Đinh Linh nhìn thấy điều không nên thấy. Xong một khúc vũ, Lãnh Đại Diễm lắc lắc thân thể, đi đến bên cạnh THiên Nhai, ánh mắt lờ đờ say. Thiên Nhai cười ôn hòa, lộ ra lúm đồng tiền, răng trắng như tuyết. Lãnh Đại Diễm cặp mắt sáng ngời, phảng phất lá sen trân lộ. Thiên Nhaiôm nàng vào long. Gió thổi làm lá cạy xào xạc, bên trong vườn có tường hoa. Lãnh Đại Diễm ôm lấy cố hắn, mặt hiện lên một rặng mây đỏ, thẹn thùng vô hạn. Hắn nắm nàng cằm, mềm nhẹ hôn môi. Mặt Lãnh Đại Diễm càng hồng, chọc người tiếng long. Thiên Nhai ngẩng đầu nhìn về phía tiểu đình, dễ dàng thấy được kinh hoàng trong mắt của Đinh Linh.