Độc Bộ
Chương 207 : Bảo khí thượng phẩm!
"Luyện khí gặp sự cố ư? Con không bị làm sao chứ!" Tần Thông lập tức hỏi han.
"Không sao cả, chỉ là khí trường bạo tạc chút thôi, cũng không vấn đề gì." Tần Sương cười cười nói.
"Chút mới lạ, động tĩnh kia to vãi nồi ra." Tần Thông có chút nghi hoặc, vừa rồi cơ hồ toàn bộ Tần gia đều cảm thấy không khí dao động đồng thời cũng nghe thấy tiếng nổ kia.
Cũng bởi vì như vậy đám người Tần Thông mới chạy qua đây, xem xem có phải xảy ra chuyện gì bất trắc hay không, hiện tại Tần Sương lại nói là do nàng luyện khí ngoài ý muốn tạo thành vụ nổ không khí này.
Thật ra việc này cũng có khả năng, khi luyện khí, linh khí sẽ được hấp thu liên tục, nếu đạt tới một mức độ nhất định nó sẽ hình thành một điểm trung tâm, sau đó đột nhiên nổ tung.
Loại nổ khí này sẽ không tạo thành ảnh hưởng cho bất kỳ người nào, bình thường nó sẽ phát sinh sau thời điểm đột phá, hơn nữa còn kèm theo một tiếng hú dài vân vân.
Đương nhiên, cũng có khả năng xảy ra hiện tượng khác!
"Đúng thế, Tần sư tỷ phóng khí không giống như người thường." Lúc này Bộ Tranh nhiệt tình nói chen vào một câu, hắn cũng không muốn người khác biết mình luyện chế ra bảo bối.
"..."
Tần Sương tức thì á khẩu, những lời này của hắn chẳng khác nào nói nàng đánh rắm...
"Ngươi mới đánh rắm, ngậm mỏ ngươi lại." Tần Sương tức giận nói.
"Nguyên lai là thế, được rồi, ta đi trước." Tần Thông hơi ngẩn ngơ sau đó mỉm cười rời đi.
Sau khi mọi người đi khỏi rồi, Tần Sương nhìn Bộ Tranh, không hề rời mắt khỏi hắn, nhưng hắn thì cứ mãi cắm đầu ăn uống, ăn hết đồ ăn trên bàn vẫn chưa đủ, còn ăn tiếp bánh bao mà hắn cất giữ, hai ba miếng là tiêu diệt xong một cái.
"Bánh bao thịt chọi chó!" Trong khi ăn, Bộ Tranh còn ném ra mấy cái bánh bao cho Vượng Tài ở bên cạnh, nó cực kỳ linh mẫn, không chút khó khăn đón được mấy cái bánh bao thịt này.
"..." Lục Tiểu Dạ nhìn cảnh Bộ Tranh chơi đùa cùng Vượng Tài mà trong lòng không tài nào hiểu được rốt cuộc Bộ Tranh có cái đặc điểm gì mà có thể khiến Tần Sương yêu thích, nếu muốn nói đến ưu điểm thì có lẽ bởi vì hắn tương đối bình thường, khả năng trêu hoa ghẹo nguyệt không bằng những người khác.
"Tần sư tỷ, nhìn ta đắm đuối thế làm gì?" Bộ Tranh phải đến một lúc sau mới phát hiện ra Tần Sương vẫn còn đang nhìn mình.
"Bộ Tranh, ta đã giúp ngươi che giấu, ngươi có thể nói cho ta biết phẩm chất của lò luyện đan ngươi luyện chế không? A, đúng rồi, có cần ta tiễn người ngoài cuộc ra khỏi đây trước hay không?" Tần Sương nói đến đây liền nhìn về phía Lục Tiểu Dạ.
Lục Tiểu Dạ tức thì buồn bực, dù cho những lời nói này là sự thật khi đúng là nàng không quen biết gì Bộ Tranh lắm nhưng ngươi cũng không cần phải huỵch toẹt vậy chứ, trước tiên nên mời ta rời đi rồi sau đó mới hỏi a.
