Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 196 : Lâm gia biến hóa kinh người

Hôm nay vừa đúng một tháng Lâm Phong xây dựng Lâm gia, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn một bước cuối cùng đó là cung cấp năng lượng để đưa toàn bộ công trình của Lâm gia vào hoạt động, năng lượng ở đây được xuất phát từ hai nguồn, một là Tụ Linh Trận hấp thu linh khí thiên địa và hai là rút linh khí từ linh thạch. Bởi vì lượng linh thạch đặt vào làm trận cơ quá nhiều, quy ra linh thạch hạ phẩm là hơn hai trăm nghìn linh thạch hạ phẩm nên một khi khởi động Hóa Linh Trận hòa tan linh thạch sẽ bộc phát ra lượng linh khí rất lớn, lại thêm cả linh khí được Tụ Linh Trận thu vào phối hợp lẫn nhau sẽ tạo thành một đợt linh khí phong bạo khổng lồ. Mà Bế Linh Trận của Lâm Phong chỉ là cấp ba, dù Lâm Phong bố trí nhiều Bế Linh Trận hơn cũng không cách nào phong tỏa toàn bộ không cho linh khí tràn ra ngoài được, đây là vấn đề về đẳng cấp rất khó bù đắp bằng số lượng, cho nên Lâm Phong nghĩ ra ý định triệu tập toàn bộ tộc nhân lại đây tu luyện tránh lãng phí. Đương nhiên Lâm Phong có thể làm từ từ để ổn định linh khí nhưng chỉ có cách này mới có thể đẩy nồng độ linh khí lên mức tối đa kích thích cho việc tu luyện đạt đến hiệu quả cao nhất, đặc biệt nó còn gia tăng tỉ lệ đột phá cảnh giới lên rất nhiều, bỏ qua vô cùng đáng tiếc, tính cách của Lâm Phong là đã làm phải làm cho hoàn mỹ. Tộc nhân Lâm gia không nhiều lắm, từ trên xuống dưới chỉ gần hai trăm người nên tập trung rất dễ dàng không xuất hiện hỗn loạn. Trong đó đệ tử Ngưng Khí kì chiếm một trăm hai mươi người, đệ tử trung tâm Trúc Cơ kì mười ba người, chấp sự Trúc Cơ kì năm mươi người, trưởng lão Kết Đan kì mười một người tính cả Lâm Khang, ngoại trừ một vài thành viên cá biệt từ việc kết hôn ra thì Lâm gia không tồn tại ngoại nhân. Không có người ngoài tham dự sẽ khiến cho một thế lực vững chắc hơn, ít xuất hiện tình trạng chia bè kết phái hay phản bội, tuy tốc độ tu luyện chậm hơn nhưng lại không cần phải lo lắng bị ám toán quá nhiều. Đây cũng là lí do tại sao người ta biết tu luyện dưới hình thức tông môn tốt hơn mà ở Phong Quốc vẫn giữ lại hình thức gia tộc tu chân. Lúc này Lâm Phong đứng trước cổng Tu Luyện Tháp nhìn về phía hai trăm tộc nhân nói: -Một tháng vừa qua Lâm Tác gia chủ đã giới thiệu mục đích của ngày hôm nay nên ta không nói nhiều nữa, mọi người theo sự sắp xếp của ta ổn định vị trí chờ hiệu lệnh của ta bắt đầu tu luyện. Nghe vậy hai trăm người lục tục di chuyển theo hướng dẫn của Lâm Phong, trên mặt không giấu nổi sự hưng phấn, Lâm Tác đã nói qua hôm nay là ngày ấn định sự phát triển của Lâm gia, nhiều người không rõ “phát triển” ở đây Lâm Tác nói là gì nhưng ai cũng biết hiệu quả của Tu Luyện Tháp chính là đẩy nhanh tốc độ tu luyện, cái tên đã nói lên công dụng rồi. Gia tăng tốc độ tu luyện chính là hấp dẫn trí mạng đối với tu sĩ, dù chỉ gia tăng một thành cũng khiến người ta điên cuồng, vậy mà Lâm Tác còn dám cam đoan… Tu Luyện Tháp có thể đề cao tốc độ tu luyện gấp rưỡi thậm chí gấp đôi, không hào hứng mới là lạ, đặc biệt là những người bị kẹt ở bình cảnh hận không thể ngay lập tức tiến vào Tu Luyện Tháp tu luyện. Rất nhanh hai trăm người đã tản ra xếp bằng xung quanh Tu Luyện Tháp, gần Tu Luyện Tháp nhất