Họ gần đến cổng pháo đài McDonald vào giữa trưa ngày hôm sau. Rionna muốn tự cưỡi ngựa chào đón người dân của mình nhưng dường như Caelen lại muốn nàng xuất hiện như một người phụ nữ xui xẻo luôn phục tùng quyền lực của anh ta. Rionna ngồi trên ngựa cùng chồng, tay anh ta nhẹ nhàng ôm quanh người nàng. Caelen đã tuyên bố nàng phải cưỡi ngựa cùng anh ta vì nàng không mặc đủ ấm. Khi họ còn cách pháo đài một đoạn, Rionna đã khăng khăng đòi tự cưỡi ngựa của mình, nhưng anh ta phớt lờ nàng và vẫn tiếp tục đi. Thật ra, lúc nay Rionna đang thực sự sợ hãi phải đối mặt với người dân McDonald. Kể từ lúc nàng rời khỏi đây vào mấy tuần trước, nhiều thứ đã thay đổi. Rionna trở về với một người khác mang họ McCabe mà không có cha nàng. Giờ đây nàng còn sắp sửa giới thiệu vị lãnh chúa mới với họ nữa. Một tiếng hét lớn vang lên ngay khi lính canh trong tháp quan sát phát hiện ra bọn họ. Caelen cau mày, liếc sang bên nhìn Gannon. Gannon chỉ nhún vai, chán nản. “Có chuyện gì sao?” Rionna hỏi, cau mày vì màn trao đổi thinh lặng kia. “Thật khộng thể chấp nhận được. Khi bị phát hiện thì chúng ta đã đến gần pháo đài đến thế này,” Caelen chán ghét nói. “Nếu như đổi lại là Duncan Cameron, sẽ quá trễ để hô hào chiến đấu.” “Có lẽ tốt nhất anh nên chào đón gia tộc mới của mình thay vì chỉ trích họ thì hơn?” “Ta không để ý việc họ cảm thấy thế nào,” Caelen cáu kỉnh nói. “Mà quan tâm đến an toàn của họ hơn. Và cả an toàn của nàng nữa?” Rionna xoay người lại hết mức khi cánh cổng bắt đầu mở ra. Như nàng đã e sợ, hầu hết gia tộc đã tập hợp lại ở sân trong, hướng ánh mắt tò mò vào người chồng mới của nàng. “Thả tôi xuống để tôi có thể giới thiệu anh với mọi người nào,” Rionna nhỏ giọng ra lệnh. Caelen siết chặt tay quanh người vợ nhưng không hề nhìn nàng mà tập trung quan sát những người đang tụ tập ở kia. Khi còn cách khoảng chục mét, chàng lặng lẽ ghì cương rồi xuống ngựa, hai tay với lên giữ thăng bằng để Rionna khỏi ngã. “Trông chừng vợ ta,” chàng ra lệnh cho Gannon. Trông chừng vợ anh ta? Trông chừng vợ anh ta sao? Rionna há hốc miệng kinh hoàng nhìn Caelen xoay người hướng về phía người dân. Chết tiệt, gia tộc của nàng cơ mà. Gannon xuống ngựa rồi với tay lên, kéo tuột Rionna khỏi yên ngựa dễ dàng như thể nàng nhẹ như bông vậy. Nhanh chóng quấn tấm áo lông thú quanh người nàng, Gannon lùi lại phía sau Caelen, hai tay đặt lênvai Rionna giữ nàng đứng yên tại chỗ. “Tên ta là Caelen McCabe, Caelen bình tĩnh thẳng thắn nói. “Chồng của Rionna và là lãnh chúa mới của các ngươi.” Mọi người cảm thán há hốc miệng kinh ngạc rồi tất cả bắt đầu rầm rì to nhỏ. “Yên lặng!” Caelen gầm lên. “Chuyện gì đã xảy ra cho ngài Gregor?” Nate McDonald cất tiếng nói từ giữa đám binh sĩ đang tụ tập. Vài người khác phụ họa theo. “Đúng, chuyện gì đã xảy ra?” Caelen nhìn thẳng vào đám đông. “Ông ta không còn là lãnh chúa nữa. Đó là tất cả những gì các ngươi cần quan tâm. Kể từ giờ về sau, các người sẽ thề trung thành tận tụy với ta hoặc rời khỏi nơi này. Lời nói của ta là tuyệt đối. Chúng ta phải làm việc và tập luyện thật nhiều nếu muốn đứng vững mạnh mẽ chống lại quân đội của Duncan Cameron. Mối liên minh giữa gia tộc McDonald với hai anh trai của ta, Ewan cùng Alaric McCabe, cũng như những gia tộc láng giềng sẽ giúp chúng ta trở nên bất khả