Độc Bộ

Chương 211 : Cực hạn!

"Phương thiếu gia, thấy thế nào, cần ta qua hỗ trợ hay không?" Người kia lại bắt đầu cất tiếng châm chích Phương thiếu gia. "Ngươi cút sang một bên đi, cẩn thận xếch mắt chó của ngươi lên mà xem !" Phương thiếu gia lạnh lùng nói, sau đó thân hình đột nhiên biến đổi, trở nên nhanh nhẹn hơn rất nhiều, đồng thời mỗi động tác của hắn làm cho người khác thấy được từng tầng tàn ảnh, tốc độ này tuyệt đối nhanh đến mức không tưởng. Mà sau từng tầng tàn ảnh thì thân hình của Phương thiếu gia dần biến mất, cái này là do tốc độ của vị thiếu gia này nhanh đến mức mắt thường không thể thấy được. "Tiểu tử, thật ra ta đã lâu rồi không trổ tài, hôm nay cho ngươi biết một chút về bản lãnh tốc độ của thiếu gia ta, du long cửu biến!" Thanh âm Phương thiếu gia quanh quẩn trong không trung. "A, thân pháp này không tồi..." Lúc này Bộ Tranh ngừng lại quan sát thân pháp của Phương thiếu gia, hắn chưa từng gặp qua vũ giả chủ tu thân pháp, cũng bởi vì như vậy, đoạn đường ngươi đuổi ta chạy từ nãy tới giờ mới có thể nhẹ nhàng ứng phó như vậy. Nếu ngay lúc đầu vị Phương thiếu gia nàydốc toàn lực thì Bộ Tranh tuyệt đối không thể nhẹ nhàng ừng phó như vừa rồi. Thân pháp của Bộ Tranh có thể vượt cấp khiêu chiến là bởi vì đại đa số vũ giả có rất ít người chú trọng thân pháp, nhưng nếu có người chuyên tu thân pháp, lại có cấp bậc cao hơn hắn, vậy thì Bộ tranh rất có thể sẽ bị người đó chế trụ. Tựa như Phương thiếu gia trước mắt, lúc này Bộ Tranh cảm nhận được sự nguy hiểm, ngoài ra Bộ Tranh còn nhận thấy tốc độ của bản thân có khả năng không bằng đối phương, nhưng chỉ là tốc độ mà thôi. Mà Bộ Tranh dừng lại, cũng không phải là sợ hãi, mà là muốn cẩn thận xem kĩ loại này thân pháp này, hắn chưa bao giờ gặp được người nào thi triển thân pháp tinh diệu như vậy ngoại trừ hai người Lăng Ngạo Tuyết cùng Mộ Dung Tình, nhưng dù sao thân pháp của hai người bọn họ có cấp bậc rất cao, nếu so với các thân pháp sơ cấp thì thân pháp như vậy quả thật ít vô cùng. "Như thế nào? Muốn bỏ cuộc phải không, nếu đúng thì ta đỡ phải động thủ." Phương thiếu gia thấy Bộ Tranh ngừng lại, cũng dừng lại trước mặt Bộ Tranh, cao ngạo nói.  "Làm sao ngươi lại ngừng, tiếp tục đi." Bộ Tranh nhìn thấy hành động của Phương thiếu gia liền nói. "Cái gì?" Lần này Phương thiếu gia có chút khó hiểu. Hắn không tài nào hiểu nổi lối suy nghĩ của Bộ Tranh. "Ngươi đừng dừng lại, thân pháp của ngươi không tồi, tiếp tục thi triển để ta xem kĩ chút." Bộ Tranh nói, lần này nói toạc ý nghĩ của mình ra khiến cho tất cả mọi người đều minh bạch ý tứ của hắn. Nhưng vì thế nên tất cả mọi người đều cảm thấy cực kỳ quái dị, tiểu tử này rốt cuộc có ý gì, đang đùa giỡn người khác cho vui hay sao? Mặt Phương thiếu gia nhất thời đỏ ửng, đây là biểu hiện tức giận sôi ruột sôi gan của hắn, hiện tại hắn mặc kệ Bộ Tranh