Đô Thị Quỷ Vương
Chương 145 : Thoát ngục (1) (b)
Chưa vội!
Giang Nam chưa vội ra khỏi cái lồng này, bởi dòng điện nó quá cao đi. Cũng không phải vì vậy mà anh đứng trong này rồi lại bị tống vào trong ngục thêm lần nữa.
“ Hự... “
Khẽ gồng mình.
Giang Nam khẽ gồng cơ thể đầy cơ bắp, so với Thu Phong cái độ cơ bắp rắn chắc của Giang Nam chỉ có hơn chứ không kém. Với chiều cao 1 m 92 Giang Nam đứng với Thu Phong như thể không cân xứng vậy.
Càng gồng cơ bắp Giang Nam càng to hơn bao giờ hết, bộ quần áo tù màu cam cũng đứt gần hết cúc áo.
“ Xèo... xèo... xèo “
Mấy chiếc cúc áo đáng thương ấy bay ra va vào bức tường điện bị bốc hơi một cách nhẹ nhàng.
“ Rung~~~~ “
Sau khi gồng lên một hồi Giang Nam dần dần chuyển sang gồng một tay phải. Do gồng đến mức độ giới hạn của bản thân hay sao mà cánh tay của Giang Nam run lên liên tục.
Đúng lúc này gân trên cánh tay phải Giang Nam nổi lên hàng đống cái, trải dài khắp cả cánh tay.
“ Đung! “
“ Vụt! “
Một hành động nhanh như cắt diễn ra.
Vừa rồi khi gồng lên Giang Nam bất chợt đấm một quyền cực kì mạnh vào bức tường điện kia, không hiểu cái định luật vật lý quái quỷ gì đang diễn ra mà một con người có thể trực tiếp tách một dòng diện 20.00 vôn ra thành một lổ thủng to chà bá.
Khi lổ thủng vừa xuất hiện Giang Nam ngay lập tức nhảy ra, sau đó nửa khắc bức tường điện kia trở lại như vẻ ban đầu.
“ Phiền phức... “
Giọng nói lạnh lùng vang lên từ miệng Giang Nam.
Trong bóng đêm cặp mắt hí của anh như soi sáng hết mọi thứ, anh quay sang nhìn tên bảo vệ đang núp trong góc. Với góc nhìn của anh thì ngoài bức tường nơi tập trung ánh sáng ra thì không thể nào mà thấy được nơi tên bảo vệ đang đứng được, nhưng anh vẫn thấy là vẫn thấy.
‘ Ngoắc ngoắc ‘
Giang Nam ngoắc nhẹ ngón tay về phía mình, tên bảo vệ kia thấy thế liền lật đật chạy ra cúi đầu trước mặt Giang Nam.
“ Còn nước không? “
Bị hỏi tên bảo vệ gật đầu liên tục, không biết từ đâu ra tên bảo vệ lấy ba bốn chai nước từ sau lưng đưa lên bằng hai tay cho Giang Nam.
Nhận lấy hết Giang Nam tu một lượt sạch sành sanh không còn giọt nước nào.
Đối với người khác nốc nước khi đang khác sẽ hại nhưng đối với Giang Nam lại không hại mà ngược lại.
Giang Nam một cơ thể với mức độ dinh dưỡng thuộc hàng đầu thế giới, một con người bình thường như Giang Nam lại có một sức chưa calo kinh khủng 1.200.000 calo. Một cơ thể tối thượng phá vỡ mọi định luật của người bình thường.
Trong khi một người bình thường chỉ cần một lượng calo khoảng 2.000 - 4.000 để hoạt động trong một ngày tùy tạng người tùy người lao động nhiều hay người làm việc FLMWquOP bình thường.
Tuy với lượng calo khủng khiếp như vậy Giang Nam vẫn không chịu nổi nhiệt, suốt khoảng thời gian anh bị nhốt trong cái ngục này cứ một tháng anh mới được ăn một lần, nước cũng nửa tháng mới được uống một lần.
Tuy vậy lần này dường như họ nhận ra cơ thể anh quá khỏe mạnh, quá thừa calo lẫn sự trữ nước trong cơ thể nên hai tháng mới được ăn, một tháng mới được uống.
Nhiều thì nhiều, nếu không ăn uống gì như vậy mà lặp đi lặp lại liên tục Giang Nam cơ hồ cũng chịu không nổi.
Nói là kinh khủng so với một con người bình thường, cho dù là dị năng cũng vậy. Đó là đối với dị năng bình thường thôi...
Dị năng tốc độ, một dị năng siêu nhiên nhất thế giới. Một cơ thể của kẻ mang trong người hạt tốc độ một ngày phải tiêu hao ít nhất 60 tỷ calo để duy trì sức chạy.
Đương nhiên không một thực phẩm nào trên thế giới có thể cung cấp đủ lượng calo ấy, đó là tính trên sức người lẫn mức tính calo mà thôi. Thực tế sự tồn tại của dị năng đã là một nghịch lý nên chẳng thể dùng cái gì gọi là khoa học ra để chứng minh được do đó sức ăn của kẻ mang trong mình hạt tốc độ cũng chỉ gấp một trăm người bình thường tức gấp bốn lần sức ăn của Giang Nam.
“ Phì... “
Tu xong mấy chai nước Giang Nam chẳng thèm quan tâm nữa, không nói năng gì anh đi trực tiếp lên cầu thang tầng trên.
Lúc này tầng tối những phòng giam kế bên dù không có ánh đèn nhưng cũng đoán được có người được thả ra.
“ Thằng nào được thả vậy? “
“ Hình như phòng 16... “
“ Nó trốn ngục đấy... “
“ 16 mở cho tao ra với... “
“ 16...16... “
Vô số tiếng la hết của các tù nhân tội thiên cổ bị giam cầm cả mấy trăm năm có chết cũng không hết tội này liên tục la ó um xùm.
Truyện khác cùng thể loại
368 chương
11 chương
603 chương
5 chương
692 chương
12 chương
2738 chương
88 chương
36 chương