Đồ Thần Chi Lộ
Chương 113
"Yến muội muội…!
"Trương Dương nhất thời khẩn trương hẳn lên, cô gái này được cưng chiều quá độ, tính tình cổ quái, nếu như thật sự nổi giận thì hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng.
Trương Dương biết chắc chắn qua việc chỉ từ quà tặng sinh nhật mười tám tuổi của cô gái là cửa hàng bán đồ xa xỉ được đầu tư gần một trăm triệu, cho tới vốn liếng riêng tư của cô cũng lên tới hàng chục triệu, điều này đã chứng tỏ gia đình của cô gái không hề đơn giản, Trương Dương có thể khẳng định, sự giàu có của gia đình cô gái tuyệt đối không phải để gã béo có thể địch nổi.
Một gia đình có thể vì nữ hài tử bảo bối mà đầu tư trên một trăm triệu tệ cho nàng đập phá, mỗi năm thua lỗ hàng chục triệu tệ dường như không có chút cảm giác nào, nếu chỉ là một gia đình có chút tiền của tuyệt đối sẽ không làm như vậy, thậm chí có thể nói, tiền đối với gia đình này cũng chỉ là một con số mà thôi.
"Câm miệng!
" Cô gái lập tức cắt ngang lời Trương Dương, Trương Dương há hốc mồm không lên tiếng, hiển nhiên, cô gái đã tức giận rồi.
"Quên đi, tiểu ca, tôi chỉ là tùy tiện nói một chút thôi, hết giờ làm thì giúp tôi đi gặp vị Chủ tịch kia đề lạc khoản một lần!
" Gã béo thấy Trương Dương chịu uỷ khuất, thở dài một hơi nói.
"Mao Nhân Quốc tiên sinh, ông cho rằng, chuyện của chúng ta cứ như vậy là xong sao? Ông chạy tới trước cửa nhà người ta cướp nhân viên, sau đó chỉ nói một câu là thôi sao? Ông thật là giỏi a! Ừm, bây giờ tôi không rảnh, hi vọng ngày mai hãy cho tôi một câu trả lời, làm người bất luận là đúng hay sai, đều sẽ có hồi báo hoặc là phải trả giá!
"Cô gái lạnh lùng cười, từ trong chiếc ví nhỏ trên tay rút ra một tấm danh thiếp đưa cho gã béo rồi xoay người rời đi.
Trương Dương chỉ có thể để mặc cho cô gái phát tác cáu giận, sau khi nhìn thấy nàng quay người bỏ đi, lập tức thở phào nhẹ nhõm:
"Lão ca, huynh...
"Khi Trương Dương nhìn về phía gã béo, nhất thời kinh hãi. Chỉ thấy gã béo trợn tròn mắt nhìn tấm danh thiếp, cả người run rẩy, một tay ôm ngực, vẻ mặt trắng bệch tới đáng sợ, mồ hôi to bằng hạt đậu từ trên trán từng hột rớt xuống, bằng mắt có thể thấy tên mập này sắp ngã lăn ra đất rồi. nguồn TruyenFull. vnBệnh tim phát tác!
Gần như không kịp suy nghĩ, hai tay Trương Dương đỡ lấy gã béo. Cơ hồ là một loại bản năng, Trương Dương cảm giác trong người mình cuồn cuộn một cỗ khí lưu đang lưu động, chậm rãi tiến nhập vào người của gã béo.
"Nhanh, mau đuổi theo đưa nàng quay trở lại… nhanh lên…!
" Tên mập thở hổn hển, ngồi trên đất chỉ về phía cô gái đang rời đi cách đó xa xa, vẻ mặt lo lắng.
Lúc này, cô gái đã đi được hơn năm mươi mét rồi.
"Lão ca, trước hết ông cứ ở trong cửa hàng chờ tôi, tôi sẽ giải thích với cô ấy!
"Không đợi gã béo trả lời, Trương Dương như một cơn lốc đuổi theo cô gái.
"Làm gì vậy?
" Cô gái trừng mắt, ngẩng đầu nhìn Trương Dương đang đứng chặn trước mặt.
"Ông ấy là một người già cả rồi!
" Trương Dương nhìn chằm chằm cô gái một cách gay gắt.
"Người già thì có thể không giảng đạo lý sao? Người già thì ta phải sợ lão ấy sao? Nói đùa à?
" Cô gái nghiêng người muốn rời đi.
"Nghe ta nói…
" Trương Dương nắm lấy tay cô gái.
"Buông tay ra!
" Cô gái lạnh lùng nói.
"Không buông!
" Tính bướng bỉnh của Trương Dương cũng trỗi dậy rồi.
"Lá gan của ngươi ngược lại cũng rất lớn a?
" Cô gái cười lạnh lẽo, lộ ra một cỗ sát khí khiến người ta lo lắng.
"Cô lúc này không có súng. Tôi tại sao phải sợ cô…?