là chúng trưởng lão, sau đó là đệ tử trung tâm và chấp sự, cuối cùng mới tới đệ tử bình thường. Ngoài ra còn có một số vị trí đặc biệt như ba người Lâm Thiên, Lâm Khang và Lâm Tác tiến thẳng vào Tu Luyện Tháp tầng ba tu luyện. Ba người Lâm Minh Hiên, Lâm Sơ và Lâm Trường thì ở tầng hai, tầng một dành cho ba đệ tử nổi bật nhất của Lâm gia bây giờ là Lâm Khiết, Lâm Vô Thường và Lâm Tuyết. Mọi người đều biết tu luyện trong Tu Luyện Tháp hiệu quả cao nhất nhưng không ai dị nghị điều gì, Tu Luyện Tháp chỉ có chín phòng mà ở đây có tới hai trăm người, nếu ở ngoài hiệu quả không cao thì coi như là đến xem cái náo nhiệt cũng được, sau này có cống hiến rồi tiến vào sau. Đây chính là sức mạnh đoàn kết của một gia tộc khi đứng trước nguy cơ bị đồng hóa, tộc nhân sẵn sàng nhường ra lợi ích chỉ cần gia tộc mạnh lên là được. Lại nói những người trong tháp không nổi bật thì cũng là người dám hy sinh cho gia tộc, họ được đặc cách là xứng đáng, nếu những người này không được vào đầu tiên mới đáng để dị nghị. Thấy mọi người đã chuẩn bị xong, Lâm Phong trầm giọng nói: -Ta bắt đầu đây. Nói xong Lâm Phong đánh ra mấy trăm pháp quyết phức tạp khởi động toàn bộ trận pháp, sau đó Lâm Phong bước vào tâm trận chủ trì Thiên Biến Vạn Hóa Tụ Linh Trận, núi linh thạch chỉ trong nháy mắt đã bị hòa tan một phần mười, Bế Linh Trận cùng Dẫn Linh Trận phát huy tác dụng vận chuyển linh khí tới Tu Luyện Tháp và hộ gia đại trận, không ngoài dự đoán vẫn còn một lượng lớn linh khí tràn ra ngoài. Đồng thời trên bầu trời Lâm gia xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ điên cuồng kéo linh khí trong phạm vi ba mươi dặm về Lâm gia, toàn bộ người trong Lâm Thành đều cảm giác được nồng độ linh khí tại đây đang tăng lên một cách nhanh chóng, mà Lâm gia chính là trung tâm của sự tăng trưởng này. -Trời ạ, đây là có chuyện gì, tại sao linh khí đột nhiên tăng mạnh như vậy. -Ngươi xem, vị trí kia có phải Lâm gia hay không. -Ta nhớ ra rồi, một tháng trước Lâm gia tuyên bố bế môn, hôm nay vừa kết thúc một tháng Lâm gia liền có động tĩnh lớn như vậy, xem ra sắp có biến hóa rồi. -Mặc kệ biến hóa hay không biến hóa, mau nhân cơ hội này tu luyện đi, ta cảm giác được ta sắp đột phá rồi. -Đúng đúng, mau tu luyện. Cả Lâm Thành lúc này nhao nhao ngồi xuống tu luyện, loại linh khí nồng nặc như thế này không phải lúc nào cũng gặp được, bỏ qua một lần liền sẽ không có cơ hội thứ hai. Ở ngoài đã như vậy thì ở trong Lâm gia còn ghê gớm hơn, hai trăm tộc nhân giống như bị sốc linh khí đến nỗi không theo kịp cử động của Lâm Phong, phải mất mấy giây choáng váng mới bắt đầu vận chuyển công pháp để tu luyện, cái này đâu phải gấp rưỡi hay gấp đôi, ít nhất là gấp mười lần a. Chỉ có chín người bên trong Tu Luyện Tháp được Lâm Phong nhắc nhở nên ngay từ đầu đã vận chuyển công pháp đến cực hạn không bỏ lỡ một giây nào, tu vi chín người như ngựa thoát dây cương điên cuồng tăng lên theo từng giây, dù đám linh khí này phần lớn là từ linh thạch mà ra nhưng so sánh với trực tiếp dùng linh thạch tu luyện thì cảm giác bây giờ thư sướng hơn nhiều. Đương nhiên đây không phải là Tu Luyện Tháp có thể đẩy nhanh tốc độ lên mười lần mà là do linh khí bị rò rỉ có nồng độ quá lớn, khi ngươi đã quen với tu luyện trong tình trạng thiếu thốn linh khí thì khi gặp