Đô Thị Quỷ Vương

Chương 102 : Tấm thẻ thông hành !

Trong tòa dinh thự của bố già Thu Phong - Khu F. Khu F là một khu đặc biệt chuyên dùng để chất chứa vũ khí của nhà Bạch Lang ( Bạch Lang tên của băng đảng Nhất Phương đứng đầu) cũng như của gia tộc nhà họ Nguyễn nổi tiếng nhất miền Nam. Trong khu F có chứa hàng tá các loại vũ khí đời mới cũng như nghiên cứu vũ khí các loại, thậm chí trong tay Nhất Phương còn cầm cả bản thảo boom hạt nhân thứ mà khiến Thu Phong phải lưu lạc sang tận thế giới song song mà cứ nghĩ là mình đang bị mất trí nhớ. Phòng tập mà Đình Thu yêu cầu cho Thu Phong là một phòng tập cực kì hiện đại với hàng tá công nghệ đời mới trên thế giới được lắp đặt tại khu F này. Bên ngoài khu F đúng là chỉ chứa vũ khí mà thôi, còn dưới tầng hầm lại là chuyện khác. tính tổng cộng tầng hầm khu F có tới 20 tầng, và riêng một tầng 13 là phòng tập của riêng một mình Thu Phong. Trước cửa cầu thang đi xuống tầng hầm Đình Thu và hơn hai mươi người khác đứng sau lưng Thu Phong, trên tay mỗi kẻ đó đều mang theo một xấp giấy tờ gì đó được kẹp trong miếng bìa màu xanh. Hai mươi kẻ này chính là hai mươi chuyên gia và kĩ sư tạo ra phòng tập này của Thu Phong, đúng một tuần từ lên kế hoạch vẽ bản thảo vừa láp ráp, vận chuyển đồ đạc cho Thu Phong đúng trong vòng một tuần dưới sự thống nhất của hai mươi chuyên gia phòng tập của Thu Phong cuối cùng đã xong. Lần này họ đi theo Thu Phong xuống tầng 13 nhằm hướng dẫn anh sử dụng những vật dụng luyện tập trong căn phòng đó. “ Đing đong... “ Cánh cửa thang máy hiện tới số 13 màu xanh lá thì dừng lại. khoang trong thang máy rộng đến độ hơn hai mươi người vẫn không chật chội khi đứng trong đó. Thang máy mở ra hiện trước mắt Thu Phong là một cánh cổng bằng kim loại đặc chế. Trước cánh cổng kim loại sáng bóng ấy có hiện lên một bức tường à không nói đúng hơn là một hình ảnh 3D với hàng đống chữ bay lơ lửng màu xanh chạy qua chạy lại như những cái code của những kẻ lập trình máy tính. Lúc này một trong hai mươi chuyên gia đi ra một lão già đầu tóc đã bạc gần hết có vẻ là người đứng đầu cầm một tấm thẻ đưa cho Thu Phong rồi nói: “ Đại thiếu gia đây là một trong hai tấm thẻ duy nhất có thể thông hành vào căn phòng này. Một cái đã đưa cho lão gia, cái còn lại thuộc về thiếu gia! “ Thu Phong quay người nhận lấy tấm thẻ màu đen có đường kẻ màu xanh dương sáng trưng chạy ngang qua tấm thẻ. Chính giữa tấm thẻ ấy có một nút hình tam giác màu vàng kim, thấy ngứa tay Thu Phong liền ấn nhẹ vào một cái thì bỗng nhiên tấm thẻ tách ra làm đôi một màn hình màu xanh hiện ra với dòng chữ: “ Mời thiếu gia sử dụng dấu vân tay! “ Thấy chữ ghi trên tấm thẻ Thu Phong lại quay sang nhìn kẻ đưa cho mình tấm thẻ này, thấy ông ta gật đầu nhẹ một cái Thu Phong liền dùng ngón tay ấn vào nơi được khoanh tròn trên cái màn hình nhỏ ấy. Màn hình đang màu xanh sau khi Thu Phong ấn tay vào thì tít một tiếng nó hiện lên màu vàng song không biết tại sao tấm thẻ lại có thể chống được lực hút của trái đất mà bay khỏi