Đổ Thạch Sư

Chương 49 : Đổ thạch chiến (1)

Tảng đá này rộng hai thước, dày nửa thước, có hình bầu dục bất quy tắc, khoảng chừng 70, 80 kg, lớp vỏ nâu xám, sờ lên lớp vỏ thấy nhẵn nhụi. Một mặt ngửa lên có hai dải mãng đái màu xanh lục rộng bằng bàn tay, ở giữa rời rạc vài đốm nhỏ hoa văn màu xám trắng, xung quanh mãng đái có đoàn trứng muối tính chất dồn chặt, màu sắc trầm đậm, một mảng dầy đặc. Cả khối mao liêu biểu hiện cực kỳ xuất sắc. Bạch Tử Thạch tỉ mỉ đem vỏ ngoài nhìn một lần, trừ một mặt giáp với mặt đất không có cách nào thấy được, thì những chỗ khác không có nứt cũng không có rêu. Bạch Tử Thạch gần như không cần chạm vào cũng biết khả năng khối này ra lục đạt tới 90%, chính là không biết phỉ thúy bên trong là cái dạng gì. Cậu vương tay tới, tiểu mao cầu quen thuộc trong nháy mắt vây quanh cảm quan của cậu, những mao cầu này từng viên từng viên, dầy đặc đem cậu vây quanh, va đụng vào. Bạch Tử Thạch căn cứ vào kinh nghiệm trước đây của mình mà phán đoán, đây cũng là một khối liêu tử xen lẫn Thủy Chủng và Băng Chủng ở trong. Trong mao liêu lớn thế này, tính chất phỉ thúy chắc chắn sẽ không đồng đều thống nhất, bên trong chắc là vừa có Băng Chủng, vừa có Thủy Chủng. Chẳng qua là không biết có thể ra bao nhiêu liêu tử, nhưng bất kể như thế nào, phỉ thúy Băng Chủng đã là thượng phẩm hiếm thấy rồi, đủ để liệt nó làm khối thứ nhất trong năm khối mao liêu. Nói thật thì, có thể dễ dàng như vậy tìm được một khối mao liêu phẩm chất thượng giai, chính cậu cũng rất kinh ngạc. Quả nhiên không hổ là học viện Oliver, phẩm chất mao liêu dùng để kiểm tra trong trường học thật sự là không tệ. Mao liêu lớn thế này cậu cũng mang không nổi, Bạch Tử Thạch liền dùng bút đánh dấu ký hiệu lên trên một cái dấu, biểu thị khối mao liêu này cậu đã nhìn trúng. Lão sư luôn đi theo cậu từ lúc đầu, tùy ý gọi nhân viên công tác lái tới một chiếc xe vận chuyển, đem khối mao liêu này chuyển lên xe mao liêu. “Xem ra vận khí của ngươi không tệ.” Khi Sylvester ngẩng đầu đúng lúc nhìn thấy cậu đánh dấu lên tảng đá, nên đi tới bên cạnh, sau khi quan sát tảng đá kia xong, hắn hướng về phía Bạch Tử Thạch gật đầu. “Tạm được đi.” Bạch Tử Thạch trả lời một câu, bổ sung, “Vận khí của ta vẫn luôn không tệ.” Tầm mắt Sylvester trong lúc vô tình đã rơi lên trên cánh tay Bạch Tử Thạch đeo ‘đá may mắn’. Ánh mắt chợt lóe, hắn khẽ di một tiếng, nhìn kỹ một lát, thì thào nói: “Trách không được. . .” Sau đó, hắn liếc nhìn Bạch Tử Thạch, không nói gì nữa, đi thẳng đến chỗ cách xa Bạch Tử Thạch một chút, ngồi xổm xuống cẩn thận tìm kiếm. Bạch Tử Thạch trong lòng biết hắn đã nhìn ra ‘đá may mắn’ trên cổ tay mình là hàng thật. Đây cũng là tính toán của cậu, cậu bây giờ mặc dù cần danh tiếng, nhưng cũng không thể khiến người khác