Đồ khốn, em muốn ôm đùi anh
Chương 21
Khương Tiểu Lạc về phòng tiếp tục lên weibo, chợt thấy một cái bình luận mới.
Đông Phong: Người đã có bạn trai mà còn lên võng phối liếc mắt đưa tình, bạn trai cậu thật đáng thương.
Nếu không phải Đông Phong đột nhiên xuất hiện bình luận bên dưới weibo của cậu, Khương Tiểu Lạc đã gần như quên mất cô. Cậu xóa luôn cái bình luận đầy mỉa mai này.
Ngay sau đó lại có thêm một cái bình luận khác.
Đông Phong: Ái chà, chột dạ rồi sao, dám xóa bình luận của tôi?
Khương Tiểu Lạc không muốn đáp lại Đông Phong, vậy mà cô ta còn dây dưa với cậu. Hơi than thở nhìn ID của cô ta, cậu cho cô ta vào sổ đen.
Nếu như hai người có thể bình tĩnh nói chuyện tử tế, dù sao cậu không biết tình hình nên mới nhận kịch “Cuộc sống hạnh phúc của đôi trẻ”, nhưng cho dù sau khi biết quan hệ giữa Đông Phong và chuẩn bị của kịch kia không tốt, việc cậu đã đồng ý thì không thể đổi ý được. Biểu hiện của Đông Phong quá mức cực đoan, khiến Khương Tiểu Lạc không kịp giải thích rõ ràng, không thể để cho cô hiểu. Mọi chuyện trở thành như hôm nay đã không còn cơ hội cứu vãn nữa rồi.
Nếu như… chỉ là một loại giả thiết. Hoàn cảnh bây giờ là hai người đối đầu như nước với lửa.
Nếu Đông Phong biết người mình đang “liếc mắt đưa tình” chính là bạn trai mình, liệu có tức tới hộc máu hay không?
Đang nghĩ ngợi, avatar của Song Mộc Lâm đột nhiên nhảy nhót liên tục. Mấy ngày hôm trước Song Mộc Lâm mới đổi avatar thành một con mèo màu xám đeo cái kính to đùng đang trợn mắt, có cảm giác như lưu manh giả danh trí thức. Ừm, hình như Song Mộc Lâm tốt nghiệp đại học sư phạm, chắc là làm nghề giáo thật?
Cậu nghĩ, hình con mèo ngu ngốc đáng yêu này quả thật rất hợp với anh ta.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Đây là cậu sao? [Ảnh]
Hình ảnh còn đang load, Khương Tiểu Lạc buồn bực tự hỏi làm sao Song Mộc Lâm lại có được ảnh của mình chứ. Cho tới khi hình ảnh tải xong, cậu mới thực sự văng tục một tiếng.
Đột nhiên nghe thấy tiếng động từ ngoài cửa truyền tới, Khương Tiểu Lạc lập tức tắt khung caht. Thấy Song Mộc Lâm gửi tin nhắn liên tục vì mình mãi không trả lời, cậu không còn cách nào khác, đành phải out QQ trước.
Vậy nên cho tới lúc Sở Thiếu Tự vào, Khương Tiểu Lạc vẫn cực kì bình tĩnh gõ máy tính, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, quay đầu lại nói với anh: “Anh tắm trước đi.”
Sở Thiếu Tự nhìn cậu, không hề nghi ngờ gì, cầm áo ngủ bước vào nhà tắm.
Lúc này Khương Tiểu Lạc với vội vã đăng nhập lại QQ.
Song Mộc Lâm gửi Buzz(1) cho cậu, vì thế nên khung chat với anh ta nhảy ra đầu tiên.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Có đúng là cậu không?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Thật là cậu sao?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Sao lại out rồi?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Tốt xấu gì cũng phải trả lời tôi đúng hay không chứ?
…
Kỳ Meo: Tôi bị đứt mạng thôi mà, anh làm gì mà vội vã như vậy chứ?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chậc chậc chậ, rốt cuộc có phải là cậu không, khai mau! *cười gian*
Kỳ Meo: Anh nói cho tôi biết trước ảnh này lấy từ đâu ra?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Thấy trên chỗ tám chuyện, có người đăng ảnh các CV, trong đó có cậu.
Kỳ Meo: Đúng là tôi, không sai _(: 3″ ∠)_
Tạo hình của ảnh này khiến cậu không nỡ nhìn thẳng, trước đây bị mấy người Đông Phong giật dây gửi ảnh tự sướng, Khương Tiểu Lạc dùng điện thoại của mình để chụp, bộ dạng ngậm một túi đồ ăn vặt trong miệng, trông cực kì ngu.
Kỳ Meo: Ảnh này trước đây tôi từng gửi cho Đông Phong.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Nếu nói cậu có điểm gì tốt, đó chính là thiếu sự đề phòng và quá ngây thơ.
Trong giới võng phối, quan trọng nhất là phải giữ kín thông tin cá nhân, ảnh chụp đã bị tiết lộ ra ngoài, nhỡ đâu gặp phải người trong giới ngoài đời, chẳng phải lộ hết bí mật đời tư sao?
Kỳ Meo: Không sao, dù sao tôi cũng chỉ toàn ở nhà, không ra khỏi cửa, sẽ không bị đám fan cuồng bám lấy.
Khương Tiểu Lạc vẫn còn lạc quan lắm, dù sao ảnh cũng bị đăng lên rồi, đúng là bọn họ chỉ bình luận trên diễn đàn, không nói gì xấu trước mặt cậu.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cậu đánh giá mình quá cao rồi, cậu mà cũng có fan cuồng sao ﹁_﹁
Kỳ Meo: Này! (#`O′) Ít nhất cũng phải có một, hai người chứ.
…Nhỉ?
