Dò hư lăng hiện đại thiên

Chương 131 : thần hồn điên đảo hạ

Sư Thanh Y cúi đầu, dọc theo tóc dài của Lạc Thần mà di chuyển, một đường hôn xuống. Tóc của Lạc Thần hiện tại có chút trơn bóng, hôn qua sợi tóc mềm nhẵn như phủ nước, cảm giác thực sự rất tốt, vì vậy Sư Thanh Y vừa hôn, đồng thời không nhịn được mà vuốt ve, đầu ngón tay tinh tế luồn vào ,quấn lấy tóc nàng. Lạc Thần đối với nụ hôn và sự vuốt ve của Sư Thanh Y tựa hồ rất hưởng thụ, đôi mắt khép hờ, thân thể khẽ nghiêng về phía trước. Dĩ nhiên, lực đạo ngậm xương quai xanh của Sư Thanh Y cũng thoáng gia tăng một chút. Đầu lưỡi của nàng linh hoạt, ướt át ngậm lấy, thậm chí thỉnh thoảng khiêu khích, nhẹ nhàng gậm vài cái, đối với Sư Thanh Y mà nói quả thực chính là một loại giày vò đến hồn xiêu phách tán. Huống hồ thân thể Sư Thanh Y cực kỳ mẫn cảm, sau khi trêu đùa nàng một phen, tiếng thở dốc cũng càng lúc càng nặng. Kϊƈɦ thích giống như bị điện giật, khiến Sư Thanh Y phải nâng người, tạm thời dừng lại. Nhưng Lạc Thần lại không cho nàng một cơ hội nào để thở dốc, tay trái trượt về phía trước, kéo áo tắm đang sắp trượt khỏi vai nàng xuống, một đường kéo đến khửu tay của Sư Thanh Y. Cứ như vậy, vai phải oánh nhuận của Sư Thanh Y cùng với một mảnh kiều diễm mê người phía dưới lộ rõ ngay trước mặt Lạc Thần. Nhiệt độ máy điều hòa thấp, vai cùng ngực cảm thấy có chút lạnh lẽo, khuôn mặt Sư Thanh Y bị nàng làm cho đỏ bừng, thấp giọng lúng túng nói: "…… Lạc Thần." Rất nhiều lúc, nàng thấp giọng gọi tên Lạc Thần chỉ là muốn một sự đáp lại. Mặc dù là nhìn thấy Lạc Thần đang ôm mình, nhưng vẫn muốn chân thật nghe được giọng nói của nàng. Dường như chỉ cần như vậy, nàng sẽ không quá mức khẩn trương. "Ân." Lạc Thần ôn nhu đáp lời nàng, đôi môi lại đi xuống, chạm đến bầu ngực trắng nõn mềm mại của Sư Thanh Y. Sư Thanh Y trong lòng khẽ run, nhịn không được cắn môi. Ngoại trừ khuôn mặt, nơi tư mật này chính là chỗ nữ nhân coi trọng nhất. Mọi người sẽ quan tâm dáng vẻ nó có đẹp hay không, có đủ căn tròn hay không, mà bình thường được trang phục che đi, chỉ hiện ra đường cong, vì vậy nơi tư mật này lại càng trở nên kín đáo, chỉ cần xoa nhẹ liền mặt đỏ tim đập. Lạc Thần dán đến gần, chóp mũi nhẹ nhàng cọ lên, cuối cùng hôn lên nụ hoa hồng nhuận. Sư Thanh Y bắt đầu hấp lãnh khí. ɭϊếʍ hôn đồng thời hai tay Lạc Thần ôm lấy vòng eo của nàng, bàn tay không ngừng vuốt ve, nhẹ nhàng khéo léo mà an ủi. Hai cơn sóng cùng cuộn đến cùng một lúc, nửa người trêи của Sư Thanh Y lập tức thẳng tắp, tay ôm lấy cổ Lạc Thần cũng sắp không trụ nổi, nàng cởi áo tắm của Lạc Thần bắt đầu dọc theo da thịt trơn bóng của Lạc Thần trượt xuống. Muốn cho Lạc Thần gần nàng hơn nữa. Tương tự, bản thân cũng muốn gần nàng hơn nữa. Khí nóng trong lòng cuộn trào, gần như sắp thiêu đốt Sư Thanh Y thành tro bụi. Rất nhanh khóe mắt của nàng đã đỏ lên, tay bám lấy vai Lạc Thần bắt đầu vuốt ve, một tấc một tấc, chậm rãi