"Trương Dương vừa nói, một tay ôm lấy thân thể mềm mại của cô gái rồi hướng về phía chiếc ghế nghỉ chân trên hè phố bước tới.
"Ngươi buông tay ra, ngươi có buông hay không? Nếu không buông, ta sẽ la lên đó…!
""Cô la đi, chỉ cần cô dám la, tôi sẽ hôn cô ngay trước mặt những người trên phố này, người khác sẽ chỉ nghĩ rằng chúng ta là một đôi tình nhân đang giận dỗi cãi nhau mà thôi!
""Ngươi...!
" Vẻ mặt cô gái tái mét, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào, miễn cưỡng để Trương Dương nửa ôm nửa kéo đặt lên trên ghế.
"Yến… Xin lỗi, tôi vẫn chưa biết cô họ gì…?
""Cha ta họ Vương, ngươi nói xem vậy ta họ gì?
" Cô gái tức giận nói.
"Ừ, Vương tiểu thư, tôi không biết gia đình cô ra sao, tôi không biết cô có một người cha thế nào, mà tôi cũng không muốn biết, điều này đối với tôi không quan hệ, tôi chỉ biết, vừa rồi cô đã dọa lão nhân kia. Nếu như lúc đó tôi không ở đấy, ông ta đã vì bệnh tim phát tác mà chết rồi!
""Không thể nào…?
" Vẻ mặt cô gái không khỏi nghi ngờ quay đầu liếc nhìn về phía "Quý tộc thành".
"Tôi không cần phải nói dối!
" Trương Dương vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm nữ hài tử nói tiếp: "Vương tiểu thư, cô sinh ra vốn đã là lá ngọc cành vàng, không biết sự vất vả của việc lập nghiệp, cô cũng thấy đó, mỗi ngày cô thua lỗ vài vạn chỉ coi như trò chơi, nhưng loại người như chúng tôi, lại vì ba bữa ăn mà bôn ba khổ sở đau đầu nhức óc. Lúc tôi chưa làm việc ở nơi này, mỗi ngày đều phải ngủ trong công viên, mỗi bữa chỉ được ăn mấy cái bánh bao…
""Ồ…!
" Thân thể vốn cứng ngắc của nàng chợt mềm đi một chút, vẻ mặt đồng tình nhìn Trương Dương, hiển nhiên, loại người như nàng thích mềm mỏng chứ không thích cứng rắn.
"Gã béo đó cô cũng thấy rồi, ông ấy cũng là tự mình lập nghiệp, ông ấy ngồi trên gia sản bạc tỉ nhưng lại ăn mặc rất đơn giản, lúc xuống xe còn phải kiểm tra, tôi có thể khẳng định, cơ nghiệp ông ấy xây dựng lên vô cùng vất vả, mà vừa rồi, ông ấy sau khi nhìn thấy danh thiếp của cô đưa cho lập tức bệnh tim phát tác...! Tôi nghĩ, bản thân cô khẳng định đã uy hiếp tới sự nghiệp phát triển của ông ấy! Kỳ thật, loại người như ông ấy cũng rất đáng thương, đẻ ra rồi phải nuôi mấy gã bại hoại phá gia chi tử, đã mấy chục tuổi rồi mà cũng không được chút thảnh thơi, ài…!
" Trương Dương tình cảm bộc phát, không ngừng thở dài, vẻ mặt lo lắng ngày hôm qua của gã béo vẫn đang rõ ràng trong mắt.
"Vậy ngươi vẫn đi sao?
" Nữ hài tử tựa hồ bị ngữ khí thương cảm chân thành của Trương Dương đả động, hạ thấp giọng hỏi.
"Tôi quan trọng như vậy sao?
" Trương Dương hỏi ngược lại.
"Điều này…
" Cô gái chần chừ một lúc mới nói: "Mẹ cho ta cửa hàng này, ta rất muốn tự mình làm lên, ta muốn tự lực cánh sinh… thế nhưng, cửa hàng vẫn luôn luôn thua lỗ nghiêm trọng, cho nên, ta hi vọng anh… anh…
" Nói tới câu cuối, nữ hài tử vẻ mặt xấu hổ.
"Vương tiểu thư, xin lỗi, không phải vì gã béo đâu, thật ra, tôi có chuyện cực kì quan trọng, tôi chỉ có thể nán lại đây khoảng vài ngày nữa thôi, nói cách khác, sau khi tôi trả hết số tiền tôi nợ cô thì sẽ đi!
" Trương Dương thở dài một hơi, hắn đột nhiên có chút không muốn lừa gạt cô gái này, nàng mặc dù hơi nóng nảy, nhưng tâm địa kỳ thật rất thiện lương, mới nói vài câu dễ nghe là đã mềm lòng rồi.
"Cái gì? Ngươi phải đi?
" Nữ hài tử đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc.
"Đúng vậy, tôi bắt buộc phải đi, tôi có chuyện cực kì quan trọng phải làm! Phi thường quan trọng!
""Vậy vậy… vậy... vậy ta phải làm sao bây giờ?
