Độc Sủng Điền Viên Man Thê
Chương 110 : Chuẩn bị trước khi chiến đấu
Bạch Tiểu Mễ sau khi nói qua kế hoạch của mình, lúc này mới bày ra 1 ít thuốc nổ.
Đưa mọi người tới nơi trống trải, Bạch Tiểu Mễ dừng tại một nơi hoang vu, sau đó đem một quả pháo nhỏ cho vào cái hố nhỏ vừa đào hôm nay, đợi mọi người rời xa liền châm lửa cách đó mấy thước.
“Oành!” một tiếng, mặt đất bằng phẵng biến thành một cái hố lớn chừng nửa thước, thấy mọi người trợn mắt há miệng, ánh mắt nhìn tới nhìn lui giữa cái hố và Bạch Tiểu Mễ.
“Nương tử, uy lực thật cường đại!” Lý Mặc Nhìn dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía nàng, nương tử luôn có thể sáng tạo kỳ tích, nàng tựa như một kho báu, càng xâm nhập lại càng phát hiện kinh hỉ, mang theo lực hấp dẫn khiến người không thể cự tuyệt, nương tử như vậy là của hắn, thật sự quá tốt.
“Đó là đương nhiên, đến lúc đó ta tăng lượng thuốc nổ, ta không tin không nổ chết được nó, có điều nổ chết hay không cũng chẳng sao, đến lúc đó chỉ cần nó bị thương nặng, chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ còn không thể đánh chết được nó hay sao?” Bạch Tiểu Mễ tràn đầy tự tin nói.
“Tiểu Mễ quả nhiên là nữ tử kỳ tài, ngay cả vật như vậy cũng có thể chế tạo ra!” Mạc tộc trưởng đăm chiêu nhìn Bạch Tiểu Mễ, hiện tại ông hoàn toàn tin tưởng nữ tử này chính là người trong lời tiên đoán kia, bởi vì
ông không thể tưởng tượng ra nổi trừ nữ tử trong lời tiên đoán kia, còn có ai có được bản lĩnh như vậy.
Người có thể khiến viên đá có phản ứng quả nhiên không phải bình thường, như gói thuốc nổ kia, nếu không phải hôm nay ông tận mắt chứng kiến,
ông cũng không tin tưởng một gói nhỏ cỡ ngón cái như vậy lại có thể tạo ra một cái hố lớn thế kia.
Mạc tộc trưởng hoàn toàn có thể tưởng tượng được hiệu quả sau khi tăng lượng thuốc nổ, nếu lượng đủ lớn, đừng nói là quái vật, có lẽ ngay cả hòn đảo này cũng có thể nổ bay rồi. Nữ tử như vậy nếu ở thời loạn, nhất định sẽ là một thế hệ kiêu hùng, nói không chừng còn thống trị cả đại lục này.
Bất quá cũng không tồi, nữ tử này tựa hồ không màng đến danh lợi, nếu không cho dù thiên hạ thái bình, những người thống trị kia nếu biết được sự tồn tại của thứ gọi là thuốc nổ này thì e rằng sẽ để lại rất nhiều hậu quả, Mạc tộc trưởng vừa định mở miệng muốn nhắc nhở, một giọng nói
ôn nhu sủng nịnh đã nói trước.
“Nương tử, cái thứ này đã từng bày ra ở trước mặt người khác chưa?” Lý
Mặc Nhiên ôn nhu kéo tay nương tử nhà mình, trong lòng thấy lo lắng, có điều cho dù bị người khác biết rõ, hắn cũng có thể giấu nàng đi, vốn không định hỏi nhưng Lý Mặc Nhiên từng nghe nương tử nói chung hoạn nạn, vì thế tính toán về sau có chuyện gì đều cùng nàng thương lượng, cho dù là nguy hiểm.
Thời điểm bắt đầu Lý Mặc Nhiên quả thật có chút không quen, nhưng vì nữ nhân mình yêu, Lý Mặc Nhiên thừa nhận.
