Đô thị tu chân
Chương 16 : Vào môn phái của ta , sống chết đừng than
sáng hôm sau , Tiểu Lục lau lau nước miếng trên mép miệng , từ trong giấc ngủ thức dậy . vét thương dưới mông hình như đã đỡ hơn rất nhiều rồi , không còn quá đau nữa , chỉ là có chút cảm giác tê tê ngứa ngứa, xem ra thứ thuốc bôi của ông già khốn nạn có chút công hiệu nhỉ . cẩn thận bò dậy , đánh răng rửa mặt xong , sau đó bật tivi lên , dò tới đài tin tức thời sự buổi sáng .
à , đừng có hiểu lầm , Tiểu Lục không phải là dạng người thích quan tâm tới những tin tức quốc gia hay dân sinh , chỉ là , cô phóng viên đọc bản tin trên đài truyền hình có tướng mạo khá giống như 1 cô diễn viên AV mà Tiểu Lục yêu thích , đặc biệt là bộ ngực trông như sóng lớn dâng trào đó , được bó chặt dưới chiếc áo nghề nghiệp ……… chà , lau lau nước miếng , Tiểu Lục say sưa ngắm nhìn cô phóng viên trong tivi , người đẹp đang đọc bản tin nói về hành tung của các vị lãnh đạo cao cấp trên thế giới ……… lỗ tai của Tiểu Lục đang rơi vào tình trạng đình công , toàn bộ sức chú ý của anh ta chỉ rơi vào cặp ngực của cô phóng viên xinh đẹp trên màn hình .
“ rốt cuộc là bên trái to hơn , hay là bên phải đây ……. Mẹ kiếp , bây giờ ta có 20 triệu trong tay , lát nữa sẽ bỏ tiền ra bao nuôi nó , bắt nó lên giường rồi mới từ từ nghiêm cứu ……” cuối cùng tiếng lò viba đã cắt ngang suy nghĩ của anh ta , cầm lấy tô mì ăn liền trong tay , Tiểu Lục không ngừng than thở trong lòng , dù sao thì hiện giờ mình cũng có 20 triệu rồi , buổi sáng ngay cả 1 tô mì vây cá cũng không có là sao …….
Chính vào lúc này , anh ta vừa bước ra khỏi nhà bếp , ngẫng đầu lên lập tức nhìn thấy 1 bộ mặt đen xì , đôi mắt giương to ra như những con cá chết đang nhìn chằm chằm vào mình .
“ shit ! yêu quái phương nào thế !” Tiểu Lục lập tức theo điều kiện phản xạ hét lớn 1 tiếng , tô mì trong tay thuận tay ném luôn qua đó , giật lùi về phía sau , tạo ra 1 tư thế phòng thủ .
“ ông chú của mày nè !” trong đôi mắt cá chết lộ ra vẻ phẫn nộ .
Ngô Đạo Tử không biết trở về từ lúc nào , chỉ là dáng vẻ của hắn lúc này vô cùng thảm hại , cả người giống như vừa mới từ trong nạn cháy chui ra , bộ quần áo trên người bị cháy khét không nói, ngay cả khuôn mặt cũng bị cháy đen , đầu tóc rối xù , còn tỏ ra thứ mùi vị cháy khét .
Tiểu Lục giương to đôi mắt ra nhìn Ngô Đạo Tử , phải tốn hết 5 giây đồng hồ mới nhận ra ông ta , kinh ngạc la lớn : “ XX cái OO ông đi !ông già , giữa ban ngày ban mặt ông ăn mặc như thế này , định đóng vai ma cà rồng à ! ông không phải đi vân du sao ? sao lại trở về với hình dáng như vậy ?”
Ngô Đạo Tử không nói gì cả , chỉ nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô phóng viên xinh đẹp trong tivi truyền tới .
“ đêm qua trong thành phố xảy ra 1 cảnh tượng kỳ lạ , vào khoảng 2 giờ sáng trên bầu trời bỗng nhiên giáng xuống trận sét liên hoàn , có hàng trăm người dân tận mắt chứng kiến cảnh kỳ quan thiên nhiên này , và dùng điện thoại di động và DV quay lại cảnh đó , dưới đây là những hình ảnh do phóng viên đài truyền hình cung cấp.”