cảm thấy quá mức kinh ngạc. Đùn đẩy nói rằng thiên phú tốt, cũng có thể là một cách nói. Nhưng thiên phú của đổ thạch, đại khái cũng là các loại mắt nhanh cảm giác nhạy, đầu óc thông minh, lực hấp thu mạnh, hiểu một suy ra ba, tối đa cũng chỉ là có một loại trực giác huyền diệu khó giải thích, cũng có thể coi là thiên phú. Không thể so với săn giết, thiên phú đối với thành tựu của thú nhân mà nói là điều vô cùng trọng yếu. Cậu tại đổ thạch kinh nghiệm ở ngành này thực sự còn quá hạn hẹp, thiên phú có tốt hơn nữa, cũng quá nghịch thiên đúng không? Vì vậy, trước lúc thanh danh của cậu từng chút được nâng lên, đá may mắn kỳ thực chính là cái cớ vô cùng tốt. Cũng không biết có phải là đá may mắn thật sự nổi lên tác dụng hay không, mà trong một giờ tiếp theo, Bạch Tử Thạch lại lục tục tìm được hai khối mao liêu biểu hiện vô cùng tốt. Một khối trong đó căn cứ vào kinh nghiệm của cậu mà đoán là một khối Thủy Nhu Chủng, chủng loại mặc dù chỉ miễn cưỡng tính là thượng phẩm, nhưng phỉ thúy bên trong sức sống phi thường mạnh, căn cứ vào tổng kết của cậu trong những ngày qua, khối phỉ thúy này màu sắc chắc sẽ tương đối đậm. Màu sắc phỉ thúy đậm năng lượng ẩn chứa sẽ nhiều hơn một ít, sức sống cũng mãnh liệt hơn. Mà những mao cầu chính là năng lượng ẩn chứa của phỉ thúy, chúng tương tự như quan hệ giữa tế bào và cơ thể, tồn tại bên trong phỉ thúy tạo thành năng lượng của phỉ thúy. Trong khối này, thể tích mao cầu lớn hơn thể tích mao cầu của khối Băng Chủng đầu tiên, bởi vì đoàn năng lượng càng lớn càng khó hấp thu, thế nên, khối Thủy Nhu Chủng này độ hấp thu sẽ kém hơn so với khối Băng Chủng kia. Thời gian không sai biệt lắm đã trôi qua gần một nửa, trong xe đẩy của Bạch Tử Thạch đã thả hai khối mao liêu. Mà Sylvester tìm thấy khối mao liêu thứ hai của hắn. Bạch Tử Thạch liếc nhìn về phía hắn một cái, rồi ngay sau đó lại tiếp tục tìm kiếm trong đống mao liêu. Muốn đem tất cả mao liêu ở chỗ này kiểm tra hết, việc này thật sự là quá lãng phí thời gian. Bạch Tử Thạch bây giờ nhìn mao liêu trước hết là nhìn biểu hiện, biểu hiện tốt, liền tiếp tục thêm một bước dò xét. Mặc dù biết biểu hiện không có nghĩa là tất cả, nhưng bây giờ thời gian không đủ, cũng chỉ có thể như vậy. Nhưng dù như thế, cũng tương đối không dễ dàng. Dù sao bên trong đổ thạch cái gì cũng có thể phát sinh, cho dù mao liêu biểu hiện phi thường tốt thì bên trong cũng có thể không có cái gì, hoặc là nhìn từ bề ngoài biểu hiện phi thường tốt, nhưng kỳ thật bên trong có huyền cơ. Bạch Tử Thạch bây giờ đang gặp phải một khối mao liêu cực kỳ giảo hoạt. Đây là một khối mao liêu vỏ hoàng sa có chất vỏ nhẵn nhụi, sờ thử một cái còn có cát mịn rơi xuống. Kích cỡ cũng không lớn, chừng 20, 30kg, nhưng gần như một nửa mao liêu đều là màu