Nấu thịt gà mà lại không có vị thịt gà, đậu hũ lại không có vị đậu hũ, rau cải không có vị rau cải...... Trương Vân Nguyệt mới ăn thức ăn của Ngự Thiện Phòng được có hai lần đã cảm thấy vô cùng đáng thương, từ đó đã khắc sâu trong tâm trí rằng thức ăn của Ngự Thư Phòng có lẽ chỉ có điểm tâm là có thể ăn được...... "Thế nào? Mất hứng?" Triệu Khải Hâm nhìn vẻ mặt Trương Vân Nguyệt cũng không thấy vẻ mặt quá mức kích động, liền nhàn nhạt hỏi. "......" Trương Vân Nguyệt còn đang suy nghĩ làm sao để nói chuyện này một cách khéo léo. "Hoàng thượng, thân thiếp rất muốn xuống phòng bếp nhỏ làm cho ngài một ít món ăn" Vừa nói vừa dùng một loại ánh mắt mong đợi nhìn Triệu Khải Hâm "Được" " Triệu Khải Hâm thản nhiên nói. Đối với tay nghề của Trương Vân Nguyệt Triệu Khải Hâm cũng không mong đợi, trong ý tưởng của hắn cho dù là làm ra thức ăn quen thuộc Trương Vân Nguyệt cũng không làm nổi, dù sao từ khi có phòng bếp nhỏ Trương Vân Nguyệt cũng chưa có dùng qua phòng bếp nhỏ này. Đến lúc dùng bữa tối, Trương Vân Nguyệt từ bên trong phòng bếp nhỏ bưng ra mấy món ăn Ách, thức ăn Trương Vân Nguyệt có thể làm thật lòng không nhiều lắm, ngược lại những món ăn qua lại rất nhiều, gia thế của nàng kiếp trước rất tốt đối với thức ăn ngon của các quốc gia đều đã từng nếm thử, cách làm như thế nào cũng hiểu rất rõ nhưng chưa bào giờ làm thử. Vì vậy Trương Vân Nguyệt cũng không có làm thức ăn gì phức tạp, chỉ là mấy món ăn gia đình đơn giản không thể đơn giản hơn. Triệu Khải Hâm nhìn thức ăn Trương Vân Nguyệt bưng ra, kinh ngạc phát hiện bề ngoài của những thức ăn mà Trương Vân Nguyệt làm này cũng không tệ. Thức ăn từ Ngự Thiện Phòng dành cho Hoàng đế cũng được đưa tới. Thức ăn mà ngự Thiện Phòng mới vừa đưa tới là dùng hộp đựng thức ăn giữ ấm đặc biệt để chứa, như vậy có thể bảo đảm thời điểm thức ăn từ Ngự Thiện Phòng bưng đến trước mặt Hoàng đế vẫn còn nóng, Hoàng đế cũng là người, cũng không thích ăn những món ân nguội lạnh. "Hoàng thượng, ngài nếm thử một chút những món ăn mà thân thiếp làm này Hương vị thế nào" Trương Vân Nguyệt mong đợi nhìn Triệu Khải Hâm, khó mà có dịp nàng xuống bếp à. "Ưmh" " Triệu Khải Hâm vừa ăn thức ăn vừa trầm ngâm, không có trả lời, trong lòng lại nghĩ tới, món ăn mà Trương thị làm mùi vị thật đúng là không tệ, mặc dù không tinh xảo bằng Ngự Thiện Phòng, nhưng lại hơn ở chổ mùi vị tự nhiên. "Hoàng thượng?" "Không tệ" Sau khi Triệu Khải Hâm nuốt xuống món ăn trong miệng, hiếm hoi nói được một câu. Trương Vân Nguyệt nghe Triệu Khải Hâm nói xong, lại cười thật lòng. Đối với một người đầu bếp mà nói, có người khen tặng món ăn của mình nấu cũng là một chuyện rất hạnh phúc, huống chi các món này còn là do nàng làm, cảm giác này còn tốt "Mẫu thân, bảo bảo, cũng ăn" Bảo