Đồ Khốn, Tôi Không Phải Là Vợ Anh
Chương 26
Xin lỗi cả nhà nhé, dạo này mình đi công tác suốt nên cũng không có nhiều thời gian, khi nào rảnh là lại ngồi edit truyện cho mọi người đấy, mong mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ nhé)
—-
Suốt dọc đường đi hắn thỉnh thoảng lại quay qua nhìn nó, hắn thực sự rất muốn biết bên trong con người nó có chứa những gì. Hắn đã không hề biết gì về vợ mình và hắn muốn biết tất cả những gì về cô.
- Tới nơi rồi anh cho xe dừng lại đi. – Nó lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của hắn và không khí im lặng trong xe.
Hắn cho xe dừng lại và nhìn ngó xung quanh chẳng thấy gì ngoài một ngôi nhà hoang cũ nát nhìn như có thể sập bất cứ lúc nào.
- Vào thôi, anh còn định đứng đó tới bao giờ. – Nó đi lên phía trước mà vẫn thấy hắn đứng tại chỗ – Yên tâm nhìn thế thôi nhưng không thể sập được đâu.
- Khụ … Anh có nói gì đâu. – Hắn ho khan để tránh đi việc bị nó nhìn thấu suy nghĩ của mình.
- Đi thôi. – Nói rồi nó quay đi không đợi hắn
- Này đợi anh với chứ, em đi từ từ thôi, em đang mang thai đây. – Hắn thấy lo lắng thay cho nó khi nó cứ đi nhanh về phía trước như thế mà đường đi thì chẳng bằng phẳng chút nào.
- Chào cô chủ! Chào cậu chủ!
Vào bên trong một đám vệ sỹ cúi đầu chào nó và hắn, lúc này hắn thực sự bị bất ngờ với những gì được nhìn thấy, khác hẳn bên ngoài, bên trong được trang trí không khác gì một ngôi nhà ở với đầy đủ tiện nghi sinh hoạt, có nhà bếp, bộ bàn ghế salon đắt tiền đặt ở giữa phòng, có lò sưởi, có khu vực bar.
- Ngạc nhiên đến mức như vậy sao, đừng nói là anh không có căn cứ nào như thế này nhé? – Nó nhỏ giọng nói với hắn khi nhìn thấy hắn mắt mở to ngạc nhiên thì không kìm được muốn trêu hắn.
- Anh …anh làm gì có căn cứ nào chứ. – Hắn thấy được vẻ trế giếu trong mắt nó thì cảm thấy vô cùng tức giận
- Không có thì thôi. – Nó thờ ơ nói rồi tiếp tục bước đi.
- Chào mọi người, vất vả cho mọi người quá!
- Không có gì ạ. Trách nhiệm đó là của chúng tôi mà.
- Bọn chúng đâu rồi, tôi muốn nói chuyện với bọn chúng một chút.
- Chúng tôi đang nhốt chúng trong phòng, mới cô cậu theo tôi
- Anh dẫn bọn chúng tới phòng đi, tôi sẽ trực tiếp hỏi bọn chúng
- Vâng thưa cô chủ.
Trong khi đó, tại một căn phòng sang trọng tại khách sạn, trên giường đang có hai người quấn lấy nhau và không một mảnh vải tre than.
-….em muốn ….- Cô gái cười tươi nói rồi nâng cánh tay lên quàng cổ người đàn ông và hôn lên môi hắn ta.
- Tiểu yêu tinh, em muốn anh đến thế cơ à! – Người đàn ông nói
- Người ta nhớ anh mà! – Cô gái nũng nịu
Tiếp sau đó là những tiếng thở dốc của hai người và tiếng rên rỉ của cô gái.
Khi kích tình đi qua, người đàn ông nằm úp sấp trên người cô gái,
- Anh xem, lần này em lấy được tài liệu quan trọng, anh định thưởng cho em như thế nào đây. – Cô gái nũng nịu nói
- Anh nhớ đấy nhé.
- Cưng của anh muốn gì anh đều cho hết.
- Bao giờ em mới có thể rời khỏi chỗ đó, em chẳng muốn ở đấy chút nào cả, em muốn ở cùng anh cơ.
- Để xong vụ này đã, em cố gắng lấy cho anh them một vài dự án nữa thôi.
- Nhưng mà …
- Không nhưng nhị gì nữa, cưng cố gắng làm cho anh, gái có công thì chồng chẳng phụ. – Hắn không để cho cô nói thêm gì nữa mà trực tiếp ngắt lời cô và rót vào tai cô những lời đường mật sau đó lại là những tiếng thở dồn dập và tiếng rên rì vang lên.
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
387 chương
68 chương
72 chương