Trên màn hình tivi xuất hiện 1 cảnh tượng lờ mờ , độ phân giải của thước phim không cao , vả lại còn lắc lư 1 cách dữ dội , chỉ nhìn thấy dưới bầu trời màu đen , bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống trận sét liên hoàn , tiếp theo những tiếng sét đùng đoàng , là những tiếng la hét hoảng hốt của người dân .
Tiểu Lục mở to đôi mắt nhìn vào màn hình , anh ta tất nhiên nhận ra rằng đó tuyệt đối không phải là thứ “ quan cảnh thiên nhiên” nhảm nhí rồi . anh ta quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Ngô Đạo Tử , ngập ngừng nói : “ ông già , ông , ông , chẳng lẽ ông bị sét đánh thành như vậy sao ?”
Ngô Đạo Tử đã ba chân bốn cẳng xé bỏ chiếc áo cháy khét của mình bỏ vào trong thùng rác , xong vào nhà bếp , dúi đầu xuống vòi nước để rửa mặt , trong miệng mập mờ không rõ chửi nói : “ mẹ kiếp , chắc cái đầu của mình bị hư rồi , thằng nhóc đó rõ ràng thuộc về ngũ hành tông mà , sở trường của ngũ hành tông chính là “ ngũ hành chánh lôi thuật” , mình còn dám ở trước mặt ngừơi ta phóng lôi ,á ……..”
Tiểu Lục chỉ cảm thấy hôm nay Ngô Đạo Tử có chút kỳ lạ , bỗng nhiên lại xuất hiện trong nhà ………..
“ ông già !!” trong lòng Tiểu Lục rung lên 1 cái , mở miệng nói : “ chẳng lẽ ông ở bên ngoài bị người ta giết chết rồi , hồn ma đã chạy về nhà phải không ?”
“ hồn cái đầu mày !” Ngô Đạo Tử lắc lắc cái đầu ướt dề , rửa xong khuôn mặt cháy đen , tiến tới gỗ mạnh lên đầu của Tiểu Lục , chửi nói : “ nuôi mi hết 18 năm trời , giờ mi trù ta chết hả ?” đầu bị gõ rất đau , nhưng ít ra cũng có thể chứng minh rằng hắn không phải là ma , nhìn vào những vết thương trên người Ngô Đạo Tử , anh ta nhanh chóng chạy đi lấy thuốc bôi cho ông ta .
Ngô Đạo Tử đau tới nỗi kêu thét vang trời , trong miệng không ngừng chửi lớn : “ thằng khốn ngũ hành tông gian xảo thật , nhìn thấy ta dùng chưởng tâm lôi mà không ngăn cản , nếu như phải ta phản ứng nhanh , e rằng đã bị dính chiêu của nó rồi !”
Tiểu Lục vừa cản thận rút Ngô Đạo Tử bôi thuốc vào đầu , vừa hỏi : “ cái gì mà thằng khốn ngũ hành tông ? sao ông lại biến thành như vậy ? ngoài ra cái “ngũ hành chính lôi thuật” mà ông vừa nói là cái thứ gì thế ?”
” à ……….” Ngô Đạo Tử nghe xong ngừng chửi , than thở nói : “ cũng chỉ là do ta bỗng nhiên nổi hứng , chạy đi nhúng tay vào 1 vụ việc , nhìn thấy có 1 số người dùng tà thuật bắt nạt kẻ yếu , nên định ra tay trừng trị chúng 1 trận , ai ngờ ……”
Ngô Đạo Tử chửi mát kể lại hết toàn bộ sự việc đêm hôm qua , nói tới sau cùng ổng nổi điên lên thả lá bùa chưởng tâm lôi , kết quả bị tên Cuồng Phong sử dụng chiêu “ dẫn lôi thuật” của ngũ hành tông . trận sét liên hoàn đã bắn ngược lại vào người Ngô Đạo Tử .
May là Ngô Đạo Tử quả thật có chút bản lãnh , tuy bị đánh bất ngờ không kịp trở tay , nhưng vẫn không bị tổn thất quá nặng .
Tiểu Lục nghe 1 cách say sưa , nhịp tim đang đập loạn xạ , đôi mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tên Ngô Đạo Tử vẫn đang nước miếng tung toé .
