Đế Tử Thương đứng trên đỉnh Cây Thế Giới nhìn xuống Diệp Húc, toàn thân tràn ngập hơi thở của Mạt Nhật kiếp, âm trầm khủng bố. Sau lưng y là những vòng Hải Nhãn to lớn âm trầm đáng sợ xuất hiện, rậm rạp trải rộng hư không, giống như đang há to mồm cắn nuốt tất cả. Dưới chân y, gốc Cây Thế Giới héo rũ kia vẫn vô cùng khổng lồ, có thể nói là tuyệt thế. Những cành cây to khỏe vô cùng có thể nâng lên những tòa Thiên giới. "Ngọc Hư, ngươi không hề ngờ tới đúng không? Ta sẽ lại sống vô cùng thoải mái trong Di La Thiên Địa Tháp, kỳ ngộ liên tiếp. Chẳng những tìm được di thể cha ta, thậm chí còn lấy được hai tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo!" Đế Tử Thương áp chế cơn tức trong lòng, cười ha ha: "Hơn nữa ta còn được Nguyên Thủy Thiên Ma thưởng thức, có ông ta giúp đỡ, ta nhất định có thể thuận lợi chứng đạo Thiên Quân, Đạo Quân! Ta không chỉ thôn phệ ngươi, thậm chí cả Đại Thế Tôn, Thiên Hậu, Ma Thần Hoàng đều phải thôn phệ!" Sắc mặt y thật kỳ lạ, giống như đang phát cuồng: "Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Ma, thân thể Tổ Thần và Di La Thiên Địa Tháp, thiên địa nhân tam giới đều bị ta cắn nuốt, thiên địa vạn vật biến thành chất dinh dưỡng cho ta! Nếu có bất diệt, chỉ một mình ta bất diệt! Nếu có vĩnh sinh, chỉ một mình ta vĩnh sinh!" "Đế Tử Thương, ngươi điên rồi! Lúc ngươi không điên thì chẳng phải đối thủ của ta, điên rồi lại càng không phải!" Diệp Húc lắc đầu cười nói, không hề để ý tới Đế Tử Thương mà quan sát Cây Thế Giới. Trong lòng hắn chấn động, gốc Cây Thế Giới này đã tiêu hao hết tất cả tiên đạo, hình thể tất nhiên sẽ thu nhỏ lại vô số lần, nhưng đến nay nó vẫn khổng lồ như thế, sợ là thờiỳ toàn thịn nó có thể đâm xuyên qua vô số thời không của toàn bộ Tiên đình thế giới. Hắn nhìn khắp nơi muốn tìm kiếm tung tích Nam Hoa Đế Quân. Chỉ là nơi này thật quá rộng lớn mênh mông, khó có thể tìm kiếm ra thi thể Nam Hoa Đế Quân chỉ trong nửa khắc. "Thi thể Nam Hoa Đế Quân hẳn là ở nơi đây! Ông ta mang theo một tòa ngọc lâu có chứa tàn hồn của vị cấm kỵ kia đến! Vào nơi này rồi, ông ta tất sẽ định gây dựng lại Lục Đạo Luân Hồi, dùng Lục Đạo Luân Hồi làm cho cấm kỵ chuyển thế!" Diệp Húc lập tức khiến cho ngọc lâu hiện ra, cảm ứng phương vị của Nam Hoa Đế Quân: "Nếu tòa ngọc lâu này thật sự là tòa do Nam Hoa Đế Quân luyện chế kia, tất có cảm ứng đặc biệt với thi thể của ông ta!" Một đạo hơi thở Mạt Nhật kiếp bay tới tòa ngọc lâu này, cắt đứt cảm ứng của Diệp Húc. Đế Tử Thương đứng trên cao đắc ý cười lạnh nói: "Ngọc Hư, kẻ địch trước mặt mà ngươi còn có thời gian thất thần sao! Ta thật không biết nên nói ngươi quá tự tin hay quá cuồng vọng đây?" Sắc mặt Diệp Húc trầm xuống, hắn đột nhiên mỉm cười, vung tay áo thu hồi ngọc lâu: "Đế Tử Thương, rốt cuộc tự tin kia của ngươi đến từ nơi nào mà làm cho ngươi có thể thắng được ta?" "Niềm tin của ta chính là gốc Cây Thế Giới trước mặt ngươi đây! Nó từng cắm rễ hồng hoang, xâu chuỗi thiên địa