mơn trớn. Cuối cùng thực sự nhịn không được, nàng run rẩy nâng gương mặt Lạc Thần đang chôn trước ngực mình lên, cúi đầu hôn nàng. Nếu như thực sự quá yêu Lạc Thần. Cứ như vậy, bắt đầu từ hôn môi. Lạc Thần dĩ nhiên tiếp nhận Sư Thanh Y, cánh môi hé mở, mời gọi nàng tiến vào. Sau khi tắm rửa, hương thơm của hai người đều ướt át mà nhẹ nhàng, trong miệng thậm chí bởi vì triền miên mà tản ra vị ngọt. Áo tắm của hai người đều trở nên xốc xếch, hôn môi, qua lại mơn trớn, giống như một cặp song sinh, gắt gao quấn lấy nhau, càng lúc càng chặt chẽ. Có lẽ đã từng trải qua biến cố, nên khiến các nàng buộc phải chia lìa, nhưng hiện tại, đã không gì có thể chia cách các nàng nữa. Quảng cáo vẫn ầm ĩ trong phòng khách, Sư Thanh Y cùng Lạc Thần hôn môi đến quên hô hấp, lúc này mới ý thức được hoàn cảnh này thật sự có chút không ổn. Địa điểm không ổn. Tính tình của nàng vô cùng rụt rè, muốn nới lỏng một chút nhưng tựa hồ không thể buông. "….. Ân….. TV thật ồn." Sư Thanh Y buông Lạc Thần ra, quay đầu đi, vừa thở dốc vừa nói. Lạc Thần nghe xong, tay trái ôm lấy thắt lưng Sư Thanh Y, đồng thời thân thể nghiêng đến bàn trà, đến lúc lấy được điều khiển từ xa nàng lập tức tắt TV. Phòng khách rốt cục yên tĩnh. Dưới ánh đèn, chỉ có tiếng thở dốc của hai người vang bên tai. TV ồn ào khiến Sư Thanh Y phân tâm, không thể chuyên chú, nhưng loại yên tĩnh này lại bắt đầu khiến nàng càng cảm nhận được sự khẩn trương cùng nôn nóng. Nàng ôm cổ Lạc Thần, trong ánh mắt lộ ra một cổ vô hạn phong tình Lạc Thần cũng nhìn nàng như vậy, nhìn chốc lát, ôn nhu nói: "Uống sữa không?" Sư Thanh Y xì một tiếng, vừa vui vẻ vừa xấu hổ cười rộ lên, nói: "Uống." Lạc Thần vươn tay cầm ly thủy tinh lên, đưa đến bên môi Sư Thanh Y: "Mở miệng." Sư Thanh Y ngồi trêи đùi Lạc Thần, hàng mi khẽ chớp, mặt càng thêm đỏ, nàng khẽ mở miệng, Lạc Thần một tay nhẹ nhàng nâng phía sau lưng của nàng, tay kia cần ly thủy tinh, cẩn thận đút cho Sư Thanh Y uống. Uống vài ngụm, Sư Thanh Y nháy đôi mắt, nhìn vào mắt Lạc Thần, có lẽ là do uống sữa nên khiến trêи người nàng tựa hồ như có như không mang theo hương sữa. Thơm mát mềm mại. Tư vị đương nhiên là nhất đẳng. "Chúng ta trở về phòng." Lạc Thần ngưởi được hương thơm trêи người Sư Thanh Y, trầm thấp nói, lại duỗi tay đến ôn nhu ôm Sư Thanh Y vào trong ngực. Sư Thanh Y thật vất vả mới thả lỏng tâm tình, lại một lần nữa kéo căng. Nép vào trong lòng Lạc Thần, tùy ý để Lạc Thần bế nàng vào phòng ngủ. Trong phòng ngủ tối như mực, Lạc Thần vẫn ôm Sư Thanh Y, đóng cánh cửa phía sau lại, đồng thời khóa trái, sau đó lại vặn sáng đèn giường. Tất cả động tác làm rất lưu loát, cũng chưa từng thả Sư Thanh Y xuống. Cảm giác được nhiệt độ trong phòng không nóng không lạnh , rất ấm áp, Sư Thanh Y nhịn không được thấp giọng nói: "Chị mở điều hòa từ lúc nào." "Lúc em tắm." Sư Thanh Y ngây người. Thì ra lúc nàng ở trong phòng tắm, Lạc Thần đã ở bên ngoài mở điều