Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 348 : Ma vật thoát khốn

Căn cơ của Thiên Ma Phệ Hồn Trận bao gồm hai phần - “trận” và “hồn”, đồng thời phần “hồn” được ẩn sâu bên trong phần “trận” nên muốn hoàn toàn phá trận cực kì khó. Đổi lại một người khác, dù là Vấn Đạo hậu kì cũng không thể nào phá nổi Thiên Ma Phệ Hồn Trận được dựng lên từ huyết tế năm nghìn Nguyên Anh, Hóa Thần, đấy là chưa kể đến còn có mười sáu tên Hợp Thể phối hợp lẫn nhau chủ trì đại trận. Ở điểm này, Hồng Nghiệp rất tin tưởng mới không nghĩ cách giải quyết Lâm Phong trước. Thế nhưng Hồng Nghiệp không ngờ đến Lâm Phong lại có cơ sở để mở ra một con đường máu phá hoại đại trận, trước dùng Đạo Kiếm đục thủng phần “trận”, sau lại dùng Sinh Tử Đoạn Hồn Kiếm hóa giải phần “hồn”, dưới hai nhát kiếm, tấm màn máu bị đánh ra vô số vết rạn nứt. Thiên Ma Phệ Hồn Ba, cứ như thế im bặt, cấm không công năng, cũng nới lỏng không ít. Sau đó không ngừng có từng luồng hồn phách tràn ra ngoài, mà điều khiến người khác ngạc nhiên nhất là trên khuôn mặt của mỗi một hồn phách không hề có chút thống khổ nào, ngược lại toàn bộ đều có vẻ mặt thanh thản giống như được giải thoát. Thậm chí, ẩn ẩn còn đem lại cảm giác rằng… những hồn phách kia, đã chờ ngày “chết” này lâu lắm rồi. Trong lúc nhất thời, đám Hợp Thể bị chấn động đến mức thất thần. Chứng kiến hết thảy, Hồng Nghiệp quát lớn: -Các vị, trận vẫn chưa bị phá, mau ổn định tâm thần củng cố đại trận. Đáng tiếc, Hắc Thần Minh làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời này, gần như cùng một lúc với Lâm Phong chém xuống nhát thứ hai Hắc Thần Minh đã điều động Tinh Thần Tháp bắn ra một đạo tia sáng nhắm thẳng đến chỗ Lâm Phong chém xuống. Còn Lâm Phong đã nhân cơ hội đại trận khẽ nới lỏng thi triển thuấn di ngược trở về Tinh Thần Tháp. Nhất kích tất sát, căn bản không cho mấy người Hồng Nghiệp thời gian củng cố đại trận. -Xoẹt… -Răng rắc…. răng rắc…. Dưới một kích uy lực tương đương Vấn Đạo hậu kì, Thiên Ma Phệ Hồn Trận vốn đang suy yếu rất dễ dàng bị đục ra một lỗ thủng cực kì lớn, bằng mắt thường có thể thấy đại trận đang lấy lỗ thủng kia làm trung tâm vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ hơn mười giây nữa Thiên Ma Phệ Hồn Trận sẽ bị phá vỡ hoàn toàn. Nhưng đúng lúc này, Hồng Nghiệp ánh mắt lóe lên hung tàn hướng tới Lục Thống phân phó: -Bắt đầu đi. Lục Thống gật đầu phất tay ném ra tấm lệnh bài chìa khóa vào chính giữa lỗ thủng, một cỗ khí tức cực kì khát máu bỗng nhiên xuất hiện khiến cả Lâm Phong cũng phải rùng mình, mà nguồn gốc của nó… lại là từ tấm lênh bài chìa khóa. Xảo diệu chính là, khí tức cực kì khát máu kia có thể tạm ngừng được quá trình Thiên Ma Phệ Hồn Trận sụp đổ, giống như… nó đang bổ sung năng lượng cho đại trận vậy. Lâm Phong nhíu mày hỏi Hắc Thần Minh: -Tấm lệnh bài kia không phải của Hắc Tinh Tông sao? Hắc Thần Minh gằn giọng đáp: -Nó đúng là lệnh bài cao cấp nhất của Hắc Tinh Tông ta, nhưng khí tức này… thuộc về Âm Khôi Tông. Thì ra là vậy, Hắc Tinh Tông đã bị Âm Khôi Tông cài nội gián, chẳng trách ngày trước đám Âm Khôi Tông biết hết đường đi nước bước của ta. -Khốn nạn, trong tấm lệnh bài kia…. ta còn cảm nhận được máu huyết của đệ tử Hắc Tinh Tông. Thật, ở thời đại trước Hắc Tinh Tông đã bị Âm Khôi Tông cài vào nội gián, đồng thời trong trận chiến