Đồ Khó Ưa!! Tôi Thích Em!!
Chương 26
- Ối giời, làm gì trong đó mà lâu thế ?? Mới ngủ dậy à – nó nhìn thấy nhỏ ra liền chọc ghẹo
- Đánh cho giờ - Nhi nhếch mép cười, bẹo má nó rồi xách hành lí của mình vào nhà, hành động của nhỏ làm hắn xị mặt xuống cứ như hắn đang ghen ấy, biểu hiên đó sao qua được mắt nó
Chẳng nói gì, nó vẫn tỏ vẻ bình thường rồi khoác tay kéo hắn vào trong, trước khi vào nhà lúc moi người đang bận đánh nhau với hành lí nó khẽ hôn chụt lên má hắn. Hắn mở to hai cón mắt nhìn nó, về khoản hôn lén thì hắn không kém gì nó, hắn nâng cằm nó lên rồi chụt thêm một cái cho nó, hai đứa nó nhìn nhau mà chẳng để ý có vài người đang xem phim miễn phí
- Chúng mày định giấu bố đến khi nào?? Bố mày nhìn thấy hết rồi nhá, có tin bố cho mày ăn dép vì cái tội dụ dỗ em gái của bố không – Nhật luồn tay qua eo Tuyết đứng nhìn hai đứa nó cười với nhau mà muốn chọi gạch, anh muốn Tuyết và anh toả sáng chứ không phải hắn và nó, nói tóm gọn là Sunlight => lý do củ chuối
- Không phải cậu nói nếu thích Ngọc thì cậu đi bằng bốn chân sao?? Sao đi bằng hai chân thế này – Kiệt nhướn mày nhìn hắn liên tục gãi đầu nhìn ngu phát ớn, anh muốn cười lắm rồi nhưng phải nhịn
- Hai người có thôi đi không, sao cứ bắt nạt người yêu em thế, lỡ may người ta chạy mất rồi em ế thì sao?? – Nó hếch mỏ nhìn Nhật và Kiệt – Sao tự nhiên Hùng với Widel nắm tay nhau thắm thiết thế, couple rồi à – nó đảo mắt một lượt rồi đánh trống lảng nhanh qua phía Widel
- Ừ, mới sáng thôi, còn em thì từ khi nào – Nhật nhanh chóng trả lời rồi vặn ngược lại về chuyện của nó, làm nó cưng họng ,không hổ danh là anh trai của thiên tài đánh trống lảng
- Cũng mới trưa thôi, cậu làm gì dò xét ghê thế, tôi có làm gì em gái yêu quý, yếu ớt của cậu đâu – hắn nhướn mày nhìn Nhật, để khiêu khích anh chàng thì hắn kéo nó lại gần hắn rồi ôm eo nhìn ra còn tình cảm hơn cả Nhật và Tuyết
Nói vậy thôi chứ Nhật cũng mong hắn và nó sớm thành đôi, hắn nhìn vậy cũng chu đáo lắm, nấu ăn cũng được, kĩ năng dọn nhà không tệ, có thể bảo vệ cho nó là anh yên tâm rồi, anh hi vọng hai đứa nó cưới nhau luôn chứ chằng đùa, nhìn hai đứa nó chọc ghẹo nhau anh cũng vui lây
Trở lại với những căn phòng, nhà Nhi không rộng bằng nhà nó, phòng ngủ cũng hạn chế toàn là phòng đôi, có một phòng đơn cho nhỏ ở, chẳng biết thiết kế nhiều phòng đôi làm quái gì trong khi nhỏ Nhi từng ở căn nhà này một mình , việc chia phòng cũng nhanh chóng nhờ nhỏ , ai có cặp thì ngủ chung một phòng, còn lại tự xử nhỏ không quan tâm
- Tuổi trẻ mà, vui chơi đi chứ!! Nghe nói yêu khổ lắm – Kiệt xuống nhà nhìn cái cảnh ba cặp đôi cứ quấn quít lấy nhau mà máu sôi đến tận não, quăng mấy câu bâng quơ làm ba cặp đôi kia ngưng hoạt động, nhìn qua Kiệt
- Yêu đi!! So với vui chơi mà cô đơn thì yêu hạnh phúc hơn nhiều – Hắn quẳng lại vào mặt Kiệt một câu dường như không thể chối cãi, Kiệt dậm chân bình bịch lên phòng, trông có vẻ rất quê