“Chàng cho ta là ngu ngốc à! Đương nhiên là không! Lần này mọi người tham gia đánh chết quái vật đều phải giữ bí mật, nhất định phải phái người ngăn không cho người khác tiếp sát bờ biển!” Bạch Tiểu Mễ tức giận trừng Lý Mặc Nhiên, cũng biết Lý Mặc Nhiên quan tâm mình nên mới hỏi, trong lòng thấy ấm áp.
Khi Lý Mặc Nhiên vừa hỏi, trừ Mạc tộc trưởng ra thì những người khác đều không biết nguyên nhân, khi nghe xong Bạch Tiểu Mễ nói liền lập tức hiểu rõ, bất quá bọn họ không ngờ Bạch Tiểu Mễ lại là một nữ tử thông suốt như vậy, ngay cả việc này cũng tính trước.
Quả thật vật này nếu bị người cai trị biết, không biết sẽ gây ra gió tanh mưa máu thế nào, bọn họ đã có thể đoán được, chuyện lần này tất phải giữ bí mật, người có thể dùng chỉ có thể là thân tín.
“Một khi đã như vậy chuyện này vất vả cho tiểu Mễ rồi, không biết Mạc gia chúng ta có thể giúp đỡ được gì, mời tiểu Mễ không cần khách khí!”
Mạc tộc trưởng nói lời đầy khách khí, nếu chỉ là lời tiên đoán của người trên, có lẽ Mạc tộc trưởng sẽ không khách khí như vậy nhưng người trước mặt lại có bản lĩnh bá chiếm thiên hạ này thật đáng tôn trọng.
“Trái lại có chút việc làm phiền nhờ Mạc tộc trưởng giúp đỡ!” Bạch Tiểu
Mễ nói xong liền đưa một tờ giấy giao cho Mạc tộc trưởng, nguyên vật liệu nàng làm thuốc nổ ít, nghĩ Mạc gia sống thời gian dài trên đảo nhất định sẽ có nhiều những thứ này, lợi ích của tất cả mọi người, như vậy bọn họ cũng cần phải cống hiến một phần sức lực.
“Đây là…?” Nhìn chữ trong giấy, Mạc tộc trưởng mở to mắt ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Mễ.
“Mạc tộc trưởng nghĩ không sai, không biết mấy thứ này có trong quý phủ của Mạc tộc trưởng hay không?” Bạch Tiểu Mễ cười gật đầu hỏi, kỳ thật đây chỉ là một phần nguyên liệu, Bạch Tiểu Mễ không lo ông có thể tự mình làm, có điều bằng vào một phần nguyên liệu này mà ông có thể làm ra thuốc nổ, như vậy là người ta thông minh.
“Có, Mạc mỗ trở về sai hạ nhân, a…Không phải, vẫn là Mạc mỗ tự mình đưa qua đi! Nếu không có chuyện khác, Mạc mỗ về trước!” Mạc tộc trưởng mang theo tộc trưởng phu nhân cùng thiếu niên có chút âm trầm rời khỏi.
“Đại ca, Đại tẩu, vị Mạc tộc trưởng kia có thể tin được không?” Lý Thụy Nhiên đợi người đi khuất bóng mới hỏi.
“Không đáng tin cũng không có cách nào, hiện tại chúng ta không có những nguyên liệu kia, chỉ có thể lấy nhờ ông ta, nếu mang trở về đại lục thì thật quá nguy hiểm!” Kỳ thật những nguyên liệu này đều có trong nhà,
Bạch Tiểu Mễ thật không không nhớ ra, nàng ở trên ở trên đảo nhìn xem có hay không, bất quá hiện tại không cần phiền toái như vậy.
“Để ta phái người theo dõi?” Lý Mặc Nhiên không tự tiện quyết định, mà nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ trưng cầu ý kiến.
“Không cần, trên tay ông ta chỉ là một phần, nếu ông ta dựa vào đó mà có thể làm ra, đó chính là duyên phận của ông ta, chúng ta không cần phải xen vào.” Bạch Tiểu Mễ rõ ràng nhận ra Lý Mặc Nhiên đã thay đổi, trong lòng tự nhiên thật cao hứng.
“Ừm!” Lý Mặc Nhiên dắt tay Bạch Tiểu Mễ, thâm tình nhìn nàng, đôi hắc diệu thạch sâu xa kia như kể rõ thiên ngôn vạn ngữ.