năm xưa tên nội gián còn âm thầm lưu lại hậu thủ bằng tấm lệnh bài chìa khóa, người đó đã biến tấm lệnh bài thành một viên “Huyết Châu” hấp thu máu huyết đệ tử Hắc Tinh Tông. Chính vì vậy tấm lệnh bài mới ngăn cản được Thiên Ma Phệ Hồn Trận sụp đổ. Bỏ qua chuyện đó, trong lúc hai người trao đổi, bên phía mười sáu người Hồng Nghiệp đã xuất hiện biến hóa không hề nhỏ, hiện tại chỉ còn lại bốn người đứng vững ở bốn góc của đại trận, lần lượt là Hồng Nghiệp, Lục Thống, Nguyên Chính và Hầu Mã Thiên. Mười hai người khác đã bị khí tức khát máu của tấm lệnh bài chìa khóa bao phủ, tình trạng không khác gì những người Nguyên Anh, Hóa Thần trước đó bị huyết tế. Lúc này, kẻ ngu mới không biết bọn họ đã bị Hồng Nghiệp tính kế, hóa ra ngay từ đầu chỉ có địa phương bốn người Hồng Nghiệp đứng là sinh môn, những chỗ còn lại căn bản đều là tử môn. Nói cách khác từ lúc tham gia bố trí đại trận thì sinh tử của bọn họ đã nằm bị Hồng Nghiệp nắm trong tay. Chỉ là mười hai người kia dù sao cũng là Hợp Thể, sức chống chịu mạnh hơn Hóa Thần rất nhiều, bị đại trận khóa chặt thi triển huyết tế vẫn có lực phản kháng. Đáng tiếc, uy năng của tấm lệnh bài quá mạnh, bọn họ vùng vẫy cỡ nào đều vô dụng, từ tu vi, đến huyết nhục, và cả linh hồn đều bị đại trận hấp thu qua từng giây. Mới ba giây trôi qua, đã có một Hợp Thể sơ kì biến mất khỏi thế giới, những người còn lại cũng không khá hơn bao nhiêu. Lăng Triều không cam lòng hét lên: -Hồng Nghiệp, các ngươi nhất định sẽ chết không có chỗ chôn. Hồng Nghiệp cười lạnh: -Đừng trách ta, nếu không phải các ngươi tham lam huyết tế năm nghìn Nguyên Anh, Hóa Thần làm sao các ngươi lại bị Thiên Ma Phệ Hồn Trận giam cầm? Đúng vậy, nếu không có màn huyết tế năm nghìn người trước đó thì Thiên Ma Phệ Hồn Trận sẽ không có đủ khả năng để vây nhốt mười hai Hợp Thể, dù sao tấm lệnh bài chỉ có tác dụng bổ sung năng lượng chứ không có tác dụng thành lập đại trận. Cái này… chính là tự mình hại mình, cũng có thể gọi là quả báo. Lại qua thêm ba giây, mười hai Hợp Thể toàn bộ chịu chung số phận với năm nghìn Nguyên Anh, Hóa Thần trở thành một phần lực lượng của Thiên Ma Phệ Hồn Trận. Thậm chí… có phần thê thảm hơn, bởi vì năm nghìn người kia đã được Lâm Phong giải thoát rồi. Với sự góp mặt của mười hai Hợp Thể, Thiên Ma Phệ Hồn Trận một lần nữa được dựng lên, uy năng so với trước đó… còn mạnh mẽ hơn một chút. Lâm Phong lập tức đưa ra quyết định: -Chạy. Hắc Thần Minh cũng biết ý định của Lâm Phong, lão mở miệng nói: -Tiểu hữu chậm đã, qua mười lăm giây nữa ta sẽ gom những người còn sống lại một tầng, mong tiểu hữu giúp ta giữ lấy một tia hy vọng cho Hắc Tinh Tông. Nghe vậy Lâm Phong chần chờ một chút mới đáp ứng: -Tốt, phiền các hạ đem hai nàng vào trong giúp ta. Hắc Thần Minh gật đầu. Mười giây sau, Tinh Thần Tháp tách ra một tầng, đợi hai người Vũ Ngưng, Hiên Phương đi vào trong Hắc Thần Minh mới bắt quyết thu nhỏ một tầng kia lại rơi chuẩn xác vào tay Lâm Phong, hiển nhiên đây là một kiện không gian pháp khí không hề tầm thường. Tiếp nhận đồ vật, Lâm Phong không hỏi Tinh Thần Hắc Minh Diễm nữa ôm quyền nói: -Các hạ… bảo trọng. Sau đó Lâm Phong lần thứ hai tế xuất song kiếm, phối hợp với Đệ Thập Trùng Thiên lao ra khỏi Thiên Ma Phệ Hồn Trận. Hồng Nghiệp thấy vậy mặc kệ Lâm Phong, thậm chí còn chủ động mở đường để Lâm Phong