linh khí nồng nặc gấp bốn gấp năm lần đã có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện lên mười lần thậm chí mấy chục lần rồi. Thời gian trôi qua, một phút, hai phút… mãi đến mười phút sau màn linh khí phong bạo dồn về Lâm gia mới chấm dứt, nồng độ linh khí loãng hơn không ít, lúc này lượng linh thạch tiêu hao hơn một nửa. Không phải Lâm Phong không muốn tiếp tục mà đây là cực hạn của hắn rồi, vì để tiết kiệm linh thạch nên Lâm Phong đành phải dùng thân làm trạm trung chuyển linh khí hút linh khí về Lâm gia, tuy nói linh khí không giữ lại trong đan điền mà ngay lập tức chuyển vào Lâm gia nhưng lượng linh khí trong ba mươi dặm không phải ít, mười phút này khiến Lâm Phong rã rời cả tay chân. Bất quá hiệu quả đem lại vô cùng tốt, lượng linh khí khổng lồ mà Lâm Phong đem lại khiến thực lực toàn Lâm gia tăng lên một mảng lớn, sau nửa canh giờ tu luyện có tới mười lăm đệ tử Ngưng Khí đột phá lên Trúc Cơ kì, sáu chấp sự Trúc Cơ viên mãn đột phá lên Kết Đan sơ kì, năm trưởng lão ngoài tháp không đột phá nhưng tinh tiến không ít, những người còn lại ai cũng có thu hoạch nhất định. Đặc biệt là chín người trong tháp có thể nói là tiến bộ vượt bậc, ba người Lâm Khiết từ Trúc Cơ sơ kì trung kì leo thẳng lên Trúc Cơ hậu kì, ba người ở tầng hai được trợ giúp từ Lâm Phong cưỡng ép đột phá lên tận Giả Anh tu sĩ, Lâm Thiên đột phá lên Kết Đan viên mãn liền dừng lại, Lâm Khang tích lũy linh lực chờ thời cơ đột phá Nguyên Anh kì, cuối cùng là Lâm Tác cũng đạt tới Kết Đan viên mãn. Quan trọng hơn hết là hộ gia đại trận dưới linh khí vô cùng vô tận gia trì lúc này mới chân chính được hoàn thiện, bảy cái liên hoàn trận pháp chồng lên nhau lộ ra sức mạnh đáng sợ, bất quá chỉ nháy mắt sau sát cơ trong hộ trận đã được che giấu không còn, nhìn qua không có gì khác lạ so với hộ trận cũ nhưng nếu bước vào thì Nguyên Anh trung kì chưa chắc đã thoát ra được. Đồng thời hộ gia đại trận còn có tác dụng phong bế linh khí không cho linh khí từ Lâm gia thoát ra ngoài, tuy nói năm thành linh khí đã được hộ trận và Tu Luyện Tháp tích lũy hết, lại có ba thành vừa rồi tiêu hao cho tu luyện chỉ còn lại hai thành tản mát vẫn là con số rất lớn khiến cho cả Lâm gia tràn đầy sức sống. Lâm Phong vô cùng hài lòng với kết quả này nói ra: -Mọi người chấm dứt tu luyện đi, tu vi tăng lên quá nhanh không phải chuyện tốt, ta đề nghị mọi người nên củng cố tu vi bằng cách đối chiến lẫn nhau, đặc biệt là đấu võ đài hiện tại có nhiều công năng rất thích hợp. Nghe vậy có nhiều người luyến tiếc vì chưa đột phá nhưng tất cả đều nghe lời Lâm Phong đứng dậy tạm dừng tu luyện, họ không biết tu vi của Lâm Phong hiện tại là gì nhưng việc mà Lâm Phong làm đã đạt được sự tôn kính của tộc nhân, tiếng nói của Lâm Phong hiện tại có trọng lượng rất lớn, hơn nữa Lâm Phong nói đúng chứ không có sai. -Các vị trưởng lão và gia chủ cùng ta tới hội nghị điện, ta có việc cần bàn bạc, còn lại giải tán đi. -Vâng. ………………………… Đã một ngày kể từ khi vòng xoáy linh khí xuất hiện ở Lâm gia biến mất nhưng linh khí tại Lâm Thành còn nhiều lắm, tuy không còn nồng nặc như lúc đầu bất quá vẫn dày hơn chỗ khác gấp hai gấp ba lần, trong thời gian ngắn tu luyện ở Lâm Thành là làm ít công to nên không ít người đổ xô về Lâm Thành. Có thể nói hiện tại Lâm Thành vô