"Không sao, cũng không phải bảo bối gì, ắt hẳn thế lực cấp huyền thất phẩm các ngươi sẽ không quá kinh hãi, với lại cái lò luyện đan này cũng không ai lại quá thèm muốn cả." Bộ Tranh tùy tiện nói.
"Vậy ngươi nói thẳng đi, lò luyện đan của ngươi thuộc loại phẩm chất gì, ta nghĩ hẳn không thấp, vừa rồi ngươi còn vừa ôm nó vừa khóc." Tần Sương nói. Hiện tại nàng đã nghĩ thông suốt, lúc đó Bộ Tranh nước ngắn nước dài, nhất định là vui đến phát khóc.
"Đó là nước mắt phấn khích của ta, cô có biết ta vốn dự tính luyện chế cái gì hay không, chẳng qua là bảo khí loại kém mà thôi, bét nhất cũng là cực phẩm trong danh khí." Bộ Tranh tiếp lời nói.
"Vậy hiện tại thì sao? Là bảo khí trung phẩm hả?" Tần Sương hỏi. Nếu như là bảo khí trung phẩm thì rất không tồi rồi, trận binh nàng sử dụng cũng chính là bảo khí trung phẩm, đương nhiên là thuộc loại tương đối khá trong hàng ngũ trung phẩm.
Trong thế lực cấp huyền, chủ yếu là sử dụng bảo khí, rất ít khi xuất hiện linh khí, có thể nói bảo khí trung phẩm đã là đồ vật cực phẩm ở nơi này.
" Bảo khí thượng phẩm!" Bộ Tranh nói.
"Cái gì? Bảo khí thượng phẩm?" Tần Sương và Lục Tiểu Dạ đều ngạc nhiên thốt ra một tiếng, như đã nói ở bên trên, bảo khí trung phẩm đã được coi là cực phẩm ở nơi này, hiện tại Bộ Tranh lại nói là thượng phẩm, điều này tự nhiên sẽ khiến các nàng kinh ngạc.
Tuy nhiên, cảm giác kinh ngạc này rất nhanh biến mất, bởi vì bình tĩnh ngẫm nghĩ một chút sẽ nhận ra Bộ Tranh chỉ là luyện chế lò luyện đan mà thôi, mà lò luyện đan thì không giống với trận binh, tỷ như sự khác biệt giữa trận khí phụ trợ và trận khí công kích, một cái thì được người ta mơ ước, còn một cái thì không ai thèm quan tâm.
Tuy rằng lò luyện đan cũng rất quan trọng, cơ hồ không kém gì trận binh, nhưng vấn đề là với tích lũy nhiều năm thì không biết đã luyện chế ra được bao nhiêu lò luyện đan rồi, phẩm chất cũng là càng ngày càng tốt, cho nên dù đây là lò luyện đan thuộc hàng bảo khí thượng phẩm nhưng cũng không được tính là bảo bối gì.
Đương nhiên, nói đi nói lại thì đây vẫn là bảo bối, chẳng qua là sẽ không có mấy ai thèm muốn, nhất là ở tại Thần Kiếm vương triều này.
Mặc dù trận binh luôn cũng luôn được thu gom, nhưng trận binh lại dễ dàng hao tổn, cho nên khiến nó biến thành tình trạng cầu không đủ cung, nếu như là Tần Sương cầm một thanh bảo khí loại kém xuất hiện trước mọi người thì tuyệt đối sẽ không có ai cảm thấy kỳ quái, thanh bảo khí trung phẩm kia của nàng là nhờ đoạt được từ trong một trận đấu.
Trận đấu lần đó là trận đấu thành danh của nàng, là trận đấu quan trọng nhất đối với thế hệ thanh niên của Thần Kiếm vương triều, đạt được vị trí thứ nhất chẳng khác nào là đệ nhất cao thủ của thế hệ thanh niên.
"Đúng thế, bảo khí thượng phẩm, rất không tồi, lò luyện đan ta thường dùng vẫn chỉ là danh khí, hơn nữa còn tương đối kém, mấy cái của Tần gia chỉ xem như là cực phẩm trong danh khí, ngay cả bảo khí cũng không phải." Bộ Tranh cười cười nói. Trường hợp của hắn có thể gọi là khổ tận cam lai rồi.
