Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 121 : Tam Trọng Tiểu Thành Hậu Kỳ (tt)
"Đại...Đại nhân...Đám người tiểu nhân cũng chỉ là vâng theo mệnh lệnh của Thiết Diễm Yêu Vương bệ hạ,nên mới đến đây mạo phạm ngài, cầu mong ngài buông tha cho chúng tiểu nhân một lần! " Nhìn Diệp Tử Phàm đi đến gần đám người bọn họ, trong mắt lại tràn đầy sát khí, Bạch Phó run rẩy lên tiếng xin tha.
Vị Pháp Thần cường giả trước mắt này ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng có thể nhẹ nhõm trấn áp, đối với đám người tam giai Yêu Soái như bọn họ thật sự là không đủ xem.
Chỉ cần hắn nguyện ý, diệt đám người Bạch Xà Bộ Tộc của mình là không tốn nhiều sức.
"Phải... Pháp Thần đại nhân, chúng tôi không có ý định mạo phạm ngài, mong ngài võng khai một mặt...! "Sở Báo cũng là khóc không ra nước mắt, hắn chỉ là dẫn tộc nhân đến đây vớt một bút công lao mà thôi, ai từng nghĩ đến lại đá trúng tấm sắt.
"Pháp Thần đại nhân, Tri Chu Bộ Tộc chúng tôi vẫn luôn đối với Nhân Tộc vô cùng tôn kính, mấy vạn năm qua chưa từng bước vào Nhân Tộc lãnh địa một bước, cầu xin ngài khai ân." Sử Vô Lệ hai mắt Nhện tràn đầy nước mắt, giọng nói vô cùng thành khẩn.
Nếu như mà hắn biết bên trong tòa Luyện Thần Thành kia đứng là một vị vô cùng lợi hại Pháp Thần cảnh, có đánh chết hắn cũng không đem hết toàn tộc lại đây.
Hắn cũng nên nghĩ đến từ sớm, chỉ có Pháp Thần cảnh cường giả trở lên mới làm cho một đám kiệt ngạo khó thuần Yêu Soái cúi đầu.
Nhưng mà hắn vẫn ôm một tia ảo tưởng, nếu bên trong không phải là Nhân Tộc Pháp Thần cảnh thì sao?
Đám Yêu Soái kia cúi đầu chẳng qua là bị Nhân Tộc dùng âm mưu quỷ kế gì mà thôi, nếu mà như vậy, tập trung tam tộc bọn họ lại, diệt một đám Yêu Soái, Chân Huyền không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?
Nhất là khi hắn nghe tin Nhân Tộc Bát Đại Pháp Thần còn không hề rời khỏi lãnh địa, suy đoán của hắn càng thêm có cơ sở, chỉ là không nghĩ đến bên trong thật sự là Pháp Thần cảnh cường giả, không những vậy, mà còn là một vị Pháp Thần trung kỳ cường giả, ngay cả Thiên Dực Yêu Vương cũng đánh không lại, chờ đợi bọn họ chỉ có thể là vô tận sát lục.
"Hai mươi lăm tên Yêu Soái hậu kỳ, năm mươi bốn tên Yêu Soái trung kỳ, một trăm năm mươi ba tên Yêu Soái sơ kỳ, con số này cũng thật sự không sai!"
"Ầm ầm!! "
Diệp Tử Phàm chỉ cần liếc qua cũng đã biết được tam tộc Trung Kiên lực lượng và số lượng, còn đám Yêu Binh Yêu Tướng kia lại không lọt vào pháp nhãn của hắn.
Hắn bây giờ cũng chỉ có thiếu một ít Tam giai Yêu Soái cường giả làm chân chạy, đám Yêu Binh Yêu Tướng chỉ có thể đem bọn chúng luyện hóa tăng lên thực lực.
Hắn cũng không có nói nhiều mà xuất ra một đại thủ ấn, đem tất cả Yêu Soái cảnh giới đưa vào bên trong Luyện Thần đỉnh.
"Không!!! "
Đám Yêu Soái tuyệt vọng gào to, bọn nó biết nếu bị đại thủ kia cho bắt lại, chính là chỉ có một con đường chết.