nhân tam giới, dưới thông U Minh, trên chạm Chư Thiên, cành lá nâng lên vô số vũ trụ, nhưng ở trước mặt Mạt Nhật kiếp thì nó vẫn phải tan thành tro bụi!" Đế Tử Thương cười ha ha, nhìn xuống Diệp Húc: "Nguyên thần của ngươi cũng là Cây Thế Giới, gốc Cây Thế Giới chết héo cũng là duyên số của ngươi ngươi! Gốc Cây Thế Giới này cũng phải táng thân trong Mạt Nhật kiếp, bởi vậy ngươi nhất định phải chết trong tay ta!" Diệp Húc bật cười rồi lắc đầu từ từ đi đến, từng bước từng bước đi thẳng lên đỉnh Cây Thế Giới, đứng đối diện với Đế Tử Thương. Hắn cười nói: "Đế Tử Thương, chuyện tới giờ rồi mà ngươi vẫn chưa rõ sao? Chênh lệch giữa ngươi và ta càng lúc càng lớn. Cho dù bây giờ ngươi là Đế Quân, lại thu một tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo, nhưng ở trước mặt ta, ngươi vẫn chỉ còn đường chết! Ngươi vốn chẳng phải đối thủ của ta, trước đây không phải, hiện tịa lại càng không!" Trong lời nói của hắn lộ ra sự vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại không hề nhắc đến tương lai, ngụ ý là Đế Tử Thương đã không có tương lai nữa, trận chiến này y chắc chắn phải chết. Đế Tử Thương lạnh lùng nói: "Gốc Cây Thế Giới này…" "Đừng có suốt ngày lôi Cây Thế Giới ra để nói chuyện như thế!" Diệp Húc phất tay áo, đối với cái chết của Cây Thế Giới này hắn luôn có một dự cảm xấu. Cây Thế Giới của Tiên đình thế giới chết đi làm cho hắn cảm thấy cực kỳ không thoải mái, giống như nhìn thấy nguyên thần của mình sớm muộn gì cũng có một ngày giống như Cây Thế Giới này, héo tàn. Hắn nói với âm thanh lạnh lùng: "Cây Thế Giới khai thiên lập địa, chính là căn cơ của đại thiên vũ trụ, cho dù Mạt Nhật kiếp cũng chẳng đả thương được nó chút nào! Gốc Cây Thế Giới này chết chắc chắn là có nguyên nhân khác!" "Ngọc Hư, ngươi đang sợ hãi! Ngươi sợ ngươi sẽ rơi vào kết cục tương tự ở trong tay ta!" Ánh mắt Đế Tử Thương lộ ra vẻ điên cuồng. Y cười ha ha rồi thân hình đột nhiên chấn động, hai tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo bay ra từ trong cơ thể hắn, rơi thẳng lên cành của Cây Thế Giới. Ngay sau đó lại có thân thể một vị Đại Đế bay lên cũng hạ xuống, không ngờ là xác chết của Thương Thiên Đế Tôn. "Trận chiến này ta sẽ không dùng bất cứ vu bảo gì! Ta muốn dựa vào thực lực chân chính của mình đấu một trận thỏa thích với ngươi, nghiệm chứng xem Bàn Vương Khai Thiên Kinh của ngươi và Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt Kinh của ta, thứ nào cao hơn!" Trong cơ thể y lao ra một luồng khí phách hào hùng, tư thế oai hùng rạng rỡ, ngay lập tức lại bị hơi thở hủy diệt tất cả của Mạt Nhật kiếp kia che lấp hết, cuồng bạo đến cực điểm. Cả người hắn như một cái hố đen cắn nuốt vạn vật, lao nhanh đến Diệp Húc, những sợi tóc dựng thẳng lên, tung bay không ngớt. "Ngọc Hư, ngươi là Đế Quân, ta cũng là Đế Quân! Nếu ngươi không chắc có thể thắng ta, thắng Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt Kinh của ta, cứ dùng vu bảo của ngươi đi!" "Đế Tử