"Vậy, nếu so với trước kia thì sẽ có hiệu quả như thế nào?" Tần Sương có đôi chút không rõ ràng, luyện đan thì nàng cũng chỉ biết một ít da lông, với luyện khí thì cũng tương tự như thế.
"Hiệu quả chính là phẩm chất đan được luyện chế ra bằng lò luyện đan mới sẽ tốt hơn, số lượng thành đan sẽ nhiều hơn, thêm nữa thời gian sẽ giảm bớt một chút." Bộ Tranh nói.
Lò luyện đan tốt tự nhiên có ưu điểm, những điều trên chính là trong số đó, trong truyền thuyết, có một số lò luyện đan có thể tăng cấp bậc phẩm chất của đan được, không phải chỉ tăng một chút thôi đâu mà còn thêm vào một số thuộc tính vào trong đan dược, bất quá, lò luyện đan như vậy bình thường chỉ có thể luyện chế một loại đan dược, nhưng điều này cũng không giảm đi sự trân quý của nó.
Nếu như Bộ Tranh có thể có được một lò luyện đan chuyên biệt như vậy, chắc chắn hắn sẽ đặc biệt luyện chế luyện khí đan, sau đó bán đi với giá cao, so với luyện chế đan dược khác thì thứ này kiếm được tiền hơn, đồng thời, so với luyện khí đan được luyện chế bằng lò luyện đan bình thường thì lợi nhuận cũng nhiều hơn.
"Cụ thể là như thế nào?" Tần Sương hỏi.
"Điều này thì chưa biết, ta còn chưa sử dụng qua, hơn nữa, đối với các cô, sự khác biệt này cực kỳ nhỏ, chỉ có hàng ngũ luyện đan sĩ chúng ta mới nhận ra được." Bộ Tranh nói.
"Vậy bây giờ ngươi luyện chế thử một lò xem." Tần Sương nói.
"Không được, dạo này số đan dược ta luyện chế đã đủ dùng rồi, trước hết vẫn là nên luyện thanh kiếm kia của cô thành trận binh thì hơn." Bộ Tranh nói, "Cô mua đủ tài liệu rồi chứ?"
"Mua đủ rồi, đây này, ngươi không nói thì ta thiếu chút nữa đã quên mất." Tần Sương lập tức đứng lên thả những tài liệu mua hồi hôm qua xuống mặt đất.
"Ừm, không tệ không tệ, lại lời không ít." Bộ Tranh nhìn tài liệu dưới mặt đất, hiểu được những tài liệu trên mặt đất đều là hàng tặng kèm, nếu như là đồ mua thì hẳn đều được Tần Sương chứa bên trong túi càn khôn.
Quả nhiên, tiếp theo Tần Sương lấy ra một đống túi càn khôn giao cho Bộ Tranh, bên trong chứa những tài liệu mà hắn cần, trước tiên hắn tìm tài liệu cho thanh kiếm kia của Tần Sương, hắn muốn luyện chế trận binh trước cho Tần Sương.
Rất nhanh, Bộ Tranh liền thu tài liệu của hắn vào trong một cái túi càn khôn, sau này sẽ sắp xếp lại, hắn trở về cái tiểu viện tử kia, việc đầu tiên hắn cần phải làm chính là đi nghỉ ngơi trước, luyện chế lò luyện đan hết cả một ngày, Bộ Tranh cũng không phải là thần tiên mà có thể ngay lập tức khôi phục tinh lực, trận binh hắn muốn luyện chế cũng không hề dễ dàng như khi luyện chế lò luyện đan kia.
Lúc này, Tần Sương tự nhiên sẽ không quấy rầy Bộ Tranh nữa, nàng đi bế quan tu luyện, còn Lục Tiểu Dạ thì buồn chán, nàng không tài nào thích được tu luyện, thành tựu nàng có hiện tại là nhờ từng gặp được kỳ ngộ, đồng thời cũng nhờ của cải trù phú.
