Độc Bộ

Chương 163 : Ra cửa gặp quý nhân!

"Huyền Chân lâu?" Bộ Tranh hơi lúng túng, bởi vì hắn căn bản không biết sự phân bố thế lực ở nơi đây, càng không biết Huyền Chân lâu rốt cuộc là loại thế lực gì. Nhưng mà Bộ Tranh có thể suy đoán ra, nơi này hẳn được điều hành bởi một thế lực loại lâu gì đó, hơn nữa lực lượng không yếu, nhìn trình độ thực lực của bình dân bách tính có thể đánh giá thế lực mạnh yếu, mặc dù còn chưa tiếp xúc đến linh mạch, nhưng có thể xác định nơi này mạnh hơn so với Thiết Mộc đường . Điểm này, Bộ Tranh biết ngay sau đó, bởi vì hắn lập tức tiến vào khu vực tồn tại Linh mạch, Huyền Chân lâu đúng là một lâu chi nhánh phi thường trọng yếu của Kinh Vân lâu, điểm tụ linh ở đây không kém tổng lâu là mấy. Coi như hắn không đi vào khu vực này, cũng có thể biết được tình huống từ miệng ông lão cưỡi lừa, dù sao đều cùng đi về phía trước, Bộ Tranh và ông lão kia vừa đi, vừa tán gẫu. Ông lão rất khéo nói, vừa hút thuốc vừa trò chuyện với Bộ Tranh, ông lão kỳ thực cũng đang buồn chán, đúng lúc muốn tìm một người để tán dóc, tiêu phí bớt thời gian đi đường, Bộ Tranh xuất hiện, vừa vặn thỏa mãn điểm này của ông. Ông lão chưa từng hoài nghi Bộ Tranh là ai, bởi vì lão chỉ là thường dân tóc húi cua mà thôi, lão suy nghĩ cũng không phức tạp, một phần vì điều này cho nên Bộ Tranh rất nhanh nắm rõ tình huống ở đây. Hắn được biết, nơi này hóa ra thuộc về một thế lực tên là Kinh Vân lâu, cũng biết thế lực này vậy mà không yếu, là cấp hoàng nhị phẩm, hơn nữa hắn còn biết, mặc dù là cấp hoàng nhị phẩm, nhưng cũng có thể khiêu chiến thế lực nhất phẩm thông thường, mà trạng thái linh mạch vào năm nay đang ở trạng thái tốt nhất. Trạng thái linh mạch chính là trạng thái phóng ra linh khí, điều này cũng không phải rất cố định, tuy rằng biên độ biến hóa rất nhỏ, nhưng nếu theo thời gian dài biến hóa, sẽ xuất hiện một ít khác biệt. Linh mạch có trạng thái càng ngày càng tốt, sẽ kéo theo thế lực ở trên đó càng ngày càng mạnh, dĩ nhiên là biên độ phát triển không nhiều, trong tình huống ngược lại thì thế lực đó sẽ càng ngày càng yếu, bình thường khi phát hiện điểm này, sẽ tìm biện pháp để khắc phục, nếu như vẫn không có bù đắp, thế lực ở phía trên sẽ càng ngày càng yếu, phẩm cấp thế lực sẽ bị hạ xuống. Nói chung sự biến đổi này, đều cần mấy trăm năm, trên lý thuyết, điều này cùng một thế lực mạnh hay yếu không liên quan quá nhiều. Nguyên nhân loại biến hóa này, một chưởng môn cường đại, sẽ giải quyết hoàn toàn. Đương nhiên, nếu như gặp phải chưởng môn nhân mấy đời đều là rác rưởi, thì cho dù không có nhân tố trạng thái linh mạch. Cũng sẽ biến yếu như thường. Trái lại, trạng thái linh mạch thay đổi, cần phải nắm ngay cơ hội, một số linh mạch trở nên mạnh