hòa, chỉ là nàng rõ ràng chờ trong phòng này cũng không vào phòng tắm nhắc nhở, quả nhiên nữ nhân này có những lúc rất khả ái. Mà lúc Sư Thanh Y bước ra, điều hòa vẫn chưa mở bao lâu, hơn nữa nàng một mực nghĩ đi đến phòng khách, nên cũng quên không chú ý nhiệt độ trong phòng ngủ thay đổi. Lạc Thần hôn lên gương mặt Sư Thanh Y, sau đó ôm nàng đến trước bồn rửa mặt trong phòng. Nàng thả Sư Thanh Y xuống, Sư Thanh Y đứng thẳng người trước bồn rửa mặt, còn Lạc Thần thì dán phía sau nàng, trong gương là hai khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Lạc Thần mở nước, tiếng nước chảy vang lên, Sư Thanh Y hiểu ý của nàng, tựa hồ đã chạm đến một vấn đề nhạy cảm cả hai bên đều hiểu nhưng không thể nói, gương mặt của nàng quỷ dị nóng lên. Hô hấp gấp gáp, Sư Thanh Y vội vã cúi đầu, đón lấy dòng nước ấm chảy xuống, chuyên tâm rửa tay. Lạc Thần yên lặng ở bên cạnh đổ dung dịch rửa tay ra, thoa lên tay Sư Thanh Y, hai tay từ phía sau vòng ra trước vây lấy hai tay Sư Thanh Y. Bọt bóng nhanh chóng nổi lên, hô hấp nóng rực của Lạc Thần phun lên cổ của Sư Thanh Y, đến cái ôm cũng nóng bỏng như thế. Sư Thanh Y gần như quên động tay trêи tay, mà chỉ tùy ý tay Lạc Thần dẫn dắt tay nàng, ngón tay thon dài của hai người đan lại trong bọt xà phòng, cẩn thận quấn quýt, giống như song ngư. Đây dường như đã không còn là rửa tay đơn thuần, mà là một loại thân mật khiến người hít thở không thông. Tiếng nước róc rách. Chân Sư Thanh Y bắt đầu mềm nhũn. Nàng chỉ đành cúi đầu, nỗ lực không để gián đoạn việc rửa tay. "Rửa nữa da sẽ rách." Lạc Thần dán bên tai Sư Thanh Y nói: "Chứng ưa sạch lại tái phát sao? Lẽ nào muốn rửa một giờ đồng hồ?" Sư Thanh Y: "……." Lạc Thần mỉm cười, cầm lấy tay nàng cùng rửa xạch bọt trêи tay, sau đó nàng dùng ngón tay nâng cằm Sư Thanh Y, làm nàng nhìn vào trong gương. Ánh đèn trắng nhạt, chiếu vào trong gương. Sư Thanh Y nhìn mặt gương, có thể rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt đã sớm hồng nhuận, cũng nhìn thấy nữ nhân đang dán sau lưng nàng. "Nhìn vào gương, chỉ có hai người chúng ta." Lạc Thần nhẹ giọng nói: "Em là của chị, chị cũng là của em." Hô hấp của Sư Thanh Y nặng dần. "Chị hy vọng lúc em ở trước mặt chị, lá gan lớn một chút, chủ động một chút, đừng luôn làm kẻ nhát gan. Trước mặt người ở bên ngoài, em rõ ràng không phải như vậy, vì sao ở trước mặt chị, em lại như vậy?" Giọng nói của Lạc Thần ôn nhu, rồi lại nói tiếp: "Em cần chị, cũng giống như chị cần em." Sư Thanh Y không nói lời nào. Lạc Thần bắt đầu hôn nhẹ lên tóc dài của nàng, nói: "Thanh Y. Em phải biết, em muốn cái gì, chị đều sẽ cho em." Đôi mắt Sư Thanh Y đột nhiên nổi lên chua xót. "Ở trước mặt chị, không cần lo lắng bất cứ điều gì, đừng khiến chị phải đợi lâu. Chỉ cần em chủ động nói ra, chủ động làm, cái gì cũng có thể." Cái gì cũng có thể. Đây là lời hứa của Lạc Thần, là sự chấp thuận, thậm chí có thể nói là dung túng. Khóe