cùng náo nhiệt, số người đến ngày càng nhiều, mỗi ngày đều có người đột phá tiểu cảnh giới, nhưng cũng vì vậy mà nhiều mâu thuẫn xảy ra, lớn có nhỏ có, có khi còn xuất hiện đấu pháp tranh giành vị trí tu luyện, chung quy là do diện tích Lâm Thành có hạn không thể chứa hết tất cả mọi người được. Điều kì lạ là Lâm gia dường như không để ý đến chuyện này, Lâm Thành có thể coi là sản nghiệp của Lâm gia nhưng Lâm gia lại không có động thái nào hạn chế số người ra vào, ngay cả khi có mâu thuẫn Lâm gia cũng không thèm can thiệp, càng không có bất kì tộc nhân nào từ Lâm gia đi ra, Lâm gia trong mắt người khác đang trở nên vô cùng thần bí. Không thể không nói kế sách im lặng từ Lâm gia rất cao minh, càng thần bí người ta càng không dám làm loạn, ban đầu người tới rất tùy ý nhưng bây giờ khi có mâu thuẫn xảy ra người ta sẽ tự động rời đi Lâm Thành để giải quyết, dần dần không còn mâu thuẫn nào xảy ra nữa, tất cả đều ở lại Lâm Thành an ổn tu luyện, Lâm Thành hết chỗ thì họ lựa chọn dựng động phủ tạm thời bên ngoài Lâm Thành. Dị tượng tại Lâm gia quá lớn, chỉ trong một ngày việc này đã kinh động đến Phong gia cùng ba thế lực còn lại, tất cả đều suy đoán tại Lâm gia có chí bảo xuất thế bởi vì ở tu chân quốc cấp hai không ai có thể làm ra được động tĩnh lớn như vậy, linh khí ba mươi dặm tụ tập lại Lâm gia chứng tỏ bảo vật này không tầm thường. Chẳng trách Lâm gia lại bế môn một tháng muốn lên kế hoạch nuốt trọn bảo vật nhưng cuối cùng không khống chế nổi để lộ ra phong mang, tứ đại gia chủ không hẹn mà cùng nói ra một câu: -Lâm gia quá tham lam, bảo vật nên được chia đều. Và cả bốn gia tộc đều điều động binh mã… hướng tới Lâm gia, thậm chí người dẫn đầu Phong gia chính là Phong Quân. Một cái Phong gia đã đủ đè chết Lâm gia mà bây giờ là bốn nhà vây công một nhà, làm sao Lâm gia có thể chống đỡ nổi đây. Nhiều người biết chuyện lắc đầu trách Lâm gia quá không lí trí: -Lâm gia lần này rắc rối lớn, thất phu vô tội, hoài bích có tội a. -Hắc hắc, ai bảo Lâm gia quá tham lam muốn độc chiếm bảo vật, không có thực lực thì bảo vật chính là cục than nóng bỏng tay. -Mẹ nó, thế ngươi thấy bảo vật ngươi có muốn độc chiếm hay không, đừng nói là Lâm gia, dù là ai cũng vậy mà thôi. -Bất quá mối quan hệ giữa Lâm gia và Phong gia không tệ, ta nghĩ Phong gia sẽ không làm quá đâu, chỉ là Lâm gia thiệt thòi lớn không giữ được bảo vật lại còn phải chịu áp lực từ ba nhà khác, muốn giải quyết sợ rằng Lâm gia phải xuất huyết nhiều đây. -Ta cũng muốn đến xem bảo vật Lâm gia chiếm được là cái gì. -Vậy thì cùng đi thôi, cả đời ta còn chưa từng thấy qua bảo vật gì kinh thiên, đi xem một chút mở mang tầm mắt a. Thế là không chỉ tứ đại gia tộc mà rất nhiều người đều lên đường tới Lâm Thành, có người đi là vì hiếu kì, có người tới Lâm Thành để tu luyện, có người lại muốn nhân cháy nhà hôi của, mỗi người một mục đích khác nhau, bất quá không thấy có ai có ý tứ trợ giúp Lâm gia cả. Trong mắt người khác Lâm gia đã rơi vào tràng cảnh tồi tệ không thể tồi tệ hơn, nếu giải quyết không tốt Lâm gia có thể bị cả Phong Quốc vây đánh, không đến mức bị diệt môn nhưng căn cơ Lâm gia vốn đã không vững có thể sẽ vì chuyện này mà mất đi điểm tự do cuối cùng hoàn toàn bị Phong gia khống chế, đứng ra trợ giúp Lâm gia chính là tìm đường chết a.