rời đi, dù sao Tinh Thần Hắc Minh Diễm chắc chắn vẫn còn nằm trong Tinh Thần Tháp, không nhất thiết phải đấu với Lâm Phong để tiếp tục xảy ra biến cố. Mục tiêu của bốn người Hồng Nghiệp chỉ là Tinh Thần Hắc Minh Diễm. Đợi Lâm Phong đi rồi, Hồng Nghiệp đắc ý cười lớn: -Ngay từ đầu lão chịu giao ra Tinh Thần Hắc Minh Diễm thì đâu phải rơi vào đường cùng thế này. Hắc Thần Minh mặt không đổi sắc đáp: -Các ngươi dính líu với Âm Khôi Tông, sớm muộn gì cũng phải gánh chịu hậu quả nặng nề. Về phần Tinh Thần Hắc Minh Diễm, dựa vào bản lĩnh mà tới lấy. Đối với Hắc Thần Minh hăm dọa, Hồng Nghiệp không hề để ý điều khiển đại trận: -Thiên Ma Phệ Hồn Ba. -Graooooooooo…. Âm thanh vừa dứt, mười hai cái đầu người đại biểu cho mười hai Hợp Thể không ngừng vờn quanh Tinh Thần Tháp than khóc khiến Tinh Thần Tháp vô cùng vững chắc ngay cả Vấn Đạo hậu kì cũng không phá nổi bỗng xuất hiện vết nứt đầu tiên. Sau đó là vết nứt thứ hai, thứ ba, cho đến khi toàn bộ Tinh Thần Tháp bị bao phủ bởi vết nứt thì Tinh Thần Tháp cứ thế sụp đổ. -Ầm, ầm, ầm…. Tại thời điểm Tinh Thần Tháp sụp đổ, một cỗ biển lửa màu đen lan tràn mà ra, đầu tiên biển lửa hướng tới mười hai cái đầu người mà đi, hiển nhiên mười hai cái đầu người không chống đỡ nổi Tinh Thần Hắc Minh Diễm bị nuốt chửng hoàn toàn. Dù sao, Thiên Hỏa cũng được tính là một loại khắc tinh của hồn phách và ma vật. Bất quá biển lửa chỉ làm được tới thế chứ không có cách nào thoát ra khỏi Thiên Ma Phệ Hồn Trận, qua nhiều năm cả Hắc Thần Minh lẫn Tinh Thần Hắc Minh Diễm đã tiêu hao quá nhiều rồi. Đến cuối cùng biển lửa gom lại thành thân ảnh của Hắc Thần Minh, lão khẽ thở dài tự nói: -Hy vọng Lâm tiểu hữu thoát ra được. Nói xong, Hắc Thần Minh tiêu tán chỉ để lại một đóa hắc sắc hỏa diễm trôi nổi giữa không trung. Thấy vậy cả bốn người Hồng Nghiệp, Lục Thống, Nghiêm Chính và Hầu Mã Thiên đồng loạt lao ra giơ tay chộp lấy Tinh Thần Hắc Minh Diễm, mặc kệ trước đó đã lập thiên đạo thệ ngôn phân chia nhưng người đoạt được sẽ có quyền thu phần nhiều hơn. Đúng lúc này, một tiếng cười rùng rợn vang lên từ dưới lòng đất nơi Tinh Thần Tháp tọa trấn: -Khặc khặc, rốt cuộc lão quỷ Hắc Thần Minh cũng đã chết. Tiếng cười này, không khỏi dọa bốn người Hồng Nghiệp cấp tốc lui lại, bởi vì… ở địa phương Tinh Thần Hắc Minh Diễm trôi nổi đã nhiều hơn một thân ảnh đen sì, dung mạo thoạt nhìn không giống nhân loại, theo kinh nghiệm trong tu chân giới thân ảnh kia chắc chắn là ma tu. Mà ma tu cực kì quỷ dị, mặc dù thân ảnh kia tạm thời chỉ có tu vi tương đương Hợp Thể sơ kì nhưng cũng không phải thứ bốn người Hồng Nghiệp đối phó được, kẻ bị Hắc Thần Minh phong ấn dưới Tinh Thần Tháp sao có thể là kẻ đơn giản. Thân ảnh đen sì ngoái đầu nhìn thấy bốn người Hồng Nghiệp liếm liếm môi: -Nga, không ngờ lão quỷ còn rất rộng lượng, không chỉ để lại cho ta Tinh Thần Hắc Minh Diễm mà còn khuyến mãi thêm bốn cái huyết thực mĩ vị a. Câu nói của thân ảnh đen sì giống như mang theo một lực lượng kì dị nào đó chấn thẳng vào linh hồn khiến bốn người Hồng Nghiệp không nhịn được run rẩy, bốn người không chút do dự học theo Lâm Phong chạy trốn, mỗi người một hướng. Thấy thế thân ảnh đen sì kia không vội đuổi theo mà cười cười: -Khặc khặc, vùng không gian này đã bị phong bế, các ngươi cứ việc chạy thoải mái, rồi cũng sẽ vào bụng ta hết thôi.