mắt Sư Thanh Y đỏ bừng nhìn vào trong gương, nữ nhân đôi mi thanh tú, đôi mắt thâm trầm, tóc dài lay động, dấu chu sa giữa mi tâm, sóng mắt lưu chuyển khiến ba hồn bảy phách của nàng dường như bị câu mất. Hai người các nàng cùng một chỗ, vĩnh viễn là tư thái tốt nhất. Các nàng đã từng cùng một chỗ. Hiện tại cũng cùng một chỗ. Cùng nắm tay thưởng ngoạn hoa đào giữa mùa xuân, nghỉ mát bên dòng suối, cùng xem lá phong rơi xuống cuối mùa thu. Đi qua đêm tối, đi qua vô tận tuyết trắng. Năm tháng vô tình. Nhưng những năm tháng cùng nhau tuyệt nhiên không thay đổi. Hơi thở Lạc Thần phả ra nóng rực, gắt gao ôm lấy thắt lưng Sư Thanh Y, nỉ non nói: "Chị đã đến… em sẽ không bao giờ….. cô đơn một mình nữa." Bàn tay ướt át của Sư Thanh Y trượt đến, đồng thời xoay người lại, gắt gao ôm lấy Lạc Thần. Nàng ôm thật chặt, thậm chí còn run rẩy, bởi vì có một câu "cái gì cũng có thể" của Lạc Thần, cổ nhiệt khí trong lòng nàng cũng không cần đè nén nữa, nàng nâng khuôn mặt Lạc Thần, hôn thật sâu. Trong lúc hôn môi, chân hai người lảo đảo dịch chuyển, một đường dây dưa đến trêи giường. Sư Thanh Y đem Lạc Thần đặt dưới thân, ôn nhu hôn nàng như đối với trân bảo. Áo tắm trêи người mở rộng, da thịt trắng nõn xinh đẹp hơn cả trân châu. Tay trái của Sư Thanh Y không ngừng vuốt ve, có thể cảm nhận được sự mềm mại nhẵn nhụi nơi đầu ngón tay, đồng thời tản ra một cỗ hương khí mê người. Trêи người Lạc Thần thản ra một cổ lãnh hương, hòa quyện với mùi hương sau khi tắm. Tay phải của Sư Thanh Y hiện tại vẫn không linh hoạt lắm, chỉ có tay trái là hoàn hỏa, tay phải của nàng bình thường rất linh hoạt, nhưng tay trái cũng không kém hơn bao nhiêu. Mà về điểm này, sau khi nàng gãy tay, trong cổ lâu có thể linh hoạt dùng súng cũng có thể nhìn ra được. Bất quá tay trái cho dù linh hoạt khéo léo, chung quy vẫn có chút lạ lẫm, Lạc Thần nằm dưới thân nàng, ánh mắt phủ đầy hơi nước chăm chú nhìn nàng, khóe miệng nhợt nhạt mỉm cười. Sư Thanh Y biết ý tứ của nàng, khuôn mặt không khỏi nóng lên, nói: "Tay trái của em cũng có thể. Chị đừng gấp…. Em thích ứng một chút là tốt rồi." Lạc Thần tiếu ý càng sâu: "Chị không gấp." Thấy nàng nở nụ cười, trong lòng Sư Thanh Y càng phát ra run rẩy, cúi đầu, hôn lên vành tai mềm mại của nàng, đầu lưỡi nhịn không được quấn quanh, nhẹ nhàng ɭϊếʍ lấy. Lạc Thần tựa hồ đối với loại ɭϊếʍ hôn này rất mẫn cảm, mi tâm nhíu lại, bất quá vẫn ân nhẫn, nhẹ giọng nói tiếp: "Chị sợ em gấp." Động tác của Sư Thanh Y quả thật là có chút vội vàng. Kỳ thực nàng cũng muốn chậm một chút, nhưng người dưới thân dáng vẻ thật quá câu người, giống như cả người tẩm mật, có thể ăn sớm một giây thì tốt một giây. Bàn tay nàng vuốt ve đến áo tắm của Lạc Thần hỗn loạn, nàng kéo xuống, một đường kéo đến bên hông, vì vậy vòng eo mảnh khảnh mềm mại cứ như vậy hiển hiện dưới ánh đèn mờ nhạt. Ngón tay của Sư Thanh Y trượt lên lưng Lạc Thần, học theo động tác lúc