alt=IMG src="https://static./chapter-image/doc-sung-thien-kieu-thien-kieu-bach-sung/CQH.3469-1563719721107.4.jpg" data-pagespeed-url-hash=926444384 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> “Cũng đã nói không ghen rồi…” ngoài miệng Cố Thiền không nhận nhưng trong lòng cũng hiểu được, đỏ mặt đánh vào ngực Hàn Thác, không ngờ bị hắn bắt được, kéo đến phía trước, cả người cả vào ngực hắn. Trong xe ngựa quá náo nhiệt, Dần nhi đang ngủ say cũng bị đánh thức, mở mắt ra thấy mẫu thân đangở trong ngực phụ thân, muội muội nằm trong ngực mẫu thân, thật là một bức tranh gia đình hạnh phúc. Từ từ, sao lại là gia đình ba người chứ? Mình thì sao? Tại sao chỉ ôm muội muội không ôm mình? Cho dù ngoan thế nào nhưng Dần nhi cũng vẫn chỉ là một đứa trẻ, vừa mẫn cảm lại thích làm nũng, phát hiện mình bị xem nhẹ, bị đẩy ở bên ngoài, lập tức gào khóc.