Định mệnh đã cho anh gặp em

Chương 8 : Sân thượng

Cuối cùng sau 2 tiếng nó cũng đã hoàn thành xong đống nhiệm vụ được giao , giờ chỉ cần photo ra là xong. Bây giờ nó bắt đầu cảm thấy hơi khó cho việc này rồi đây . Cái việc mà trở thành hội trưởng hội học sinh đâu chỉ đơn giản như những gì nó thấy và nó nghĩ . Trường này học sinh ngoan thì thiếu nhưng học sinh hư thì chả thiếu mà còn thừa . Thật đúng là trường quý tộc có khác . Tự nhiên nó thấy không được thoải mái cho lắm . Cả ngày ngồi lì trong phòng kiểu này thì rất khó chịu . Hay giờ lên sân thương hít thở không khí ? Nhưng liệu trên đó có gió quá không ? Gió gì . lên đó thì càng mát ! uk , vậy đi , lên sân thượng khỏa khuây tí cho thoải mái . _Sân Thượng Đi lên đây quả thật rất rộng và mát . Không hí lại trong lành . Bầu trời trong xanh . Tựa người vào chiếc lan can nó hưởng thụ làn gió mát kia . Nhẹ nhàng đưa tay lên xõa tóc và tháo kính xong thì nhìn nó chẳng có gì giống với hội trưởng gương mẫu cả mà hoàn toàn là 1 gương mặt khác . 1 cái đẹp của sự ngọt ngào và dịu dàng khiến cho người ta phải say mê . Ước gì ngày nào đến trường cũng được như vậy chứ không phải là những áp lực cùng với những chồng sách to tướng kia . Bỗng nhiên lúc đó nó lại nhớ đến chiếc vòng cổ mà ông hiệu trưởng đeo . Khuôn mặt hơi trùng xuống 1 chút . Cố nhớ ra xem rốt cuộc là chiếc vòng cổ đó nó đã thấy qua ở đâu . Nhưng rồi nó nhận ra mình đã lên đây quá lâu nên đã rút lui về phòng . Và khi bóng dáng nó đã đi khuất thì từ bên trong phía bức tường đằng sau bước ra 1 người con trai . Ánh mắt vẫn dõi theo hình dáng nó . trên môi bất giác cong lên thành 1 nụ cười . Nhóc con , nhất định cô sẽ là của tôi Dường như sau ánh mắt và nụ cười nham hiểm ấy sẽ có chuyện gì thú vị xảy ra sao ?