Lão già này ngày thường hơi làmbiếng 1 chút , tính cánh hơi vô lại 1 chút . cho dù hắn biết chút ít phép thuật , nhưng hình như đâu có lợi hại như ổng kể đâu nhỉ ? phi kiếm ? chưởng tâm lôi ? thuật ngự kiếm ? lão già này có phải đã lén lén đọc qua những bộ tiểu thuyết tu chân trong máy vi tính mình không nhỉ?
Khó khăn lắm mới đợi tới lúc ông ta ngừng miệng để hít thở , Tiểu Lục lại cẩn thận hỏi 1 câu : “ thằng nhóc đó dám đánh lén chú xong, chẳng lẽ nó đã bỏ chạy 1 cách dễ dàng vậy sao ?”
Hôm nay anh ta mới biết được Ngô Đạo Tử bản lĩnh cao cường , trong lòng có chút thấp thỏm , động tác đang thoa thuốc cũng đã cơ cứng lại , không dám gọi Ngô Đạo Tử bằng những từ như “ lão già” “lão khốn nạn” , vô cùng cung kính xưng hô 1 câu “ chú”.
Ngô Đạo Tử dường như không để ý tới sự thay đổi thái độ của Tiểu Lục , lông mày giương cao lên , cười nói : “ ha , thằng nhóc khốn nạn đó , dám đánh lén bố mày , bố mày tất nhiên là không tha cho nó rồi ! ngũ hành tông tuy chuyên về dẫn lôi , nhưng mà thằng nhóc đó còn trẻ tuổi , đạo hành được bao sâu chứ ? chưởng tâm lôi do bố mày phát ra , đâu phải dễ dàng bị người khác thao túng được chứ ? nó đạo hành không đủ , tuy đánh lén được bố mày , nhưng cũng phải phọt máu ngất xỉu tại chỗ , bị đám thuộc hạ cứu đi rồi . thằng nhóc nhà họ Phong tuy có chút lợi hại , nhưng mà bị chấn thương lần này , không có 3 tới 5 tháng cũng đừng mong phục hồi được nguyên khí !”
Sắc mặt của Tiểu Lục càng lúc càng kỳ dị , chỉ cảm thấy những câu nói của lão khốn nạn này đều khó bề tưởng tượng , chẳng lẽ ổng bị sét đánh trúng nên trở nên điên điên khùng khùng rồi sao ?
Trong lòng anh ta bỗng nhiên rung lên 1 cái , thử dò hỏi : “ đêm qua chú gặp 2 nhóm người , chú nói là nhà họ Điền và nhà họ Phong , chú tất nhiên là giúp đỡ nhà họ Điền rồi , nhà họ Điền đó ở trên khu đồi núi của người nhà giàu …. Chẳng lẽ chính là ………”
“ à , nếu như không nhìn lầm thì , chắc là cái nhà họ Điền có tiền có quyền đó đấy mà .” trong lòng Tiểu Lục hết sức kinh hãi . nếu như là họ Điền , thì không sai rồi ! nhà họ Điền có 1 kẻ thù lợi hại , Tiểu Lục biết rõ điều đó ! nếu như đi theo những gì ông chú vừa kể , vậy thì những gì ổng nói nãy giờ không phải là những lời nhảm nhí , mà là sự thật ! anh ta vừa nghĩ tới đây , bỗng nhiên nhìn thấy Ngô Đạo Tử quay đầu lại , cười mà không giống cười nhìn chằm chằm vào mình ,cảm giác này đã làm cho da gà của anh ta nổi lên hết .
“ nhóc con , có phải mi tưởng rằng những lời chú mi vừa nói là những câu nhảm nhí phải không ?” Ngô Đạo Tử mỉn cười , lắc đầu nói : “ nãy giờ nói nhiều như vậy , chắc trong lòng mi đang có rất nhiều nghi vấn phải không nào . nhưng mà bố mày hôm nay trở về là vì mi đấy …….. à , đi theo ta nào .” nói xong , lão già khốn nạn đã đứng dậy , quay người đi thẳng vào phòng mình . Tiểu Lục ngơ ngác đi theo phía sau , vừa bước tới cửa phòng , bỗng nhiên ổng quay đầu lại , trên mặt hắn mang theo 1 nụ cười nhẹ nhàng , thản nhiên nói 1 câu : “ vào môn phái của ta , sống chết đừng than .”
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
324 chương
36 chương
156 chương
89 chương