Thương, ngươi thật thông minh! Biết rõ ta thu nhiều Tam Thập Tam Thiên chí bảo hơn ngươi, chứng đạo chi bảo cũng có rất nhiều, cho nên mới cố ý kích tướng ta, muốn ta bỏ qua những bảo vật này cùng ngươi chiến một trận công bằng." Diệp Húc khẽ nhíu mày rồi đột nhiên cười nói: "Ta thành toàn cho ngươi đó!" Thân hình hắn khẽ rung lên, chỉ thấy ngọc lâu bay lên, lập tức Vô Lượng Thần Đàn bay ra. Hắn cười nói: "Ta cũng thu mười bốn tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo, giờ phút này đều ở trong Luân Hồi Thiên Môn của ta! Ngươi có thể yên tâm, trên người của ta hoàn toàn không có bất kỳ bảo vật gì!" "Ngọc Hư, ngươi lại lấy được mười bốn tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo, thật quá tuyệt vời!" Ánh mắt Đế Tử Thương sáng lên, y bước nhanh đến Diệp Húc, cười nói: "Số Tam Thập Tam Thiên chí bảo kia, Thanh Đế có năm, ta có hai, Nguyên Thủy Thiên Ma được hai, Thiên Hậu và hai vị Thiên Quân kia cũng chỉ được chín! Chỉ cần giết ngươi là một nửa số Tam Thập Tam Thiên chí bảo sẽ rơi vào tay ta! Sau đó ta lại thoải mái thu Ngọc Hư điện phủ rồi đánh chết Thiên Hậu, Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng, rồi giết chết Nguyên Thủy Thiên Ma là có thể hoàn toàn nắm Di La Thiên Địa Tháp trong tay!" "Thiên địa đại phá diệt!" Thân hình hắn vừa động khiến cho hư không khôn cùng kia hóa thành hỗn độn. Y đánh một quyền tới Diệp Húc, nhất thời dị tượng thay nhau nổi lên. Ở giữa không trung xuất hiện Tam Thập Tam Thiên, Đại thế giới và Mười Tám Tầng Địa Ngục, sau đó Mạt Nhật Kiếp vô tận xuất hiện khiến chư thiên sụp đổ, trời đất nghiêng ngả, đè sập từng tầng Thiên giới, hủy diệt Đại thế giới, đập vụn Mười Tám Tầng Địa Ngục. Thiên nhân ngũ suy nhét đầy không gian, thời không rối loạn, làm cho cổ tiên sống lâu vô tận đều chết thảm. Dù là trên Đại La Thiên, những nhân vật chứng đạo này cũng không cách nào trốn thoát. Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt Kinh phá hết tất cả vu pháp, hủy diệt hết tất cả thiên địa đại đạo. Tu vi y mặc dù chỉ là cấp Đế Quân, nhưng thực lực hơn bất cứ Đế Quân nào. Không cần dùng vu bảo cũng có thể đuổi theo Thiên Quân. Đế Tử Thương vừa bước đến liền sử dụng thủ đoạn mạnh nhất của mình, thi triển một kích tất giết với Diệp Húc, không hề giữa lại phần nào. Diệp Húc đứng im bắt động, để mặc cho một kích kia của Đế Tử Thương hạ xuống. Bên người hắn, khắp nơi đều là Địa Thủy Phong Hỏa cuồn cuộn. Những dị tượng do Mạt Nhật Kiếp Đại Phá Diệt kinh hình thành đều không thể lay động hắn mảy may, hàng tỉ hư không bị chôn vùi quy về hư vô, chỉ có hắn hằng cổ trường tồn. Hắn đứng ở trung tâm Mạt Nhật kiếp như thần như ma, giống như kẻ duy nhất trên thế gian, vĩnh hằng bất động, vĩnh hằng bất diệt! Mạt Nhật kiếp của Đế Tử Thương càng phát ra lớn hơn, hủy diệt trời đất. Các loại thần thông của Mạt Nhật Kiếp Phá Diệt Kinh nườm nượp đi ra, thể hiện ra dị tượng thiên địa đại phá diệt, cắn nuốt hủy diệt tất cả. Loại