Định mệnh – our destiny
Chương 4
“Cậu chấp nhận một cuộc hôn nhân sắp đặt à? Nghe có vẻ khó khăn cho cậu nhỉ? Sao không từ chối đi?”. Vladimir gợi ý
“Tôi nghĩ cậu không muốn tôi từ bỏ H.A.D đâu..
“Sao? Điều kiện để thừa kế là kết hôn với cô… cháu nuôi gì đó à?”. Vladimir tỏ ra cực kì thông minh.
“Ừ”. Christ thả mình dựa lưng vào ghế, gác hai chân lên bàn với vẻ mệt mỏi. Tay anh chạm phải một thanh ram để bừa trên bàn, cầm lấy cái thứ với bề mặt kim loại lởm chởm những vi mạch li ti, anh chơi trò tung hứng với nó như thể cơn giận của anh vì thế sẽ được giảm bớt.
“Chà ! chuyện này có lẽ sẽ gây chấn động cả New York đây. Cậu mà lấy vợ ư? Chuyện đúng là không thể tưởng tượng nổi!”
Vladimir tặc lưỡi, đến gần vỗ vai thằng bạn vẻ an ủi nhưng giọng anh thì khùng khục vì cười. “chuyện này Carsie mà biết, dám cá cô ta sẽ thuê cả một biệt đội tới để ám sát cô vợ chưa cưới của cậu cho xem!”
Vladimir hơi lắc đầu khi nói đến cô nàng bốc lửa nhưng cả ghen của tập đoàn Hamiton.
“Nếu là cô ấy thì cũng dám lắm”.
Christ lắc đầu ngán ngẩm khi nhớ đến cảnh tượng tuần trước khi Carsie cào rách mặt cô bạn anh mới quen ở Manhattan, báo hại anh phải tốn công giải quyết vì cô ta dọa sẽ đi kiện. Anh không ghét Carsie, chỉ xem cô như một người em cần sự che chở mà thôi nhưng cô ấy thì khác, cô quen Christ từ nhỏ, biết rõ anh và nghĩ anh là vật sở hữu của cô, rằng không sớm thì muộn cô cũng sẽ kết hôn với anh, gia đình Carsie là một trong những tập đoàn hùng mạnh ở đây không thua gì tập đoàn D.A.H của gia đình anh.
“Trở lại với vị hôn thê tương lai của cậu đi! Cô nàng trông như thế nào?”.
Vladimir không giấu nổi sự tò mò khi nghĩ đến cô gái sẽ trói buộc cả cuộc đời Christ, “con mồi bị săn lùng ráo riết nhất” của những phụ nữ độc thân trong thành phố.
“Tôi còn không biết mặt cô ta. Chỉ biết tên là Dạ Linh hay gì đó”. Christ nói, giọng không chút hứng thú với nhân vật mà tới đây sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới cuộc sống của anh.
“Hả? Là người Việt Nam à?”
Vladimir tưởng tượng ra trong đầu một cô gái Việt Nam nhưng không thể vì anh có gặp được nhiều người Việt Nam đâu, không kể đến Christ vì cậu ta đã lai Mỹ đến hai đời.
“Thì vậy đó. Cậu nghĩ tớ sẽ phải làm gì khi cuộc sống độc thân huy hoàng của mình sắp đi tong không hẹn ngày trở lại?”
“Cậu kết hôn với cô ta một hai năm gì đó rồi li hôn không được à?”, Vladimir hiến kế.
“Di chúc quy định không được li hôn sau mười năm”. Christ dập tắt cái ý tưởng của bạn. “Với lại cậu nghĩ cô ta chịu ly hôn à?”
“Ừ nhỉ. Cô ta sẽ bám cứng lấy cậu cho xem”.
Vladimir gật gù nhận xét. Cô gái đó sẽ chẳng chịu ly hôn với Christ đâu. Vì nhiều lý do, trong đó có hai lý do chính yếu, vẻ ngoài của Christ và tiền của anh. Mà chỉ riêng lý do số một thôi cũng đủ rồi. Vladimir chưa thấy ai từ chối thằng bạn mình cả.
“Dù gì đi nữa, cô vợ đó cũng chẳng thể ngăn được tớ quen những cô gái khác đâu”. Christ phán và đứng dậy ý bỏ đi. Vladimir không cản bạn. Khi Christ ra đến cửa, anh buông lời.
“Tội nghiệp cô vợ chưa cưới của cậu quá!”
Christ quay đầu lại, trừng mắt nhìn thằng bạn thân như thể không tin là lời nói đó vừa chui ra từ miệng hắn.
