Đồ diệt thương sinh

Chương 13 : Băng Phượng

5 ngày sau, võ hoàng đã sơ bộ khống chế được cơ thể, không còn hiện tượng quá tay quá chân nữa, theo tiến độ này thì dự kiến chừng 10 ngày nửa tháng hắn sẽ triệt để khống chế được cơ thể của mình. hắn đứng dạy hoạt động một thoáng tay chân, cảm giác dễ chịu hơn nhiều, tuy rằng còn chưa khống chế được tốt nhưng chỉ cần không đụng tí làm rách không gian là được, hắn còn muốn khám phá cái hành tinh này ít năm để quen thuộc với thế giới này, nếu cứ quá tay mãi có ngày quá tay hơi mạnh làm sụp đổ không gian thì việc vui liền lớn. hắn cũng không muốn sớm phải lang thang ngoài vũ trụ tìm một tinh cầu nào đó để tiếp tục quá trình làm quen, cái này không biết phải tìm đến bao giờ, dù chỉ là hạ thiên nhưng vũ trụ cũng là rộng lớn, các ngôi sao cách xa nhau có khi tính bằng nhiều năm ánh sáng. mà cũng chưa chắc là trong thời gian ngắn có thể tìm được ngôi sao nào có sinh mệnh nên tốt nhất vẫn là lãnh tĩnh điểm, chờ quen thuộc rồi có chơi nổ cả cái hạ thiên này cũng được, không sao cả. võ hoàng đang định ra ngoài suối tắm một cái cho sạch sẽ, từ hôm làm sập sơn dộng đến giờ vẫn chỉ lo học tập với luyện tập khống chế thân thể, toàn thân vẫn là đầy bụi bậm dơ bẩn thì bất chợt một âm thanh phượng gáy bén nhọn truyền đến. két...k..rét... một hư ảnh phượng hoàng hiện lên giữa bầu trời, cùng với đó là từng đợt khí lạnh khách tán ra. ngay lập tức âm thanh hệ thống cũng vang lên. "phát hiện sóng năng lượng băng phượng, một biến chủng của phượng hoàng, sở hữu băng viêm, dựa theo mức năng lượng thì cũng kha khá đấy, ước tính đủ để ngươi tăng lên 0.01% cấp sinh mệnh. tranh thủ qua đó đi, coi như trước khi chạm mặt xã hội làm bữa phượng hoàng nướng hay là hầm gì đó, đối với ngươi bây giờ đều là không tệ chất dinh dưỡng, với lại thực lực ngươi cũng là có đó, bảo vệ tính mạng dư sài." "được, nghe lão." nói xong võ hoàng nhanh chóng ngự không tiến về nơi có sống năng lượng tản ra. vốn hắn còn định là ra suối tắm một cái cho sạch sẽ, sau đó đi qua nhưng ngặt nỗi là sợ bên đó có người thuận tiện cầm đi cơ duyên thì chỉ có khóc ra máu. bên này võ hoàn tranh thủ ngự không đến, trong khi đó tại nơi trung tâm năng lượng băng phượng toả ra có 3 nam 1 nữ đang vây quanh một nữ nhân hộ pháp cho nàng. lúc này, hư ảnh băng phượng sau lưng nữ nhân nhạt dần lộ ra một vóc người lồi lõm có đủ quyến rũ động lòng người, trên người còn toát ra nhàn nhạt khí tức băng hàn, xung quanh nàng cây cỏ đóng một lớp băng. hàn khí tán đi, thân ảnh lộ rõ, bất ngờ đó là thánh nữ và nhóm người vài hôm trước xâm nhập vào nội khu của mê vụ sâm lâm để tìm một món đồ, có lẽ chính là băng phượng này. nàng mở mắt ra, vừa định nói chuyện thì hàn thúc cảnh giác lên tiếng. "là ai?" hắn vừa nói xong, một người thanh niên từ phía trên tán cây đi ra, cậu ta mặc một cái váy được làm từ da lông thú, đầu tóc rối bời, cả người đầy bụi đất khẽ nhếch miệng cười đi về hàn thúc, thình lình đây chính là võ hoàng. dù hắn đã tranh thủ chạy tới nhưng vẫn không kịp, vừa tới đã thấy hư ảnh băng phượng bị thu gom sạch sẽ vào thể nội của nữ nhân kia, mặc dù đã thu vào nhưng chưa triệt để luyện hoá nó nên là vẫn còn cảm nhận được năng lượng từ nó toát ra. có lẽ bây giờ tới cũng chưa muộn, tranh thủ đoạt về ăn một chút chắc hẳn cũng được 0.01% độ tiến hóa. võ hoàng khẽ bước về phía thánh nữ băng cung, hắn dự định rút ra nguồn năng lượng về sau rồi hỏi nàng một số thông tin của tinh lan tinh này, dù sao nhìn trang phục nàng và các hộ vệ xung quanh nàng thì cũng phần nào đoán được địa vị của nàng hẳn phải khá lớn. trong lúc võ hoàng đang nhìn thánh nữ băng cung thì đám người bên băng cung cũng đa dò xét lấy hắn. "ở đâu ra người rừng, dám đối với thánh nữ băng cung bất kính, ngươi gan rất lớn..." một tên thanh niên mặt mày ưa nhìn, trang phục màu vàng nhạt, đai treo một quả ngọc bội hình bạch hổ hét lên. tuy nhiên chưa chờ hắn nói xong câu thì võ hoàng lăng không điểm một chỉ, ngón tay vừa điểm lên hư không, ngay lập tức một chùm sáng năng lượng màu đỏ tựa như tia laser xuất hiện ngay trên đỉnh đầu thiếu niên hạ xuống. ngay lập tức cả người nam thanh niên đều tại trướng phồng lên, sau đó. bùm... thanh niên ngày lập tức bị nổ thành huyết vụ trước sự sững sờ của mọi người, một mùi máu tươi tanh tưởi tràn ngập xông thẳng vào mũi những người xung quanh. đề cử truyện hay tháng 5: trọng sinh làm mạnh nhất kiếm thần ta có một thân bị động kỹ, ta thật không phải khí vận chi tử, main thông minh, không trung, không gái