thủ đoạn này khiến người ta kinh hãi, nhưng vẫn không hề làm Diệp Húc dao động được dù chỉ một phần. "Đế Tử Thương, Bàn Vương Khai Thiên Kinh của ta sớm đã thoát khỏi phạm vi khắc chế của Mạt Nhật kiếp rồi!" Diệp Húc bước đến chỗ Đế Tử Thương, trong lúc nhất thời vô số thần vận bắt đầu khởi động, hình thành Tam Thập Tam Thiên ba, nghìn thế giới và Mười Tám Tầng Địa Ngục sau lưng hắn. Ngay sau đó Hồng Mông đại đạo tuôn trào, thần vận xây nên một cánh cửa to lớn, bao phủ hết thiên địa nhân tam giới vào trong. Lại có Thiên Đạo Hoa cái rơi lên trên tam giới, một tấm Lục Đạo Luân Hồi thật lớn mở ra tam giới, vận chuyển không ngừng nghỉ. Lại có một tòa Đại La Thiên hiện lên, mây mù mênh mông, không nhìn thấy rõ. "Ta lấy thân chứng đạo, lấy thần chứng đạo, lấy bảo chứng đạo! Thân thể, nguyên thần, vu bảo đều bất diệt!" Nơi hắn đi qua, Mạt Nhật kiếp lập tức yên lặng lại, không chút gợn sóng, không chút uy lực nào: "Hồng Mông đại đạo của ta luyện ra đỉnh thượng tam hoa, có ba đường mạng! Lục Đạo Luân Hồi của ta khiến ta bất diệt! Nếu ta chứng đạo, ta chính là người duy nhất vĩnh sinh trên thế gian này!" "Nguyên Thủy Thiên Vương không thể vĩnh hằng bất diệt, Tổ thần cũng không thể vĩnh sinh bất hủ! Chỉ có ta, mới có thể vĩnh sinh!" Mi tâm hắn mở ra, trong không gian Tử Phủ, một gốc ngọc thụ từ từ dâng lên, rơi vào trong Mạt Nhật kiếp, bình Phong định Thủy, Hỏa không tuôn Địa bất động, bình ổn tất cả. Diệp Húc đánh ra một quyền vô cùng đơn giản, không có chút biến hóa đại đạo chí giản nào. Hắn đem vô số đại đạo mà hắn thông hiểu hóa thành một quyền đơn giản nhất, nhưng lại cất chứa đạo và lý bất tận. Đế Tử Thương gầm lên, thân hình chấn động, lại là thiên địa đại phá diệt hiện ra đón lấy một quyền này của Diệp Húc. Ngay tức khắc loại vu pháp có uy lực mạnh mẽ tới cực điểm Thiên địa đại phá diệt kia bùm một tiếng, bị một quyền của Diệp Húc đánh xuyên, nện thẳng lên người y. Thân thể y nổ tung, ngay cả một quyền của Diệp Húc cũng không đỡ được, trực tiếp bị đánh nát. Mạt Nhật kiếp tuôn trào, thân hình Đế Tử Thương mấp máy, định ngưng tụ thân thể. Ngọc thụ nguyên thần của Diệp Húc đảo qua đâu, Mạt Nhật kiếp nơi đó đều lặng lại. "Ngọc Hư, ta muốn ngươi chết!" Trong Mạt Nhật kiếp truyền đến tiếng gầm thét của Đế Tử Thương. Hai tòa Tam Thập Tam Thiên chí bảo trên Cây Thế Giới kia đột nhiên bay lên, uy lực tràn ngập ra. Một thân hình vị Đại Đế phóng lên cao, chính là thi thể Thương Thiên Đế Tôn rơi lên trên hai tòa chí bảo, đồng thời áp chế tời thân thể và nguyên thần của Diệp Húc. "Lúc này ngươi không có Tam Thập Tam Thiên chí bảo, chỉ có một tòa ngọc lâu và Vô Lượng Thần Đàn, ta có thể dễ dàng tru sát ngươi!" Đế Tử Thương cười ha ha, điên cuồng vô cùng. Diệp Húc lùi ra sau, hừ lạnh nói: "Thương Thiên Đế Tôn dựa vào quỷ kế thắng Đế Khốc mới đoạt được Đế vị! Đế Tử Thương, các ngươi không hổ là cha con, nói là chiến một trận công bằng cuối cùng lại là ngươi lật lọng, dùng chí bảo trước!"