xanh lục đậm, trứng muối rõ ràng dồn chặt, nhìn liền thấy rất khả quan. Bạch Tử Thạch vui vẻ, nhanh chóng ngồi xổm xuống, đem tay đặt lên, song khiến cho cậu giật mình là, mao cầu bên trong không ít, nhưng chúng đều tử khí trầm trầm, không có sức sống gì. Phỉ thúy bên trong đã bị phá hư hết! Dựa theo kinh nghiệm trước đây mà nhìn, chắc là có nứt, hơn nữa còn là rạn nứt nghiêm trọng. Mao liêu biểu hiện tốt như vậy, tại sao lại thế chứ? Thực là khiến người ta không ngờ. Bạch Tử Thạch thấp giọng lẩm bẩm một câu kỳ quái, sau đó tỉ mỉ tìm kiếm trên khối đá, nứt như vậy, hẳn sẽ có biểu hiện ở trên vỏ ngoài. Năm phút sau, cậu kinh ngạc nhướn mày, nhìn một đường vân mảnh cực kỳ nhỏ bên dưới đoàn trứng muối sẫm màu, thầm thở dài nói: cư nhiên ở phía dưới trứng muối, trứng muối này màu sắc đậm, vết nứt mảnh thế này, không tìm kỹ, thật sự khó mà nhìn ra. Buông khối mao liêu này ra, cậu tiếp tục đi về phía trước. Sigma ở trên đài chủ tịch nhìn Bạch Tử Thạch trong máy hiện ảnh không chút do dự bỏ qua khối liêu tử kia, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc cùng tán thưởng, ông khẽ mỉm cười, quay sang Vincent ở bên cạnh nói: “Xem ra, ta vẫn còn coi thường tiểu bảo bối này của ngươi. Khối liêu tử kia, thực ra còn đánh lừa cả Úc. Đúng rồi, ngươi còn chưa biết đi, Úc năm nay đã chính thức trở thành đổ thạch sư.” “Vận khí của Bạch vẫn luôn rất tốt.” Ánh mắt Vincent nhu hòa nhìn tiểu á thú nhân trong màn hình, nét mặt kia làm cho Sigma vừa ngoài ý muốn vừa vui mừng. Vicen cuối cùng cũng có một chút dáng vẻ bình thường của thú nhân, cho tới bây giờ chỉ đối với kỹ xảo săn giết có hứng thú, làm cho những người chúng ta phải lo lắng ưu phiền. Sờ sờ cằm, Sigma hăng hái bừng bừng nói: “Ngươi nói xem, ta đem bảo bối của ngươi thu làm đồ đệ thì thế nào?” Vincent cuối cùng cũng chịu đem tầm mắt chuyển lên người Sigma: “Cám ơn tổ ma ma, Bạch nhất định sẽ rất cao hứng.” =A=… Kỳ thật ta chỉ suy nghĩ mà thôi, không phải thật sự muốn thu a, Vicen. Sigma yên lặng quay đầu —- còn nữa, ai tới nói cho ta, đây rốt cục có phải Vincent hay không?!!! Người kiêu ngạo như Vincent, thế mà nó cư nhiên lại chơi xấu, chơi xấu a!!! Có quỷ mới tin nó nghe không hiểu là mình căn bản đang tìm đề tài trêu chọc nó. Thu hồi khiếp sợ của mình, Sigma chậc lưỡi than: “Không nghĩ tới a, tổ ma ma ta thật sự không nghĩ tới a, tiểu Vicen của ta cư nhiên sẽ vì một tiểu á thú nhân làm chuyện như vậy.” Nói vậy, coi như là vì tiểu Vicen, nhận cậu bé cũng không hẳn là không thể. Huống chi vận khí của cậu bé có vẻ như cũng không tệ. Đối với trêu chọc của Sigma, Vincent quyết định mắt điếc tai ngơ, tiếp tục nhìn hành động của Bạch Tử Thạch, về phần Sylvester trên một máy hiện ảnh khác, hắn ngay cả một cái liếc mắt cũng không