mẽ, thậm chí có thể từ cấp hoàng tiến vào cấp huyền, mà điều này đòi hỏi một chưởng môn nhân cường đại . "Chàng trai trẻ, chú chó của cậu có chút thú vị a, còn có thể tự mình mang theo một con chó nhỏ a." Ông lão trò chuyện một hồi thì chuyển chủ đề tới Vượng Tài và tam vĩ bạch hồ trên lưng nó, đây đích thực là một đề tài mà tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú. Bây giờ Vương Tài buộc túi trên lưng, Tam vĩ bạch hồ đang ở trong cái túi đó, chỉ lộ ra ngoài một cái đầu nhỏ, việc này xác thực hơi kỳ quái, khiến cho mọi người quay lại liếc nhìn. Nếu không phải tam vĩ bạch hồ được Bộ Tranh hoá trang qua, phỏng chừng sớm đã có ngươi nhào tới tranh đoạt, thậm chí cướp cả Vượng Tài đi. Bộ Tranh chính là hiểu rõ điểm này, hắn sớm vẽ thêm ít sắc thái cho Tam vĩ bạch hồ, những màu sắc này dùng dược liệu để tinh luyện ra, có thể đem bộ lông nhuộm thành màu khác, đồng thời không có giải dược tẩy rửa. Sẽ không thể giải trừ được sắc thái này. Tam vĩ bạch hồ sẽ khiến cho người khác đỏ mắt, nhưng nếu chỉ là một chú chó con tạp sắc, vậy thì không có đáng giá, bạch hồ và chó có chỗ tương tự, đặc biệt lúc này, vẫn là thú non càng không có gì nổi bật. Khác biệt duy nhất chính là ba cái đuôi, cái này ngụy trang không được, may mắn hiện tại vẫn còn là con non, có thể ở trong túi, sẽ không ai phát hiện.  Nhưng coi như bị phát giác, cũng sẽ không cảm thấy nó là Tam vĩ bạch hồ, chẳng qua sẽ cho rằng đây là loại hình yêu thú hồ ly lông tạp, loại hình yêu thú hồ ly đều dựa vào số lượng đuôi, số đuôi càng nhiều, yêu hóa càng mạnh. Mà trong loại hình yêu thú hồ ly cũng chia đẳng cấp, bạch hồ tuy thể hình nhỏ bé, nhưng là loài có linh trí cao nhất, thậm chí sau khi yêu hóa có năng lực học được trận pháp, đây chính là chỗ quý giá của bạch hồ. Đồng thời có nhiều chủng loại hồ ly khác, có loại yêu thú hồ ly nhỏ được nhiều nữ hài tử hoan nghênh, là kiểu bồi bạn với chủ, cũng có ba đuôi, màu lông càng tinh khiết càng giá trị, đặc biệt là màu trắng. Sau khi Bộ Tranh ngụy trạng cho Tam vĩ bạch hồ, nó vẫn có giá trị, nhưng sẽ không bị xem như bảo bối, mặc dù nói có giá trị nhưng cũng không phải chủng loài phẩm chất cao quý, dùng để khoe mẽ. "Đúng đấy, con chó của ta không biết nhặt được chú nhóc này từ đâu nữa, không phải ta nuôi dưỡng, nên cũng không có biện pháp sai khiến nó." Bộ Tranh bất đắc dĩ đối với điều này, nếu như có thể, hắn chỉ muốn đem nhóc con bạch hồ này bán quách đi, hắn cho rằng không cần thiết có thêm một yêu thú cùng loại, nhưng đồng thời e ngại gây chú ý cho người ta. Đối với Bộ Tranh mà nói, Vượng Tài và hồ ly là một dạng yêu thú như nhau, đều là yêu sủng, nếu như có thể bồi dưỡng tiểu hồ ly này trở thành vật cưỡi, hắn tất nhiên sẽ tiếp thu, dù không