nãy nàng làm với mình, chậm rãi vuốt ve. Đôi môi vẫn không quên hôn lên vành tai non mềm khả ái của nàng, vừa hôn, thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng cắn một cái. Hô hấp của Lạc Thần càng lúc càng gấp, vành tai cũng bắt đầu đỏ ửng. Nhưng nàng vẫn như trước không hé môi, mà chỉ thỉnh thoảng từ trong cổ họng ẩn nhẫn bật ra vài tiếng ngâm. Sư Thanh Y thực sự rất muốn nghe nàng không nhịn được mà than nhẹ. Dù cho chỉ là đơn giản một tiếng "ân", chỉ mới nghĩ đến cả người nàng đã cảm thấy khô nóng. "….. Lạc Thần." Sư Thanh Y một lần lại một lần lặp lại tên nàng, tay trái vân vê nụ hoa trước bầu ngực trắng tuyết của nàng, bắt đầu trêu đùa. Thắt lưng Lạc Thần theo động tác của nàng mà khẽ cong. Phản ứng này khiến Sư Thanh Y nhịn không được chống nữa người, cúi đầu nhìn dáng vẻ Lạc Thần lúc này. Lạc Thần cắn môi, yên lặng nhìn nàng. Trước đó mỗi một động tác của Sư Thanh Y, đều khiến hai má nàng phiếm hồng. Đôi mắt nàng gợn nước, dường như sắp tràn ra. Bị nàng nhìn như vậy, đáy lòng Sư Thanh Y gần như tan chảy, lực đạo trêи tay cũng thả nhẹ, nàng cúi xuống hôn lên khuôn mặt Lạc Thần, nhẹ giọng nói: "Vừa rồi, chị…. chị cảm thấy thoải mái không?" Lạc Thần không nói lời nào, mạt hồng nhuận trêи mặt tựa hồ càng đậm. "Chị cảm thấy rất thoải mái, đúng không?" Sư Thanh Y nhịn không được nở nụ cười, giọng nói mang theo chút hổn hển: "Vậy vì sao chị lại không lên tiếng?" Đợi hồi lâu, vẻ mặt Lạc Thần tựa hồ hòa hoãn xuống, hai mắt ngập sương mù: "Em muốn nghe thanh âm của chị sao?" Sư Thanh Y gật đầu. Thanh âm câu hồn như vậy ai lại không muốn nghe. Nghĩ vậy, trong lòng nàng lại dâng lên cảm giác vui sướиɠ. Nữ nhân mỹ lệ dưới thân uyển chuyển than nhẹ, chỉ thuộc về mình nàng. Lạc Thần nâng hai tay lên, ôm lấy cổ Sư Thanh Y, đồng thời vuốt mớ tóc mềm mại phủ trêи cổ nàng. Sư Thanh Y bị nàng kéo xuống, khẽ cúi đầu, dán bên gáy nàng, dịu dàng hôn lên, Lạc Thần cũng giống như nước, mềm mại quấn lấy Sư Thanh Y, nhẹ nhàng cắn lên vai Sư Thanh Y. Hôn hồi lâu, Sư Thanh Y cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, khát vọng trong lòng cũng đã cuộn trào đến độ không thể nghịch chuyển. Rất nóng, nàng bắt đầu cởi bỏ áo tắm trêи người xuống. Da thịt mềm mại của Lạc Thần cùng Sư Thanh Y dán hợp vào nhau, ngón tay luồn vào mái tóc của nàng, nói : "….. Thanh Y." Sư Thanh Y nghe được, dán bên gáy nàng hàm hồ ân một tiếng, lại hôn nàng, nói: "Em ở đây, ân?" Lạc Thần gắt gao ôm lấy tấm lưng quang lỏa của Sư Thanh Y, môi dán bên tai nàng, tựa hồ đang run rẩy. Hô hấp của nàng nóng rực, nhiệt khí phả vào lỗ tai, khiến cho Sư Thanh Y gần như chìm sâu trong ôn nhu của nàng, cảm giác hít thở không thông. Giọng nói của Lạc Thần mềm mại như nước, bên tai Sư Thanh Y nỉ non thì thầm: "Muốn chị." p/s: Thật ra mình luôn thích món khai vị hơn món chính chương sau là món chính nhé và sau nữa là món tráng miệng , chúc các nàng ăn ngon miệng.