bảo thấy mẫu thân mình chỉ quan tâm phụ hoàng không nhớ đến mình, uất ức quắt cái miệng nhỏ nhắn, uất ức kêu lên. "Ngoan ngoãn, mẫu thân có làm cho con một món ăn rất ngon a, tới đây ăn bánh ga-tô nè." Bánh ga-tô non mịn trơn bóng ngọt ngào trong nháy mắt nhanh chóng hạ bệ vị giác của tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm. Dáng vẻ nhi tử ăn rất vui vẻ, Trương Vân Nguyệt không nhịn được cười. Thỉnh thoảng dùng khăn tay lau chùi miệng cho nhi tử, bảo bảo ăn rất cẩn thận, chỉ có đôi lúc nước còn lại trên thìa sẽ dính lên khóe miệng. Triệu Khải Hâm ở một bên lẳng lặng, nhìn hai mẹ con một người ăn vui sướng một người cười dịu dàng, hình ảnh kia rất yên bình, có một loại cảm giác khiến lòng Triệu Khải Hâm trở nên ấm áp. Cảm giác đó đã ảnh hưởng trực tiếp đến quyết định sau này của Triệu Khải Hâm. Ban đêm, sau khi Triệu Khải Hâm kết thúc việc xử lý chính vụ ở bên trong Thái Cực Cung " "Hoàng thượng, tối nay ngài muốn đi đến cung của nương nương nào?" Vương Kỳ hỏi Triệu Khải Hâm. "Dao Hoa cung" " Triệu Khải Hâm không chút suy nghĩ nói, trong đầu liền hiện lên không khí ấm áp trong bữa tối nay nhớ tới đây liền dịu dàng nụ cười. "Dạ" Vương Kỳ đi xuống an bài xong. Trong Phượng Minh cung, Hương Di từ bên ngoài đi tới, "Nương nương, hoàng thượng tối nay đi Dao Hoa cung" "Chả sao chắc tới chỗ con trai của Trương thị a" Hoàng hậu nhàn nhạt cảm khái một câu, “Không cần để ý tới chuyện bên ngoài nữa đi ngủ đi”. Mọi người ở Phượng Minh cung nhất thời há hốc mồm nhìn hoàng hậu, hoàn toàn không hiểu ý của hoàng hậu là thế nào, sao lại bình tĩnh như vậy chứ? "Cẩm Tú tỷ tỷ nương nương sao lại bình tĩnh như vậy?" Hương Di rất là kinh ngạc hỏi Cẩm Tú đang đứng bên cạnh. "Ngươi hỏi chuyện này để làm gì, lo làm cho tốt chuyện của mình đi " Trong lòng Cẩm Tú cảm thấy rất kỳ quái, hình như sau khi trãi qua chuyện lần trước hoàng hậu nương nương đã thay đổi đến nổi không còn có thể lý giải được nữa rồi. Hương Di bĩu môi đi ra ngoài. Trong Dao Hoa cung chuyện Triệu Khải Hâm đến có thể nói là ngoài suy nghĩ và dự đoán của Trương Vân Nguyệt, nhưng Lý Ma Ma cũng như mấy lão nhân trong cung lại thật bình tĩnh, giống như đây mới là chuyện bình thường. Sau khi Trương Vân Nguyệt tắm rửa sạch sẽ đi ra ngoài thì thấy Triệu Khải Hâm thân hình cao lớn áo vàng sáng chói đang ngồi chểm chệ trong phòng, vẻ mặt của Trương Vân Nguyệt lúc đó khiến Triệu Khải Hâm cảm thấy thật rất đặc sắc. "Ái phi có phải là rất vui mừng?" Triệu Khải Hâm cười híp mắt nhìn Trương Vân Nguyệt, hắn coi như đã hiểu rõ, Trương thị này đúng là không có đem hắn để ở trong lòng. "Ách, thân thiếp, thân thiếp, hoàng thượng ngài còn chưa có tắm rửa phải không? Thần sẽ cho người đi an bài" Trương Vân Nguyệt khẩn trương nói.