liếc. Bạch Tử Thạch bên này gặp phải một chút phiền toái, từ sau khi tìm được khối thứ ba, liền khó tìm được khối nào hợp ý nữa. Mặc dù mao liêu có biểu hiện đủ tốt để lọt vào mắt cũng lác đác thấy được vài khối, nhưng bên trong hoặc là không có phỉ thúy, hoặc là có phỉ thúy nhưng không đạt được yêu cầu của Bạch Tử Thạch. Thực lực của Sylvester, Bạch Tử Thạch cũng không rõ ràng lắm, nghĩ tới nghĩ lui, cậu cảm thấy trong mao liêu chọn ra thấp nhất cũng phải là Thủy Nhu Chủng. Cuối cùng khi còn dư lại nửa giờ, tìm được thêm một khối vỏ bạch sa. Khối vỏ bạch sa này biểu hiện cũng không tốt bằng các khối tìm được trước, nhưng lúc Bạch Tử Thạch đem tay đặt lên, lại cảm thấy chi chít những mao cầu nhỏ bé nghịch ngợm va chạm vào cậu, những mao cầu này đem lại cho cậu cảm giác rất nhỏ, thậm chí so với lần Thủy Tinh Chủng còn nhỏ hơn, và sức sống cũng không bằng, tựa hồ có chút điềm đạm nho nhã. Cảm giác này làm Bạch Tử Thạch lập tức nghĩ tới khối lam phỉ kia, khối lam phỉ kia mao cầu bên trong cũng nhỏ nhắn, gần giống với cảm giác của Thủy Tinh, nhưng trên thực tế chỉ là một khối Thủy Chủng thượng phẩm. Dựa theo độ hấp thu mà nói, trong phẩm chất ngang nhau, màu xanh lục và màu trắng hấp thu khó nhất. Màu đen là tốt nhất, tiếp theo là những màu phấn hồng, lam, vàng. Mà khối này, sức sống của mao cầu bên trong so ra kém khối Lam Phỉ lần trước, nhưng độ hấp thu tốt hơn so với Lam Phỉ Thúy. Chẳng lẽ bên trong là một khối phỉ thúy màu sắc khác? Có lẽ, hơn nữa khối phỉ thúy này tính chất chắc là trên Thủy Chủng, màu sắc thì nhẹ nhàng. Bạch Tử Thạch dùng bút đánh dấu ký hiệu lên trên mao liêu, thở dài một hơi, nếu như là người có kinh nghiệm trong giới đổ thạch ở chỗ này, nói không chừng có thể đoán ra kích cỡ và màu sắc cụ thể của phỉ thúy bên trong, mình vẫn còn cần phải học thêm nhiều. Bốn khối. Bốn khối mao liêu phẩm chất thấp nhất là Thủy Nhu Chủng, Bạch Tử Thạch quyết định không chọn thêm khối thứ năm nữa, theo cậu, bốn khối mao liêu đã quá nhiều, nếu như không phải trường học vì bảo đảm tỷ số lên lớp nhất định, và phẩm chất mao liêu cũng không tệ, thì cậu nhiều nhất chỉ lấy ra hai khối thôi. Lần này vì bảo hiểm, lấy ra bốn khối, gây chú ý cũng mặc kệ. Dù sao, đây là bước đi đầu tiên của cậu. Khối mao liêu thứ năm, trong mấy khối mao liêu biểu hiện không tệ mà Bạch Tử Thạch xem lúc trước, nhưng trên thực tế bên trong không có gì, chọn ra một khối biểu hiện có vẻ tốt nhất bỏ vào. Khi thời gian trôi qua 2h 50ph, Bạch Tử Thạch đã chọn xong toàn bộ năm khối mao liêu. Cơ hồ là cùng thời khắc đó, Sylvester cũng tỏ ra mình đã chọn xong. Lúc này thời gian cũng không còn nhiều lắm, lão sư luôn đi theo hai người chia ra đưa bọn họ ngồi lên xe chuyên vận chuyển mao liêu, lái thẳng đến sân thi đấu số 1.