là do ai phái tới quấy rối, lúc này hắn ta chỉ muốn chém Bộ Tranh thành tám khúc. "Muốn chết!" Phương thiếu gia lạnh lùng rít lên, đồng thời phát động thân pháp, sau đó tung một chưởng bổ về phía Bộ Tranh, tốc độ quá nhanh, nếu so với tốc độ của Tần Sương thì còn nhanh hơn, với lại hắn không hề nương tay như nàng, cho nên, tình huống này hoàn toàn bất đồng với lúc chiến đấu cùng Tần Sương. Thời điểm mọi người cho rằng Bộ Tranh sẽ bị dính chưởng rồi bị đánh bay thì Bộ Tranh chỉ nhúc nhích một chút, bước nhỏ sang một bên. Mà chỉ một bước nhỏ này lại vừa khéo tránh được một chưởng kia. Hoàn toàn vừa vặn, điều này khiến người xem có cảm tưởng rằng nếu như một bước bước đó chỉ cần dư hay thừa một chút đều sẽ khiến Bộ Tranh lâm vào chỗ chết, một cú xoay người vi diệu đến mức một động tác dư thừa nhỏ thôi cũng không có. Cú xoay người này là cách phù hợp nhất để né tránh chưởng vừa rồi. Trùng hợp? Lúc này, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Bộ Tranh này đã làm ra một cái ứng đối trùng hợp mà thôi. Tiếp theo, Phương thiếu gia lập tức xoay người, ra thêm một chiêu cầm nã thủ, hòng túm Bộ Tranh lại, kết quả, Bộ Tranh vẫn ngay tránh thoát khỏi tay hắn, lần này y hệt như cũ, động tác cũng chỉ là lắc lư một chút, thong dong thoát khỏi sự tấn công của Phương thiếu gia. Một lần là trùng hợp, nếu là hai lần thì sao? Vẫn gọi là trùng hợp hay sao? Vì thế, khi Phương thiếu gia giơ một chân đá về phía Bộ Tranh, thẳng vào phần lồng ngực yếu hại của Bộ Tranh,chân Bộ Tranh lại di động một chút, như cũ trùng hợp tránh thoát Cái này, tuyệt đối không phải là trùng hợp! Hiện tại ai cũng có thể nhìn ra được, nếu như đó là trùng hợp thì chính là tự lừa mình dối người, chẳng qua, nếu đó không phải là trùng hợp thì chẳng lẽ…? Rốt cuộc thân pháp của Bộ Tranh này như thế nào, không ngờ có thể làm ra động tác tinh diệu ở trong phạm vi nhỏ như vậy, mà tốc độ nhanh thì càng khó hơn, phạm vi hoạt động càng nhỏ, độ khó càng cao. Điểm này tất cả các vũ giả đều biết! Hiện tại Bộ Tranh chỉ né tránh đòn tấn công vào lúc tối hậu, loại động tác này quả thật là không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa mọi người đều biết, trình độ thân pháp của Phương thiếu gia này có thể coi như là cao thủ hàng đầu trong lớp trẻ.  Nếu như Phương thiếu gia đối đầu với Tần Sương, Phương thiếu gia mà muốn trốn thì Tần Sương tuyệt đối đuổi không kịp, đã hơn một lần hắn bị thua trên lôi đài, chẳng qua là vì lôi đài này có không gian hạn chế, nếu như trong thực chiến mà nói, dù cho hắn không tham chiến thì hắn hoàn toàn có thể bất bại. Hiện tại Phương thiếu gia lại không làm gì được Bộ Tranh, hơn nữa còn là sở trường thân pháp mà cũng không làm gì được, cái này làm cho tất cả mọi người cảm thấy ngạc nhiên, ngay cả người đang châm chọc Phương thiếu gia. Tuy rằng hắn châm chọc Phương