[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão
Chương 57 : Pháp sư kỳ lạ xuất hiện cùng phong huyệt _ Sự trở lại của Kikyo
Chờ Mikazuki đau lòng xong, Tâm Kính của Inuyasha cũng đã được tu bổ hảo. Mỗ gia trưởng hai mắt đẫm lệ uông uông trừng Inuyasha, trừng đến tiểu cẩu cẩu dựng tóc gáy chạy mất mới chịu thu hồi tầm mắt. Jaken nơm nớp nhìn hắn, ngập ngừng hỏi:" Chúng ta quay về thôi chứ, Mikazuki-sama? "
Mikazuki nháy mắt khôi phục phong phạm của Ma hoàng, phiêu mắt:" Đương nhiên muốn về, nhưng trước đó phải ghé qua một chỗ đã."
Hai người nhanh chóng biến mất khỏi khu rừng.
Bên này, Inuyasha vừa tìm về được đến chỗ nhóm Kagome nghỉ ngơi, lại phát hiện thiếu nữ không thấy đâu. Ngay cả tiểu hồ ly Shippo cũng không có bóng dáng. Balo của Kagome vẫn còn nguyên trên mặt đất, cá cũng đang nướng dở trong khi không có ai trông giữ.
Inuyasha trầm mặc, gân xanh trên trán ứa ra. Mấy người này...
( Biểu tình của Inuyasha nó thế này nè ^_^||
Chính là loại biểu tình " Đậu má chúng mày dám đem bố bỏ lại " ấy)
Mùi vị của Kagome còn khá dày, hẳn là vừa rời đi không lâu. Inuyasha khịt mũi, nhanh chóng lần theo vết tích mùi vị để lại đuổi theo hai người, vừa tìm vừa xắn tay áo.
Tốt nhất nên để ta biết có chuyện gì quan trọng hai người mới rời đi không nói. Bằng không, ha hả...
Tiểu cẩu cẩu âm u cười, xương tay kêu răng rắc.
Ở một chỗ khác, Kagome thần tình không thể đẹp hơn, ngồi chết lặng trên ghế sau xe đạp.
Miroku, tên khốn anh vẫn không thay đổi chút nào!
Phía sau xe, tiểu hồ ly Shippo dùng cả bốn chân đuổi theo, thở hồng hộc kêu gào:" Nhân loại nham hiểm! Thả Kagome ra! Inuyasha nhất định sẽ đem ngươi băm thành chả đó! "
Tốc độ đạp xe của nam nhân kia lại tăng lên.
" Này... " Kagome đã không nghĩ đi quan tâm thế giới này:" Ngươi có thể dừng lại được rồi, pháp sư. Còn chạy nữa sẽ xuống vực đó. "
Miroku kinh ngạc quay đầu, tròn mắt nhìn nàng:" Vị tiểu thư này, sao nàng biết ta là pháp sư? Không lẽ... "
" Dừng! " Với đức hạnh của hắn còn có thể nói ra chuyện gì khác nữa chứ, Kagome rất bình tĩnh ngắt lời:" Chúng ta sắp xuống vực rồi, cám ơn. "
Pháp sư vội vã phanh xe lại. Xe đạp dùng lần đầu hắn ngược lại so với nàng còn thuần thục. Bánh xe quay thêm nửa vòng, hiểm hiểm dừng lại bên hẻm núi, Miroku há hốc mồm nhìn vực núi cao chót vót:" Thế nào lại có hẻm núi hiểm trở như vậy ở chỗ này? Lộ tuyến hình như không đúng. "
Kagome còn có thể nói gì nữa, nghẹn họng trân trối nhìn hắn. Bởi vì năm đó ngươi bắt cóc ta cũng đi cái lộ tuyến này a!
Miroku còn muốn nói thêm nữa, trên đầu bị gõ mạnh một cái. Hắn sắc mặt không tốt đem tiểu hồ ly trên đầu kéo xuống, cười lạnh:" Ta nhất định đem ngươi lột da nấu canh cho bữa trưa nay. "
Shippo đáp lại bằng mấy hạt dẻ trước đó Kagome cho hắn. Thiếu nữ vội vã cứu vớt tiểu hồ ly, đem nó ôm vào lòng cảnh giác lườm pháp sư háo sắc. Miroku nháy mắt liền quên nội dung đe dọa, bắt lấy tay thiếu nữ:" Vị tiểu thư này, nàng có bằng lòng sinh con cho ta không? "
Kagome không kịp đề phòng bị hắn hồ một chậu cẩu huyết vào mặt, sắc mặt vô cùng dễ nhìn. Shippo há mồm nhìn kẻ vừa buông lời đùa giỡn, một thanh âm cũng không thể phát ra.