Tối đến, ba cô nàng là “hoa có chủ” phải nấu ăn, chủ yếu để trổ tài cho mấy chàng xem thôi, còn nhỏ kia thì ung dung ngồi chơi game trong khi Hùng vất vả thay cái băng trên trán của nhỏ
- Em ngồi yên coi, cứ nhúc nhích như thế sao anh làm được – Hùng gào lên, anh chẳng bao giờ gào lên như thế với Nhi, vì nôn nóng muốn thưởng thức món ăn của bạn gái mình mình mà lại giận cá chém thớt với nhỏ. Vừa dứt câu, anh mới thấy mình ngu, bên trong bếp may mà không nghe được gì, mấy nam còn lại hồi hộp nhìn phản ứng của
- Anh phải bình tĩnh chứ!! Chị dâu nấu ăn thì còn 30 phút nữa mới xong –Nhi nhoẻn miệng cười nhìn anh, đâu phải nhỏ không biết, cái hành đông lúc nào cũng ngó vào căn bếp của Hùng đã bị Nhi nhìn thấu qua màn ảnh game, có thể cho qua
- Mọi người vào ăn cơm nè, chồng yêu ơi vào ăn cơm nè – Tuyết ló đầu ra cầm theo cái xẻng xào mì làm hình ảnh minh hoạ, không quên chu môi hôn gió đến Nhật làm anh hếch mũi lên với đám bạn
Bây giờ trong bàn ăn của chín nười, mất sáu người cứ quấn lấy nhau, tính tứ gắp thức ăn rồi đút cho nhau ăn trông đến phát ói, ba người còn lại là 1 gái 2 trai cứ gục,ặt ăn nhanh chóng để thoát khỏi mấy cái trái tim đa sắc màu chẳng biết từ đâu bay tới muốn đập vào mặt ba người kia
- Anh ăn nhiều vào, lúc nãy anh xách đồ cho mấy lũ lười biếng kia mệt rồi, món này em nấu anh ăn thử xem có ngon không – nó gắp vò chén hắn một con tôm xốt tương cà cười híp mí: Một trái tim màu hồng bay đến đập vào mặt ba người
- Lúc nãy em thấy anh có vẻ đói rồi,anh ăn thử xem có vừa miệng không – Widel múc chén cạnh trước mặt Hùng chăm chăm nhìn anh: Một bong bóng hình trái tim bay chỗ 3 người còn lại
- Anh há miệng ra em đút cho, ngon không?? – Tuyết giơ thìa cơm trước mặt Nhật chu môi hô gió với anh chàng: Lại thêm một trái tim màu đỏ bay đến chỗ FA
- Ngon lắm - ba chàng đáp cùng một câu: Đạn trái tim liên hoàn đánh vào mặt ba người kia
Kết thúc bữa cơm, ba người kia mặt tối sầm rảo bước ra ngoài phòng khách, thoát khỏi chiến trường tình yêu là họ mừng lắm rồi
- Bao giờ hết học kì vậy – Nhi chơi game huých tay Quân ngồi bên đang coi ti vi
- Đầu tháng 12, trường mình kết thúc học kì sớm hơn các trường còn lại mà Nhi hỏi làm gì, bây giờ mới giữa tháng 9 thôi mà, mong được nghỉ sớm hả - Quân quay ra nhìn nhỏ, anh thích nhìn lúc nhỏ mở mắt to ra nhìn vào máy game, lâu lâu lại bặm môi
- Không!! Có chuyện thôi, chơi game không – Nhi nói rồi chìa máy game ra tỏ ý muốn chơi chung, anh cũng đau có ngu mà không chơi, vội tắt ti vi rồi tỉ thí với Nhi trong game chém trái cây =.=
Ba cô nàng kia lon ton rửa chén rồi lẻn lên phòng thay mấy bộ đồ ngủ nhìn như con nít, nó mặc bộ có in đủ loại chibi vocalid, Tuyết mặc nguyên bộ vàng choé in đầy hình pikachu, còn Widel thì mặc bộ đồ in hình đô-rê-mi. Ôi dào nhìn vào mà còn chẳng biết mấy nàng này có bị thiểu não không nữa, lắm trò hết biết!!!