Chẳng qua cái cách nói đầy tự tin làm người ta cảm thấy quá mức kiêu căng tự phụ này, Khương Tiểu Lạc vẫn biết giữ chừng mực, chỉ dám dùng trước mặt bạn bè thân thiết. Trong giới võng phối, cậu vẫn luôn giữ gìn đúng mực, không gây ra mưa gió gì.
Hình ảnh của cậu bị Song Mộc Lâm phát hiện ra, Khương Tiểu Lạc thấy bất công. Để giữ công bằng, cậu cũng đòi xem ảnh của Song Mộc Lâm.
Kỳ Meo: Bất công, anh đã xem ảnh của tôi, tôi cũng muốn xem ảnh của anh!
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: ╮(╯_╰)╭Có phải cậu chủ động cho tôi xem đâu.
Kỳ Meo: Hứ.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: *cười gian* Nhưng mà em trai nhỏ, trông cậu thật sự rất non nớt, cứ như học sinh năm hai trung học vậy.
Kỳ Meo: Điều này chứng mình tôi còn trẻ tuổi ~( ̄▽ ̄)~ Không giống anh thật ra là một ông chú đáng khinh.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Khích tướng cũng vô dụng.
Khương Tiểu Lạc nói mãi vẫn không lay chuyển được Song Mộc Lâm, nhớ ra anh ta từng nói ở trong giới võng phối cần phải có sự đề phòng.
Kỳ Meo: Anh không xem tôi như bạn bè, không cho tôi xem ảnh. Anh sợ tôi tiết lộ ảnh của anh ra ngoài sao? Anh không tin tôi *gào khóc*
Khương Tiểu Lạc thấy mãi mà Song Mộc Lâm không trả lời, trạng thái vẫn đề rằng “đang nhập nội dung”, phải chẳng đã trúng kế khổ nhục của cậu, đang do dự băn khoăn, vì vậy cậu thừa thắng xông lên, cố gắng khuyên bảo.
Kỳ Meo: Ảnh của tôi đã bị anh xem mất rồi, tôi cũng muốn xem ảnh của anh, được không anh Song Mộc Lâm~~ *ôm*
Cách gọi “anh Song Mộc Lâm” không chỉ khiến cậu tự nổi da gà, mà Song Mộc Lâm cũng không hold được.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: *lau mồ hôi*
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Được rồi, để trao đổi, cậu cho tôi nhìn mặt người ấy của cậu, được không?
Kỳ Meo: Ặc.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Hiện tại tôi vẫn còn độc thân, chưa có bạn trai để trao đổi ảnh cho cậu. Đợi tới khi tôi có bạn trai rồi sẽ bổ sung, được không?
Song Mộc Lâm nói rất chi là chân thành, Khương Tiểu Lạc nghĩ vậy cũng không tệ, hơn nữa anh ta cũng không phải người không đáng tin… nhỉ?
Kỳ Meo: Được.
Đập bàn quyết định, cậu thấy phía Song Mộc Lâm gửi ảnh sang, lập tức nhận tải xuống, lưu vào màn hình desktop. Sau đó, cậu tìm ảnh Sở Thiếu Tự trong điện thoại của mình, tìm bức ảnh đẹp trai nhất mà cậu thích nhất. Vì vậy, cậu gửi cho Song Mộc Lâm bức ảnh Sở Thiếu Tự nở nụ cười ngọt ngào dịu dàng chết ngưởi.
Ảnh chụp của Sở Thiếu Tự luôn mang vẻ mặt khó chịu, chỉ có tấm ảnh này là nhờ công cậu dùng đủ mọi cách làm nũng mới có thể để anh phối hợp chụp.
Vừa nhìn đã biết là một người chồng rất thương vợ, Khương Tiểu Lạc bỗng dưng trào dâng cảm xúc kỳ lạ ( ̄ー ̄)
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Chậc chậc, hai người rất xứng đôi, không tệ.
Kỳ Meo: He he.
Được khen như vậy, đương nhiên Khương Tiểu Lạc rất vui vẻ, điều này chứng minh mắt nhìn người của cậu rất tốt. Khương Tiểu Lạc hào hứng mở ảnh của Song Mộc Lâm ra xem.
Kỳ Meo: …
Kỳ Meo: Đồ khốn!
Một tấm ảnh đen xì, ngay cả bóng ma cũng không thấy chứ đừng nói tới người. Cậu lập tức hiểu ra mình bị đùa giỡn. Vốn tưởng Song Mộc Lâm là người đáng tin sẽ không lừa cậu, xem ra cậu đã coi thường anh ta.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Cậu chỉnh độ sáng lên đi, tôi chụp lúc trời tối đấy.
Song Mộc Lâm bình tĩnh giải thích.
Khương Tiểu Lạc nghe theo, điều chỉnh ảnh.
Kỳ Meo: Vĩnh! Biệt! *nhe răng*
Chỉnh sáng, ảnh chuyển từ đen sang trắng luôn.
Khương Tiểu Lạc đưa ra kết luận, cậu bị Song Mộc Lâm lừa thêm lần nữa rồi. Đang định luân phiên lên án anh ta, Sở Thiếu Tự tắm xong. Khương Tiểu Lạc lập tức gửi cho Song Mộc Lâm lời cảnh cáo rồi out.
Kỳ Meo: Lúc khác rảnh rỗi lại chiến tiếp! *nhe răng*
Kỳ Meo: Tôi out! *cười*
Chú thích:
(1) Buzz: Nếu ai ở thời đại Yahoo sẽ biết tiếng Buzz!!! trong Yahoo! Messenger giống như công cụ để “gõ cửa” ai đó, nhằm gây sự chú ý. Trên QQ cũng có một cái như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
75 chương
62 chương
7 chương
12 chương
50 chương
92 chương