Có tiếng vấp ngã gần đó vang lên. Ba người theo bản năng đưa mắt tìm kiếm. Inuyasha diện vô biểu tình phủi đi bụi đất trên người, quay đầu:" Làm phiền rồi. "
" Chờ đã, Inuyasha! Ngươi nghe ta nói, này chỉ là hiểu lầm a!"
Kagome hữu khí vô lực gọi.
Ta oan uổng a!
Náo loạn một hồi, chờ bọn họ hòa bình ngồi xuống tìm hiểu lẫn nhau xong thì giờ cơm trưa cũng đã qua từ lúc nào. Ánh mắt của Miroku trong chốc lát đảo qua người Inuyasha, bị thiếu niên trừng liền thu trở về, yên lặng nhìn Kagome.
Mặc dù bán yêu kia rất xinh đẹp, nhưng hắn vẫn là thích nữ nhân a.
→_→ Pháp sư, ngươi đủ tự tin a. Inuyasha hắn căn bản không đem ngươi để trong mắt có được không?
" Chỉ vì mấy cái lời đồn vô căn cứ đó ngươi liền chạy đến bắt cóc nàng ta?" Inuyasha giật giật lông mày nhìn pháp sư yên nhiên trước mặt:" Mắt ngươi bị mù hay lỗ tai có vấn đề vậy? Bổn đại gia lúc nào ép buộc nàng ta? Rõ ràng là nữ nhân này tự mình muốn chạy theo ta không rời! "
Kagome quay ngoắt lại, không muốn nói chuyện với bất kỳ ai trong hai người này.
Miroku nhún vai, không biết nói gì hơn:" Hảo đi, là lỗi của ta. Nhưng mà hai, khụ, ba vị bây giờ định làm gì đâu? "
Bốn người hé mắt nhìn nhau. Kagome suy tư một lúc, thở dài:" Vẫn là quay về làng trước đi, còn phải lấy lại balo của ta. "
Inuyasha không có ý kiến, một tay xách lên tiểu hồ ly bên cạnh:" Ta cõng ngươi cho nhanh. Để tên kia đạp xe của ngươi là được. "
Kagome yên lặng giơ tay đầu hàng, ngoan ngoãn ngồi lên cùng pháp sư, để Shippo đi cùng Inuyasha.
Hảo thiếu niên không hiểu suy nghĩ của nàng, nhưng không muốn hắn cõng hắn liền không ép. Chẳng qua là đi chậm hơn chút thôi.
Tiểu bán yêu hoàn toàn không biết Kagome trong lòng nhỏ hai hàng khoan mì lệ. Nàng kỳ thực rất muốn được Inuyasha cõng, nhưng nàng sợ đau a.
Inuyasha không cảm nhận được gì, nhưng mỗi lần hắn chạm vào đối với nàng đều là địa ngục trần gian có được hay không? Ai hiểu cho nỗi khổ của nàng?
Đối với oán niệm của thiếu nữ, chủ mưu không chút nào chột dạ cho qua. Đại nghiệp muốn thành đương nhiên cần hi sinh một chút a! Vấn đề này đành nhờ Kagome giải quyết vậy.
→_→ Thân ái, nữ chủ chắc chắn sẽ khóc vì có cha dượng như ngươi.
Nhóm người bọn họ rất nhanh liền về đến làng, nhưng không khí trong làng có chút không đúng.
Thấp thỏm, vội vã, sợ hãi.
Inuyasha không yên tâm đẩy nhanh cước bộ đi về phía căn nhà của Kaede. Tâm trạng mọi người trầm xuống, ngay cả người lạ như Miroku cũng nhận ra có điều không hay đã xảy ra trong làng.