thiếu gia, nhưng chính hắn cũng rõ ràng thực lực của Phương thiếu gia, hơn nữa trong phương diện thân pháp, hắn cũng rất bội phục vị Phương thiếu gia này, hiện tại lại phát hiện ra có người có thể so đấu với Phương thiếu gia về phương diện thân pháp. Điều không thể tưởng tượng nổi nữa là, người này chỉ là một thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi, đồng thời xét trên thực lực mà nói, nhiều nhất chỉ là tứ mạch tứ trọng thiên mà thôi, so sánh với Phương thiếu gia ngũ mạch ngũ trọng thiên quả thật kém quá xa. Đây cũng không phải là nhất mạch nhị mạch đơn giản, đây chính là sự chênh lệch giữa tứ mạch cùng ngũ mạch, tại cấp bậc này mà nói, đối với thiên tài thì tam trọng thiên cũng đã là khớ có thể vượt qua rồi, nếu là người thường á? Có thể vượt cấp thì đã không phải là người thường rồi, người thường chỉ có thể bị người khác vượt cấp, không có khả năng vượt cấp người khác. Dù là thiên tài trong thiên tài cũng thế, có thể vượt cấp khiêu chiến trong tình huống này thì chỉ có nằm trong khoảng ngũ trọng thiên, mà đây chỉ là tính toán đến tứ mạch cửu trọng thiên là dừng. Hơn nữa, cho dù tứ mạch cửu trọng thiên mà nói, muốn vượt cấp khiêu chiến ngũ mạch ngũ trọng thiên đã là chuyện bất khả tư nghị, cho dù xét kỹ ra nữa, có thể khiêu chiến đến ngũ mạch nhị trọng thiên đã là rất trâu bò rồi. Bởi vì, đây không phải là cùng một cảnh giới, bắt đầu tại tứ mạch, đột phá mỗi một mạch cảnh giới đều là một đại đột phá, mỗi cái cảnh giới tăng lên, không đơn thuần chỉ là nhất trọng thiên tăng lên, mà đến giai đoạn hậu kỳ, cho dù là thiên tài hay không, cũng không thể vượt cấp khiêu chiến người có tu vi hơn hẳn một mạch cảnh giới.  Kỳ thật, đến hậu kỳ, ngay cả khi chỉ kém một trọng thiên thôi thì chuyện vượt cấp chiến đấu cũng đã rất khó khăn rồi, càng không phải nói đến một mạch cảnh giới. Tuy rằng hiện tại chỉ coi như là giai đoạn tiền kỳ, nhưng vấn đề là sự chênh lệch giữa Bộ Tranh cùng vị Phương thiếu gia này thật sự rất lớn, đây chính là hơn kém nhau một mạch cảnh giới đó nha, chứ không phải chỉ là vài trọng thiên bình thường. "Chẳng lẽ hắn che giấu thực lực?" Tất cả mọi người đều hoài nghi, ai cũng nghĩ Bộ Tranh này đang che giấu thực lực, điều này càng khiến người của đúc kiếm phường khẳng định Bộ Tranh này cố tình đến đây làm loạn. Bọn hắn cũng không biết rằng, Bộ Tranh không hề che giấu thực lực, Bộ Tranh chính là am hiểu phương thức chiến đấu như thế này, nếu như cứ chiến đấu như thế, hắn thực sự không cần biết cấp bậc cao thấp như thế nào, đều có thể chống đỡ được. Mà loại né tránh cự ly ngắn này, Bộ Tranh có thể tính toán ra trong thời gian ngắn, cơ hồ đây là một loại bản năng, đối với người khác là điều khó khăn, nhưng đối với hắn lại vô cùng dễ dàng.  