- Mấy bé ơi, cho anh hỏi bé học lớp mấy rồi!! Biết đếm chưa??? – Kiệt nhìn ba cô nàng, khoé môi co giật liên hồi
- Mấy bé không cần anh nhận xét, chỉ cần người yêu thôi, ông anh già nua à – Widel chống nạnh, hất mắt về phía Kiệt
- Chưa đến 9h mà, ngủ chi sớm – Quân giơ tay xem đồng hồ
- Kệ chúng nó đi! Chúng nó còn phải “làm việc” mà – Kiệt phủi tay rồi mải mê coi ti vi không quên kèm theo nụ cười nửa miệng
Chẳng ai nói ai,cả đám cầm gối lao vào đập Kiệt không còn đường sống, chỉ tội cho anh chàng, sau trận chiến anh còn bị khuyến mại thêm củ hành tây lấy từ bếp ra nhét vào miệng,khiến anh khóc lên khóc xuống vì quá cay mắt. Chắc bây giờ anh chừa cái tật suy diễn linh tinh phát ngôn bừa bãi
Đến hơn 10h, hết trò để chơi, hết phim để coi, cả đám lại dắt nhau đi ngủ
- Oáp!! Đi ngủ thôi!! Ủa??Nhi đâu rồi – nó vươn vai ngáp dài rồi quay người tim người đang vắng mặt trước mắt nó
- Đây nè!! Ngủ luôn rồi!! – Quân chỉ thằng vào người nằm xoài người ra so-pha kế bên ngủ ngon lành
- Thế cậu đưa nhỏ lên phòng đi, gọi dậy bây giờ tí nữa khó ngủ lắm!! Phiền cậu nha Quân – Tuyết vỗ vai Quân rồi kéo Nhật cùng cả đám vọt lẹ lên lầu
Chẳng kịp phản ứng, Quân đành thở dài nhìn cô gái đang say giấc ở ghế kia. “Không biết cô ấy có nhớ mình không ta!!!!!! Chắc không nhớ đâu, còn nhỏ mà!!!!!” Quân lẩm bẩm một mình, anh nở một nụ cười rồi bẹo nhẹ má nhỏ. Nhi đột nhiên khẽ nhăn mặt làm anh giật mình. Bế được nhỏ Nhi là chuyện dễ dàng còn việc tìm phòng mới khó khăn, bước đến hành lang, anh đẩy cửa vào toàn thấy mấy dụng cụ đấm bốc, đến cuối hành lang thấy có người đứng, anh liền lên tiếng khẽ, đề phòng bất trắc:
- Ai đấy!!
- Tôi – Hùng bước ra tay cầm theo một vật gì đó giống kim tiêm trong đó có chứa một dung dịch gì đó – Phòng này nè!! Cậu đưa em tôi vào đi, cứ thấy cái gối dài thì đặt nó xuống
Tuy hơi khó hiểu nhưng Quân vẫn làm theo, tiến tới cửa phòng hé ra là một ánh đèn màu đỏ làm căn phòng có hơi rùng rợn. Bước vào thì càng ngạc nhiên hơn, chân anh suýt vấp phải cái gì đó mềm mềm, thì ra là nệm, nệm được trải khắp phòng trừ chỗ bàn máy tính, anh nhìn quanh thấy bên vệ tường có 2 cái gối dài và một cái chăn được xếp gọn gẽ vào một góc, phòng không có giường
- Sao phòng gì bá đạo thế!! – Quân đặt nhỏ nằm xuống vén chăn đắp lên cho nhỏ, thấy Hùng bước vào anh quay lại nói khẽ
- Phòng của một người không bình thường như những người bình thường khác đấy – Hùng tiến tới chỗ nhỏ, vén chăn, nắm lấy cánh tay của nhỏ bắt gặp ánh mắt khó hiểu của Quân nên anh giải thích – Em tôi bị trầm cảm nhưng lại có triệu chứng khác với những người bị bệnh, mỗi lần bệnh tái phát thì em ấy lại nhức đầu chỉ nhằm đến bức tường nào đó đập thẳng đầu vào đó, tối nào cũng phải tiêm thuốc nhưng phải đợi em ấy ngủ rồi mới được tiêm nếu không sẽ phản tác dụng – Hùng đưa mũi kim lên thử thuốc rồi tiêm thuốc vào cánh tay nhỏ
Quân không nói gì, anh chỉ đứng nhìn cái thứ dung dịch để kiềm chế căn bệnh kì lạ của nhỏ lại, cái gì cũng giấu, từ trước đến giò cái gì nhỏ cũng giấu anh, không cho anh biết gì hết, anh cảm thấy khó chịu, anh là gì của nhỏ chứ??? Nhi có còn nhớ anh không hay là quên rồi, anh cảm thấy bực bội