Về đến nơi, lão nhân sắc mặt cực kỳ xấu xí nhìn bọn họ. Kagome bỗng nhiên cảm thấy tâm thần không yên, lên tiếng mở lời trước tiên: " Kaede-sấm, có chuyện gì xảy ra sao? Tại sao thần sắc mọi người nặng nề như vậy? "
Lão nhân ánh mắt không mấy tốt đẹp, trầm trọng nói:" Mộ của chị Kikyo bị đào lên. Bình tro cốt.... không thấy đâu nữa. "
" Cái gì? " Inuyasha kinh ngạc hô. Shippo và Miroku là người ngoài nên còn không hiểu gì, nhưng không một ai chú ý đến sắc mặt thiếu nữ tái nhợt cứng đờ trong chốc lát.
Đúng rồi, nàng thế nhưng quên mất! Sau chuyện ngày Sóc Nguyệt sẽ là lúc Kikyo được mụ pháp sư tà ác tái sinh một lần nữa, dùng chính là hài cốt bị trộm đi của Kikyo. Lần đó Inuyasha đã nóng vội lo lắng bao lâu, nàng thế nhưng sẽ đem chuyện này quên đi!
Kaede nhìn thấy sắc mặt nàng tái xanh, lại chỉ nghĩ thiếu nữ sợ hãi sự việc lần này. Lão nhân nhấc thân thể nặng nề chống cung đi đến trước mặt Inuyasha:" Ta thay mặt dân làng, cũng là vì chị Kikyo, hi vọng ngươi có thể tìm kiếm về tro cốt của chị ấy. "
Inuyasha trầm tư một lúc, gật đầu:" Có thể. "
Dù sao bọn họ cũng từng là bằng hữu, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn tro cốt của Kikyo bị đem đi. Nếu bình tro ấy không may rơi vào tay kẻ xấu, hậu quả sẽ khó lòng tưởng tượng.
Miroku giương mắt, cuối cùng cũng hiểu nội dung câu chuyện của bọn họ:" Ý vị pháp sư đây là, tro cốt của pháp sư Kikyo đã mất năm mươi năm trước bị trộm mất? "
Không ai phủ nhận ý nghĩ của hắn. Thanh niên ánh mắt trầm xuống, giọng nói có phần nghiêm trọng:" Ta từng nghe nói, mười năm trở lại đây có một cái pháp sư tà ác chuyên đi đào trộm tro cốt của những pháp sư mạnh mẽ trước kia, dùng tro cốt và bùn đất tái sinh bọn họ, mục đích để những người đó phục vụ cho bà ta. Nếu thật là như vậy, chúng ta cần nhanh chóng tìm được pháp sư kia, bằng không sẽ xảy ra chuyện lớn. "
Inuyasha lập tức đứng ngồi không yên:" Ta lập tức đi tìm! "
" Ta đi cùng ngươi! " Ba người khác đồng thanh lên tiếng. Kaede sắc mặt trầm xuống, giữ tay Kagome:" Kagome ở lại. Nếu bọn chúng thật muốn hồi sinh chị Kikyo, vậy nhất định sẽ nhằm vào linh hồn chuyển thế của chị ấy. Không muốn gặp nguy hiểm thì cùng ta ở lại, để bọn họ đi là được rồi. "
Ba người kia nhanh chóng khởi hành. Kagome trong lòng nóng vội lại không thể nói ra, tựa như bị lửa thiêu mông đứng lên ngồi xuống liên tục.
Đem nàng và Inuyasha tách ra mới là quyết định ngốc nghếch nhất. Sở dĩ năm đó Kikyo có thể tái sinh cũng chính là vì nàng bị tách khỏi Inuyasha, sau đó người kia càng là không nhìn đến nàng mà chỉ chăm chú gọi tên Kikyo. Hồn phách sau đó của nàng bị chia ra một phần nhỏ, cuối cùng lưu lại trong thân thể Kikyo đến tận lúc Kikyo chết đi mới tan biến, vĩnh viễn không trở về cơ thể nàng.
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
Kagome cuối cùng vẫn bị bắt đi như sự tình kiếp trước. Thiếu nữ cười khổ nằm trong nước phép mà pháp sư tà ác kia tạo ra, đưa mắt nhìn người đang ngây ngốc ngồi trên một gò đất cao cách đó không xa. À không, tạm thời chỉ là cái xác không hồn mà thôi. Người nọ một thân hồng bạch đan xen, thần tình khuôn mặt mỹ lệ chỉ có ngây ngô cùng hoang mang.
Kikyo.
Đã lâu không gặp.
Truyện khác cùng thể loại
147 chương
165 chương
153 chương
4 chương
6 chương
60 chương