chiến bại. Nếu các ngươi muốn giữ lấy mạng sống, nuôi dạy con cái trong hòa bình, thì phải chiến đấu. Và như thế, tất cả cần phải sẵn sàng khi thời điểm ấy tới.” Các binh sĩ của nàng liếc nhìn nhau, ánh mắt mang sự hoài nghi phòng bị. Họ nhìn Caelen rồi hướng mắt đến Rionna như thể mong đợi nàng lên tiếng. Nàng có lẽ cũng đã làm thế, nếu như đó là điều duy nhất có thể xua tan sự sợ hãi của họ, nhưng Caelen lại quay người trừng mắt nhìn khiến nàng phải giữ thinh lặng. Khi chàng quay lưng lại, Rionna kéo tay thoát khỏi Gannon rồi vội vàng tiến lên trước nói chuyện với người dân của mình. “Mối liên minh này khiến đức vua hài lòng. Chính ngài ấy đã chúc phúc cho đám cưới của bọn ta. Thỏa thuận là bất kể ta kết hôn với ai thì người ấy sẽ đảm đương vị trí lãnh chúa gia tộc McDonald. Bây giờ Caelen McCabe sẽ đảm nhận vai trò lãnh đạo thay cho con đầu lòng của ta. Chúng ta cần một người như thế. Chúng ta cần tài chỉ huy của người này nếu như muốn đánh bại những kẻ dự tính chiếm lấy vùng đất này.” Caelen xoay người tức giận trừng mắt nhìn vợ nhưng nàng vẫn bình tĩnh đối mặt với người dân, bởi nàng hiểu được sự thiếu quả quyết cùng bối rối của họ. “Cha ta là người không biết trọng danh dự,” Rionna lạnh nhạt nói. “Hy vọng rằng dưới sự lãnh đạo của lãnh chúa mới, chúng ta sẽ giành lại được những gì đã mất và có thể ngẩng cao đầu, bảo vệ tài sản của mình?” “Nàng yên lặng đi,” Caelen nói nhỏ, giọng mang vẻ nguy hiểm. “Vào bên trong. Ngay bây giờ.” Ánh mắt của chàng lúc này có thể khiến cho một chiến binh cong đuôi bỏ chạy. Nhưng Rionna chỉ xoay người cương quyết, giữ thẳng vai, rồi điềm tĩnh bước vào tòa tháp như thể mình đã dự định làm thế sau khi hoàn thành bài diễn thuyết. Ngay lúc vào tới bên trong, hai chân nàng quỵ xuống, lảo đảo ngay tại lối dẫn vào sảnh. Sarah vội vàng ra đón, hai bài tay xương xẩu của bà siết chặt lên vai Rionna khiến nàng nhăn mặt. “Kể cho ta tất cả nào. Tại sao cháu lại kết hôn với Caelen McCabe và anh ta lại trở thành lãnh chúa của chúng ta? Cha cháu đâu? Các inmh sĩ của chúng ta nữa!” Rionna cẩn thận kéo tay bà Sarah ra rồi mệt mỏi ngồi sụp xuống cái ghế đặt gần bàn. “Bà Sarah, chuyện dài lắm?” “Thôi nào, cháu biết là ta sẽ chẳng làm được việc gì nếu như chưa biết được ngọn ngành sự việc. Làm thế quái nào cháu lại kết hôn với Caelen McCabe? Theo ta biết, ngài ấy đã thề không bao giờ kết hôn sau khi bị người phụ nữ mình yêu thương phản bội. Lúc lập lời thề, ngài ấy còn trẻ măng. Rionna thốt ra tiếng thở dài u sầu. Tuyệt thật. Anh ta đã thề không bao giờ kết hôn nhưng lại hy sinh bản thân vì một cảm xúc đã từng bị chôn vùi. Tình yêu. Tình yêu của Alaric và Keeley. Có thể Caelen đã quyết định kết hôn cũng chẳng quan trọng gì nếu như anh ta không dự định trao trái tim ìnmh cho người phụ nữ khác. “Bà biết chuyện đó à, Sarah? Tại sao cô gái kia lại phản bội anh ta?” “Đáng lý cháu phải là người kể cho ta nghe chứ.” “Cháu sẽ làm thế,” Rionna thiếu kiên nhẫn cắt ngang. “Nhưng ngay bây giờ cháu có hứng với lời thề mà chồng cháu đã lập và nguyên nhân của nó hơn?” Sarah thở hắt ra rồi nhìn quanh. “Được rồi. Ta sẽ nói cho cháu những gì mình biết. Cách đây tám năm Caelen McCabe đã phải lòng Elsepeth Cameron. Sự thật là cô ta quyến rũ ngài ấy, lại còn lớn hơn ngài ấy vài tuổi. Thạo đời