Bọn nó liều mình chống lại, tất cả Yêu Lực trong cơ thể để chống lại đại thủ ấn kia, nhưng mà chỉ là phí công vô ích.
Diệp Tử Phàm lần này xuất thủ, vận dụng đến một nửa lực lượng trong cơ thể, tức là khoảng năm trăm vạn long lực lượng, đám Yêu Soái kia cao nhất cũng chỉ có bộc phát ra một vạn long lực lượng, chênh lệch đôi bên là vô cùng khổng lồ, đây cũng là Diệp Tử Phàm còn không muốn cho bọn nó chết, nếu không bọn họ đã bị nghiền thành tra.
"Bệ Hạ cứu mạng..! " Tại trong tuyệt vọng vô cùng, không biết một tên Yêu Soái nào rống lên, hi vọng Thiết Diễm Yêu Vương sẽ xuất hiện đúng lúc cứu bọn họ một mạng.
Nhưng mà đó cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi, Diệp Tử Phàm bây giờ Thần Thức vô cùng cường đại, có thể nói là Thiên Hoang vô địch, nếu có Yêu Vương xuất hiện tại mấy trăm vạn dặm xung quanh, hắn đương nhiên sẽ trước tiên phát hiện, cho nên tên kia kêu gào chỉ là phí công.
"Trốn!!! Nhất định phải trốn!!! "Một đám Yêu Tướng thấy tất cả Yêu Soái cường giả đều bị tên Nhân Tộc kia bắt đi một cái không còn, trong lòng tràn đầy khủng hoảng.
Bọn chúng như chim sợ cành cong, bay đi tán loạn, chỉ là bọn nó muốn đi nhưng thân thể lại không có nhúc nhích được, cả người bị cầm cố lại một chỗ.
"Hừ! Trước mắt của ta mà còn có ý định chạy trốn, thật không biết tự lượng sức mình! " Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng, không gian bốn ngàn km phạm vi xung quanh, đã bị hắn dùng Tinh Thần Lực phong cấm, cho dù là một con muỗi cũng đừng hi vọng thoát khỏi bàn tay của hắn.
"Ầm ầm!! "
Diệp Tử Phàm vận chuyển Hỗn Độn Bá Thần Quyết, Thôn Phệ Hắc Động lại hiện ra, lần này hắn khống chế chỉ có mười cái Hắc Động, nhưng mà ngược lại mỗi một cái lại cao đến bốn trăm mét, hướng đám Yêu Binh kia mà đi.
"A!!Rống!"
Mỗi một cái hắc Động xuất hiện, lập tức cuốn vào hàng trăm hàng ngàn con Yêu Thú, chỉ trong một khắc thời gian, gần một ức Yêu Binh đã biến mất bốn vạn con.
"Ầm ầm!!
Một ngày thời gian chậm rãi trôi qua, bốn trăm vạn con Yêu Thú trong ánh mắt kinh sợ của đám người liền biến mất.
Diệp Tử Phàm Bá Thể cũng cao lên được thêm bốn mét, Nguyên Thần của hắn từ bốn mươi hai cm cũng đã đột phá bốn mươi sáu cm.
...
Hai mươi ngày trôi qua, Diệp Tử Phàm cần cù chăm chỉ cuối cùng cũng có được hồi báo, Bá Thể của hắn sau khi thôn phệ một ức Yêu Binh cũng được như ý nguyện tăng lên đến ba trăm hai mươi mét, hắn hiện tại đã đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết đệ tam trọng tiểu thành hậu kỳ, nếu như vận dụng đến Bá Thể tăng phúc lên khí đạo, có thể tăng lên hai mươi ba lần.
Không dừng lại ở đó, lần này thu hoạch lớn nhất của hắn chính là Nguyên Thần, Nguyên Thần của hắn thôn phệ đến ngày thứ năm đã đột phá sáu mươi cm chiều cao, tức là đã sánh ngang với Thông Thần cảnh cường giả vốn có Nguyên Thần.
