Đồ heo , cô chết với tôi!

Chương 16 : Lần này tôi đi nhầm vào hang cọp rồi

Tôi ngồi xuống giường như lời cậu chủ nói . Thật ra là cũng không biết anh ta muốn gì , nhưng tốt nhất là nghe lời còn hơn chống đối . -Tích . Tiếng báo động gì đó vang lên . -Cô ngồi đó , tuyệt đối không được chạy đi đâu . Tôi khóa cửa rồi đó , cửa của tôi toàn mã số thôi , không có chìa khóa đâu . Anh ta nói rồi đi vào phòng vệ sinh . Chính cái câu nói của anh ta làm tôi phải nghĩ suy rất nhiên . Lúc này đầu óc tôi rất lộn xộn . Nhiều suy nghĩ cứ chồng chất nhau mà xuất hiện . Nếu chỉ là xử lí bình thường thì làm gì mà phải khóa cửa , lại còn đi vào nhà vệ sinh nữa . Thật là không đen thì cũng tối . Đã thế anh ta còn chú thích là cửa khóa bằng mã số nữa . Nhưng mà nhìn anh ta mặt đàng hoàng thế thì làm sao mà dám dở trò gì được . Cơ mà lắm kẻ mặt ngoài thì thế chứ trong lòng thì toàn là đen tối cả . Chuyện này càng ngày càng nghiêm trọng hay sao ý , tôi không biết làm sao bây giờ cả . Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ trải qua chuyện khó xử như thế này . Chả nhẽ tôi ngây thơ , xinh đẹp , đáng yêu đến như thế ư . Ôi trời ơi là trời , sao mà tôi lại đi theo anh ta làm gì nhỉ ? sao tôi không để ý là đã vào phòng anh ta từ lúc nào chứ . -Sao mình lại ngu thế này . Tôi tư than thở . -Cô làm gì đấy hả ? Hắn đi ra , trên người vẫn như lúc đi vào , không có gì thay đổi . Chỉ thêm là có điệu cười hơi đểu thôi . Nhưng chính cái điệu cười đểu giả của anh ta lại làm tôi sợ hơn rất nhiều . -À không , chỉ là suy nghĩ vớ vẩn thôi mà . -Ngồi yên đấy , tôi đi lấy cái máy quay rồi xử lí cô . Lấy máy quay làm gì ? đừng nói là anh ta tính dở trò nhé . Bỗng nhiên người tôi run lên . Tôi đang sợ mà . Xét hắn mà ra tay thì tôi cũng chỉ như trứng chọi đó mà thôi . Làm sao bây giờ nhỉ ??? Thời nay có nhiều trò làm bậy rồi tống tiền và hù dọa lắm . Với lại một đứa con gái ngây thơ trong trắng như tôi nữa thì chuyện xấu có khả năng xảy ra là rất rất cao . Tôi phải tìm cách để tự giải thoát chính mình . - Giết anh ta nếu anh ta làm trò . Không được , tôi làm sao có thể làm như vậy được . - Đánh anh ta ngất rồi tìm chìa khóa . Càng không được , cái cửa này là mã số , mà có biết gì về anh ta đâu mà mở khóa được . - Anh ta làm gì thì đành chịu . Như thế thì tàn một đời hoa , uổng một đời lá mất . Khốn khổ là đầu óc tôi đang điên loạn , mà thế này thì làm gì có được . -Cô làm gì mà mặt mày trầm ngâm thế hả ? Anh ta quay lại hỏi tôi và lại ngồi gần tôi . -Không , không có gì hết . Tôi giật mình và ngồi tránh ra xa . Lúc này tôi thật sự sợ , rất sợ và rất sợ . -Cô có suy nghĩ gì phải không ? Anh ta đưa mặt mình lại gần tôi dò xét . Thật là có lẽ anh ta định quyến rũ tôi thì phải , cái gương mặt ấy , rồi còn cả cái mùi nước hoa nữa . Chết mất thôi . Lần này tôi đi nhầm vào hang cọp rồi