Lý Thụy Nhiên nhìn hai người, lặng yên rời khỏi khu đất trống, trở về sơn trang.
Lý Mặc Nhiên nhìn qua đỉnh đầu Bạch Tiểu Mễ, trong lòng có chút bất đắc dĩ, tiểu nương tử của mình quá mức ưu tú tựa hồ không phải chuyện tốt a?
“Nương tử, vi phu suy nghĩ cẩn thận rồi, chuyện trước kia là vi phu không tốt, sau này cho dù là chuyện gì nhất định sẽ thương lượng cùng nương tử, có khó khăn sẽ cùng nhau đối mặt!” Tuy Lý Mặc Nhiên vẫn cảm thấy nam nhân bảo vệ nữ nhân của mình là chuyện theo lý thường phải làm, càng cảm thấy nữ tử như nương tử cần bảo vệ như trân bảo, nhưng nương tử không muốn, vậy hắn nguyện ý thay đổi vì nương tử.
Hơn nữa sau khi làm như vậy, Lý Mặc Nhiên phát hiện quan hệ giữa hai người càng thêm tốt, đây là chuyện tốt!
“Chàng thật sự đã suy nghĩ cẩn thận chứ, không theo chủ nghĩa đại nam tử nữa sao?” Kỳ thật Bạch Tiểu Mễ hiểu rõ trong lòng Lý Mặc Nhiên nhưng lại không thể tiếp nhận cách làm của hắn, nếu hắn có thể nghĩ thông suốt tự nhiên rất tốt, dù sao nàng kỳ thật không nỡ không rời khỏi hắn.
Nghĩ đến chuyện tìm một nam tử khác đối tốt với nàng hơn so với hắn, thật khó khăn.
“Đương nhiên a! Tuy nhất thời chưa thành thói quen nhưng vi phu đảm bảo nhất định sẽ cố gắng làm được!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên không muốn giấu giếm nương tử.
“Ừm! Được rồi! Xem thái độ thành khẩn của chàng, vậy ta trước quan sát xem sao!” Bạch Tiểu Mễ tuy nói như vậy nhưng khóe miệng không khỏi khẽ cong.
“Được, hoan nghênh nương tử tùy thời kiểm chứng!” Lý Mặc Nhiên cười ôm người vào ngực, ngày hôm qua hai người vừa chính thức trở thành phu thê, đối với một nam tử trẻ huyết khí phương cương, tự nhiên vô cùng yêu thích, nên khi ôm nương tử mềm mại, Lý Mặc Nhiên lập tức cảm thấy thân thể mình thay đổi.
Nếu không phải chờ chuyện chính sự phải làm, Lý Mặc Nhiên thật muốn dắt nàng trở về ân ái một phen.
“Nương tử!” Lý Mặc Nhiên ôm người trong lòng, động tình gọi một tiếng, thanh âm triền miên làm Bạch Tiểu Mễ nghe xong tim đập nhanh không thôi.
“Thân thể nàng còn đau không?” Lý Mặc Nhiên dùng thanh âm ôn nhu có thể nhỏ ra nước hỏi, tay đem người bế lên, một đường đi hắn vô cùng đau lòng, đoạn đường vừa rồi đã nhiều lần hắn rất muốn bế nương tử, nếu nương tử không thường dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn hắn, có lẽ nương tử đã không mệt mỏi.
Hiện tại không ai ở đây, hắn đương nhiên không thể để nương tử vất vả rồi.
“Không sao đâu!” Qua một lần chữa thương, thân thể nàng tốt lên không
ít, nếu không nàng đã không chịu nổi đoạn đường xa vừa rồi, trực tiếp để Lý Mặc Nhiên ôm tới cho xong, bất quá chuyện này Bạch Tiểu Mễ thông mình không nói cho Lý Mặc Nhiên, nàng vô cùng lo lắng nếu nàng nói nàng đã tốt hơn, không biết hắn lại làm ra chuyện gì khác người.