Chỉ là khi đột phá đến sáu mươi cm Nguyên Thần, hắn mỗi một lần tăng lên một cm phải thôn phệ một ngàn vạn con Yêu Binh cảnh Yêu Thú.
Đến hiện tại mới thôi, Nguyên Thần của hắn khó khăn lắm mới có thể đột phá sáu mươi tám cm chiều cao, chỉ là như vậy hắn cũng đã bỏ xa Thông Thần cảnh cường giả Nguyên Thần mấy con phố.
"Hiện tại nên đến phiên các ngươi!!" Diệp Tử Phàm ghé mắt nhìn qua đám Yêu Tướng cảnh Yêu Thú, sơ lược ít nhất cũng có mười vạn tên.
Nếu như theo lẽ thường, hiện tại một vạn con Yêu Tướng cảnh Yêu Thú sẽ cho hắn tăng lên một cm Nguyên Thần cùng với lại một mét chiều cao Bá Thể.
Nếu như Thôn Phệ hết mười vạn tên Yêu Tướng này, không có gì bất ngờ Nguyên Thần của hắn sẽ đột phá bảy mươi tám cm chiều cao, Bá Thể cũng có thể tăng lên đến ba trăm ba mươi mét.
"Đại nhân tha mạng....? "
"A!!!ta còn không muốn chết!!!"
"Ai tới cứu chúng ta với!!! "
"A! Ngươi chết không có yên lành!! "
"Ta nguyền rủa người xuống mười tám tầng địa ngục!! "
Từng tiếng van xin, cầu khẩn, sau cùng là nguyền rủa từ đám Yêu Tướng kia vang lên, bọn nó khác với đám Yêu Binh kia, bọn nó là Yêu Tướng cảnh giới cao thủ, thọ nguyên thấp nhất cũng có bốn trăm năm, trong đó có rất nhiều người đã đột phá đệ Yêu Tướng cảnh hậu kỳ viên mãn, có thể có một ngàn hai trăm năm sống lâu, càng là có hi vọng trùng kích Tam Giai Yêu Soái cảnh giới, cứ như vậy chết đi, nói thật bọn họ không thể nào cam tâm.
Nhưng mà bọn nó cầu xin cũng được, nguyền rủa cũng chả sao, Diệp Tử Phàm vẫn lạnh lùng đem mười cái hắc động hướng về phía bọn nó.
Hiện nay, Nguyên Thần của hắn đã đột phá đến sáu mươi cm độ cao, cho nên khống chế Thôn Phệ Hắc Động cũng nước lên thuyền lên, mỗi cái Hắc Động độ cao đã lên đến bảy trăm mét, hơn nữa tốc độ Thôn Phệ so với trước đây gần như gấp mười gấp trăm lần, chỉ không đến một ngày sau, đám kia Yêu Tướng đã tan thành mây khói, chỉ để lại vô tận năng lượng cùng linh hồn lực tẩm bổ cho Diệp Tử Phàm.
"Ầm ầm ầm!!!! "
Diệp Tử Phàm rất là hài lòng vì thành quả lần này đạt được, hắn hiện tại muốn làm nhất chính là phóng thích thần thức của mình ra, xem có thể dò xét phạm vi bao nhiêu km.
"100 vạn km..... 500 vạn km....1000 vạn km.... 3000 vạn km... 5000 vạn km!!!"
Mãi cho đến 5500 vạn km thần thức của hắn mới dừng lại, vượt qua phạm vi kia, hắn cảm thấy trong đầu Nguyên Thần hơi bị suy yếu, hắn biết đây chính là hạn mức tối đa mà hiện tại hắn có thể đạt được.
Diệp Tử Phàm chỉ muốn thí nghiệm một chút thần thức của mình mà thôi, nhưng mà mỗi khi thần thức của hắn quét qua, toàn bộ Yêu Thú bất kể tu vi ca thấp tại trong phạm vi 5500 vạn dặm lại không chịu được luồng uy áp kia, nằm rạp xuống dưới mặt đất run rẩy, tựa như tận thế hàng lâm.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
37 chương
25 chương
53 chương
129 chương
110 chương
126 chương