thể bay, miễn cưỡng chạy nhảy trên mặt đất cũng tốt, nhưng hắn cảm giác tiểu hồ ly không có khả năng này. Ở trong mắt của hắn, tiểu hồ ly này chính là dư thừa, chỉ là bây giờ Vượng Tài đang nuôi, hắn cũng hết cách. Bộ Tranh còn cần năng lực của Vượng Tài, không hi vọng nó bãi công, lại nói, xét lấy khả năng của Vượng Tài, dưới tình huống tự cung tự cấp, bao nuôi một tiểu hồ ly vẫn đủ sức, ân, ít nhất có thể no bụng. Bồi dưỡng yêu hóa? Vậy ai quản nó a, thuận theo tự nhiên đi. Không sai, Bộ Tranh không có ý định dùng tài nguyên bồi dưỡng tiểu hồ ly này, cho ăn no là tốt lắm rồi, cái khác cũng đừng nghĩ đến, trừ khi có của dư của để. "Ha ha, chàng trai, cậu thực sự là khôi hài a, chuyện này làm sao thực hiện a." Ông lão nở nụ cười, rất rõ ràng, lão không tin Bộ Tranh, không tin một con chó đất có thể nuôi dưỡng một con chó khác. "Sự thật chính là như vậy, con chó này nói nó ngốc, nó lại không ngốc, nói không ngốc, nó lại ngốc vô cùng, dĩ nhiên rước lấy phiền toái cho cháu." Bộ Tranh đá đá Vượng Tài, mà Vượng Tài chỉ nghi hoặc nhìn Bộ Tranh, tiểu hồ ly thì mở ra đôi mắt như đá quý, qua một lúc lại nhắm lại, tiếp tục ngủ. "Chó ngốc chó ngốc chính là như vậy, làm chuyện ngu xuẩn, nhưng bản thân lại không biết, bất quá, chúng nó rất trung thành, sẽ bảo vệ chủ nhân." Ông lão cười cợt, lão cũng nuôi một con chó, đồng thời nhớ lại một ít sự tình về chó, tỏ ý thừa nhận đối với việc này. Ông lão tiếp tục nói: "Ta còn nhớ chú chó mà Đại Ngưu nhà ta nuôi, khi đại ngưu chết, nó vẫn luôn canh giữ phần mộ Đại Ngưu, không ăn bất kỳ thức ăn gì, cuối cùng đi theo Đại Ngưu, chúng ta đem nó chôn cạnh phần mộ Đại Ngưu... Ai, thực sự là một con chó tốt a!" "Có lúc, tình cảm giữa người với người, còn không bằng cảm tình giữa thú vật nữa, mẹ kiếp." Sau khi ông lão hùng hùng hổ hổ thốt một câu, lại tiếp tục bắt đầu nói chuyện khác, quả nhiên hay nói. Bộ Tranh cười cười, một bên lắng nghe ông lão, thỉnh thoảng đáp trả vài câu, hỏi một vài điều, hắn quả thật không cảm thấy những câu chuyện này tẻ nhạt, những này chỉ là một ít hiểu biết, lại nói, hiện tại dù nghe đến phát chán, cũng không có chuyện khác để làm. Liền như vậy, Bộ Tranh và ông lão một đường đi tới Huyền Châu lâu, bước tới cổng vào Huyền Chân lâu, đệ tử gác cổng tiến hành kiểm tra đơn giản đối với người đi vào Huyền Chân lâu. Phương thức này mỗi thế lực đều có, thông thường tiến vào bên trong hoặc có giấy chứng nhận chính xác, được miễn phí thông hành, mà mặt khác chính là đóng lệ phí quy định để vào thành, mức lệ phí này còn dựa vào thân phận của ngươi ra sao, mà nếu không hề có giấy chứng nhận thân phận, vậy chắc chắn bị cự tuyệt từ ngoài cổng, hoặc giao nộp một khoảng chi phí lớn để nhập thành. Bộ Tranh vốn có