hơn, nếu cháu hiểu ý ta là gì?” Dù Rionna thực sự không hiểu bà muốn nói gì nhưng cũng chẳng tính thừa nhận. “Ngay từ đầu cô ta đã câu kết với người bà con của mình, Duncan Cameron để đánh thuốc mê các binh sĩ McCabe và mở cổng thành cho lính của Cameron. Đó là cuộc tàn sát kinh hoàng. Cha của ngài Caelen đã mất trong cuộc tấn công đó còn Ewan McCabe thì mất đi cô vợ trẻ. Lúc cuộc tấn công xảy ra ngài Alaric cùng Caelen không có mặt, khi họ trở về thì pháo đài đã bị phá hủy còn người thân của mình bị giết hại. Điều ấy thật khủng khiếp.” “Đúng thế,” Rionna nói thầm. “Vậy ra giờ đây kẻ ngu ngốc kia tin rằng tất cả phụ nữ đều xấu xa nên đã thề không bao giờ mở cửa trái tim mình nữa.” Nàng lắc đầu, đảo mắt hướng lên trời. “Tại sao đàn ông lại quá ngu ngốc như thế chứ?” Bà Sarah ngửa đầu ra sau và cười lớn. “Coi nào, cô gái, đó là câu hỏi phải không? Chặng đường cam go đang chờ cháu ở phía trước, nhưng nếu ai đó có thể thuyết phục chàng trai trẻ ấy rằng trên đời vẫn còn có những phụ nữ chân thật và chung thủy thì người đó chính là cháu đấy. Không cô gái nào trung thành hay nồng nhiệt hơn cháu đâu.” Thật không may, Caelen lại nghĩ nàng là cái giá anh ta phải trả cho hạnh phúc của anh trai cùng sự thịnh vượng cho gia tộc mình. “Giờ thì kể cho ta nghe những chuyện đã xảy ra ở lãnh địa McCabe và tại sao cha cháu cũng như binh sĩ của chúng ta không trở về đi?” Rionna nhanh chóng thuật lại tất cả mọi chuyện trong khi họ trú tại pháo đài McCabe. Bao gồm cả yêu cầu của Caelen về việc cha nàng phải nhượng lại quyền lãnh đạo gia tộc cho anh ta lẫn việc cha nàng đã bỏ đi sau đó. “Cháu tự hỏi liệu có bao nhiêu binh sĩ lựa chọn theo cha cháu mà không có vợ con mong ngóng họ trở về. Những kẻ đi cùng cha ắt hẳn chẳng còn bà con thân thuộc để họ mong mỏi được gặp lại nữa.” “Bây giờ việc chúng ta cần quan tâm là bọn họ dự tính làm gì,” Sarah thận trọng nói. “Cha cháu là kẻ kiêu ngạo nên không thể chịu nổi sự lăng mạ đâu?” “Ông ta ngu xuẩn thì đúng hơn,” Rionna rít lên. “Một kẻ ngu xuẩn già nua, dâm đãng luôn đặt mong muốn và khao khát của mình lên trên hết. Ông ta đáng bị phế truất khỏi vị trí lãnh chúa?” Bà Sarah vỗ nhẹ tay Rionna an ủi. “Này, này, cô gái. Cháu không cần nổi nóng vì một lão già xuẩn ngốc như thế. Thời đại của ông ta đã chấm hết. Đã đến lúc ta nên nhìn về tương lai. McCabe là một gia tộc mạnh mẽ. Họ cần thêm thời gian để tạo dựng lại nhưng ta tin ngài Ewan là người đáng trọng, mong rằng hai em trai của ngài ấy cũng sẽ như thế. Có lẽ Caelen thực sự là điều gia tộc này cần nếu như chúng ta muốn vượt qua thời kỳ khó khăn sắp tới.” Rionna không nghi ngờ việc Caelen McCabe sẽ đem lại điều tốt đẹp cho gia tộc của nàng. Anh ta là một chiến binh mạnh mẽ không hề thua kém ai trên chiến trường. Anh ta đáng nhận được sự kính trọng từ các binh sĩ xung quanh. Rionna biết những binh lính McDonald không phải tinh nhuệ nhất. Cũng chẳng phải vô dụng nhất. Nhưng nàng đã trực tiếp nhìn thấy sức mạnh của những chiến binh McCabe nên mong muốn gia tộc mình cũng được thế. Đúng, Caelen là lựa chọn tốt hơn Alaric McCabe. Rionna chỉ ước mình cũng có thể quả quyết anh ta cũng sẽ là một người chồng, người cha tốt đối với các con của nàng. Nếu như anh ta đã đóng cửa trái tim mình, liệu Rionna có cơ hội để mở nó ra hay không?