Đồ Điên

Chương 57 : Chạy trốn quá khứ.

Nó bực tức chùi vội nước mắt bước về.... - Zen... - có tiếng gọi nó từ đằng sau . - Lizze.. Nó lại và ôm chầm lấy nhỏ bạn - Sao mày lại ở đây? - nói hỏi - Thì đi dự tiệc cả thôi.... Mà sao hôm nay nhìn mày khác thế? - À...chuyện này dài lắm có cơ hội tao sẽ kể ày sau. - Lại chuyện của lão Dian à. - Nhắc tới lại bực.... - nó nhăn mặt - Sao thế? - Tao đổ bao mồ hôi công sức đến đây, năn nỉ gãy cả lưỡi bà mới cho đi. Nhưng đến lúc tao gặp lại hắn thì hắn một mực đuổi tao về, ức không chịu được..... - Có lí do cả thôi..Nhưng....mày là con của tập đòan Pia thật sao? - Đương nhiên là không . - Thế lúc nãy..... - Chắc là nhầm lẫn gì đó.. - Ừ...hy vọng chỉ là nhầm lẫn - Lizze thóang buồn - Có chuyện gì à? - À....không không.... ~ 1 lát sau ~ - Phong Phong con vừa đi đâu thế? - người phụ nữ hớt hải tìm nó . - Dạ......thưa bác cháu có chuyện muốn nói. - Chuyện gì thế? - Dạ. - nó hít một hơi thật sâu - Thưa bác, chắc là có nhầm lẫn gì đó thôi chứ cháu không phải là con của tập đòan này đâu ạ. Cháu xin phép - nó bước đi. - Khoan đã. - ..... - Con đang nói cái quái gì vậy? Không phải con thì còn ai nữa chứ. - Thưa bác... - Con đừng nói gì cả. Đi theo mẹ, chúng ta cần gặp bác sĩ - người phụ nữ lôi tay nó. - Nhưng cháu có bị gì đâu chứ.. Nó đẩy tay người phụ nữ ra và cố chạy - Phong Phong - người phụ nữ gọi - Người đâu mau đuổi theo tiểu thư... Nó cố chạy...cố chạy