thể dựa vào lệnh bài thân phận của Linh Bảo tông tiến vào, chỉ có thể thu một ít lệ phí vào thành của hắn, cùng là thế lực Hoàng cấp, chỉ cần không phải đối địch, đều tương đối dễ dàng tiến vào, nếu như quan hệ tốt đẹp, mục này có thể miễn phí. Tuy rằng Linh Bảo tông và Kinh Vân lâu không có bất cứ quan hệ gì, nhưng cũng vì không có quan hệ, cũng sẽ không làm khó dễ lắm, dựa theo quy định bình thường liền thông qua. Vấn đề là lúc này, lệnh bài thân phận của Bộ Tranh đã vỡ, hiện nay không còn đồ vật để chứng minh thân phận, vì lẽ đó trên cơ bản hắn được tính theo kiểu người không thân phận. Bất quá, Bộ Tranh rất là may mắn, ra cửa gặp quý nhân! "Cậu ấy đi cùng ta, đều đến Phương gia giao một ít đồ vật, đây là lệnh bài thông hành của lão." Vào lúc này, ông lão cười cười, cầm ra một lệnh bài và nói với đệ tử gác cổng. Rất nhanh, đệ tử gác cổng liền cho qua, để ông lão và Bộ Tranh tiến vào Huyền Chân lâu, vốn có giấy thông hành là được qua, thêm vào hai người Bộ Tranh và ông lão nhìn sơ qua rất bình thường, cũng không có điểm nào đáng nghi ngờ. Ông lão và Bộ Tranh một đường tán gẫu đến đây, cảm thấy Bộ Tranh là một người tốt, tiện tay giúp một thoáng, có thể nói là duyện phận. "Chàng trai trẻ, cậu muốn đi nơi nào?" Sau khi đi được một đoạn, ông lão hỏi Bộ Tranh, lão còn có công chuyện, tự nhiên không thể mang theo Bộ Tranh. "Ta muốn đi Thần Kiếm vương triều, nghĩ xem có đi huyền Không thuyền hay không, mà ở đây địa phương nào có trạm huyền Không thuyền?" Bộ Tranh trả lời, thuận tiện hỏi một câu, coi ông lão có biết nơi đó hay không. "Thần Kiếm vương triều? Nơi nào, quên đi, dù sao thời gian bên ngoài lão không biết, bất quá địa phương có trạm, lão đây vẫn biết, ở ngay thành Tây, chung một đường, nơi lão muốn đến cũng ở thành Tây, đồng thời cái trạm kia lân cận đại trạch Phương gia." Ông lão nói rằng. "Thật tốt quá, liền làm phiền ông lão rồi." Bộ Tranh đáp. "Khách khí cái gì, đi thôi!" Ông lão xua con lừa hướng về phía thành Tây mà đi, mà Bộ Tranh như cũ đi sau lưng lão, đồng thời hai mắt láo liên xung quanh, bộ dáng y như dân đen lần đầu vào thành. Thực sự khiến hắn giống như ông lão giới thiệu, coi như có người hoài nghi, hiện tại sẽ hoàn toàn không đi hoài nghi nữa, cho rằng Bộ Tranh được ông lão dẫn theo để mở mang kiến thức. Tính cách dế nhũi của Bộ Tranh, vẫn y nguyên không thay đổi, tuy rằng không có sự ngạc nhiên như trước đây, nhưng nhìn thấy con đường ở Huyền Chân lâu phồn hoa hơn nhiều so với Thiết Mộc đường, tầm mắt như vậy dùng không đủ rồi Có điều, đối với biểu hiện của hắn, người qua lại đều không để ý, bởi vì người như vậy vẫn thường hay xuất hiện, thậm chí trong bọn họ cũng có người trải qua, làm sao rảnh rổi đi lưu ý một dế nhũi nhỏ bé.