“Thế cậu không nghĩ cho tôi à?”
“Không! Hoàn toàn không! Một thằng lăng nhăng như cậu chẳng có gì để mà tội nghiệp cả”.
Vladimir dứt khoát, giọng hài hước. Nhưng quả thật trong lòng, anh đang thầm tội nghiệp cho cô gái vẫn chưa biết mặt này.
Mẹ anh vì nóng lòng muốn xem mặt con dâu tương lai nên sang tận Việt Nam để đón, ông Tài thì tất nhiên phải đi rồi, còn anh… thực sự phải đi sao? Đợi cô ta sang Mỹ rồi gặp có hại ai đâu? Trăm công nghìn việc phải gác lại chỉ vì chuyện nhảm nhí này, không đáng chút nào! Tự anh cũng thấy mình đang vô lý hết sức nhưng anh mặc kệ. Có ai lại thích cuộc đời mình bị người khác sắp đặt sẵn chứ!
Ngôi nhà vị hôn thê tương lai của anh sống, anh thấy nổi da gà khi nghĩ đến cụm từ “vị hôn thê tương lai”, là một ngôi nhà nhỏ khiêm tốn tọa lạc tại một con hẻm của thành phố Hồ Chí Minh. Ở đây đường phố chằng chịt, xe cộ đông lúc nhúc như kiến vậy. Đi trên đường đã khó, tìm được một địa chỉ nhà còn khó hơn. Tài xế tìm được đúng chỗ quả là kì tích!
Người đón tiếp họ là một phụ nữ trung niên đôn hậu. Sau khi nói chuyện với ông Tài và hiểu rõ sự tình, bà có vẻ rất xúc động. Christ đọc được sự vui mừng trên khuôn mặt đã bắt đầu có nhiều nếp nhăn, nhưng trong đôi mắt của người phụ nữ ấy, anh thấy cả sự lo lắng, bất an cùng nỗi sợ. Có lẽ bà đã sống quá lâu cuộc sống chỉ có hai người phụ nữ với nhau. Nên khi Dạ Linh được đón đi nỗi sợ cô đơn trong bà lớn dần và hiện rõ qua nét mặt. Điều đó khiến Christ không khỏi chạnh lòng.
Anh cảm thấy an tâm trước vẻ hiền hậu của người phụ nữ. Nếu đã được nuôi dạy bởi người như thế hẳn vị hôn thê của anh cũng có tư cách và nhân phẩm không gì chê trách được. Một người vợ hiểu chuyện và hiền thục dù sao cũng đỡ rắc rối hơn cái kiểu cả ghen của Carsie. Nhưng anh thật sự thất vọng khi nhìn thấy cô vợ chưa cưới bí ẩn của mình. Cô ta không đến nỗi xấu nếu như đánh giá tổng thể. Nhưng với con mắt luôn nhìn thấy phụ nữ đẹp như anh thì cô ta đúng là không hấp dẫn một chút nào. Cô ta có vóc người đẫy đà trong bộ áo dài trắng, dáng người dong dỏng, khuôn mặn trái xoan lấm tấm mụn, mũi dọc dừa và đôi môi đầy đặn. Mái tóc dài buộc túm lại phía sau để lộ ra vầng trán cao thông minh. Điểm duy nhất anh thấy ấn tượng là đôi mắt, tròng mắt màu nâu mơ màng nhưng lại ánh lên tia nhìn quyết đoán và mạnh mẽ, trái ngược hẳn với hàng mi dài cong vút.
Và cô ta rõ ràng bị hút hồn khi lần đầu nhìn thấy anh.
Christ đã tin chắc là như vậy đến chín mươi chín phần trăm, nhưng đến khi nói chuyện với cô ở công viên, Christ đã thật sự bất ngờ khi cô ta nói rằng không muốn kết hôn với anh. Trên đời này mà cũng có người không bị vẻ đẹp trai của anh đánh gục sao? Hơn nữa cô ta còn quả quyết không muốn kết hôn? Phản ứng đầu tiên của anh là ngạc nhiên, một chút nghi ngờ về phong độ của bản thân, và sau đó là cảm giác thú vị. Nhưng điều đó không làm giảm đi chút căm ghét nào trong anh với cô, cái người dám tự nhiên xuất hiện, xông thẳng vào cuộc đời anh và làm đảo lộn cuộc sống của anh.
Anh đóng laptop lại, chuồi xuống dưới lớp chăn mơ màng tìm đến giấc ngủ. Ngày mai hẳn sẽ là một ngày dài lê thê.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
34 chương
263 chương
343 chương
107 chương
48 chương
45 chương