Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!
Chương 103 : Đón người về
Gương mặt đó…. Gương mặt nàng đã từng yêu… Cũng chính người mang gương mặt này đã đẩy nàng vào vực sâu vô hạn….
Không phải… Không phải… Đây không phải hắn… Không phải… nàng đã chết… Nàng đã rời khỏi cái nơi có hắn rồi…. Không phải hắn… Không phải…
Mặc Viên tái mặt tự trấn an mình nhưng nàng vẫn là không kìm được run rẩy cúi mặt, trong vô thức nàng nhích người núp sau lưng Kim Huyền tránh đi ánh mắt của Kim Ân, tay chặt nắm lấy tay áo bào của Kim Huyền.
Kim Huyền cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, tuy hắn không hiểu vì sao nàng lại như vậy nhưng hắn vẫn nhích người che khuất tầm mắt của Kim Ân đang nhìn chòng chọc vào Mặc Viên.
Ở đối diện, Kim Ân sau khi nhìn thấy dung mạo của Mặc Viên liền bật thốt lên: “Vi Nhi… Mặc Vi là nàng sao?”
Hắn định tiến đến gần Mặc Viên nhưng lại bị Kim Huyền ngăn cản.
Kim Huyền bảo hộ nàng ở sau lưng, lành lạnh nói: “Nàng ấy là Mặc Viên, nàng không phải Mặc Vi.”
“Kim Huyền, ta có việc, đi trước.”Mặc Viên đã sớm rơi vào hoảng loạn cực độ, nàng nói qua loa với Kim Huyền rồi nhanh chóng lướt qua hai người.
Kim Ân thấy nàng đi rồi cũng cứng ngắt nói: “Đệ… đi trước…” Nói rồi hắn hướng cửa cung mà đi.
Mặc Viên… Mặc Vi… Đúng vậy… nàng không phải…. Vi Nhi của hắn đã sớm bỏ hắn mà đi rồi…
Kim Huyền thấy Kim Ân đã đi liền muốn đuổi theo Mặc Viên nhưng một thái giám lại tới báo rằng có sứ thần Bạch Ly cầu kiến. Hắn thầm rủa một tiếng rồi cũng đi về Ngự thư phòng.
- ---------------------
Kim Huyền bước vào Ngự thư phòng liền thấy một người làm hắn hết sức bất ngờ. Nhưng rất nhanh, hắn lấy lại bộ mặt không mặn không nhạt của mình khách sáo lên tiếng:
“Không biết Lục vương hôm nay ghé thăm quý quốc là có việc gì?”
Đúng vậy người đang đứng đó không ai khác chính là Bạch Nhất Quân vừa mới đến Kim quốc.
Nghe Kim Huyền nói vậy, Bạch Nhất Quân cũng nhàn nhạt đáp lại: “Bổn vương hôm nay đến một là vì muốn bàn về vấn đề giao thương giữa Bạch Ly và Kim Quốc… Thứ hai là muốn… đón người của bổn vương về.”
Kim Huyền nghe vậy liền híp mắt nhìn hắn? Muốn đón người của hắn sao????
- -----------------------
Mặc Viên sau khi về tới dịch quán liền vào phòng, chốt cửa lại. Nàng hoảng sợ ngồi bệt xuống đất cuộn tròn mình lại, nước mắt đã tuôn trong vô thức.
Trong đầu nàng lúc này hiện rõ mồn một khung cảnh thảm khốc trong lễ cưới hôm ấy…. Máu…. Thật nhiều máu… nàng không muốn thấy nó nữa… Mau biến đi!!!
Và nàng thấy hắn… thấy hắn đang đi về phía nàng… thấy hắn mặc nàng cầu xin… vẫn lạnh lùng đâm một nhát vào tim nàng… Máu… Máu tràn ra…. Nhuộm đỏ cả bộ lễ phục trắng tinh ấy… Thật nhiều máu….nàng đau lắm… Rất đau…
Mặc Viên nước mắt rơi đầy mặt không ngừng lắc đầu muốn xua đi những hình ảnh đó. Đừng… Đừng mà… Đừng tới gần… Không muốn…. Đừng…… Mau biến đi…. Cút đi…. Đừng…..
Truyện khác cùng thể loại
8 chương
173 chương
8 chương
52 chương
229 chương
123 chương
90 chương
131 chương
6 chương