" Cô gái vẻ mặt lo lắng nói: "Ngươi có chuyện quan trọng gì, nếu được ta sẽ giúp anh giải quyết?
""Không cần, a a, tôi là đàn ông, chuyện của nam nhân sẽ không để cho nữ nhân nhúng tay vào, tôi sẽ tự mình giải quyết!
" Trương Dương hào khí ngút trời nói.
Nữ hài tử đột nhiên chứng kiến hào khí ngút trời đó của Trương Dương, nhất thời tỏ lộ vẻ mặt mê say.
"Trương Dương, ngươi đôi lúc thật sự rất giống một người mà mẹ ta từng nói!
" Cô gái ngơ ngác nhìn khuôn mặt của Trương Dương.
"Ai vậy?
""Cha ta, mẹ ta thường kể cho ta, nói rằng cha ta chính là một người khí phách ngút trời, hơn nữa là một người theo chủ nghĩa nam quyền, thật sự rất giống, thư pháp của ngươi cũng rất giống…!
" Cô gái vẻ mặt mông lung, phảng phất đang tìm kiếm chỗ giống nhau giữa Trương Dương và cha nàng.
"Rất lâu rồi cô không được gặp cha cô sao?
""Không phải rất lâu, mà là từ trước tới giờ chưa từng được gặp, một tháng trước khi ta sinh ra cha có chuyện rất quan trọng phải rời đi, hình tượng của cha trong lòng ta toàn bộ đều là do mẹ miêu tả!
" Cô gái cười khổ nói: "Ngươi biết vừa rồi vì sao ta lại cảm động không? Chính bởi vì, mẹ ta nói, lúc cha ta ra đi cũng nói như vậy, ta là nam nhân, chuyện của nam nhân sẽ không để cho nữ nhân nhúng tay vào.
""Vậy… thật sự xin lỗi, tôi không có cách nào giúp cô được!
""Không cần xin lỗi, lúc ngươi chưa tới cửa hàng của ta chẳng phải vẫn mở sao, a a, sau khi ngươi đến, khiến cho ta có tự tin hơn nhiều. Ít nhất, việc ta mở cửa hàng là đúng, chỉ là vấn đề quản lý thôi, việc này ta có đủ tự tin.
""Ừ, cố gắng lên, Quý tộc thành có tiềm lực rất lớn có thể khai thác, cô phải làm cho toàn bộ những người giàu có của tỉnh thành biết, tới Quý tộc thành tiêu xài là một loại tượng trưng cho thân phận, vậy thì cô thành công rồi! Mấy ngày này tôi sẽ cố gắng bồi dưỡng cho nhân viên của Quý tộc thành thêm một lần nữa. Rất dễ thôi mà!
""Vậy phải khiến ngươi lao tâm rồi!
" Vẻ mặt cô gái nhất thời lộ vẻ phấn khởi vui mừng nói.
"Hẳn là như vậy rồi, hắc hắc, đúng rồi, cha của cô đâu?
""Đừng nói về ông ấy, rất phức tạp, thế nhưng ta biết rõ, cha ta vẫn còn sống! Ta có dự cảm, ông ấy sắp trở về rồi, trên thế giới này, có hàng trăm vạn người đang chờ cha ta trở về!
" Nữ hài tử vẻ mặt kiêu ngạo nói.
"Vậy trước hết xin chúc mừng cô!
""Cảm ơn!
""Đúng rồi, tôi hỏi một chút nhé?
""Sao?
""Cha cô có đẹp trai như tôi không?
""Hừ… Trương Dương đáng chết, nếu như ngươi bằng một phần mười của cha ta, ta sẽ yêu ngươi ngay, đáng tiếc, ngươi ngay cả một phần trăm cũng không bằng, còn nữa, ta không thích vẻ mặt mê gái dâm dật của ngươi, rất đáng ghét…!
" Nữ hài tử đứng lên khẽ đẩy Trương Dương một cái, khe khẽ cười, tạo lên một trận hương thơm rồi rời đi.
"Gã béo kia đâu?
" Trương Dương mạnh mẽ hít một chút hương thơm lưu lại ở không trung rồi hướng tới bóng lưng yêu kiều thướt tha kia hô to.
"Không việc gì, nói ta sẽ giúp hắn nói vài câu tốt đẹp, xem có thể giúp giải quyết chuyện kia hay không?
" Cô gái quay đầu lại cười, khiến cho trong đầu Trương Dương một trận mê man, hắn đột nhiên hiểu được loại ý cảnh nhất tiếu khuynh thành.
Nếu như không có mái đầu loang lổ màu sắc, nếu như có thể ôn nhu thêm một chút nữa, nếu như không xài súng, vậy thì đúng là cực phẩm rồi! Nhìn theo bóng tấm lưng ong thon dài muôn vẻ kia, Trương Dương chép chép miệng, vẻ mặt đáng tiếc.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
15 chương
15 chương
248 chương
250 chương
43 chương
125 chương