Dù sao vừa rồi khi Lý Mặc Nhiên ôm nàng, nàng rõ ràng cảm thấy thay đổi trên thân thể hắn, nam nhân mà! Quả nhiên đều bị kích thích, ở ngoài cũng có thể động dục.
Lý Mặc Nhiên nghe xong, trong lòng càng thêm cảm động, cho rằng nương tử sợ hắn lo lắng nên mới không nói ra tình hình thực tế, dù sao buổi sáng nương tử đúng là đứng không nổi, tuy đoạn đường vừa rồi hắn nhìn không ra nhưng Lý Mặc Nhiên vẫn cảm thấy là nương tử nhà mình đang cố nén.
Cho nên cử chỉ vô ý của Bạch Tiểu Mễ, trong mắt Lý Mặc Nhiên liền biến thành kiên cường, ẩn nhẫn, hắn vẫn nên làm một trượng phụ săn sóc cho nữ tử của mình.
Không thể không nói, có đôi khi mơ mộng là vô cùng cường đại, chỉ cần việc này không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người là được.
Trở lại thôn trang, Bạch Tiểu Mễ đâm đầu vào phòng thí nghiệm, kỳ thật nói là phòng thí nghiệm còn không bằng nói là một nhà kho rộng rãi, rộng tầm 100 thước vuông, nhà kho này trước đó được dùng làm nơi chứa nông dược cùng phân hóa học, hiện tại Bạch Tiểu Mễ nhất thời không tìm được chỗ nào nghiên cứu thuốc nổ, cho nên phái người đem phòng này thu dọn sạch sẽ, sau đó liền một đầu chui vào thí nghiệm.
“Lý Mặc Nhiên, chàng muốn cùng nhau làm không?” Bạch Tiểu Mễ đi vào trước bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu hỏi Lý Mặc Nhiên phía sau.
“Nương tử có để ý không?” Nếu để ý, hắn sẽ không vào.
“Đương nhiên là không, chàng là trượng phu của ta, thẳng thắn thành khẩn giữa phu thê là tất yếu, nếu chàng không bận việc gì khác, vậy thì cùng nhau làm thôi!” Bạch Tiểu Mễ vui vẻ nói, việc này nếu đặt trước kia, Lý Mặc Nhiên nhất định sẽ một bộ theo lý thường phải làm liền theo nàng đi vào, nhưng bây giờ còn biết tôn trọng ý kiến của nàng, thay đổi này thật tốt.
“Vi phu muốn cùng nương tử cùng một chỗ!” Trong lòng Lý Mặc Nhiên cũng vui vẻ, kỳ thật thay đổi không khó! Hơn nữa số lần làm như vậy càng nhiều, Lý Mặc Nhiên càng cảm thấy tâm của hai người càng gần nhau, với hắn, cảm giác này rất mỹ diệu.
Lý Mặc Nhiên tuy không muốn lén tính toán nhưng hắn cũng có chút lo lắng nương tử gặp chuyện không may, cho nên hắn quyết định đi theo, dù sao lực phá của thuốc nổ kia thật sự quá cường đại, hiện tại nương tử phải chế tạo thuốc nổ lớn hơn mới làm nổ chết con quái vật khổng lồ kia, lượng không phải ít, Lý Mặc Nhiên lo lắng cũng là bình thường.
Hai người tiến vào phòng thí nghiệm, sau hai canh giờ, Mạc tộc trưởng đem những thứ trong tài liệu đưa tới, sau đó trực tiếp đặt bên ngoài nhà kho, không dám đi vào quấy rầy hai người.
Bạch Tiểu Mễ vội vàng liền là hai ngày hai đêm, trừ Lý Mặc Nhiên ra ngoài chuẩn bị đồ ăn rồi đưa vào, Bạch Tiểu Mễ không bước ra ngoài nửa bước.
Lý Mặc Nhiên đau lòng nương tử nhà mình, khuyên vài lần vô dụng, cũng chỉ có thể chiếu cố nương tử nhà mình ăn uống.
“Xong rồi!” Hiện tại tố chất thân thể Bạch Tiểu Mễ tốt, hai ngày liên tục cũng có chút mệt nhọc, sau khi đem đồ đã chuẩn bị tốt đặt trong nhà kho, Lý Mặc Nhiên trực tiếp ôm nương tử trở về phòng.
