Đồ heo , cô chết với tôi!

Chương 10 : Quy định

Thật là mới gặp mà đã có nhiều ấn tượng không tốt rồi , chưa thấy ai như anh ta cả . Ngay cả cái tên mà cũng không nói nữa , có lẽ cái tên của anh ta rất tệ hại nên anh ta không muốn nói đó mà . Tội quá tội quá . Nhưng thôi , tôi bắt đầu đọc những quy định , chẳng thèm suy nghĩ những chuyện không đâu nữa . *** Sau 30 phút nghiềm ngẫm đọc các quy định thì bây giờ tôi mới hiểu được sự nguy hiểm của anh ta . Thật là sợ quá … Toàn những quy định và quy định . Đã thế toàn là những quy định thật nghiêm khắc nữa mới sợ chứ . Thật là không thể tưởng tượng được , nhìn mặt anh ta ngu ngu mà thâm độc phải biết . Nào là phải làm việc đúng giờ , bị muộn sẽ bị trừ lương . Luôn tươi cười dù trong lòng có tức tối bao nhiêu cũng phải cười . Không được cãi dù là sai hay đúng . Tuân lệnh mọi lúc mọi nơi . Món ăn không quá chua , vừa miệng . Đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm . Không được đụng vào đồ của chủ nhân khi chưa có sự đồng ý . Có bệnh thì nên tránh để không bị lây bệnh . Yêu cầu nghiêm túc với công việc của mình . Phải chăm sóc cây cối thật đẹp , cây nào bị hư là phải đền tiền cây đó . Không được làm vỡ đồ , đồ nào làm vỡ thì phải vất . Nên học về phong thủy để biết cách phòng tránh những cái xấu . Tóm lại là toàn những quy định đâu đâu và rất chi là lạ lùng . Tôi cho anh chàng này vào danh sách đỏ của mình – có nghĩa là vào sổ những người bị tâm thần loại một . Nhưng mà không nên thêm vào , không nên và không thể . Tôi làm việc cho tên này , mà nếu đặt hắn vào danh sách điên nặng thì hóa ra tôi phải phục vụ cho một tên điên ư ? Không thể thế được . Tôi là ai chứ ? tôi là Ú cơ mà . Tôi lắc đầu để xóa đi cái ý nghĩ điên điên đó . -Cô làm gì vậy hả ? Hắn nhìn tôi với khuôn mặt ngơ ngác -Hả ? Tôi giật mình , anh ta chẳng khác gì một con ma cả . Thật là đáng sợ . -Tôi hỏi cô làm gì mà ngồi ngớ ra như một con ngố vậy ? Anh ta chống hai tay vào hông hỏi tôi “Xí , chả khác gì mấy bà bán cá **** nhau ngoài chợ ” . Tôi thầm nghĩ khi thấy hành động đó của hắn ta -À ! không có gì đâu , anh không nên quan tâm . Tôi phớt lờ đi mọi chuyện -Hãy gọi tôi là cậu chủ ? cô hiểu rồi chứ ? -Vâng thưa cậu chủ . Tôi liền làm giọng lễ phép . -Tốt ! cô hiểu được quy tắc rất nhanh . Hôm nay tôi dẫn cô đi ăn coi như là tiệc chào hỏi . Ha ha thật là sướng quá , cả đời tôi có vài lần mới mời đi ăn thôi . Thật là sung sướng . -Được , được Tôi cười rồi gật đầu tít mắt . -Vui đến thế ư ? -Tất nhiên rồi Tôi vui vẻ trả lời