- Này, tôi mượn mấy phòng đấm bốc kia được không?? – Quân nhăn mặt nhìn Hùng – À mà sao cậu hiểu em mình khi mới hơn 1 tháng nhận ra nhau, mà nhỏ bị từ bao giờ vậy?? – câu hỏi đó bỗng vụt qua đầu Quân, nh muốn biết tất cả những gì liên quan tới nhỏ
- Xuống nhà uống với tôi vài li đi, hôm nay có người để giải bày tâm sự mà – Hùng cười vỗ vai Quân lôi đi, từ từ khép cánh cửa lại
- Thế còn Widel?? – Quân nhướn mày
- Cô ấy ngủ rồi, người gì mà mới lên giường thì lăn ra ngủ chẳng có gì lãng mạn hết – nhắc đến Widel là anh nổi điên, vừa mới vào phòng thì kéo chăn ngủ luôn để lại anh đứng ngoài phòng ngơ ngác
Hai người cười rõ khổ rồi lôi nhau xuống nhà kiếm vài chai rượu uống cho khuây khoả
Về phía hắn và nó ư??? Chưa ngủ đâu, hai đứa nó vừa vào phòng thì nó leo lên giường bấm điên thoại onl facebook mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, hắn cũng bực mình leo lên giương onl face theo nó. “Ting” tin nhắn tới trong message của nó. Là ai ta?? Là hắn!!!!
- Không ngủ hả vợ iu??
- Chưa chồng ạ!! Chồng làm gì mà chưa ngủ - nó cũng nhắn lại
- Tại vợ chưa ngủ thì sao chồng ngủ được
- Chồng ngủ đi, đợi vợ làm gì?? Vợ ngủ rồi chồng “thịt” vợ luôn thì sao???
À thì ra đây điều nó sợ, hắn ngây thơ như thế này thì “thịt” nó thế nào, nó chưa cho phép thì ai lại dám làm điều đó, cho vàng cũng không dám. Hắn quẳng điện thoại qua một bên, quàng tay qua eo nó rồi vóng lên đầu nó vỗ nhẹ vào vai
- Ngủ đi cô nương, thức đêm có hại cho sức khoẻ đó – hắn lên tiếng rồi giật điện thoại ra khỏi tay nó
Tim nó đập theo từng nhịp vỗ vò vai nó, thế này thì ngủ được chắc, thôi liều ngủ luôn cho rồi chứ thức thêm nữa chắc tim nó rớt ra ngoài luôn. Nhắm mắt lại …1…2…3….nó ngủ luôn
Thấy hơi thở đều đều của nó, hắn nhẹ nhàng nhấc tay ra ngoài, khẽ cười:
- Dễ ngủ thế?? Không sợ anh làm gì sao – hắn bẹo nhẹ má nó rồi cứ thế nhìn nó và chìm vào giấc ngủ
Mà đâu có dễ gì hắn ngủ được, hắn trở mình quay lưng lại thì nó gác thẳng một chân lên hông hắn làm hắn hơi tỉnh tỉnh, tiếp đến nó leo thẳng lên bờ vai của hắn ngon lành. Thấy gì nằng nặng hắn mở mắt ra thì thấy nó đang ngủ trên vai hắn, không phải chỉ riêng cái đầu mà cả cơ thể nó cũng ở trên người hắn
Tim hắn đập thình thịch, hắn phải cố kiềm chế dục vọng cửa mình, gỡ cơ thể của nó xuống người hắn, hắn nằm im cố gắng ngủ. Ngủ được năm phút, sắp chìm vào giấc ngủ sâu thí nó lại đặt chân lên hông hắn, leo một phát lên thẳng người hắn, nằm sấp áp đầu vào người hắn dụi dụi rồi ngủ ngon lành, nói mớ:
- Gấu bông à……..Hôm nay em không mềm nhỉ …………
Hắn muốn gào lên rồi, gỡ ra mấy lần mà nó vẫn leo lên người hắn ngủ thật ngon chẳng thèm mở mắt ra xem nó đang nằm trên người ai chứ!!! Dám coi hắn là gấu bông à, được lắm thể sáng mai hắn xử nó thế nào!! Hắn mệt rồi, đặt nó ở kế bên hắn gác chân lên người nó rồi ôm nó ngủ luôn, thế cho khỏi nhúc nhích
~ Sáng…..~
- Áaaaaaaaaa!!! Bỏ em ra, em sắp ngạt thởi rồi – nó từ từ mở mắt, nhận ra hắn đang ôm chặt nó như sợ ai cướp đi mất rồi ngủ luôn, nó không chịu nổi nên hét lên không ngừng gỡ tay hắn ra nhưng vô vọng, hắn khoẻ hơn!!