"Ở chỗ Tần Sương chán bà cố, nhưng rời khỏi đây thì lại sợ Tần Sương sau này không chứa chấp mình nữa, nên tiếp tục chờ đợi hay rời đi đây?" Lục Tiểu Dạ có chút phiền não, nhưng rất nhanh nàng đã có được mục tiêu.
A đúng rồi, dường như thị nữ của Tần Sương đều rất thanh thuần đáng yêu, đi kiếm các nàng tâm sự một chút...
Chuyện này thì Tần Sương phát hiện ra nhưng nàng không ngăn cản, cũng không phải nàng không thèm quan tâm đến hạ nhân, để bọn họ tùy ý bị triêu chọc.
Lục Tiểu Dạ đi tìm bọn họ nói chuyện phiếm giống như là nam nhân đi tìm mỹ nữ nói chuyện, đương nhiên chỉ là thuần túy tìm mỹ nữ nói chuyện để giết thời gian mà thôi, cũng không phải sản sinh ý nghĩ không an phận đối với các mỹ nữ, đương nhiên, nếu mỹ nữ có ý thì nàng ta sẽ có tình.
Chẳng việc quái gì phải ngăn cản loại chuyện này cả, người ta lại không có ác ý, với lại, nàng ta có ý xấu thì thế nào chứ, dù gì nàng ta cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi.
" Tần Sương, Tần Sương..."
Cũng không biết qua bao lâu, Lục Tiểu Dạ chỉ biết mình ăn cơm trưa xong lâu rồi mà Tần Sương vẫn còn đang tu luyện, lúc này, Tống Lục Châu kia lại tới nữa.
Ngày hôm qua Tống Lục Châu không ngủ qua đêm ở chỗ Tần Sương, cũng không phải Tần Sương cự tuyệt mà vì nàng ta muốn đi về trao đổi tin tức với ca ca của nàng, hiện tại thì lại tới nữa rồi.
"Ngươi đến đây làm gì, nếu khuyên bảo Tần Sương tha lỗi cho ca của ngươi thì ta khuyên ngươi quên đi." Lục Tiểu Dạ nghênh đón rồi nói thẳng.
"Ngươi không phải là Tần Sương, biết cái gì mà nói, qua một bên chơi đi, đừng tưởng rằng ở đây quan hệ của Tần Sương với ngươi tốt hơn với ta." Tống Lục Châu trừng mắt với Lục Tiểu Dạ.
"Ta có lòng tốt khuyên ngươi thôi, nói cho ngươi biết, địa vị của Bộ Tranh trong lòng Tần Sương quan trọng hơn ngươi tưởng rất nhiều, so với ta và ngươi hơn gấp không biết bao nhiêu lần, nếu ngươi cứ lằng nhằng thì Tần Sương nhất định sẽ đoạn tuyệt quan hệ với ngươi." Lục Tiểu Dạ nói, tuy rằng nàng và Tống Lục Châu thường xuyên cãi nhau, nhưng không phải không có chút tình bạn nào.
"Ý của ngươi là gì?" Tống Lục Châu nhìn Lục Tiểu Dạ, nàng ta có thể cảm giác được lời nói này của Lục Tiểu Dạ không hề lừa nàng.
"Đó là ngươi chưa thấy sự chăm sóc của Tần Sương đối với Bộ Tranh, căn bản không phải là việc mà một băng sơn mỹ nhân như nàng có thể làm, nàng chuẩn bị đồ ăn cho hắn, còn không cho ta đụng vào, sửa sang tóc tai cho hắn, phủi đi tro bụi..." Lục Tiểu Dạ nhớ tới chuyện hồi nãy, trong lòng không khỏi có chút hâm mộ.
Không phải nàng không có ảo tưởng với Tần Sương, điều này không liên quan đến việc thích hay không thích, giống như người ta đôi khi sẽ tồn tại một sự ảo tưởng đối với người khác, nhưng còn chưa đến mức độ phải ở chung với người ta cho bằng được, khi thấy đối phương thân mật với người khác thì trong lòng lại có chút hâm mộ, nhưng không hề có sự khó chịu nào cả...
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
501 chương
136 chương
11 chương
974 chương
105 chương
33 chương
72 chương