Phương thiếu gia cũng cảm thấy rất nghi hoặc, mà khi hắn đang nghi hoặc, hắn phát hiện ra mình càng lúc càng không thể động đến Bộ Tranh, vốn trước đó còn có thể chạm góc áo chẳng hạn, đến hiện tại ngay cả cái góc áo cũng không chạm được. Xem ra chính mình đang phạm phải một cái tối kỵ, đang trong chiến đấu lại bị phân tâm, vì thế Phương thiếu gia bắt đầu chuyên chú trở lại, bây giờ hắn đang thi triển ra một vài tuyệt chiêu, vốn mấy chiêu này hắn sẽ không dễ dàng thi triển, nhưng chiến đấu đến hiện tại, hắn không việc gì phải giấu diếm nữa rồi. Nhưng điều khiến hắn tức giận chính là nếu như không thu phục được tiểu tử này thì hẳn sẽ cảm thấy khó chịu cả đời. Mà đến lúc này hắn cũng chưa ra chiêu nào có tính công kích, chủ yếu là dùng cầm nã thủ, hắn đang so đấu thân pháp vớivới Bộ Tranh , đây là niềm kiêu ngạo của hắn, hắn không cho phép người khác này đánh bại chính mình tại phương diện này. "A? ! Còn có tuyệt chiêu..." Lúc này Bộ Tranh cũng phát hiện ra, sau khi Phương thiếu gia này tung tuyệt chiêu ra, muốn tránh né như lúc ban đầu khó khăn hơn rất nhiều, thậm chí có mấy lần thiếu chút nữa là bị bắt lại, trong phút chót mới tránh được. Xét ra, nếu thực lực Phương thiếu gia cao hơn một chút, hoặc trình độ thân pháp của hắn nhuần nhuyễn hơn một chút thì Bộ Tranh hẳn đã bị tóm gọn lâu rồi. Lúc này thân pháp của Bộ Tranh đã đạt đến cực hạn, đây cũng là lần đầu tiên hắn bị người khác bức đến mức cực hạn. Thời điểm này, nếu có ai đó ra ngáng chân một cái, có lẽ Bộ Tranh sẽ bị bắt ngay lập tức, may mắn lúc này không có ai ra tay, bởi vì vị Phương thiếu gia này rất sĩ diện, không những không cảm ơn người trợ giúp, mà sau khi chiến đấu xong còn quay ra chửi rủa.. Chiến đấu đến mức này, phải xem thể lực của ai yếu đi trước hoặc ai gây ra sai lầm trước, bằng không, trong thời gian ngắn sẽ không phân ra thắng bại. "Tiểu tử, xem ra ta không ra tuyệt chiêu thì không được." vào lúc này Phương thiếu gia đột nhiên ngừng lại, nhìn Bộ Tranh lạnh lùng nói, tuy lời nói lạnh lùng, nhưng trong đó cũng có một chút bội phục. Người có thể đấu thân pháp với mình lâu đến vậy, bình thường mà nói đềukhiến cho vị thiếu gia này cảm thấy nể trọng. "Cái gì? Ngươi còn có tuyệt chiêu?" Bộ Tranh ngẩn người, nếu như còn có tuyệt chiêu, chính mình thật sự sẽ ăn không tiêu a.  "Ngươi rất không tồi, thực lực của ngươi ngay cả tứ mạch tứ trọng thiên cũng chưa đến, không ngờ có thể kiên trì dưới tay ta thời gian lâu như vậy, đổi lại người khác thì điều này là không có khả năng, cũng bởi vì thế nên ta không thể không sử dụng tuyệt chiêu này, ta cũng chưa luyện thành chiêu này, có thể sẽ xuất hiện một vài vấn đề, chính ngươi cẩn thận một chút." Phương thiếu gia nói. "Tới đi, ta sẽ chú ý, ngươi xuất chiêu đi." Bộ Tranh có chút chờ mong nhìn Phương thiếu gia, đồng thời cũng lui về phía sau một bước, đây không phải biểu hiện nhát gan, đây là biểu hiện cho sự nghiêm túc. "Tuyệt trần bộ!"