- Hơ…..Sao chứ?? Hôm qua ai là người trèo lên người anh mấy lần không chịu xuống, phải như thế này mới không quậy lúc ngủ chứ!! – Hắn thấy mặt nó đang hoảng lên cố gắng đẩy hắn ra, nhìn đáng yêu ra phết nên hắn kìm chặt tay ép sát nó vào ngực hắn rồi kể về đêm hôm qua nó đã làm gì
Nghe xong, nó nằm im luôn, cái tật từ nhỏ đến giờ không bỏ được, đi ngủ cứ ôm con gấu bông to đùng rồi cứ leo lên ngủ hằng ngày bây giờ lại không có gấu nên dùng hắn làm vật thế thân, nghĩ đến mà ngượng cả người
- Thích anh hơn hay thích gấu hơn – hắn thấy nó không phản kháng lại nhích cho nó một cái làm nó bừng tỉnh, chăm chằm nhìn vào mắt nó
- Thích…anh hơn…..nhưng cũng không thể thiếu……. gấu – nó bập bẹ trả lời hắn, mắt nhìn về phía khác mặt vẫn đỏ bừng, không dám thở mạnh
- Em xê ra!! Về nhà với gấu đi anh cũng đi kiếm gấu đây – câu trước nghe lọt tai, câu sau hắn bực bội đẩy nó ra, trề môi rồi bước ra khỏi giường không quên dậm chân uỳnh uỵch biểu thị sự hờn dỗi, ai nhìn cảnh này thì chẳng biết ai nam, ai nữ nữa!!!
Nó cười nhẹ như ánh nắng nhẹ trong buổi sáng sớm, nó bước xuống giường, vào phòng tắm thay đồ để chuẩn bị đi học. Đến lúc ra, nó vươn vai đón nắng trong phòng, lướt facebook xem có gì nổi bật mà không để ý rằng chẳng có cái ánh nắng nào ở đằng sau cửa sổ . Ôi má ơi!!! Bây giờ mới có 5 giờ sáng thì đi học cái con khỉ khô, đây là hiên tượng hiếm thấy của cô nàng lúc nào cũng bắt mọi người phải chờ, phải viết vào kỉ lục của nó mới được
Về phía hắn, sau khi hậm hực đi ra khỏi phòng, hắn chợt để ý rằng ngoài hắn chỉ mặc mỗi cái quần lửng còn lại thì thả rông…Ờ..Thôi kệ, giờ này có ai dậy đâu, thế là hắn cứ thong thả đi xuống nhà. Xuống đến nơi thì thấy hai thằng bạn nằm chỏng queo ở ghế so- pha, trên bàn có 2 chai rượu và hai li rượu đang uống dở, nhìn là đủ biết lá hai thằng cha này hôm nay ở nhà chứ đi học quái gì nữa
- Này!! Dậy đi, làm gì mà hai thằng xuống đây uống say tí bỉ vậy – Hắn đến lay Hùng và Quân dậy
Hùng theo phản xạ, lấy tay quơ quơ ra tìm người kế bên còn nó rõ to:
- Widel……dậy đi em ….. em đâu rồi??- vừa nói xong câu thì Hùng cũng rơi xuống đất như con thằn lằn rồi ngủ luôn nhưng miệng vẫn lẩm bẩm câu nói đó rồi ngủm luôn
- Haizz…..- hắn thở dài, chắc đây sẽ là một ngày mệt mỏi đây …………
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
64 chương
42 chương
37 chương
46 chương
79 chương
25 chương