Chuyện khác hắn chẳng muốn quản, dù sao quái vật đã xuất hiện thời gian dài như vậy, giờ để cho nó sống lâu một ngày thì có sao, giờ hắn chỉ quan tâm đến nương tử nhà mình.
Ôm nương tử mệt mỏi, một đường trở lại phòng Bạch Tiểu Mễ đã ngủ thiếp đi, dù sao chuyện lớn đã được giải quyết, tâm tình thả lỏng.
Lý Mặc Nhiên thật cẩn thận đặt nương tử trên giường, vốn muốn để nàng ăn một chút rồi ngủ, nhưng thấy nàng ngủ sâu như vậy, Lý Mặc Nhiên cuối cùng vẫn không nỡ đánh thức nàng, cởi áo khoác cùng vớ giầy trên người nương tử, để nàng ngủ thoải mái một chút.
Làm xong những thứ này, Lý Mặc Nhiên cũng cởi áo khoác trên người, nằm bên cạnh nàng, ôm nàng vào trong ngực rồi nhắm mắt lại.
Khi hai người ngủ, Mạc tộc trưởng cùng Mạc thiếu niên đã tới hai lần, nhưng nghe nói hai người đang nghỉ ngơi nên không dám làm phiền, ám vệ chặn hai người bọn họ cách ngoài mấy chục thước, lo lắng hai người bị đánh thức.
Có lẽ quá mức mệt nhọc, Bạch Tiểu Mễ liền ngủ một ngày một đêm, mà Lý
Mặc Nhiên tự nhiên cũng theo Bạch Tiểu Mễ cùng ngủ một ngày một đêm, nương tử nhà mình chưa ăn gì, hắn cũng không, nương tử bị đói, hắn làm sao có thể để mình ăn trước, kỳ thật trọng yếu nhất là không có nương tử, một mình hắn ăn không vô.
Bạch Tiểu Mễ tỉnh lại, trời đã tối, vừa định ngồi dậy liền phát hiện mình bị hai cánh tay hữu lực ôm không thể động đậy, quay đầu nhìn lại, phát hiện Lý Mặc Nhiên u ám nhìn nàng, nét mặt chuyên chú kia như nhìn bảo vật trong lòng hắn.
“Ta đã ngủ bao lâu?” Bị nhìn như vậy, Bạch Tiểu Mễ nhịn không được đỏ mặt, không dám nhìn vào đôi mắt hấp dẫn kia.
Nhu tình trong mắt hắn có thể dìm nàng chết đuối trong đó.
“Một đêm một ngày! Đói bụng chưa?” Tuy là hỏi nhưng khi Bạch Tiểu Mễ tỉnh lại, Lý Mặc Nhiên đã truyền âm cho ám vệ, đồ ăn rất nhanh sẽ đưa qua.
“Ừm! Chết đói rồi! Ta muốn dậy!” Bạch Tiểu Mễ xấu hổ, vỗ vỗ cánh tay Lý Mặc Nhiên đang ôm gắt gao nàng.
“Ừ! Vi phu cũng đói bụng!” Lý Mặc Nhiên gật đầu cười nói.
“A!” Bạch Tiểu Mễ nghe lời quen thuộc, lập tức hai tròng mắt trừng lớn, luống cuống muốn chạy xuống giường, đáng tiếc cái ôm quá chặt, Bạch Tiểu Mễ không thể thực hiện được.
“Nương tử hai ngày không ăn cơm, vi phu cũng hai ngày không cơm, hiện tại quả thật cực kỳ đói?” Lý Mặc Nhiên liếc phản ứng của Tiểu Mễ, trong nội tâm sung sướng, có điều trên mặt lại nghiêm trang nói, sau khi nói tựa hồ nghĩ tới gì đó, một bộ trêu tức nhìn về phía nàng.
“Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua mỹ nữ bao giờ à?” Nghe Lý Mặc Nhiên nói như vậy, Bạch Tiểu Mễ biết mình đã hiểu lầm hắn, trên mặt bắt đầu mất tự nhiên, vốn đã không được tự nhiên, thấy Lý Mặc Nhiên dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, lại càng thêm xấu hổ, cho nên xấu xa trừng hắn.