tay Thu Phong lơ lửng trên không trung. Một loạt tia la ze màu xanh lá cây hiện ra quét trên người Thu Phong từ trên xuống dưới hai ba lượt xong tấm thẻ bay về phía Thu Phong rồi rớt vào lòng bàn tay anh. Lúc này tấm thẻ không còn hiện ra màn hình nữa mà nó đóng lại, giống như một cái máy chiếu từ cái đường kẻ màu xanh dương hiện ra một cái màn hình mini với dòng chữ nhỏ: “ Đây là mật mã lần này của thiếu gia, xin mời nhập! “ Dưới dòng chữ ấy là một loạt mật mã gồm mười kí tự không liên quan đến nhau. Mặc dù biết đây là mật mã để vào căn phòng luyện tập này nhưng Thu Phong cảm thấy dường như nó quá rắc rối và bản thân đến giờ vẫn chưa hiểu gì hết thì tên chuyên gia lớn tuổi đưa tấm thẻ cho Thu Phong lên tiếng giải thích: “ Xin để tôi giải thích cho đại thiếu gia hiểu! Vừa rồi tấm thẻ này đã xác nhận đây chính là thiếu gia, tiếp đó nó quét qua người thiếu gia một lần để xác nhận cơ thể thiếu gia còn sống hay đã chết thì mới đưa mật mã ra được. Và một điều nữa nó có thể phân tích tình huống xung quanh thiếu gia có nguy hiểm hay không để đưa ra một cái bẫy cho những kẻ không biết. Tấm thẻ này của thiếu gia không những có thể vào căn phòng này mà tất cả hai mươi tầng của tầng hầm này thiếu gia đều có thể vào. Đây là điều lão gia dặn chúng tôi cũng chỉ có quyền nói tới đây mà thôi! “ Nói xong ông ta nhìn Thu Phong rồi mỉm cười. Có lẽ Thu Phong không biết hồi trước Quốc Phong là người của quân đội tuy là con trai cưng của mình nhưng dù là vậy Nhất Phương vẫn không đưa tấm thẻ này cho con mình để làm lộ một số chuyện không nên biết. Ở thế giới này bản thân Quốc Phong tất nhiên biết hết bí mật của ông bố mình nhưng cậu ta lại không hề quan tâm tới nó càng không hề quan tâm tới hai tấm thẻ đặc biệt duy nhất này. Thân là cha mẹ ai mà không hiểu tính con mình, từ khi Thu Phong để lộ ra thực lực và cách cư xử không mấy hứng thú với quân đội thì Nhất Phương đã đưa ra quyết định kéo con mình trở về con đường hắc đạo giống như mình. Dù hắc hay bạch cũng đều nguy hiểm đến tính mạng bản thân, lúc trước Nhất Phương cứ tưởng con trai mình vào quân đội sẽ an toàn hơn nhưng không ông đã lầm. Sau vụ việc lần trước thì ông đã có suy nghĩ không muốn con trai phục vụ cho quân đội nữa rồi. Một lát sau đợi Thu Phong tiêu hóa ít thông tin mình vừa nói xong thì tên chuyên gia lớn tuổi đi lên phía trước Thu Phong tức gần cánh cửa ông đặt một chân vào một vị trí nào đó gần cánh cửa thì một màn hình nho nhỏ hiện ra từ màn hình to kia. Một màn hình như máy tính bản hiện ra một khung mật khẩu và phía dưới là khung để ghi mật khẩu gồm bàn phím ảo. Thấy vậy Thu Phong cũng lười hỏi nhiều, ít nhất anh nhìn cũng biết là phải nhập mật khẩu vào. Thu Phong tiến tới nhập dãy mật khẩu hiện lên tấm thẻ. Sau khi nhập mật khẩu thì màn hình hiện lên chữ ‘ Unlcok ‘. “ Kịch... Xì... “ Một tiếng kịch nhẹ vang lên, cánh cửa bằng thép đặc chế dày cả nửa mét được mở ra. Thấy vậy Thu Phong liền cất bước đi vào, theo sau anh là hai mươi chuyên gia cùng với Đình Thu...