“Nương tử trong mắt vi phu tự nhiên là đẹp nhất, có điều không biết nương tử vừa rồi nghĩ gì thế? Mặt hồng như vậy! Chẳng lẽ nương tử muốn…”
“Nói bậy bạ gì đó, bản phu nhân cái gì cũng chưa muốn! Còn không mau dậy, chàng muốn nương tử của chàng đói chết à?” Bạch Tiểu Mễ 囧 nói không ra lời, dù sao vừa rồi đúng là nàng nghĩ như vậy, ai ôi! Khi nào thì nàng trở lên sắc như vậy chứ, bất quá dáng người Lý Mặc Nhiên thật sự rất được nha?
“Nương tử, vi phu cái gì cũng chưa nói! Được rồi, được rồi, tới vi phu rửa mặt giúp nàng!” Lý Mặc Nhiên buông Bạch Tiểu Mễ, sau đó vò khăn mặt trong nước đã sớm chuẩn bị, tự nhiên lau mặt cho nương tử nhà mình.
“Để ta tự mình làm đi!” Cứ cảm thấy nàng như đứa nhỏ ấy? Rửa mặt còn cần người giúp.
“Không cần, thời gian này nương tử vất vả rồi, những việc nhỏ này vi phu sẽ làm thay nàng!” Lý Mặc Nhiên tự nhiên không buông khăn mặt, tinh tế lau mặt cho Bạch Tiểu Mễ.
Khi Bạch Tiểu Mễ súc miệng xong, ám vệ bên ngoài đã đem đồ ăn tới.
Lý Mặc Nhiên tiếp tục đút cơm cho nàng, bộ dáng che chở kia của hắn làm
Bạch Tiểu Mễ vừa thẹn thùng vừa cảm động, kỳ thật Lý Mặc Nhiên cũng không phải chưa từng làm việc này, nhưng trước kia nàng không bởi vậy mà cảm động, chẳng lẽ là bởi vì hai người đã xác định cảm tình, cho nên đây là trong mắt tình nhân hóa Tây Thi sao?
Hiện tại nhìn Lý Mặc Nhiên thế nào cũng thấy vừa mắt?
Bạch Tiểu Mễ không cách nào giải thích nổi tâm lý này của nàng, bất quá nàng tựa hồ rất thích cảm giác này.
Bạch Tiểu Mễ ăn xong, Lý Mặc Nhiên lúc này mới ăn.
“Để ta, có qua có lại thôi!” Bạch Tiểu Mễ lấy đũa của hắn, cũng học bộ dáng của hắn, đút hắn ăn.
Lý Mặc Nhiên ban đầu còn có chút do dự nhưng về sau nhìn ánh mắt chấp nhất của nàng, đành phải há miệng ăn đồ ăn Bạch Tiểu Mễ đưa tới, nương tử thật tốt.
Bạch Tiểu Mễ kỳ thật cũng rất ưa thích cái cảm giác hai người tương trợ lẫn nhau này, đây mới là tình yêu chân chính!
Một bữa tối, hai người ăn trong không khí ôn nhu mật ý, tình ý kéo dài.
Cơm chiều qua đi, Bạch Tiểu Mễ phái người đi mời Mạc tộc trưởng ngày mai qua, sau khi xác nhận người cùng bố trí tình huống, kế hoạch đánh chết côn thú liền thật sự bắt đầu.
Bởi vì hai người đã ngủ một ngày một đêm, nên tuy giờ đã là buổi tối, hai người cũng không định ngủ, Bạch Tiểu Mễ lôi kéo Lý Mặc Nhiên đến nông trang, sau khi kể từng chút một chuyện từ khi mình bắt đầu đến đây đến bây giờ, Lý Mặc Nhiên ở bên cạnh lắng nghe, nhìn thần thái sáng láng của nàng, Lý Mặc Nhiên bắt đầu có chút ghen tỵ với Tam đệ của mình, dù sao hơn một năm qua, đều là Tam đệ ở cùng với nàng.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
12 chương
87 chương
68 chương
285 chương